Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 413: Nghe nói ngươi là võ si, thua liền sẽ tiếp tục khiêu chiến (2)

Chương 413: Nghe nói ngươi là võ si, thua liền sẽ tiếp tục khiêu chiến (2) Thế nhưng hôm nay, nàng vậy mà cảm thấy rõ ràng sự chênh lệch. Đối mặt Kiều Thiên Thu, đã có chút không còn sức chống đỡ. Hai người đều có thực lực Thiên Tông cảnh, nhưng lần này, nàng cảm giác mình sẽ thua trong vòng trăm chiêu khi tỉ thí. Cùng cảnh giới, mà lại có sự chênh lệch lớn như vậy. Võ si vô sỉ trước mắt, thực lực đã trở thành người nàng cần phải coi trọng. Xem ra, người đứng đầu trong bọn họ chính là Kiều Thiên Thu. Xung quanh, 2 vị võ giả Thiên Tông cảnh dưới 50 tuổi khác, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc. Bọn họ cũng mới biết, thực lực bây giờ của Kiều Thiên Thu lại lợi hại như vậy. Hai người giao thủ vẫn tiếp diễn, nhưng Tào Yến Nhi đã rõ ràng bắt đầu theo không kịp. Nhiều người xung quanh xem không hiểu thế trận, nhưng qua nét mặt của Tào Yến Nhi, cũng có thể biết rõ thế cục hiện tại đang bất lợi cho nàng. Hai người vung kiếm tách ra. Lần này, Tào Yến Nhi cau mày ra hiệu dừng tay. Nàng đã thở hổn hển, trông có vẻ đã hao tổn không ít tinh lực và thể lực. Mà trạng thái của Kiều Thiên Thu thì tốt hơn nhiều. Cả người hắn đều rất ổn định, không nhìn ra có chút tiêu hao. “Ngươi thắng…” Tào Yến Nhi do dự một chút, vẫn là lựa chọn nhận thua. Cái tên võ si Kiều Thiên Thu này mạnh hơn nàng không chỉ một chút, muốn cãi cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Người xung quanh hiểu chuyện một chút, cũng đều nhìn ra được. Mặt của Kiều Thiên Thu càng đắc ý so với trước đó. Võ si như hắn, thích vượt trội hơn người khác trong khi tỉ thí. Nhất là càng nhiều người nhìn thấy, trong lòng hắn càng thoải mái. Hắn hưng phấn nhất là khi có thể đè đầu người khác trước mặt mọi người. Trước mắt còn phải tranh đoạt quyền chưởng khống bí cảnh này. Bốn vị cường giả Thiên Tông cảnh bọn họ tham gia, cuối cùng ai thắng ai thua, tự nhiên là do bọn họ bốn người quyết định. Nếu hắn, Kiều Thiên Thu cùng Tào Yến Nhi đấu quá sâu, hao phí quá nhiều sức lực. Vậy hai người còn lại cần phải tìm cơ hội mà trục lợi thôi. “Đấu xong rồi, hiện tại ngươi không cần phải cản ta nữa chứ? Ta muốn khiêu chiến người của Tượng Châu phủ này trước, không ai có ý kiến chứ?” Nghe Tào Yến Nhi nói vậy, Kiều Thiên Thu vẫn lắc đầu. “Tào sư tỷ, ta nghe được không ít tin tức kia rồi. Người này, nghe nói là nhân vật nổi bật của thế hệ trẻ. Tuổi còn trẻ mà đã lên đến Thiên Vương cảnh đỉnh phong. Ngay cả sư đệ của ngươi là Cung Chấn Dã, hình như cũng bị người trẻ tuổi này đè xuống thì phải?” Kiều Thiên Thu cười cười, mang kiếm hướng về phía vị trí Tô Trần. “Người trẻ tuổi thiên tài như vậy, ta cũng muốn giao đấu với hắn một chút. Hắn lợi hại như thế, có lẽ có bí quyết gì đó. Ta cũng nhân tiện xem một chút, biết đâu còn có chút tác dụng." Kiều Thiên Thu vừa nói vừa cười, đi đến trước mặt Tô Trần. Thấy hắn như vậy, mặt Tào Yến Nhi đầy vẻ oán trách. “Tên vô lại này, thật khiến người ta ghét!” Nàng vốn muốn mượn cơ hội này giúp Cung Chấn Dã hả giận. Kết quả một cuộc tỉ thí với một võ giả trẻ tuổi, Kiều Thiên Thu cũng muốn tranh giành. Cái tên võ si này, nàng càng ngày càng chán ghét. Nhưng dù ghét thế nào đi chăng nữa, trong lòng nàng cũng rõ ràng. Kiều Thiên Thu chính xác vì tính cách như vậy của hắn, giúp năng lực của hắn nhận được sự tăng lên nhanh chóng. Rất có thể, hắn sẽ bước vào Thiên Tông cảnh tầng năm trở lên trước 50 tuổi! "Chuẩn bị xong chưa? Chiêu thức ta ra tay hơi nhanh, ngươi phải chú ý đó. Nếu mà một chiêu đã bại, ta sẽ tức giận đấy.” Kiều Thiên Thu nhìn Tô Trần, mở miệng nói. Hắn không đùa, những người hiểu rõ hắn đều biết. Với một tên võ si như hắn, nếu lập tức thua thì hắn sẽ trừng trị. Tô Trần trong khi xem hắn và Tào Yến Nhi tỉ thí, cũng nghe được không ít từ những người khác bên cạnh. Danh tiếng tên vô lại võ si của Kiều Thiên Thu này, cũng được biết. Nghe vậy, Tô Trần đi tới khu vực tỉ thí. Khoảng đất trống này rất rộng rãi, đủ để nhiều võ giả đồng thời giao thủ. Kiều Thiên Thu muốn giao đấu với Tô Trần, tuy không hấp dẫn bằng việc hắn đấu với Tào Yến Nhi. Nhưng những người khác hình như vẫn chưa động thủ. Đều đứng ở bên trên, chuẩn bị xem hết trận tỉ thí này. Sau khi Tô Trần thua, bên Tượng Châu phủ sẽ không có bất ngờ nữa rồi. Đương nhiên, trong mắt nhiều người xem, ngay khi Kiều Thiên Thu chuẩn bị ra tay thì đã không còn gì phải bàn. “Ta sẽ cố gắng khắc chế, nhưng ngươi phải tự chú ý an toàn cho mình. Lỡ làm tổn thương căn cơ thì đến lúc đó đừng làm ầm ĩ. Ta cũng sẽ không để ý đâu.” Vừa nói, Kiều Thiên Thu đã ra tay. Việc hắn nói khắc chế, chắc là nói cho người khác nghe thôi. Giờ phút này ra tay, hắn căn bản không có chút nào khắc chế. Kiều Thiên Thu coi trọng hư danh, rất thích trước mặt người khác thắng được người khác. Thậm chí muốn cho đối phương thua càng chật vật càng tốt. Vì vậy, làm sao hắn sẽ khắc chế lưu thủ. Hắn nghĩ tới, là phải khiến Tô Trần nhanh chóng bị thua, càng khó coi càng chứng tỏ hắn lợi hại. Người như Cung Chấn Dã, cũng coi như có chút bản lĩnh. Việc hắn bại bởi Tô Trần, trong lòng Kiều Thiên Thu kỳ thực không hy vọng Tô Trần có thể tiếp tục tu luyện. Cái gọi là võ si này, thật ra không phải si mê võ đạo. Mà giống như là si mê hư danh hơn. Kiếm khí sắc bén. Trong khi vung chém, kiếm khí tung hoành, Kiều Thiên Thu đã xuất hiện ở một bên. Hắn dường như đã đoán trước được vị trí Tô Trần sẽ rơi xuống. Đã sớm chờ đợi ở đó. Nhưng ngay sau đó, trường đao trong tay Tô Trần đã chắn ở chỗ cổ của hắn. Tô Trần thậm chí không quần nhau với hắn mấy chiêu. Với một võ giả lục phẩm trung cảnh, từng chiêu thức của hắn căn bản không tạo được nhiều ảnh hưởng đối với bản thân mình. Cảnh tượng trước mắt, không chỉ mình Kiều Thiên Thu ngây người ra. Những người đứng xem cũng ngây ngẩn cả người. Theo bọn họ nghĩ, với chênh lệch cảnh giới, Tô Trần hẳn phải theo không kịp thân pháp của Kiều Thiên Thu. Nhưng giờ phút này, trường đao trong tay Tô Trần lại chỉ thẳng vào chỗ yếu hại của hắn. Bất ngờ ở giữa, Tô Trần thấy hắn hình như nhúc nhích. Liền một cước đá bay hắn. Giữa sự kinh ngạc của đám đông, võ si kia trực tiếp bị đá văng xa mấy trượng. Kiều Thiên Thu vừa rồi còn tự tin, giờ chỉ cảm thấy thân xương đau nhức. Một cú đá này, giống như đạp đi nửa cái mạng của mình vậy... Thậm chí đứng lên, đã hao phí hết rất nhiều khí lực, mới có thể gắng gượng đứng dậy được… Xung quanh càng yên tĩnh hơn trước đó. Ngay cả một chút tiếng ồn ào, hình như lúc này đều biến mất vậy. Võ giả Thiên Tông cảnh dưới 50 tuổi, lại chỉ cầm cự được một chiêu trong tay Tô Trần... "Nghe nói ngươi là võ si, thua là sẽ tiếp tục khiêu chiến. Cho ngươi cơ hội, lại đến chứ?" Tô Trần đi tới trước mặt Kiều Thiên Thu, cúi xuống nhìn hắn, mở miệng hỏi. Còn Kiều Thiên Thu lúc này, càng trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi. Không biết là bị thương quá nặng, hay là bị lời của Tô Trần chọc giận. Nhưng tất cả mọi người đều kịp phản ứng, thực lực của người trẻ tuổi này, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của mọi người. Tào Yến Nhi, Cung Chấn Dã, Đoàn Hàn Xuyên đứng quan sát từ bên ngoài, sắc mặt đã trắng bệch. Bọn họ không thể nào ngờ, thực lực chân thật của Tô Trần lại mạnh hơn Thiên Vương cảnh đỉnh phong một mảng lớn như vậy. Sắc mặt của những người Kim Giáp quốc tới tham gia tỷ thí đều một người một vẻ khó coi. Phải biết, trước đó bọn họ đã vì Tào Yến Nhi mà đuổi Tô Trần đi rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận