Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 412: Tiến về Tượng Châu phủ, bí cảnh tranh đoạt bắt đầu (2)

Chương 412: Tiến về phủ Tượng Châu, bí cảnh tranh đoạt bắt đầu (2)
Nếu không phải vì rèn luyện, hẳn là sẽ không đi tham gia một cuộc tỷ thí chắc chắn thất bại. Đổi một tòa thành phố nghỉ ngơi hai ngày.
Bên Thanh Tùng thành, thực ra rất nhiều người đã nghe tin Tô Trần rời đi. Lúc nghe được tin này, quả thực rất nhiều người bất ngờ và cảm thán. Nhưng những người ở Kim Giáp quốc đều cảm thấy có thể hiểu được. Không còn cách nào khác, Tào Yến Nhi ở đó. Chẳng lẽ lại từ bỏ Tào Yến Nhi để toàn lực ủng hộ Tô Trần sao? Dù sao Tào Yến Nhi là người cuối cùng trưởng thành trong trăm thiên tài.
Tô Trần cùng Cung Chấn Dã giao đấu đã chứng minh được tiềm lực thiên phú của mình. Tại hiện trường tỷ thí Thanh Tùng thành, rất nhiều người đều thấy được tiềm lực của Tô Trần, hiểu rõ thiên phú của Tô Trần. Còn trẻ tuổi như vậy, lại có thể đánh bại Cung Chấn Dã, tiềm lực này không thể xem thường. Nhưng tiềm lực dù sao cũng chỉ là tiềm lực, không đại biểu cho việc nhất định sẽ trưởng thành. Nếu mà so sánh, mọi người đương nhiên sẽ chọn Tào Yến Nhi.
Chờ đợi hai ngày, đám võ giả phủ Tượng Châu quả nhiên tới. Nhận thấy lá thư Tô Trần đưa, vị cường giả dẫn đội rất thản nhiên tiếp nhận Tô Trần, tiện thể hỏi thăm cảnh giới thực lực của Tô Trần một chút. Cũng không nói nhiều, thực lực lục phẩm sơ cảnh lộ ra. Ở trước mặt vị cường giả này, Tô Trần bày ra thực lực Thiên Vương cảnh đỉnh phong. Với loại thiên phú thực lực này, đối với bọn họ mà nói, tại phủ Tượng Châu đã là cực kỳ đỉnh cao. Có thể ở phủ Tượng Châu, độc lập xây dựng một thế lực. Những võ giả phủ Tượng Châu đến tranh đoạt bí cảnh, người mạnh nhất cũng chỉ mới nhập Thiên Vương cảnh.
Vị cường giả dẫn đội phủ Tượng Châu tự xưng Quách lão. Trong lúc nói chuyện, hắn còn trực tiếp giao chức đội trưởng cho Tô Trần, để Tô Trần tự mình bố trí sách lược, đến lúc đó ứng phó thế nào đều do Tô Trần an bài. Đối với yêu cầu này, Tô Trần không từ chối. Người của phủ Tượng Châu, rõ ràng cũng không đặc biệt coi trọng cuộc tỷ thí này, phái một đám người trẻ tuổi đến, hạn chế tuổi tác dưới 50. Có điều, những người trước mắt này, ai có đến 40 tuổi chứ? Đa phần đều chỉ trạc ba mươi tuổi. Việc phủ Tượng Châu sắp xếp người đến, đơn thuần là để luyện binh, cho những người trẻ tuổi một cơ hội luyện tập, luyện tập môi trường. Đã muốn cho mình tiếp nhận thì mình nhận thôi.
Mọi người ăn chút đồ ăn tại quán rượu, Tô Trần liền dẫn theo ra khỏi thành, tìm một bãi cỏ sạch sẽ rồi ngồi xuống. Sau đó là thảo luận về việc tỷ thí sắp tới. Với cuộc tỷ thí này, nếu không phải thực lực mang tính áp đảo thì càng coi trọng thực lực nội tình chỉnh thể của cả đội. Mỗi một thế lực sẽ phái ra 15 võ giả, mỗi bên ít nhất phải phái 4 võ giả đi khiêu chiến các thế lực khác. Những người còn lại là người phòng thủ. Người được phái đi khiêu chiến cần phải đào thải hết tất cả người phòng thủ của thế lực khác. Thế lực nào bị đào thải hết người phòng thủ sẽ thua cuộc. Người khiêu chiến thắng có thể tiếp tục khiêu chiến một người, nhưng nếu thua thì người khiêu chiến sẽ không thể tiếp tục khiêu chiến thế lực đó. Nếu như tất cả người khiêu chiến của các thế lực không có cơ hội khiêu chiến nữa, thì sẽ dựa vào số người phòng thủ còn lại của bên nào nhiều hơn để phân định thắng thua.
Thời gian còn lại đến lúc tỷ thí chính thức bắt đầu chỉ hơn một ngày. Tô Trần lập tức bắt đầu an bài bố trí. Hỏi trong số họ, chọn ra 4 người có năng lực ưu dị nhất để làm người khiêu chiến, đi khiêu chiến người khác. Bên người phòng thủ thì còn lại 11 người, Tô Trần đứng ở hàng đầu. Nếu muốn khiêu chiến người phòng thủ của phủ Tượng Châu, nhất định phải thắng được Tô Trần trước đã. Chỉ cần mình có thể tiếp tục chống đỡ, thì cuộc tỷ thí này sẽ thắng.
Tô Trần phái ra 4 người khiêu chiến, không quan tâm đến việc bọn họ sẽ thắng được bao nhiêu người. Tùy bọn họ, bọn họ muốn thế nào thì tùy. Thua hết cũng được. Chỉ cần mình có thể chịu được thì cuộc tỷ thí này sẽ thắng. Những người trẻ tuổi của phủ Tượng Châu có vẻ không có ý kiến gì. Khi Tô Trần thể hiện ra thực lực Thiên Vương cảnh đỉnh phong, bọn họ đã phục rồi.
Nhân lúc còn thời gian, Tô Trần liền để từng người trong số họ bộc lộ một chút võ đạo tu hành của bản thân rồi đưa ra vài lời chỉ điểm. Việc một võ giả Thiên Vương cảnh đỉnh phong chỉ điểm, đến cả những võ giả của Kim Giáp quốc cũng có chút mong chờ. Phủ Tượng Châu là một thế lực nhỏ chỉ dám xưng phủ, không dám xưng quốc, cho nên võ giả dưới quyền của bọn họ đương nhiên càng trân trọng sự chỉ giáo của Tô Trần.
Đầu tháng ba. Hôm nay là thời gian tỷ thí chính thức bắt đầu. Tại địa điểm cách bí cảnh do Tĩnh Ba tiên nhân để lại khoảng mười dặm, đã xây dựng một bãi đất trống rộng lớn. Đối với nhiều thế lực, khả năng giành được quyền chưởng khống bí cảnh không cao. Nhưng đây là cơ hội tuyệt hảo để thể hiện thực lực của bản thân. Một thế lực ở mức độ nào trong mắt quốc gia khác thì nhất định phải biểu hiện ra mới được. Có nhiều thứ chỉ là khoác lác thổi phồng sẽ không khiến người khác tin phục.
Giờ Tị, các đại thế lực đã đến bãi đất trống rộng lớn. Bên ngoài bãi đất trống, đã có rất nhiều dân chúng đến quan sát. Những người này đều là dân của các quốc gia có vị trí tương đối gần với bí cảnh, ví như Kim Giáp quốc nằm khá gần. Bên ngoài không có loại khán đài chuyên dụng. Trên sườn núi và thậm chí trên cây, đều có rất nhiều dân chúng ngồi. Trèo cây thật là lợi hại. Trên bãi đất trống, các đại thế lực đã đứng vào vị trí cố định. Tổng cộng có 14 thế lực, trong đó có cả quốc gia, phủ và tông môn. Tô Trần đứng trước hàng ngũ của phủ Tượng Châu, giống như những người dẫn đầu khác.
Ở phía đối diện của bãi đất trống, có vài người Tô Trần nhận ra. Đó là người của Kim Giáp quốc, những người trước đây đã từng thua trong tay Tô Trần, Đoàn Hàn Xuyên và Điền Lan. Cùng với cả Cung Chấn Dã, tất cả đều ở trong đội hình. Người đứng ở phía trước nhất là một nữ tử trung niên, có lẽ là Tào Yến Nhi, năm nay 49 tuổi. Dù nhìn có vẻ già dặn và bề ngoài không xuất chúng, nhưng không ít người vẫn rất kính sợ nàng ta. Tào Yến Nhi lại tỏ vẻ thờ ơ, có vẻ không mấy để ý đến sự việc trước mắt.
“Người kia, có phải là tên Tô Trần kia không?” Tào Yến Nhi đưa tay chỉ về phía Tô Trần, lên tiếng hỏi. Những người xung quanh khẽ cúi người xuống trả lời: “Quận chúa mắt sáng như đuốc, hắn chính là Tô Trần. Thật đúng là chạy đến phủ Tượng Châu bên kia, nhặt được tư cách rồi đi lĩnh đội." Nghe những người xung quanh nói vậy, Tào Yến Nhi hoàn toàn không mấy quan tâm, chỉ quay đầu lại nhìn Cung Chấn Dã. “Chấn Dã, ngươi thực sự thua dưới tay hắn sao?”
Bị sư tỷ mình hỏi như vậy, Cung Chấn Dã bất giác nhíu chặt mày. Nhưng vẫn gật đầu, “Sư tỷ, hắn không yếu như ngươi nghĩ đâu…” Trong lòng Cung Chấn Dã vẫn có sự đánh giá đối với Tô Trần. Nếu như Tô Trần thật sự kém cỏi, thì sao ngày đó hắn có thể thua thảm hại như vậy. Nghe vậy, Tào Yến Nhi cười cười: “Sư đệ Chấn Dã bao nhiêu năm như vậy, có vẻ như rất ít khi tôn sùng một người như thế. Ngược lại ta thật có chút hiếu kỳ đấy. Bảo người khác mau đi sắp xếp đi, hôm nay ta sẽ ra trận. Để bọn họ nên an bài thì mau mà an bài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận