Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 482: Là bị hắn cho đánh phục tức giận sao? (2)

Chương 482: Là bị hắn đánh phục tức giận sao? (2)
Những lời này, ngược lại khiến trang chủ hách Uyên nghe lọt tai chút ít. Có Tang gia ra mặt, Ngũ Lam sơn trang cần xuất lực, cũng không có nhiều như vậy. Nhưng chuyện Tô Trần làm bị thương Quân Hàn, ở Ngũ Lam sơn trang chắc chắn sẽ gây ảnh hưởng không nhỏ. Quân Hàn là Đại sư huynh của thế hệ trẻ tuổi mà cũng bị thương rồi. Những người trẻ tuổi cùng thế hệ sẽ lo lắng việc Tô Trần đánh lén. Loại cảm xúc hoảng sợ đó có thể sẽ lan tràn trong thế hệ trẻ tuổi. Hai ngày đã qua, Tô Trần vẫn ở Dương Xuân thành chờ đợi. Thế nhưng, Ngũ Lam sơn trang bên này vẫn bưng bít tin tức, không hề truyền ra ngoài. Trong sơn trang, Quân Hàn nhận được thông báo. Lần này Tô Trần ra tay, không chỉ khiến hắn bị thương mà còn khiến hắn mất đi cơ hội tu hành ở Di Thiên sơn. Giờ phút này, hắn lại nhận được một tin xấu nữa. Thứ hạng của Quân Hàn trực tiếp bị hạ xuống một cấp. Đã ở ngũ phẩm viên mãn nhiều năm, chậm chạp không thể tấn thăng, lòng hắn buồn vô cùng. Hắn lo lắng sơn trang sẽ đánh giá thấp hắn sau này. Lo nghĩ mãi, cuối cùng chuyện này vẫn tới. Nếu là do chính mình gây ra, Quân Hàn hắn nhận. Nhưng gặp phải chuyện này đều là do bị Tô Trần đánh lén gây thương tích. Nỗi hận thù sâu sắc xoắn xuýt trong lồng ngực hắn. Ngay sau đó, máu tươi trực tiếp bị Quân Hàn phun ra. Quá tức giận, Quân Hàn chưa bao giờ gặp phải loại chuyện này. Gặp không ít trắc trở, nhưng không có phiền phức nào lớn bằng việc Tô Trần mang lại. Điều may mắn là hắn không bị thương đến căn cơ. Công pháp của Ngũ Lam sơn trang đã cứu hắn. Nhưng lần này bị thương khá nặng, Quân Hàn ít nhất phải nghỉ ngơi nửa năm trở lên. Hắn là đại sư huynh, vốn áp lực đã rất lớn rồi. Bây giờ lại nghỉ ngơi nửa năm, con đường tu hành chỉ có thể tiếp tục bị trì hoãn. Giờ phút này, trong lòng Quân Hàn tràn ngập hối hận. Lúc trước hắn giúp Tang Mặc Uyên ra tay, làm sao không nghĩ đến hôm nay. Một võ giả từ Chu quốc đến, không những dám ra tay với Tang Mặc Uyên, còn dám đến gần Ngũ Lam sơn trang, đánh lén hắn. Giờ phút này, sư đệ đến truyền tin cho Quân Hàn vẫn chưa rời đi. Vị sư đệ này đã đi theo Quân Hàn nhiều năm, cũng là tùy tùng đệ tử mà hắn tương đối tin tưởng. Sau khi nói xong việc thứ hạng bị hạ xuống, hắn không rời đi mà còn có chuyện muốn nói. “Sư huynh, hiện tại những người khác trong sơn trang đối với huynh, đều có chút...” “Ngươi cứ nói đi, bọn họ đều nói ta thế nào. Không sao, ta chịu được.” Quân Hàn tỏ vẻ thoải mái, còn khoát tay, bảo hắn cứ tự nhiên. “Nhị sư huynh, Tam sư huynh bọn họ đã sớm muốn đè Quân sư huynh xuống rồi. Sau chuyện này, bọn họ dẫn đầu bịa đặt ra nhiều lời đàm tiếu, đều là chửi bới Quân sư huynh. Nói rằng thiên phú tiềm lực của huynh đã hết, nên nhiều năm như vậy vẫn giậm chân ở ngũ phẩm viên mãn không thể tấn thăng. Còn nói thực lực của huynh chỉ toàn là mánh khóe, là những chiêu trò vô dụng. Ngay cả một tiểu võ giả từ vùng núi hẻo lánh ra cũng không địch lại. Tô Trần đó tuổi còn nhỏ hơn Quân sư huynh, cảnh giới thực lực cũng thấp hơn Quân sư huynh. Vậy mà Quân sư huynh lại bị hắn làm cho trọng thương...” Nghe mấy lời này, trong lòng Quân Hàn càng thêm giận dữ. Mấy sư đệ sư muội này còn ác độc hơn cả Tô Trần ra tay với hắn. “Những người khác nói thế nào, đều tin những điều đó sao?” Bị hỏi, vẻ mặt sư đệ càng khó coi hơn. “Quân sư huynh, đúng là huynh bị Tô Trần đó đánh lén bị thương, lại còn bị thương không nhẹ... Bọn họ nói Tô Trần đó chỉ có thực lực ngũ phẩm sơ kỳ. Thực lực đó, ở sơn trang ta chắc rất khó lọt vào top 50. Vậy mà huynh lại bị hắn gây thương tích...” “Hắn đánh lén, ta bị đánh lén gây thương tích!” Quân Hàn bị nói cho có chút không giữ được bình tĩnh, không nhịn được lên tiếng biện giải cho mình. Sư đệ bên cạnh gật đầu, có vẻ như cũng đoán trước được Quân Hàn sẽ nói vậy. “Quân sư huynh, dù có phải đánh lén hay không, huynh cũng đã bị hắn đánh cho bị thương nặng. Huống hồ, lần trước Mặc Uyên sư huynh bị người này đánh lén cũng không bị thương nặng như vậy. Đệ cũng cảm thấy kỳ lạ...” Nghe được cả sư đệ mình tin tưởng nhất nói vậy, lòng Quân Hàn càng lạnh lẽo. Không cần phải nói, những người khác chất vấn hắn chắc chắn còn hơn thế này. “Tô Trần này, hắn cũng không yếu kém như mọi người tưởng tượng đâu. Tuổi này đã lên được ngũ phẩm, đồng thời còn dám đối đầu với Ngũ Lam sơn trang chúng ta. Hắn là có thực lực…” Quân Hàn sao cũng không ngờ được có một ngày mình sẽ phải nói đỡ cho Tô Trần, nâng cao đánh giá của Tô Trần. Nghe đến đây, sư đệ trước mặt lại càng thêm thất vọng. “Quân sư huynh, huynh bị hắn đánh cho phục luôn rồi sao…” Câu nói đó khiến Quân Hàn nghẹn lời. Môi hắn mấp máy nhiều lần mà không thốt lên được lời nào. Hắn biết mình đã bại. Ở Ngũ Lam sơn trang, uy vọng của hắn, vị đại sư huynh này, sẽ sớm tiêu tan hết. Các đệ tử trong sơn trang sẽ không còn tôn trọng hắn như trước. Nằm trên giường bệnh của mình, Quân Hàn hồi tưởng lại tình hình hôm đó. Tô Trần đánh lén, hắn tự nhận mình đã ứng phó rất tốt rồi. Lúc đó, chiêu đầu của Tô Trần mang theo chút quỷ dị, rất khó phòng. Lớp giáp trong đặc chế trên người hắn bị vỡ tan. Trong chớp mắt, chiêu thứ hai theo sát tới. Thái Tiêu đao Thế là chiêu thức cực kỳ cương mãnh trong Cửu Tiêu đao Thế. Lúc đó, một chiêu này đã khiến Quân Hàn đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm người. Nếu không phòng bị kịp thời, Quân Hàn cảm giác mình thậm chí không giữ lại được mạng sống. Đao thế kinh khủng lúc đó dường như muốn thôn phệ hắn. Nghĩ lại lần nữa, Quân Hàn vẫn thấy hơi rùng mình. Dù không phải để giải thích cho mình, Quân Hàn vẫn muốn nói, Tô Trần không đơn giản như bọn họ nghĩ. Thân pháp nhanh nhẹn quỷ dị, đao thế hung mãnh sắc bén. Thẳng thắn mà nói, thực lực của Tô Trần này, Quân Hàn nhất định phải nhìn nhận thẳng thắn. “Sư huynh, không có gì, đệ đi trước. Lát nữa sẽ quay lại thăm huynh...” Nghe được giọng sư đệ bên cạnh, Quân Hàn lại chẳng nói lời nào đáp lại. Trong đầu, hiện lên chút hận ý. Trong những hận ý đó, có hận ý đối với Tô Trần. Cũng có hận ý đối với những đệ tử khác trong sơn trang, Nhị sư đệ, Tam sư đệ. Mấy sư đệ này ngày thường đều tỏ ra rất tốt, nhưng đến thời khắc mấu chốt lại không chút do dự mà bỏ đá xuống giếng. Dưới hận ý, Quân Hàn nảy sinh một chút chờ mong. Hắn hi vọng Tô Trần có thể một lần nữa ra tay với đệ tử Ngũ Lam sơn trang. Tốt nhất là chọn Nhị sư đệ hoặc Tam sư đệ làm đối tượng. Để tất cả đệ tử Ngũ Lam sơn trang đều thấy. Việc Quân Hàn hắn bị đánh lén gây thương tích không phải là do hắn kém cỏi. Mà là vì Tô Trần thật sự có chút bản lĩnh. Quân Hàn hận Tô Trần, nhưng giờ đây ngoài hận còn có chút lo lắng. Hắn sợ Tô Trần bị bắt một cách dễ dàng. Hắn sợ Tô Trần khi đối phó với hắn thì thực lực vượt trội, nhưng khi giao đấu với người khác lại quá yếu kém. Nếu thật sự xảy ra chuyện đó, thì cả đời Quân Hàn sẽ phải nhận sự coi thường của người khác. Hắn càng hi vọng Tô Trần có thể tàn sát tứ phương. Thậm chí có thể thể hiện bản lĩnh của mình một cách thỏa thích ở những nơi công cộng. Đương nhiên, sau khi đã thể hiện hết những điều đó. Thì cũng không cần phải có một kết cục tốt đẹp. Hắn vẫn mong Tô Trần có một kết quả bi thảm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận