Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 32: Gặp đại yêu

Trắng lỏng thảo không phải dược liệu quá trân quý, nhưng cũng có chút giá trị. Ở đây có rất nhiều gốc, xem như thu hoạch kha khá. Tô Trần cẩn thận nhổ hết, phủi sạch đất cát bám trên rễ, rồi xếp ngay ngắn. Tiếp tục cào lớp tuyết xung quanh, dưới các chỗ đất trũng, quả thực ẩn chứa nhiều cây thân thảo khác. Đa phần là cỏ dại vô dụng, nhưng Tô Trần cũng tìm thấy nhiều dược liệu, như ý tham, cửu hoa trúc, trăng non thảo... Những dược liệu này không thuộc loại cực kỳ trân quý có thể bán với giá trên trời, nhưng giá trị cũng không nhỏ, dễ dàng bán được giá cao. Không ngờ mới ra ngoài nửa ngày, mình đã thu hoạch được như vậy. Nhìn trời, đã sắp đến giờ Dậu. Tối đa hai khắc nữa, trời sẽ sụp tối. Tô Trần tìm kiếm khắp các ngóc ngách trong vùng đất trũng này, xác nhận không còn dược liệu nào khác mới đứng dậy quay về. Đêm tối rất bất lợi cho mình. Dù có [Tìm yêu tiên phong] cường hóa ngũ quan, cũng vẫn nguy hiểm hơn ban ngày nhiều. Tô Trần không có ý định quay lại phòng tuyến, nơi đó còn khá xa. Mình chỉ cần đi gần phòng tuyến một chút thôi. Phạm vi hoạt động của đám yêu vật kia thật ra là vô thức đi hơi xa phòng tuyến một chút. Trời sắp tối, Tô Trần cũng không quay lại nữa. Kích hoạt [Xảo thủ] thiên mệnh, rồi bắt đầu bày bẫy xung quanh. Mấy cái bẫy đơn giản này chỉ có tác dụng báo động. Trong đêm, nếu có yêu tới gần, mình có thể dễ dàng nhận biết được. Trong nửa canh giờ, Tô Trần đã bày xong một vòng bẫy. Nơi mình nghỉ đêm, Tô Trần chọn một cây đại thụ. Che chắn qua loa, cũng được coi là chỗ ẩn nấp không tệ. Đến tối, Tô Trần kích hoạt [Tìm yêu tiên phong] và [Kiên cường bất khuất] hai thiên mệnh. Định nghỉ ngơi, nhưng thấy bản thân trong hoàn cảnh lạ lẫm nguy hiểm này rất khó ngủ. Từ đầu đến cuối, mình vẫn mang theo cảnh giác, lo sợ yêu vật tập kích. May mà có [Kiên cường bất khuất] hỗ trợ, mình nhắm mắt nghỉ ngơi cũng hồi phục được không ít thể lực. Trong đêm, có yêu vật đạp trúng bẫy, la lên một tiếng rồi bỏ chạy. Gần đến giờ Thìn, trời dần sáng, Tô Trần bắt đầu một ngày bận rộn. Hôm qua chỉ bận có nửa ngày mà đã kiếm được tám cây dược liệu. Nếu mình cứ ở chốn hoang dã này bận rộn nửa tháng một tháng, vậy có thể kiếm được không ít tài nguyên. Nghĩ vậy, Tô Trần lại bắt đầu đến các ngọn núi tìm kiếm đất trũng. Địa hình kiểu đó, thực sự thích hợp với các loại cây thân thảo sinh trưởng hơn. Nếu ở đầu gió, gió lạnh thổi, có thể những cây này đều bị đông chết hết. Tìm thấy một vị trí khả quan, Tô Trần ăn một miếng bánh nướng, uống thêm ngụm nước, rồi tiếp tục lên đường. Khi sắp đến gần đất trũng, Tô Trần ngửi thấy một mùi hôi thối. Đó là mùi do yêu vật trên người tỏa ra. Sau khi kích hoạt thiên mệnh [Tìm yêu tiên phong], mình đặc biệt mẫn cảm với mùi này. Tô Trần cẩn trọng, tìm một chỗ quan sát. Thì ra ở nơi đất trũng kia, một con chó yêu đã đào một cái hang nông để làm ổ. Nhìn hình thể to lớn của chó yêu này, rõ ràng nó đã có thực lực đại yêu. Tô Trần do dự một chút, cầm chắc trường đao trong tay. Ở trong thời buổi này, Tô Trần không có cái loại tâm lý thánh mẫu vớ vẩn. Yêu vật khi nhìn thấy người, nếu không phải không đánh lại, thì bọn chúng sẽ không chút do dự ăn tươi nuốt sống. Mà trong danh sách đồ ăn của chúng, con người lại là thứ chúng đặc biệt yêu thích. Nghe nói, yêu vật ăn thịt người, sẽ có lợi hơn cho việc tăng tiến thực lực của chúng. Dù lớn hay bé, yêu đều phải ăn thịt người mới có thể tăng thực lực lên tới cấp độ đại yêu. Mặc kệ chuyện đó có thật hay không, Tô Trần cũng đã thấy quá nhiều người chết dưới miệng máu của yêu vật rồi. Giết thêm được một con đại yêu, bách tính Đại Chu sẽ bớt đi một phần tai ương. Hơn nữa, nó chiếm ở ngay chỗ đất trũng, mình giết nó rồi mới có thể hái dược liệu. Kích hoạt [Đao khách] và [Kiên cường bất khuất]. Hiện giờ mình đã có thực lực bát phẩm Luyện Tinh trung cảnh, lại phối hợp thêm [Đao khách]. Thêm nữa mình đã học được đao pháp Lâm gia, thực lực đã tăng lên rất nhiều so với trước đây. Đối mặt đại yêu, Tô Trần cũng có vài phần tự tin. Nhưng tự tin là một chuyện, cảnh giác vẫn phải luôn đề cao. Thực lực giữa các đại yêu cũng có chênh lệch. Con chó yêu trước mặt, chưa chắc đã yếu hơn Hổ Yêu hôm nọ. Dù sao, đại yêu sau khi khai trí cũng sẽ từng bước hoàn thiện và cường hóa bản thân. Tay cầm đao, Tô Trần bắt đầu vòng từ phía sau. Khoảng cách vòng xa hơn một chút. Mấy yêu vật này khứu giác rất nhạy bén, chỉ cần đến gần là bọn chúng có thể dễ dàng đánh hơi được. Trước khi ra tay, Tô Trần hơi chần chừ một chút. Chắc chắn vẫn tốt hơn, mình vẫn nên bày thêm vài cái bẫy phòng thân. Sau khi mọi thứ đã ổn thỏa, Tô Trần mới lại tiếp tục tiến về phía trước. Khi đến khoảng cách 30 thước so với nơi đất trũng, Tô Trần không do dự nữa. Bỗng chốc lao vút lên, tấn công chó yêu với một nhát đao cực mạnh. Đao pháp Lâm gia - Đoạn núi cao! Một uy áp nghẹt thở lao tới Cẩu Yêu. Nhưng dường như con chó yêu kia cũng có chút cảnh giác, chiêu này chỉ làm nó bị thương chứ không đánh trúng yếu huyệt. Sau một cú lắc mình, Cẩu Yêu cũng rút ra một thanh lợi khí, đứng thẳng như người. Nó thè lưỡi liếm lấy vết thương một chút. Tô Trần nhìn miệng máu há rộng, răng nanh nhọn hoắt của nó, lờ mờ thấy một chút ánh vàng. Con chó yêu này lại có xu thế tấn thăng Kim Yêu! Tô Trần tăng thêm vài phần cảnh giác, không do dự nữa, trường đao trong tay vung ra lần nữa. Đao pháp Lâm gia vốn không lấy uy mãnh làm cốt lõi, mà là hơi hi sinh uy lực để đổi lấy tốc độ xuất đao nhanh hơn. Với thiên mệnh [Đao khách] hỗ trợ, đao pháp Lâm gia càng thêm lợi hại. Con chó yêu ban đầu còn có chút phẫn nộ vì bị thương, nó muốn lấy mạng Tô Trần. Nhưng mới qua hai chiêu, nó đã bắt đầu có ý muốn rút lui. Cùng là Bát phẩm Luyện Tinh cảnh, cũng có chênh lệch. Cùng một loại đao pháp, Tô Trần xuất ra uy lực lại hoàn toàn khác. Lưỡi đao sắc bén, đao thế hung mãnh. Hai ba chiêu, chó yêu đã cảm thấy Tô Trần quá khó đối phó. Lúc ban đầu cảm nhận khí tức của Tô Trần, nó còn nghĩ dễ ứng phó. Nhưng thực lực của Tô Trần rất vững chắc. Bản thân tăng lên tới bát phẩm nhờ Huyền Thiên Đạo Tâm Quyết tôi luyện, cơ sở vững chắc hơn hẳn những người khác. Những đại yêu đã khai trí, rất trân trọng sinh mạng của mình, hơn hẳn mấy con tiểu yêu kia. Thấy không chiếm được thế thượng phong, nó liền lập tức muốn bỏ chạy. Nhưng nó không ngờ tới hướng nó đào tẩu, lại chính là khu vực Tô Trần đã bố trí bẫy. Cho dù có nhận ra bẫy, việc né tránh cũng sẽ trì hoãn tốc độ đào thoát của nó. Trong lúc rối bời, con chó yêu cũng không phát hiện bẫy rập do Tô Trần bố trí. Cọc gỗ nhọn không đâm thủng được lớp da dày của đại yêu, nhưng các hố kết hợp với cọc nhọn này đã làm chậm tốc độ của nó. Hơi chần chừ một chút, đao phong của Tô Trần lại tới. Có lẽ cảm thấy khó lòng đào thoát, con chó yêu bắt đầu phản công toàn lực. Răng nhọn móng sắc cùng trường đao đồng loạt xuất chiêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận