Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 308: Giữa năm thi đấu cùng Minh Ảnh chiến trường

"Chương 308: Giữa năm tỉ thí cùng chiến trường Minh Ảnh"
"Từ năm trước, Vân Dương tông luôn muốn để đệ tử trong môn cùng ngươi so tài. Cuối năm ngoái tại hội nghị ở kinh đô, tuy ngươi đã thắng Tư Đồ Tam Bình, nhưng Vân Dương tông vẫn không phục. Vốn dĩ quan hệ giữa phủ Lâm Hải và bọn họ khá tốt, nhưng vì chuyện này mà Vân Dương tông lại nghi ngờ phủ Lâm Hải." Âu Dương Xuyên nhìn Tô Trần, lời nói có chút dừng lại. "Ngoài mặt, Vân Dương tông luôn nói xấu về ngươi, nói Thiên Cương thành chèn ép họ, đưa ngươi lên cao, mượn chuyện này để dìm thanh danh của họ xuống."
Nghe vậy, Tô Trần không mấy lo lắng mà lại cười nói: "Vậy thì càng tốt để bọn họ xem thực lực của ta. Nói thật, ta không ngờ sau hội nghị kinh đô năm ngoái mà họ vẫn chất vấn như vậy. Ta không biết các trưởng lão Vân Dương tông đang nghĩ gì nữa."
Âu Dương Xuyên nghe vậy cũng bất đắc dĩ cười: "Theo cách nói của Vân Dương tông, ngươi là đệ tử bị họ đuổi đi. Họ có tin một người bị đuổi đi mà đạt được thành tựu như vậy không? Cho dù trong lòng có chút dao động, họ cũng cố gắng giữ vững lòng tin. Họ là những người đứng đầu Đại Chu, là những võ giả cao nhất của Đại Chu, thừa nhận mình mắt mù thì uy tín của họ sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Sau này, những người dưới trướng họ có còn tin tưởng họ nữa không? Đến cả mệnh lệnh, khi thi hành cấp dưới có còn thắc mắc?"
"Ở vị trí cao thì càng ít cơ hội sai sót. Cơ hội nhận sai còn ít hơn."
"Mấu chốt nằm ở chỗ này. Chuyện chém giết địa yêu đã mang về không ít danh vọng cho Vân Dương tông. Lần này tỉ thí, họ muốn thừa thắng xông lên, triệt để khôi phục danh vọng. Khi ra tay với ngươi, Vân Dương tông sẽ tính toán đánh bại ngươi thật nhanh chóng, hoàn toàn không cho ngươi cơ hội phản công. Người khác nhìn vào, đặc biệt là những dân thường Đại Chu không rõ chân tướng, e là sẽ tin chuyện ma quỷ của Vân Dương tông, thật sự cho rằng ngươi được Thiên Cương thành nâng đỡ lên."
"Dễ dàng đánh bại ta như vậy, thì ta tin mình bị tông môn thổi phồng thật." Thấy Tô Trần không để ý lắm, Âu Dương Xuyên lại càng thêm lo lắng.
"Đừng tự mãn, các vị đại trưởng lão lo chính là điểm này. Hai thiên tài Vân Dương tông còn mạnh hơn Tư Đồ Tam Bình nhiều. Thật lòng mà nói, chư vị trưởng lão và ta đều hy vọng ngươi có thể tu luyện thêm một thời gian nữa. Ngươi không hề hữu danh vô thực như Vân Dương tông nói. Chúng ta thấy tiềm năng thiên phú của ngươi, trong hơn một năm đã đạt thất phẩm viên mãn cảnh. Danh tiếng thiên kiêu ngươi gánh được, thêm chút thời gian nữa, không nói đuổi kịp Phó Kiếm Vân và Liễu Tinh Vãn, chí ít sẽ không còn ai chất vấn ngươi, nói ngươi được chúng ta thổi phồng."
Nghe tới đây, Tô Trần xem như đã hiểu vì sao trước đây hoàn toàn không cho mình tham gia giữa năm tỉ thí. Đại trưởng lão thật không muốn để mình đi tham gia.
"Nhưng lần này Vân Dương tông thực sự đã gây khó dễ cho chúng ta. Tỉ thí giữa năm năm nay không chỉ là mấy phần thưởng tài nguyên đơn giản, mà còn liên quan đến tư cách tham gia chiến trường Minh Ảnh." Âu Dương Xuyên nhìn Tô Trần, hắn đoán Tô Trần chắc không biết về chiến trường Minh Ảnh. Dù sao trước đây Tô Trần chỉ là đệ tử tầng thấp của Vân Dương tông, những chuyện này e là chưa từng nghe qua. Không đợi Tô Trần hỏi, Âu Dương tiên sinh đã bắt đầu giải thích.
"Đi về phía tây bắc của Tấn quốc, có một chiến trường rộng hơn hai trăm dặm. Chiến trường đó mới là tiền tuyến thực sự giữa nhân tộc và yêu vật, chính là chiến trường Minh Ảnh. Mặt nam của chiến trường Minh Ảnh là Vân Sở và Tấn, hai đại quốc. Ngoài ra, các tiểu quốc khác đều không chống lại được sự quấy nhiễu của yêu vật ở khu vực này."
Nghe vậy, Tô Trần cũng có chút bất ngờ: "Âu Dương tiên sinh, vùng hoang dã sau chiến trường Minh Ảnh có khác biệt gì lớn so với nơi chúng ta ở không?"
"Theo cách hiểu hiện tại, thì sau chiến trường Minh Ảnh mới là nơi yêu vật thật sự sinh sống. Yêu vật ở những nơi khác chỉ là do số lượng quá đông, buộc phải chen vào các nơi khác. Ở phía ngoài chiến trường Minh Ảnh, địa yêu đều là loài yêu vật quanh năm sinh sống..."
Nói đến đây, Tô Trần lập tức hiểu. Vân Dương tông chém giết một con địa yêu đã mang lại danh tiếng không nhỏ cho họ. Thậm chí da và xương của địa yêu còn có thể làm lễ vật dâng lên hoàng thất. Nhưng ở ngoài chiến trường Minh Ảnh, địa yêu trở nên phổ biến hơn nhiều. Chỗ đó quả thật không phải nơi bình thường. Trong đầu Tô Trần đại khái đã hình dung ra một bản đồ đại lục. Các tiểu quốc như Đại Chu thật ra đều phân bố bên ngoài Tấn quốc và Sở quốc. Vấn đề khó khăn nhất vẫn là do hai đại quốc gánh vác. Những cường giả Tấn quốc như Thu Nhược Sương, thực sự được hưởng nguồn tài nguyên tu luyện tốt hơn. Nhưng nguy hiểm họ đối mặt cũng lớn hơn nhiều so với võ giả các quốc gia khác.
"Việc cho người trẻ tuổi tham gia chiến trường Minh Ảnh có phải là để tìm kiếm vật phẩm gì đó không?" Nghe xong tình hình chiến trường Minh Ảnh, trong lòng Tô Trần có chút suy đoán. Nơi đó không thể là cho người trẻ đi trảm yêu trừ ma.
"Ừ, giống như ngươi nghĩ. Chiến trường Minh Ảnh không phải mới xuất hiện, nghe nói là chiến trường giao tranh mấy ngàn năm giữa nhân tộc và yêu tộc. Rất nhiều võ giả đã chết ở đó. Bao nhiêu trân bảo, công pháp, pháp bảo, thất lạc vô số kể. Không chỉ có người, nhiều thiên yêu cũng mang theo bảo bối, chết xuống chiến trường Minh Ảnh. Để các ngươi đi là để tìm những vật phẩm này. Ai tìm được thì có thể mang về tông môn mình. Hành Vân Bộ ngươi tu luyện trước đây do tiền bối Thiên Cương thành nhặt được từ chiến trường Minh Ảnh. Tô Trần, ngươi hiểu rõ về yêu vật hơn người thường, rất thích hợp đến chiến trường Minh Ảnh, đối với ngươi mà nói, rất có thể sẽ là một lần rèn luyện thu hoạch lớn nhất."
Đại trưởng lão hy vọng mình tham gia chiến trường Minh Ảnh, bỏ qua giữa năm tỉ thí. Nhưng không ngờ, tư cách đến chiến trường Minh Ảnh lại được quyết định từ tỉ thí giữa năm. Tô Trần cảm thấy không cần phải do dự. Trực tiếp nói với Âu Dương tiên sinh rằng mình bằng lòng tham gia.
Nếu muốn tiến thêm một bước, một số việc là không thể tránh khỏi, không thể trốn tránh. Muốn mình và người bên cạnh sống tốt, sống thoải mái thì cần phải đón nhận. Hơn nữa, bản thân mình còn mang nhiều thiên mệnh như vậy, chiến trường Minh Ảnh không có nhiều nguy hiểm như những người khác gặp phải. Ngoài ra, trong lòng thật sự có một chút ý nghĩ nhỏ. Tuy không thực tế lắm nhưng cũng muốn thử một chút, liệu có thể đuổi kịp Thu Nhược Sương hay không...
Sau khi quyết định, Âu Dương Xuyên và Tô Trần cùng đến thiền điện. Mang quyết định này nói với Thượng Tuyên chân nhân và những người khác.
...
Vân Dương tông.
Không ít người đang chuẩn bị cho kì tỉ thí giữa năm. Năm nay tông môn đặc biệt coi trọng kì tỉ thí này. Danh vọng Vân Dương tông vừa bị tàn phá, cần phải vực dậy lần nữa. Cho dù Tô Trần cuối cùng vẫn không đến, các đệ tử Vân Dương tông vẫn phải thể hiện thật xuất sắc. Muốn cho dân chúng Đại Chu phải trầm trồ thán phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận