Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 485: Trận pháp sư (2)

Chương 485: Trận pháp sư (2) ngược lại tạo ra không ít cao thủ tà đạo. Những người này lúc đầu không nghĩ gây chuyện, thân phận chân chính của bọn họ lộ ra, sẽ mang đến cho mình vô vàn phiền phức. Cho nên mới ẩn giấu thân phận. Kết quả làm như vậy, những cao thủ tà đạo không muốn gây chuyện cũng bị ép phải gây chuyện. Sau khi bị phát hiện, cao thủ tà đạo muốn phản kháng. Ngũ Lam sơn trang đương nhiên phải tốn nhân lực vật lực đi giải quyết. Liên tiếp mấy vụ như vậy, cao tầng Ngũ Lam sơn trang cũng đều bó tay rồi. Còn Tô Trần thì rất thản nhiên, tìm thời gian rời khỏi Dương Xuân thành. Một đường hướng Khoác Thạch thành mà đi. Chỉ cần Ngũ Lam sơn trang đã rối lên, vậy việc mình có ra tay sau đó hay không, một thời gian dài bọn họ cũng khó an bình. Lần này đến Khoác Thạch thành, Tô Trần cũng muốn xem, mình có thể đạt được sự lý giải sâu hơn về trận pháp hay không. Mình lấy được bí tịch trận pháp của Tĩnh Ba tiên nhân rồi, học được cũng không sâu sắc. Một là mình không coi trọng, hai là không có thực tế, hiệu quả luôn kém một phần. Người ta nói tu hành võ đạo cần tài nguyên, thiên phú, lịch luyện. Nghiên cứu luyện trận pháp thực ra cũng vậy. Cứ đọc sách mãi thì luyện kiểu gì được. Tô Trần muốn xem, những Trận pháp Sư ở Khoác Thạch thành kia luyện tập đạo trận pháp như thế nào. Học được một số mẹo, lấy một ít kinh nghiệm. Sau khi tiến thêm một bước về đạo trận pháp, không biết khi đi vào bí cảnh của Tĩnh Ba tiên nhân sẽ có thu hoạch gì không. Khoác Thạch thành nằm ở hướng tây bắc của Ngũ Lam sơn trang. Khoảng cách Minh Ảnh chiến trường vẫn còn hơi gần, vị trí của Minh Ảnh chiến trường phải ở phía bắc hơn chút nữa. Điều này thực ra cũng không kỳ lạ, Trận pháp Sư bố trí trận pháp, bối cảnh sử dụng lớn nhất chính là chống cự yêu vật. Để thí nghiệm xem hiệu quả trận pháp ra sao thì khu vực gần biên giới, yêu vật sẽ nhiều. Chỉ cần muốn chứng nghiệm thì lúc nào cũng có yêu vật để lấy ra thí nghiệm. Một đường hướng về phía Minh Ảnh chiến trường mà đi. Từ Ngũ Lam sơn trang đến Khoác Thạch thành mất khoảng bốn ngày. Từ Khoác Thạch thành đến Minh Ảnh chiến trường mất tầm một ngày. Nhưng lần này, Tô Trần lại không đi thẳng tới Khoác Thạch thành. Mà là đi thêm một đoạn nữa, tới Trường Thọ thành. Trường Thọ thành lại càng gần Minh Ảnh chiến trường, là nơi nhiều võ giả thường xuyên lui tới khu vực quanh Minh Ảnh chiến trường. Tô Trần đi trong Trường Thọ thành, tâm trạng hơi phức tạp. Trong thành vừa tìm được đám tiểu khất cái năm xưa. Tô Trần hỏi thăm bọn chúng về Lam Vũ Tụ. Vị nữ tử phong trần trong Thanh Tuyết Lâu, lúc trước vì cứu mình mà không màng đến tính mạng. Từ những kẻ ăn xin ngoài cửa, Tô Trần nhận được câu trả lời. Lam Vũ Tụ c·hết rồi, không còn hài cốt. Lúc trước mình cứu muội muội của nàng, chưa từng nghĩ nàng sẽ dùng cách này để báo ân. Cũng may nhờ sự giúp đỡ của nàng, mình mới có thể thoát khỏi cường giả Hóa Cảnh khi đó. Tô Trần cũng không hỏi được muội muội của Lam Vũ Tụ ở đâu. Nghe nói là đã về quê sinh sống, mình cũng không tiện quấy rầy. Tránh gây họa cho nàng. Rời Trường Thọ thành, Tô Trần ở vùng hoang dã bên ngoài dựng cho Lam Vũ Tụ một tấm bia. Sau khi làm xong những việc này, Tô Trần mới hướng Khoác Thạch thành mà đi. Nhanh đến giữa tháng năm, nơi đây đã trở nên náo nhiệt. Hằng năm vào thời điểm này, là ngày lễ ăn mừng của Trận pháp Sư. Ngoài rất nhiều Trận pháp Sư đến đây tham gia khảo hạch bình trắc, còn có các Trận pháp Sư đỉnh cao biểu diễn thành quả của mình. Rất nhiều tông môn đều sẽ phái người tới quan sát. Mục đích quan sát khác nhau, có người muốn mở mang kiến thức. Có người đợi hậu bối của mình đến xem có cơ hội học được đạo trận pháp không. Còn có một bộ phận, muốn xem năng lực Trận pháp Sư có thể đạt tới mức nào. Nếu phù hợp, họ muốn mời Trận pháp Sư đến tông môn của họ để bố trí trận pháp. Coi như phòng ngự cho tông môn. Tô Trần đến Khoác Thạch thành, ở cửa thành này, đã thấy được các yếu tố liên quan đến trận pháp. Trước cửa có một trận pháp tương đối cơ bản, trận đá lớn. Trận đá lớn bố trí đơn giản, tác dụng cơ bản. Nói thẳng ra thì trận pháp này đặt ở đâu, nơi đó liền đặt một tảng đá lớn. Trận pháp này có thể dùng để chặn rất nhiều cửa ải then chốt. Dù cơ bản, nhưng dùng đúng chỗ cũng rất có hiệu quả, đồng thời loại trận pháp này rất ổn định, không dễ xảy ra vấn đề. Muốn vào Khoác Thạch thành, có thể tự phá giải trận đá lớn rồi vào trong. Đối với người không hiểu biết về trận pháp mà nói, thì chỉ biết nộp tiền vào. Tô Trần liếc nhìn trận đá lớn, loại trận pháp cơ bản này, đương nhiên có thể phá giải được. Chỉ là mất không bao nhiêu tiền, Tô Trần cũng không náo loạn, nộp ít tiền rồi vào Khoác Thạch thành. Trong Khoác Thạch thành, đâu đâu cũng thấy những vật phẩm liên quan đến trận pháp. Rất nhiều tửu lâu đều không có thiết kế cầu thang, người bình thường muốn lên trên thì nhờ trận pháp lơ lửng, liền có thể đi lên lầu. Không có tính thực dụng gì, nhưng trông thật có ý vị. Toàn bộ Khoác Thạch thành đều đang tuyên truyền tác dụng của trận pháp. Tô Trần tìm một tửu lâu, gọi vài món đặc sắc để nếm thử. Các thành thị khác, những thực khách trong tửu lâu, đều bàn luận chuyện thú vị, tin đồn hoặc các chuyện lớn xảy ra xung quanh. Những tin tức nghe khiến người kinh ngạc. Nhưng nơi này lại khác. Ở đây, các thực khách trong tửu lâu đều đang thảo luận về đạo trận pháp. Có thể dạo gần đây, rất nhiều người không biết về trận pháp đã đến đây. Những thực khách này nói chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều. Tô Trần vừa ăn vừa nghe họ nói. Trong đó có một bàn gần cửa sổ, không biết có phải do chủ tửu lâu mời tới hay không. Trong lời nói của họ, những kiến thức về trận pháp đều rất cơ bản và thường thức. "Cơ sở của trận pháp được gọi là trận cơ. Trận cơ có thể là linh thạch, cũng có thể là vị trí đặc biệt, cũng có thể là quán chú tinh nguyên của bản thân. Vị trí đặc biệt như khu vực có linh mạch trải dài. Lấy linh thạch làm cơ sở, quán chú tinh nguyên làm nền, linh năng tiêu tan, thì trận pháp cũng mất hết hiệu lực. Nếu lấy linh mạch làm cơ sở thì trận pháp có thể duy trì rất lâu. Thậm chí hàng trăm, hàng ngàn năm cũng có thể... ". Những người ăn cơm xung quanh, vốn không hiểu biết về trận pháp, đều chăm chú lắng nghe. "Ngoài trận cơ là cái quan trọng và cốt lõi nhất, tiếp theo trọng yếu chính là trận văn. Trận pháp sử dụng các đường dây, ký hiệu, hình vẽ để tạo thành trận văn. Trận văn khác nhau thì hiệu dụng của trận pháp cũng khác nhau. Cái khó của trận pháp đều nằm ở trận văn. Cần độ chính xác và kỹ xảo cao để có thể hoàn thành các trận văn một cách chính xác. Bất cứ sai sót nhỏ nào cũng sẽ khiến trận pháp xảy ra vấn đề. Có thể hiệu quả giảm xuống, hoặc cũng có thể là tuổi thọ giảm đi. Thực lực của Trận pháp Sư mạnh hay yếu, bảy phần đều nằm ở việc vẽ trận văn". Người này nói đến đây, xung quanh rất nhiều người càng nghe nghiêm túc. "Vậy ba phần còn lại thì lại phải nhìn vào đâu?" Thực khách trong tửu lâu lại có người không nhịn được hỏi tiếp. Người vừa nãy nói cười cười, không hề giấu diếm, tiếp tục nói: "Theo ta, điểm mấu chốt còn lại, nằm ở trận nhãn. Trận pháp Sư che giấu trận nhãn trận pháp của mình như thế nào, chính là một bản lĩnh lớn. Trận nhãn bị phá thì trận pháp cũng tan. Cho nên, mặc kệ trận văn có ưu tú đến đâu mà giấu không được trận nhãn thì đều không tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận