Tốt Tốt Tốt, Ta Đoạt Công Lao Đúng Không?

Chương 414: Không phải si mê võ đạo sao? Lại không giao thủ so tài một chút? (2)

Chương 414: Không phải say mê võ đạo sao? Vậy thì giao thủ so tài một chút đi? (2)
Đối diện với câu hỏi của Tô Trần, Tào Yến Nhi quay mặt đi chỗ khác, sắc mặt vô cùng khó coi. Nàng muốn tranh lại chút thể diện cho bản thân, muốn giao đấu thêm một trận. Nhưng trận giao thủ vừa rồi, sự chênh lệch đã quá rõ ràng. Đừng nói một lần nữa, có đánh thêm mười lần cũng sẽ vẫn bại. Hiện tại nàng đã mất gần nửa cái m·ạ·n·g rồi. Đánh nữa, nàng có thể c·hết thật.
Trên sân tỉ thí, giờ phút này xuất hiện một cảnh tượng hết sức kỳ lạ. Không ai ra mặt khiêu chiến người khác, cũng không có ai dám khiêu chiến Tô Trần. Cứ thế giằng co. Tô Trần đã thắng rồi, đi khiêu chiến các thế lực khác cũng không có ý nghĩa gì. Nhưng nếu bảo bọn họ đi khiêu chiến Tô Trần thì trong lòng ai cũng e ngại. Tô Trần ra tay với Tào Yến Nhi và Kiều t·h·i·ê·n Thu có vẻ như đã nương tay, nhưng hai người họ bị t·ổ·n t·h·ư·ơng không hề nhẹ. Những người khác mà đấu với Tô Trần, phần nhiều cũng sẽ bị t·ổ·n t·h·ư·ơng không nhẹ.
Thời gian cứ trôi đi như vậy, kết quả dường như đã quá rõ ràng. Không ai dám khiêu chiến Tô Trần, Tượng Châu phủ chắc chắn thắng không thể bàn cãi. Những người của các thế lực khác đứng ngoài đều nhìn nhau, trong khi người của Tượng Châu phủ, những hộ vệ và đại thần đi theo tới, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng khôn tả. Bọn họ không kìm được mà hỏi thăm về lai lịch của Tô Trần, bởi vì những gì Tô Trần thể hiện, cơ bản là cường giả số một của Tượng Châu phủ cũng không bì kịp. Mà Tô Trần còn trẻ như vậy... Trong lúc tán gẫu, người của Tượng Châu phủ giật mình:
"Ngươi chắc chắn người này là do Kim Giáp quốc giới thiệu đến?"
"Quốc cữu gia, lão hủ l·ừ·a người làm gì, Tô tôn giả chính là cầm giấy giới thiệu của Kim Giáp quốc tới. Chúng ta làm gì có cơ hội quen biết bọn họ..."
Vị quốc cữu gia của Tượng Châu phủ kia gật đầu. Đối với Tượng Châu phủ mà nói, lần này chính là đại cơ duyên. Giành được quyền quản lý bí cảnh này trong một năm thật ra không quá quan trọng. Việc quen biết một võ giả như Tô Trần mới là điều quan trọng hơn. Xung quanh mọi người đều bàn tán về Tô Trần, trong cách xưng hô cũng có nhiều người đã đổi thành "Tôn Giả". Những gì Tô Trần thể hiện, hoàn toàn xứng đáng với hai chữ "Tôn Giả" này.
Phía Kim Giáp quốc, những người thuộc triều đình đến xem náo nhiệt đã ầm ĩ hết cả lên. Thành chủ Thanh Tùng cùng vị khâm sai kia liên tục mắng những người khác. Mắng bọn họ không tuân thủ quy tắc, không giữ chữ tín. Một t·h·i·ê·n tài như Tô Trần đáng lẽ đã thuộc về Kim Giáp quốc, vậy mà lại bị bọn họ tự tay đẩy ra ngoài. Trứng vàng từ trên trời rơi xuống, lại bị đẩy đi mất rồi. Trước kia, thành chủ Thanh Tùng không dám lên tiếng trước mặt các đại thần khác trong triều. Thực lực và địa vị của hắn chưa đủ để đấu khẩu với đám người kia. Nhưng hôm nay, thành chủ Thanh Tùng lớn tiếng quở trách, không một ai dám phản bác. Nên biết rằng, trước đó thành chủ Thanh Tùng đã khuyên can bọn họ rất lâu rồi, không chỉ nói về chuyện Tô Trần, mà còn về quy tắc. Trước đó Tô Trần đã thắng cuộc tỉ thí, giành được tư cách, vậy mà bọn họ lại muốn tùy ý hủy bỏ. Quyền uy của triều đình bị tổn hại. Hiện tại, càng khiến quyền uy triều đình Kim Giáp quốc bị tổn hại nghiêm trọng. Việc Tô Trần được mọi người biết đến, chắc chắn sẽ khiến không ít người nghi ngờ về con mắt nhìn người của triều đình Kim Giáp quốc. E rằng sau này các phán đoán của triều đình cũng sẽ gặp không ít khó khăn.
Trên sân tỉ thí cứ ảm đạm như vậy nửa canh giờ. Vị tiền bối đã từng nói những lời khách sáo, giờ bước ra tuyên bố kết quả. Kết quả cuối cùng là Tượng Châu phủ chiến thắng. Trong 14 thế lực, Tượng Châu phủ vốn bị xem là yếu nhất, lại giành chiến thắng. Thực ra, trận tỉ thí này đã kết thúc khi Tô Trần thắng Kiều t·h·i·ê·n Thu, thắng Tào Yến Nhi. Ở đây, ai chẳng là t·h·i·ê·n tài, cao thủ của thế lực mình? Mọi người đều không ngu, đối với tình hình trước mắt đều nhìn rõ ràng. Thiên phú và thực lực mà Tô Trần đã thể hiện hôm nay vượt xa sự đoán của bọn họ. T·h·i·ê·n Tông cảnh trung giai cũng không phải là đối thủ của Tô Trần. Giờ phút này, đám võ giả đều cho rằng thực lực của Tô Trần đã đạt đến t·h·i·ê·n Tông cảnh đỉnh phong. Theo cách đánh giá của bọn họ, t·h·i·ê·n Tông cảnh đỉnh phong gần như là Lục phẩm viên mãn. Thực tế cũng khá gần. Nhưng dùng cách này để đánh giá Tô Trần, vẫn là chưa đủ.
Tỉ thí kết thúc, quyền chưởng k·h·ố·n·g bí cảnh cũng được giao lại ngay trong ngày. Tô Trần thúc giục người của Tượng Châu phủ đi qua làm thủ tục. Những người khác không lập tức rời đi, trong lòng còn chấn động, vẫn còn muốn thảo luận với những người xung quanh. Nhưng hiện tại, Tô Trần chỉ muốn vào bí cảnh của Tĩnh Ba tiên nhân xem sao.
Dưới sự dẫn đường của mọi người, bọn họ đã tới được trước bí cảnh. Khu vực tỉ thí vốn đã rất gần nơi đây, chỉ cách vài dặm. Khi thấy người của Tượng Châu phủ muốn tới tiếp quản bí cảnh, các thế lực trước đó đều không tin, cho rằng mọi người đang đùa. Đến khi thấy tiền bối dẫn đầu nói một cách nghiêm túc, bọn họ mới chính thức tin tưởng. Về phía Tượng Châu phủ, đến võ giả bảo vệ cũng không mang theo, vì căn bản không ai nghĩ rằng một thế lực nhỏ như bọn họ có ngày đi đến bước này. Lại còn có thể tiếp quản bí cảnh. Tô Trần không quan tâm đến bọn họ, chỉ là thả người tiến vào trong.
Bí cảnh của Tĩnh Ba tiên nhân quả nhiên có chút đặc biệt. Bên trong có rất nhiều trận pháp cản trở. Các võ giả của Thái Hà Tông còn khó mà vào được, huống chi là những người ở đây. Giống như các võ giả của Kim Giáp quốc, phần lớn vào đây chỉ là cho vui thôi. Sau khi vào bí cảnh, đi qua một đạo trận pháp cản trở, Tô Trần liền kích hoạt [ tầm yêu hảo thủ ] t·h·i·ê·n m·ệ·n·h. Thực ra nơi này quanh năm không có yêu vật xuất hiện, cũng không phải gần tuyến đầu phòng tuyến, yêu vật xuất hiện cũng chỉ là những con tiểu yêu. Nhưng sau khi bước vào bí cảnh, Tô Trần đã cảm thấy không đúng. Trong không khí có yêu khí rất rõ ràng. Sau khi [ tầm yêu hảo thủ ] kích hoạt, mọi thứ trở nên rõ ràng. Yêu khí này thậm chí còn mạnh hơn cả yêu khí của t·h·i·ê·n yêu.
Tiến vào bên trong, có cảm giác giống như Tĩnh Ba tiên nhân đã chém g·i·ế·t một con yêu vật cường đại, con yêu vật này thậm chí có thể là Yêu Hoàng trong truyền thuyết. Sau đó đem t·h·â·n t·h·ể t·à·n t·h·ể của yêu vật khảm vào bí cảnh này. Giờ phút này Tô Trần cuối cùng đã hiểu rõ nguyên nhân. Vì sao nơi đây tới, cao nhất cũng chỉ có kim yêu. Địa yêu đã vô cùng hiếm, nói gì đến t·h·i·ê·n yêu. Nơi này có rất nhiều thế lực quốc gia, nhưng nhìn qua một Hóa Cảnh cường giả cũng không có. Tô Trần vẫn nghĩ phía sau bọn họ hẳn là còn có Hóa Cảnh cường giả. Nếu không làm sao chống lại t·h·i·ê·n yêu? Giờ nhìn lại, đây chính là bút tích mà Tĩnh Ba tiên nhân để lại, hoàn toàn cứu rỗi bọn họ. Yêu vật rất mẫn cảm với khí tức, ở gần nơi có khí tức của Yêu Hoàng thì t·h·i·ê·n yêu sao dám đến tùy tiện. Bọn chúng cũng tiếc mạng chứ. Chỉ có kim yêu trở xuống, một số yêu lực không đủ, không phát giác ra khí tức Yêu Hoàng, nên mới dám cả gan đến đây xông xáo.
Đi vào bên trong, Tô Trần nghĩ ngợi, cảm thấy mình có nên mang một bộ hài cốt Yêu Hoàng về không? Thứ này chỉ cần đặt bên ngoài t·h·i·ê·n Cương thành, thì e là yêu vật không dám đến nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận