Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 360 (1) : Nho nhỏ Ngự Thú Sư không nhân quyền! Tìm tòi hư thực!

**Chương 360 (1): Ngự Thú Sư nhỏ bé không có nhân quyền! Thăm dò! Năng lượng Thần Thoại.**
Đó là vật gì, không ai dám nói rõ hơn hắn.
Vốn dĩ chỉ cần hấp thu quá mức, thì không thể nghịch chuyển.
Thế mà thứ này lại làm được.
Phòng hộ tinh thần? Lại còn buff cho Hoa Hoa như thế đúng không?
Trong đầu Kiều Bạch nghĩ ngợi lung tung, động tác trong tay không hề dừng lại.
Dưới sự trợ giúp và phối hợp của Tiểu Ô.
Lại thêm năng lượng Thần Thoại trong cơ thể Hoa Hoa có xu hướng ổn định hơn, cái này mới thành công nhổ bỏ.
Debuff ô nhiễm trên người Hoa Hoa coi như hoàn toàn biến mất.
Kiều Bạch đưa tay sờ sờ nụ hoa lớn của Hoa Hoa.
"Không sao."
"Sau khi trở về phải ngoan ngoãn, biết không."
Dù sao cũng là sủng thú mà chính mình tận mắt chứng kiến quá trình tiến hóa, Kiều Bạch đối với Hoa Hoa vẫn có mấy phần thương tiếc, nếu không thì cũng sẽ không muốn giúp Hoa Hoa nhổ bỏ ô nhiễm trong thân thể.
Chuyện này đối với hắn mà nói cũng không thể xem là một chuyện dễ dàng.
Hoa Hoa chủ động cọ xát Kiều Bạch.
Lại cọ xát Kiều Bạch.
Hoàn toàn không chú ý, chính mình không còn nhỏ bé.
Suýt chút nữa trực tiếp đem Kiều Bạch cọ ngã.
Kiều Bạch: "..."
Kiều Bạch chật vật dùng tay chống đỡ nụ hoa lớn của Hoa Hoa, cái này mới không trực tiếp bị Hoa Hoa cọ xuống đất.
"Được rồi được rồi." Trên mặt Kiều Bạch tràn đầy cảm xúc bất đắc dĩ, trong thanh âm cũng mang theo vài phần không thể làm gì.
"Ra ngoài hơn một năm, ngươi sao còn làm nũng như thế!"
"Chẳng lẽ những siêu phàm sinh vật ở cấm địa đều là quả hồng mềm sao?" Kiều Bạch theo bản năng hỏi.
Khụ khụ.
Không phải hắn không muốn thấy Hoa Hoa tốt.
Nhưng có câu nói thế nào nhỉ?
Tiếp nhận hiện thực đánh đập.
Tiếp nhận xã hội đánh đập.
Đây là khâu mà nhân sinh không cách nào thoát khỏi đâu.
"A!"
Hoa Hoa đáp lời.
Nó!
Hoa Hoa!
Siêu lợi hại!
Một cái có thể đánh hai!
Kiều Bạch còn chưa nói gì.
Tiểu Ô bên cạnh liền yên lặng cọ tới, ưỡn ngực, cố gắng không để lại dấu vết đem Hoa Hoa đẩy sang một bên.
Hoa Hoa: ╭(╯^╰)╮
Tiểu Ô: ╭(╯^╰)╮
Hoa một cái, chim một con suýt chút nữa trực tiếp đối đầu.
"Ngừng ngừng ngừng." Kiều Bạch thấy thế liền vội vàng giơ tay hô ngừng: "Giữa các ngươi có thâm cừu đại hận gì, không sai biệt lắm là được rồi."
Nói xong Kiều Bạch vội vàng gọi Cát Tông Ngôn đang chờ ở bên ngoài vào.
Không còn cách nào.
Nếu không vào hắn liền khống chế không nổi cục diện phát triển sau đó!
Cát Tông Ngôn vốn đang lo lắng chờ ở bên ngoài.
Nghe thấy Kiều Bạch gọi, lập tức xông vào.
Sau đó...
Liền thấy Kiều Bạch giống như người hòa giải, đứng giữa Tiểu Ô và ác mộng hoa.
Hai sủng thú đã tiến hóa thành đại gia hỏa, thoạt nhìn đều rất kích động, giống như tùy thời có thể đánh nhau.
"Phốc phốc."
Cát Tông Ngôn chẳng những không tiến lên ngăn cản.
Còn không nhịn được theo bản năng phát ra tiếng cười nhạo.
Kiều Bạch bỗng nhiên trợn to hai mắt, quay đầu dùng ánh mắt không thể tin được nhìn giáo sư Cát.
Không phải?
Ngươi lại là giáo sư Cát như vậy?
Không lên đây hỗ trợ thì thôi.
Thế mà còn ở bên cạnh xem náo nhiệt?
"Khụ khụ." Giáo sư Cát một tay nắm tay chống đỡ tại bên môi, nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, che giấu sự bối rối của mình.
Lúc này mới giấu đầu lòi đuôi giải thích.
"Ta chính là đột nhiên nhớ tới... Hơn một năm trước, sủng thú của ngài và Hoa Hoa gặp nhau, cũng là như thế này."
Chỉ thiếu chút nữa đánh nhau.
Thoạt nhìn dáng vẻ phi thường có sức sống.
Trong mắt Cát Tông Ngôn mang theo ý cười.
Kiều Bạch được nhắc nhở như vậy, cũng nghĩ tới.
"Bất quá nói như vậy, trong hơn một năm này, Hoa Hoa và Tiểu Ô đều phát sinh biến hóa lớn a."
Giáo sư Cát nói xong dùng hai tay khoa tay một lần.
Xa nhớ ngày đó Hoa Hoa.
Không nói nhỏ bé.
Nhưng cũng tuyệt đối không phải như vậy.
Biến hóa trên thân sủng thú Tiểu Ô của Kiều Bạch còn lớn hơn.
Từ một con chim nhỏ, biến thành một con đại ưng to lớn, vô cùng uy mãnh.
Nói xong, Cát Tông Ngôn lại theo bản năng nhớ tới ý nghĩ mình từng có trước đó.
Một lần nữa tìm cho Hoa Hoa một Ngự Thú Sư.
Lúc đó hắn còn coi trọng Kiều Bạch.
Nhưng là lần này xem xét...
Ánh mắt Cát Tông Ngôn lướt qua từng sủng thú trong nhà.
Trước đó không để ý.
Hiện tại cẩn thận đếm lại... Số lượng này có phải hay không có chút không thích hợp?
Cát Tông Ngôn vừa đi đến bên cạnh Hoa Hoa, nhẹ nhõm tách ra hai sủng thú đang kề cận Kiều Bạch, thỉnh thoảng còn muốn trêu chọc Tiểu Ô, Hoa Hoa.
"Giáo sư Kiều Bạch."
Nghĩ nghĩ Cát Tông Ngôn vẫn là nói ra: "Ngài có phải hay không... Đã khế ước sáu con sủng thú rồi?"
Lời này chính Cát Tông Ngôn cũng có chút không quá tin tưởng.
Thế nhưng sự thật bày ra trước mắt lại không cho phép hắn không tin.
Đếm một chút.
Giống như đúng là sáu con.
Kiều Bạch không cảm thấy có cái gì, rất nhẹ nhõm gật đầu: "Đúng vậy, ta đang chuẩn bị cho việc tham gia giải đấu Ngự Thú Sư toàn quốc vào năm sau."
"Khế ước sáu con sủng thú bất quá là yêu cầu dự thi cơ bản nhất."
Cát Tông Ngôn há to miệng, nửa ngày không nói ra lời.
Uông Minh và Lý Cảm vừa vặn đi tới, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh và khó có thể tin ở các mức độ khác nhau.
"Ta đi!" Lý Cảm giống như lấy lại tinh thần, đếm từng sủng thú của Kiều Bạch.
"Thật đúng là sáu con!"
"Ta trước đó giống như không có chú ý!"
Chính là chợt nhìn giống như rất nhiều.
Luôn cảm thấy đại khái là bốn năm con, liền không có đếm kỹ.
Ai có thể nghĩ tới.
Sáu con!
Đây là sáu con!
Bất quá Lý Cảm có chấn kinh thế nào, ít nhiều vẫn mang theo mấy phần chuẩn bị tâm lý.
Dù sao hắn đối với kế hoạch tiếp theo của Kiều Bạch, trong lòng miễn cưỡng có chút ít.
Uông Minh thì khác.
Hắn là thật một điểm chuẩn bị tâm lý cũng không có, trong lòng một chút tính toán đều không có.
Sáu con?
Giáo sư Kiều Bạch khế ước sáu con sủng thú?
Không phải?
Thật hay giả?
Giáo sư Kiều Bạch mới bao nhiêu tuổi!
Sao lại khế ước sáu con sủng thú!
Không nói trước thực lực của sáu con sủng thú này như thế nào.
Dù là bình quân mỗi sủng thú đều chỉ có thực lực khoảng cấp ba... Tốt a, ngẫm lại cũng rất không có khả năng.
Nhưng coi như thật là như vậy, cái này cũng phi thường không tầm thường có được hay không!
Huống chi tổng thể thực lực sủng thú của Kiều Bạch khẳng định sẽ còn mạnh hơn.
Đây cũng không phải ý thức chủ quan của Uông Minh.
Mà là... Uông Minh ít nhiều chú ý qua một điểm Kiều Bạch, cũng biết Kiều Bạch từng giành quán quân trong một số trận đấu Ngự Thú Sư cỡ nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận