Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 53: Mới đầu óc cạc cạc dễ dùng

**Chương 53: Đầu óc mới tinh dễ dùng**
Đối mặt với lời mời của các giáo sư khác, Kiều Bạch đều mỉm cười, dùng lời lẽ khéo léo từ chối từng người.
Tôn Quốc Bình nhìn vậy không khỏi dùng thân phận người từng trải khuyên nhủ Kiều Bạch: "Không thể quá mức tách biệt, vẫn nên giao thiệp với mọi người một chút."
Có qua lại mới có tình cảm.
Đều ở trong cùng một giới.
Tương lai mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp.
Quan hệ không thể làm cho quá gượng gạo.
"Kỳ thật ta cũng không tiện nói ngươi, bản thân ta chính là loại người không thích lãng phí thời gian xã giao, nhưng mà..."
Tôn Quốc Bình liếc qua những học giả, nghiên cứu viên và giáo sư trong ngành sủng thú ở đây và các thành phố lân cận vẫn chưa hoàn toàn giải tán, cười khổ lắc đầu.
"Kỳ thật mọi người giao lưu trao đổi với nhau, cũng là một cách hay để khai thác những ý tưởng, mạch suy nghĩ mới."
Tôn Quốc Bình dùng dáng vẻ người từng trải nói.
"Kiều Bạch không giống chúng ta." Thích Dung ở bên cạnh xen vào một câu: "Tuổi trẻ, tràn đầy sức sống, đầu óc lại càng mới mẻ, có rất nhiều ý tưởng 'thiên mã hành không', không vội giao lưu với chúng ta."
Tần Lam gật đầu, tán đồng, không thể tán đồng hơn.
Cứ hỏi bọn họ xem có ai nghĩ đến khái niệm "độ thiện cảm", đồng thời thật sự áp dụng vào việc vận dụng tiến hóa của sủng thú không?
Không phải làm sao đều nói đầu óc mới mẻ thì tốt chứ!
Đầu óc của Kiều Bạch so với bọn họ, đúng là mới tinh!
Kiều Bạch: "?"
Chắc chắn đây là đang khen hắn sao?
Sao hắn lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Cốc Hồng Ngọc cũng nhìn về phía Tôn Quốc Bình, trêu ghẹo nói: "Nói như thể anh thích giao tiếp, trao đổi lắm vậy."
Nếu không phải bất đắc dĩ.
Một năm Tôn Quốc Bình có thể rời khỏi sở nghiên cứu được mấy ngày?
Trong sáu năm nay, số ngày nghỉ phép bọn họ tích cóp được cũng gần một năm rồi.
"Nhân cơ hội này ra ngoài đi dạo một chút, dùng hết số ngày nghỉ phép tích cóp được trước đó đi."
Cốc Hồng Ngọc vừa dứt lời, liền bị Tôn Quốc Bình cực lực phản đối.
"Không được, không được! Chỉ có việc này là không được!"
Tôn Quốc Bình điên cuồng xua tay: "Tiểu Hỏa Hồ mới tiến hóa, lộ tuyến thực nghiệm cần có người chuyên nghiệp theo sát, Kiều Bạch sắp khai giảng chắc chắn không có thời gian, ta làm tiền bối không thể mặc kệ."
"Còn có công việc nghiên cứu điều chỉnh lộ tuyến tiến hóa của Xích Viêm Khuyển, Kiều Bạch đã đưa ra manh mối quan trọng như vậy, ta cảm thấy nếu tốc độ nhanh, chúng ta vẫn rất có hy vọng..."
Tôn Quốc Bình thao thao bất tuyệt đếm.
Rất nhiều việc.
Đều chờ hắn hoàn thành.
Nghỉ phép?
Làm gì có!
Không nghỉ!
Kiều Bạch lặng lẽ giơ ngón tay cái lên.
"sống quyển vương" (ý chỉ người cuồng công việc), hắn coi như đã được chứng kiến.
Chỉ cần không bắt hắn làm việc là được, mọi thứ đều dễ nói.
"Cảm ơn sự chỉ bảo của các vị giáo sư, bất quá chủ yếu là trong nhà có việc." Kiều Bạch không bài xích những lời Tôn Quốc Bình và những người khác nói.
Xuất phát điểm của bọn họ, cũng là vì tương lai tốt đẹp của hắn.
Mặc dù Tôn Quốc Bình không nói rõ.
Kiều Bạch hiểu ý của hắn.
Giới học thuật, nói cho cùng cũng là một cái vòng.
Quan hệ xã giao.
Trao đổi thông tin.
Trao đổi tài nguyên...vân vân.
Bọn họ sợ Kiều Bạch tuổi trẻ, không coi trọng, tương lai chịu thiệt thòi, cho nên đều dùng phương thức của mình, ám chỉ Kiều Bạch.
Tấm lòng này Kiều Bạch nhận.
Nhưng Kiều Bạch thấy không còn gì để chê.
Những thứ này hắn thấy đều không quan trọng bằng.
Kiều Bạch nghiên cứu sủng thú tiến hóa là vì cái gì?
Là vì tìm kỹ năng!
Để giúp Tiểu Ô thành công tiến hóa!
Kiều Bạch không quên mục tiêu ban đầu, đầu óc tỉnh táo.
Những thứ kể trên, chỉ cần hắn có thể không ngừng phát hiện ra lộ tuyến tiến hóa mới của sinh vật siêu phàm, đều không phải vấn đề lớn.
Sau này hãy nói, sau này hãy nói.
Kiều Bạch trong nụ cười ấm áp lộ ra mấy phần lo lắng nói: "Sủng thú của ta gần đây có chút phiền phức, ta phải về sớm một chút."
Hắn thật lòng nói.
Công khai từ chối không hay lắm, Kiều Bạch tìm một cái cớ không tính là nói dối.
Nghe vậy mọi người cũng đều rất lý giải, gật gật đầu.
"Vậy ngươi phải về sớm một chút, sủng thú khế ước xảy ra chuyện không thể xem thường, ngươi mau về đi." Hoàng Châu biết Kiều Bạch khế ước chính là một con Hoa Điểu biến dị, nghe xong liền hiểu, trên người Hoa Điểu biến dị chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó mà hắn không biết.
Hoàng Châu cũng không hỏi nhiều, để Kiều Bạch nhanh chóng trở về.
...
Mang theo mấy phần điểm tâm được đóng gói đặc biệt, lên xe.
Kiều Bạch lấy ra chiếc điện thoại mới đổi mấy ngày trước, trước tiên gửi một tin nhắn cho Dương Tam Mộc.
【 Kiều Bạch: Dương Ca, Tiểu Ô thế nào rồi? Đã tỉnh lại chưa? 】
【 Tam Mộc: Chưa, ngủ say lắm, đang ngáy. 】
Dương Tam Mộc trả lời rất nhanh.
Kiều Bạch thở dài.
Từ sau đêm Hỏa Hồ Nữ Vương tiến hóa, Tiểu Ô ngủ đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại.
Kiều Bạch ban đầu để Tiểu Ô trong không gian ngự thú ở Tinh Thần Hải một ngày, phát giác khả năng Tiểu Ô tỉnh lại không nhanh như vậy, thậm chí ở trong không gian ngự thú sẽ ảnh hưởng đến tốc độ tỉnh lại của Tiểu Ô, hắn lại làm theo lệ cũ trước đây.
Không thu Tiểu Ô vào không gian ngự thú nữa.
Ban ngày và ban đêm, lần lượt để Tiểu Ô ra ngoài phơi nắng mặt trời và mặt trăng.
Hôm nay vì phải tổ chức buổi họp báo học thuật.
Suy nghĩ một chút, Kiều Bạch nhờ Dương Tam Mộc chăm sóc Tiểu Ô giúp.
Chính là Tiểu Ô nằm ngáy o o dưới ánh mặt trời.
Dương Tam Mộc ở một bên nhìn chằm chằm cái loại kia.
Ban đầu nghĩ nếu Dương Tam Mộc không đồng ý, hắn sẽ thu Tiểu Ô vào không gian ngự thú trước.
Kiều Bạch không ngờ rằng, Dương Tam Mộc trước đây quan hệ không tốt lắm với hắn lại đồng ý.
Hắn cũng không sợ Dương Tam Mộc sẽ làm gì Tiểu Ô.
Dù sao.
« Điều lệ sinh vật siêu phàm » và « Luật bảo hộ sủng thú » đều được viết rõ ràng ở đó.
Dương Tam Mộc không thể đánh cược tương lai chỉ để làm hại Tiểu Ô.
【 Kiều Bạch: Cảm ơn Dương Ca! chắp tay.Jpg 】
Trò chuyện đơn giản với Dương Tam Mộc vài câu.
Kiều Bạch mở một khung chat khác không ngừng nhấp nháy.
Là nhóm chat lớp.
【 Lý Cảm: Hỏa Hồ Nữ Vương thật sự quá đẹp, hồ ly lớn lông xù, không biết ta có cơ hội được vuốt ve hai cái không! Bạn thân của ta cũng thật trâu bò, một kỳ nghỉ hè mà có thể tạo ra hai lộ tuyến tiến hóa mới! 】
Không đợi Kiều Bạch trả lời gì.
Phía dưới liền có tin nhắn "bá bá bá" nhảy ra.
【 Triệu Thần: Họ Kiều làm ra động tĩnh, ngươi đắc ý cái gì? Ngươi nói ngươi là huynh đệ của hắn, ngươi xem hắn có thừa nhận không! 】
【 Triệu Thần: Hắn mà thật sự coi ngươi là huynh đệ, con thằn lằn to đầu của ngươi hắn sao không giúp ngươi một chút? A, loại người như ngươi còn tốt khoe khoang? 】
【 Lý Cảm: Tình cảm của ta và huynh đệ ta liên quan gì đến ngươi, đúng là nhiều chuyện! Lại nói, cho dù Long Tích gần đây trạng thái không tốt, treo lên đánh Lôi Nha Hổ của ngươi một chút vấn đề đều không có! 】
Kiều Bạch nhíu mày.
Long Tích của Lý Cảm xảy ra vấn đề?
Không xem những cuộc cãi vã lộn xộn trong nhóm lớp nữa, hắn dứt khoát gửi tin nhắn cho Lý Cảm.
【 Kiều Bạch: Lý Cảm, Long Tích của ngươi xảy ra chuyện gì? 】
【 Lý Cảm:...... Ai? Ngươi thấy ta cãi nhau với cái tên độc miệng kia trong nhóm à? Kỳ thật không có vấn đề gì lớn...... 】
【 Kiều Bạch: Hai ta có còn là huynh đệ không? Đến, trên điện thoại nói không rõ ràng, ngươi trực tiếp đến tìm ta, ta giúp ngươi xem xảy ra chuyện gì. 】
Kiều Bạch không chắc chắn kỹ năng thiên phú có thể nhìn ra vấn đề của Long Tích hay không.
Nhưng ai bảo Lý Cảm là con trai tốt của hắn.
Long Tích chính là đứa cháu béo mập không cùng huyết thống, thậm chí khác loài của hắn!
Không thể người nhà xảy ra chuyện đều mặc kệ không hỏi.
Kiều Bạch: Lương tâm sẽ đau nhức.
Tin tưởng vững chắc.Jpg
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận