Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 78 (3) : Khế ước cái thứ hai siêu phàm sinh vật! Ta đồng thời hướng con mèo nhỏ cùng long đạo xin lỗi a!

Chương 78 (3): Khế ước siêu phàm sinh vật thứ hai! Ta đồng thời hướng con mèo nhỏ và rồng xin lỗi! "Ta thẳng thắn đừng gọi ngươi là Miêu Miêu trùng, trực tiếp gọi ngươi là khắc trùng được không." Kiều Bạch tức giận nói.
Miêu Miêu trùng bị Kiều Bạch xách trong tay, bắt chước động tác nghiêng đầu trước đó của Tiểu Ô, cũng nghiêng đầu về phía Kiều Bạch làm nũng.
"Chít chít!"
Là Miêu Miêu long!
Khắc long miễn cưỡng cũng được!
Kiều Bạch: ". . ."
"Ngươi thật đúng là chấp nhất với cách xưng hô là rồng này a." Kiều Bạch dở khóc dở cười.
Miêu Miêu trùng ngẩng đầu ưỡn ngực.
"Chít chít!"
Bởi vì rồng chính là rồng!
Vẫn là tiểu mỹ long xinh đẹp nhất!
Nói xong, Miêu Miêu trùng lại liếc mắt nhìn Tiểu Ô ở bên cạnh, nịnh nọt bổ sung một câu.
"Chít chít ngao!"
Điểu lão đại cũng là điểu xinh đẹp nhất!
Lúc này Tiểu Ô mới lộ ra biểu cảm hài lòng.
Kiều Bạch dở khóc dở cười ngồi xuống bên cạnh túi ngủ, trong ngực ôm Tiểu Ô, trên đùi đặt Miêu Miêu trùng.
Cũng không phải Kiều Bạch đối xử khác biệt với Miêu Miêu trùng, không muốn ôm nó vào lòng, thật sự là ban đêm quá lạnh, lớp vảy băng lạnh của Miêu Miêu trùng sờ vào liền hấp thu nhiệt lượng trên da Kiều Bạch.
Mùa này vẫn là ôm Tiểu Ô vào lòng thoải mái hơn, chờ mùa hè, chờ mùa hè hắn sẽ ôm Miêu Miêu trùng nhiều hơn.
"Muốn khế ước với ta không?"
Cười thì cười.
Nghịch thì nghịch.
Sau khi trải qua một loạt hoạt động ăn vụng, đánh nhau, chất vấn, gà bay chó chạy, Kiều Bạch ôm Tiểu Ô, đôi mắt đen láy dưới ánh lửa phản chiếu có chút ấm áp, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt lộn xộn của Miêu Miêu trùng, nghiêm túc hỏi.
"Ta không rõ vì sao ngươi lại muốn trở thành sủng thú của ta, nhưng hiện tại ta hết sức nghiêm túc phát ra lời mời với ngươi, ngươi thật sự đã làm xong quyết tâm cùng ta trở thành đồng bạn kề vai chiến đấu chưa?"
"Đúng vậy, ta sẽ đối xử với ngươi như đối xử với Tiểu Ô."
"Không đúng, hoặc là vì những nguyên nhân khác mà ta không biết, bây giờ ngươi vẫn có thể chọn rời đi."
Lựa chọn giữa Ngự Thú Sư và siêu phàm sinh vật là hai chiều.
Kiều Bạch nói thẳng tất cả: "Ta coi trọng thực lực của ngươi, vậy ngươi coi trọng ta ở điểm gì?"
Miêu Miêu trùng dường như không ngờ Kiều Bạch lại chính thức như vậy, lại nói đến nghiêm túc như vậy, không hề giữ lại, nó ghé vào trên đùi Kiều Bạch, trong nháy mắt toàn thân đều ngây ngẩn cả người.
Nó. . . Nó coi trọng Kiều Bạch ở điểm gì, lại muốn có được cái gì từ trên người Kiều Bạch đây?
Miêu Miêu trùng nhìn về phía bó nghênh nghênh thảo lớn đặt trong ba lô cách đó không xa, cảm nhận được sức mạnh tình yêu nồng đậm, mỹ vị mê người từ phía trên truyền đến, nó chủ động tiến lên vài bước, nhẹ nhàng cọ xát lòng bàn tay Kiều Bạch đặt trên đầu gối.
"Chít chít!"
Yêu!
Long muốn yêu!
Ngự Thú Sư thích!
Thích Ngự Thú Sư!
"A. . . Quả nhiên là như vậy phải không?" Kiều Bạch vuốt ve đầu Miêu Miêu trùng, thả lỏng giọng nói: "Được thôi, sủng thú của ta chính là người nhà, bạn bè, đồng bọn của ta, ta sẽ cố gắng cho ngươi những yêu thương đó, đây vốn là những điều ta nên làm."
"Cho nên nói. . ." Kiều Bạch cười tiến lại gần Miêu Miêu trùng, dùng tay còn lại ôm lấy Miêu Miêu trùng, giống như ôm Tiểu Ô, mỗi tay một con: "Cái này không tính, ngươi còn muốn có được gì từ trên người ta nữa không?"
Miêu Miêu trùng ngây ngẩn cả người.
Miêu Miêu trùng cảm nhận được cái ôm ấm áp từ Kiều Bạch, đại não đứng hình.
Tiểu Ô ở một bên ném cho Miêu Miêu trùng ánh mắt khinh thường.
Hừ!
Chỉ có vậy?
Điểu có thể khiến Ngự Thú Sư nói những lời ngon ngọt dỗ dành nhiều hơn!
Cho nên nói Ngự Thú Sư yêu nhất vẫn là điểu!
Tiểu Ô không hề ghen tị, thậm chí trong lòng còn có chút đắc ý.
Không giống với Miêu Miêu trùng hoang dại tùy tiện bị Ngự Thú Sư đánh thẳng này, điểu chính là được hưởng thụ yêu thương nhiều nhất từ Ngự Thú Sư!
Nghĩ đến đây, Tiểu Ô liền vui vẻ cọ vào Kiều Bạch.
Miêu Miêu trùng dùng khóe mắt to lớn liếc thấy động tác của Tiểu Ô.
Trong nháy mắt.
Đại não đứng hình khởi động, cũng dán lên trên, chủ động cọ xát Kiều Bạch.
Ngự Thú Sư!
Long!
Long cũng muốn!
Tiểu Ô: "!"
Ngươi còn chưa phải!
Miêu Miêu trùng vội vàng ngẩng đầu lên khỏi người Kiều Bạch, đôi mắt lộn xộn nhìn chằm chằm Kiều Bạch không chớp, trong ngoài đều truyền đạt cùng một ý tứ.
Khế ước!
Mau khế ước!
Ngay bây giờ!
Từng phút từng giây đều không thể chậm trễ!
Kiều Bạch thấy vậy, trên mặt lộ ra biểu cảm dở khóc dở cười.
Hắn vất vả lắm mới nghiêm túc một chút, tình cảm một chút, cảm động một chút, tiện thể để gia hỏa hoang dại, không biết tên này thấy rõ ý nghĩ chân thật sâu trong nội tâm nó. . . Không ngờ hoạt động này còn chưa kịp bắt đầu, đã bị Tiểu Ô phá hỏng.
Kiều Bạch có thể làm sao?
Tiểu Ô là do hắn sủng.
Miêu Miêu trùng là sắp gia nhập cái gia đình này, được sủng ái.
Kiều Bạch buông tay.
Kiều Bạch bất đắc dĩ.
"Được." Kiều Bạch sờ đầu Miêu Miêu trùng, bắt đầu khế ước lần thứ hai.
Lúc trước khế ước với Tiểu Ô vô cùng nhẹ nhõm.
Kiều Bạch phối hợp.
Tiểu Ô phối hợp.
Một người một chim rất dễ dàng khế ước thành công.
Mà lần này. . . Kiều Bạch đem tinh thần lực chậm rãi kết nối với Miêu Miêu trùng, nằm trong dự liệu nhưng lại ngoài dự đoán, Kiều Bạch không cảm thấy bất kỳ trở ngại nào, Miêu Miêu trùng biến mất khỏi lòng hắn.
Trong không gian ngự thú ở tinh thần hải, lại có thêm một thân ảnh nho nhỏ.
Không liên quan tới vị trí ban đầu của Tiểu Ô.
Khế ước, thành công.
Đây là trình độ khiến người khác phải kinh ngạc.
Khác với siêu phàm sinh vật mua ở phòng chăn nuôi, bồi dưỡng ở cơ sở sinh sản, khế ước siêu phàm sinh vật hoang dại, đặc biệt là siêu phàm sinh vật bắt được ở cấm địa, rất dễ gặp phải tình huống không phối hợp, một trong hai bên có thái độ chần chừ với bên còn lại dẫn đến khế ước thất bại, yêu cầu thử nhiều lần.
Nói như vậy.
Khế ước siêu phàm sinh vật hoang dại, phải ba đến bốn lần sau mới có thể thành công.
Giống như Kiều Bạch và Miêu Miêu trùng. . . Không phải là không có, nhưng tương đối hiếm thấy.
Dù sao, tính cách dịu dàng ngoan ngoãn đầy đủ thì không thể thuận lợi sống sót ở nơi như cấm địa.
Một lần thành công.
Cho dù là Kiều Bạch hay Miêu Miêu trùng, đều cảm nhận được sự tin tưởng không lời từ đối phương.
Kiều Bạch ôm Tiểu Ô, trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng: "Tiểu Ô, nhà chúng ta lại có thêm một thành viên mới nha."
Tiểu Ô cọ Kiều Bạch.
Ừ!
Điểu cũng có thêm một tiểu đệ!
Sau đó Kiều Bạch thả Miêu Miêu trùng ra khỏi không gian trong tinh thần hải.
Điều khiến Kiều Bạch không ngờ tới là ——
Tình huống phát sinh trên người Tiểu Ô lúc trước, lại xuất hiện trên dáng vẻ yếu ớt của Miêu Miêu trùng!
Khi chùm sáng trong tinh thần hải huyễn hóa thành Miêu Miêu trùng trong nháy mắt.
Kiều Bạch đối mặt với một đôi mắt to lớn, tràn ngập dã tính và sức mạnh đen kịt trong thế giới tinh thần!
Trong nháy mắt.
Toàn thân Kiều Bạch cứng đờ.
Đó là cơ chế tự bảo vệ bản năng của cơ thể, thể hiện mặt vô hại của mình trước một phương diện cường đại hơn để đảm bảo an toàn.
Lập tức, giống như ống kính máy quay kéo ra xa, Kiều Bạch rốt cục nhìn thấy toàn cảnh chủ nhân của đôi mắt đen kịt kia trong tinh thần hải.
Cự long như được ngưng kết từ băng tuyết, mỗi phiến vảy đều to bằng nửa Kiều Bạch, lóe ra ánh sáng cứng rắn, băng lãnh, mỹ lệ, lông bờm trắng như băng bay múa, chiếc sừng uy vũ mà mỹ lệ trên đầu nói lên thân phận thật sự của nó —— Long.
Không phải long tích.
Không phải á long.
Không phải rồng phương Tây.
Là loại rồng mà Kiều Bạch thật sự hiểu rõ, thần long phương đông trong truyền thuyết!
Nhìn con cự long bay lượn trên dưới trong tinh thần hải của hắn, Kiều Bạch chấn kinh đến mức hồi lâu không nói nên lời.
Cùng lúc đó, Kiều Bạch cảm thấy toàn thân trên dưới như tràn đầy sức mạnh, giống như sau khi khế ước với Tiểu Ô, mắt hắn càng thêm rõ ràng, giờ khắc này hắn cảm thấy hắn có thể đánh mười cái bản thân mình trong quá khứ!
Bất quá, tất cả ảo tưởng tốt đẹp trong đầu, đều tan biến trong nháy mắt mở mắt ra.
Cúi đầu xuống.
Kiều Bạch liền thấy Miêu Miêu trùng lại xuất hiện trong ngực hắn. . . À không. . . Hay là nên đổi giọng gọi là Miêu Miêu long thì tương đối tốt hơn?
Kiều Bạch không khỏi nghĩ đến.
"Ân. . . Vừa rồi ta nhìn thấy con rồng trong không gian tinh thần hải, là bộ dáng của ngươi sau khi tiến hóa sao?" Kiều Bạch nghĩ nghĩ, vẫn hỏi ra.
Không có cách nào.
Con rồng kia thật sự quá đẹp trai!
Sự kết hợp hoàn mỹ giữa sức mạnh và vẻ đẹp!
Không có một con thỏ nào ở Hoa gia có thể cưỡng lại được sức hấp dẫn của việc sở hữu một thần long!
Không có!
"Chít chít!"
"Chít chít!"
"Chít chít ngao!"
Không sai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận