Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 147 (3) : Từng bước khai phát vận dụng nguyên thủy chi khí! Thời đại mới ba họ gia nô!

Chương 147 (3): Từng bước khai thác vận dụng nguyên thủy chi khí! Thời đại mới ba họ gia nô! Còn phi thường nhân tính hóa, có hài tử tới gần cũng sẽ không làm t·ổ·n t·h·ư·ơ·n·g bọn chúng, không muốn bị sờ nhiều lắm thì cùng lắm là vung vẩy đuôi rồi tự mình chạy đi.
Ở vào tình thế như vậy, trong viện mồ côi đại đa số bọn nhỏ đối với con mèo và Tiểu Linh Miêu đều có tình cảm khác nhau.
Thế là...
Đại ca ca rất lợi h·ạ·i.
Miêu Miêu Trùng rất đáng yêu.
Nhưng đám đầu củ cải lại lựa chọn ủng hộ Tiểu Linh Miêu!
"Tiểu Linh Miêu, xông lên!"
"Tiểu Linh Miêu chính là Miêu Miêu lợi h·ạ·i nhất!"
"Không sai! Tr·ê·n thế giới này sẽ không có Miêu Miêu nào lợi h·ạ·i hơn Tiểu Linh Miêu!"
"Thúc thúc cố lên nha!"
Đám đầu củ cải đ·i·ê·n c·u·ồ·n vẫy cờ hò reo cổ vũ cho Trình Lượng, cho dù Trình Lượng bị Tiểu Linh Miêu leo lên tận đ·ầ·u thì cũng không cách nào ngăn cản được sự nhiệt tình của chúng đối với Trình Lượng.
Đầu củ cải nhóm: Tiểu Linh Miêu chính là ngầu nhất! Không tiếp nhận phản bác! Xông lên!
Trình Lượng bị cảm động đến nước mắt rưng rưng.
Tốt tốt tốt!
Tất cả mọi người là một đám hảo hài tử!
Cho dù là vì những hài tử này, hắn cũng nhất định phải thể hiện trạng thái tốt nhất!
Đệ đệ —— ca ca không k·h·á·c sáo!
Bắt lấy Tiểu Linh Miêu tr·ê·n đ·ầ·u, chủ yếu là bởi vì con mèo b·ò sữa đã từ bỏ ý định tiếp tục nhảy disco, muốn phải nghiêm túc so tài một phen với Miêu Miêu Trùng.
"Lên đi, Bá Vương! Tung ra một kích mạnh nhất của ngươi —— cực bá sóng xung kích!" Trình Lượng một tay chống nạnh, một tay dũng cảm tiến tới chỉ vào hướng Miêu Miêu Trùng, siêu cấp lớn tiếng nói.
Bên cạnh, đám đầu củ cải cũng vô cùng hưng phấn phối hợp với Trình Lượng cùng hô to.
Xen lẫn ở giữa, cảm giác mình p·h·á lệ không giống bình thường, không hợp nhau Kiều Bạch: "..."
Đột nhiên có chút không hiểu nổi cái thế giới Tào đan này.
Tiểu Linh Miêu Bá Vương cũng phi thường phối hợp, há to miệng, năng lượng màu đen ngưng tụ thành quả cầu ở trong miệng nó, mặc dù cách một khoảng, nhưng Kiều Bạch vẫn có thể cảm giác được năng lượng cường đại ba động truyền đến từ quả cầu năng lượng kia.
"Đây chính là một kích mạnh nhất của ta, thế nào, không đỡ nổi đi!" Trình Lượng đắc ý nhìn về phía... Miêu Miêu Trùng!
Đúng vậy.
Thời khắc mấu chốt, Trình Lượng vẫn không quên đối thủ chân chính của hắn trong trận đối chiến này —— không phải Kiều Bạch, Kiều Bạch chỉ là một công cụ nhân bị ép k·é·o tới, đối thủ chân chính là con Phì Miêu này!
Trình Lượng: Vững tin. jpg
Miêu Miêu Trùng: ╭(╯^╰)╮
"Chít chít!"
Không hơn cái này!
Miêu Miêu Trùng ngẩng đầu ưỡn n·g·ự·c.
Bất quá bởi vì quá béo, động tác cũng không được rõ ràng lắm, ngược lại là thịt tr·ê·n người rung ra rung rẩy, thoạt nhìn rất có cảm giác "châu tròn ngọc sáng".
Chính mình cũng ý thức được điểm này, Miêu Miêu Trùng: "..."
"Ha ha ha ——!" Trình Lượng không nhịn được cười ha hả, hắn đưa tay xoa xoa khóe mắt tràn ra nước mắt, chỉ chỉ Tiểu Linh Miêu của mình nói: "Thấy được chưa! Đây mới là dáng người thon thả tráng kiện mà con mèo bình thường nên có!"
"Ngươi?" Trình Lượng lại liếc mắt nhìn Miêu Miêu Trùng.
Không nói gì, chỉ là lắc đầu, nhưng hết thảy đều ở trong im lặng.
Miêu Miêu Trùng: (#` mãnh)
"Ngao chít chít ——!"
Căn bản không cần Kiều Bạch chỉ huy, Miêu Miêu Trùng ngửa mặt lên trời th·é·t dài một tiếng ——
Cùng lúc đó.
Quả cầu năng lượng màu đen từ trong miệng Tiểu Linh Miêu chậm rãi bay lên, ngay sau đó gia tốc xé gió lao về phía Miêu Miêu Trùng!
"Ngao —— "
Lấy Miêu Miêu Trùng làm trung tâm, năng lượng mắt thường không thấy được từ trong thân thể Miêu Miêu Trùng p·h·át ra, từng vòng từng vòng hướng bốn phương tám hướng tràn ra!
Tinh thần chấn động!
Kiều Bạch không có mở miệng, mà mượn nhờ "Sao Trời" câu thông, chỉ huy Miêu Miêu Trùng sử dụng kỹ năng này.
Miêu Miêu Trùng: Đã rõ!
Xông lên!
Xử nó!
Vô hình tinh thần xúc tu bỗng nhiên đối mặt quả cầu năng lượng màu đen kia, ngưng thực tinh thần xúc tu trở nên càng thêm hư ảo yếu ớt, nhưng vẫn kiên trì tiếp tục p·h·át động c·ô·ng kích về phía Tiểu Linh Miêu.
"Sao... Làm sao có thể!" Căn bản không nhìn ra xảy ra chuyện gì, Trình Lượng nhìn Tiểu Linh Miêu của hắn kỹ năng mạnh nhất tan biến trong không khí, miệng há đến độ sắp có thể nhét vừa một quả trứng gà.
Không đợi Trình Lượng phản ứng kịp, chỉ nghe thấy Tiểu Linh Miêu truyền đến một tiếng thét thảm, "Ka-ki" một tiếng c·ứ·n·g ngắc ngã tr·ê·n mặt đất, tứ chi duỗi thẳng tắp, thân thể còn thỉnh thoảng co giật.
"Meo ngao ——!"
Trình Lượng: "!"
Kiều Bạch: "!"
"Tiểu Linh Miêu! Bá Vương! Ngươi làm sao vậy!" Trình Lượng vừa chạy vừa bò bổ nhào về phía Tiểu Linh Miêu.
Kiều Bạch và Miêu Miêu Trùng cũng bị một màn này làm cho k·h·i·ế·p sợ.
Một người một mèo nhìn nhau.
"Tinh thần chấn động của ngươi lợi h·ạ·i như vậy?"
"Chít chít!" Đừng hỏi Long, Long cũng không biết a!"
"Ta cảm thấy ngươi hình như chọc phải chuyện lớn."
"Ngao chít chít!" Ngự Thú Sư đừng trốn tránh nha! Long là Long của ngươi! Ngươi phải giúp Long giải quyết vấn đề a!"
"Hay là ngươi đi đi, nếu không thì đi xin lỗi?"
"Chít chít!" Hừ hừ... Thôi được rồi! Bản Long đại nhân không chấp nhặt kẻ tiểu nhân! Liền miễn cưỡng tha thứ cho hắn tội bất kính với bản Long lúc trước đi!
Nói thì nói vậy, ánh mắt Miêu Miêu Trùng nhìn về phía Tiểu Linh Miêu còn mang theo vài phần cẩn thận từng li từng tí.
Ai nha ~
Bản Long cũng không nghĩ tới sẽ lợi h·ạ·i như vậy mà ~
Vẫn là đi xem một chút đi!
Miêu Miêu Trùng chuẩn bị tâm lý xong, đang định đi về phía Tiểu Linh Miêu, thì nghe thấy bên kia truyền đến tiếng gầm giận dữ của Trình Lượng.
"Giả c·hết?"
"Ai dạy ngươi a!"
Trình Lượng nguyên bản mang theo giọng nghẹn ngào trong nháy mắt trở nên phẫn nộ, bên trong còn kèm theo từng tiếng "meo meo" của Tiểu Linh Miêu.
Bước chân Kiều Bạch dừng lại.
Bước chân Miêu Miêu Trùng cũng dừng lại.
Đám đầu củ cải hiếu kỳ nhón chân, tò mò thò đ·ầ·u ra nhìn về phía Trình Lượng.
"Không có việc gì không có việc gì, khụ khụ, loại chuyện này rất bình thường, ai bảo hắn khế ước chính là một con mèo màu b·ò sữa Tiểu Linh Miêu đâu, chút chuẩn bị tâm lý này vẫn là phải có." Trương Nữ Sĩ nhìn một chút bên kia Trình Lượng, lại quay đầu nhìn Kiều Bạch, ánh mắt sáng lóng lánh nói.
Kiều Bạch: "?"
Trương Nữ Sĩ liếc mắt liền nhìn ra nghi hoặc trong mắt Kiều Bạch, nàng nhếch môi cười: "Tiểu Linh Miêu rất giống con mèo bình thường, mặc kệ là tính cách hay là tập tính sinh hoạt của chủng loại tương ứng."
"Giống như hai con Tiểu Linh Miêu ta khế ước, một con màu quýt, một con là ly hoa."
"Quýt." Nói xong Trương Nữ Sĩ chỉ hướng một đám mèo đang phơi nắng ở tr·ê·n tường viện mồ côi, con mắt sáng nhất kia.
Chỉ là hình thể lớn gấp đôi những con mèo khác.
Bóng loáng không dính nước, da lông dưới ánh mặt trời lấp lánh tỏa sáng.
Một con khác... ánh mắt Kiều Bạch quét qua đám mèo kia một vòng, không nhìn thấy con mèo màu ly hoa.
"Mang theo các tiểu đệ ra đã đi săn, cố ý muốn chờ mặt trời xuống núi mới trở về." Trương Nữ Sĩ bình tĩnh nói, giống như không cảm thấy lời nàng nói có vấn đề gì.
Kiều Bạch giơ ngón tay cái lên.
Lợi h·ạ·i mèo của ta!
Ấn tượng c·ứ·n·g nhắc lại +1.
Nhìn bên kia gà bay c·h·ó chạy trong thời gian ngắn không kết thúc được cục diện cha hiền con thảo giữa Trình Lượng và Tiểu Linh Miêu, Trương Nữ Sĩ vẫy tay với Kiều Bạch và đám đầu củ cải.
"Đi chơi đi."
"Đối chiến kết thúc."
Đám đầu củ cải lại lần nữa đồng loạt p·h·át ra âm thanh thất vọng.
"Tiểu Linh Miêu thật đáng thương nha... Khẳng định là thúc thúc quá yếu!"
"Ân! Nhất định là như vậy! Mụ mụ Tiểu Linh Miêu rất lợi h·ạ·i!"
"Thế nhưng Miêu Miêu của đại ca ca cũng rất lợi h·ạ·i a!"
"Đại ca ca lợi h·ạ·i!"
Nói xong nói xong, lực chú ý của bọn nhỏ liền chuyển dời đến Kiều Bạch, cùng Miêu Miêu Trùng trong n·g·ự·c Kiều Bạch.
Lại trở nên được hoan nghênh Kiều Bạch: "..."
Trước khi bị bọn nhỏ vây quanh, Kiều Bạch khởi động hình thức tránh hiểm khẩn cấp —— ném Miêu Miêu Trùng ra hấp dẫn lực chú ý của bọn nhỏ, chính mình phủi mông chuồn êm.
Lúc chuồn đi còn không quên thông qua "Sao Trời" nhắn cho Miêu Miêu Trùng —— nhớ tự mình trở về nhé!
Miêu Miêu Trùng: (- "-)
Long Ngự Thú Sư là đồ c·ặ·n bã!
...
Rốt cục có thể yên tĩnh một chút, Kiều Bạch đi tới căn phòng Trương Nữ Sĩ đã sớm chuẩn bị cho hắn, ngồi tr·ê·n ghế sa lon mềm mại, thật dài thở ra một hơi.
"Hô —— "
Rốt cục có thể thư giãn một tí.
Thuận tiện nghiên cứu kỹ một chút tinh thần hải của hắn và Tiểu Sứa.
Kiều Bạch nhắm mắt lại.
Không biết có phải hay không là tác dụng tâm lý.
Bốn ngôi sao dường như càng thêm lóa mắt.
Đặc biệt là ngôi sao màu xanh lam kia, đang phát ra ánh sáng nhấp nháy, kịch liệt đến mức dường như隨时sẽ nổ tung.
"Tâm linh câu thông, song trọng chỉ huy... Ah, hình như còn có phát hiện chưa được khai thác, cần nghiên cứu thêm." Kiều Bạch thấp giọng thì thào.
Vận dụng cơ bản nhất của "Sao Trời", chính là điều mà Kiều Bạch vừa mới p·h·át hiện.
Không cần mở miệng chỉ huy, có thể trực tiếp thông qua sao trời trong tinh thần hải để chỉ huy sủng thú tương ứng, bất kể là Kiều Bạch hay là sủng thú đều sẽ phản ứng nhanh hơn.
Trình tự Kiều Bạch câu thông sao trời là: "Ngưng thần tiến vào tinh thần hải" → "Tìm t·ớ·i sao trời tương ứng" → "Cùng sao trời tiến hành câu thông p·h·át ra chỉ lệnh" → "Sủng thú thu đến chỉ lệnh ".
Thoạt nhìn giống như có chút phức tạp.
Nhưng sau khi thật sự quen luyện, đây chính là chuyện trong 0.1 giây, niệm tùy tâm động.
Toàn bộ quá trình, giống như Kiều Bạch chân chính làm được thể xác tinh thần hợp hai làm một cùng Miêu Miêu Trùng... Được rồi, còn kém một chút.
Nhưng Kiều Bạch tin tưởng, chỉ cần tiến hành huấn luyện quen thuộc, liền có thể làm được chân chính thể xác tinh thần hợp hai làm một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận