Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 130 (4) : Các phương phản ứng! Kiều Bạch, mắt sáng nhất tinh!

**Chương 130 (4): Phản ứng của các bên! Kiều Bạch, ngôi sao sáng nhất!**
Khó.
Làm công việc xét duyệt này thực sự là quá khó khăn.
Một bên, lão Đinh đầu vốn luôn đối nghịch với Tang Nguyên, trong nháy mắt liền thay đổi sắc mặt của kẻ đối đầu, nhìn ra chỗ khó xử của lão đối đầu.
Thấy lão đối đầu khó xử vốn là một chuyện vui.
Điều kiện tiên quyết là hắn không có cũng bị chuyện này làm khó.
Biểu lộ của hai người, người này so với người kia càng khó coi.
Hoa Trọng tóc hoa râm cười đến nỗi cành hoa rung rẩy, cánh hoa mẫu đơn trên đầu đều lắc la lắc lư, có thể thấy được là thật sự rất vui vẻ.
"Theo những năm gần đây, ngành giáo sư sủng thú càng ngày càng chuyên nghiệp, càng ngày càng nghiêm cẩn, số lượng thiên tài vốn đã giảm bớt."
"Ta biết các ngươi đang lo lắng điều gì, các ngươi không chỉ sợ Kiều Bạch lại là một Abi Cổ khác, nhưng tình huống của Kiều Bạch có thể giống với Abi Cổ sao? Hoàn toàn không phải là một chuyện a!"
Nói xong, Hoa Trọng đưa cho hai người đối diện một đôi mắt khinh bỉ, bên trong tràn đầy cảm xúc khinh thường.
Lão Đinh đầu cùng Tang Nguyên: ". . ."
Khụ khụ.
Sự tình đúng là như thế, nhưng mà...
"Kiều Bạch là người nhà của chúng ta, chuyện này không nói, quá khứ cùng kinh lịch của Kiều Bạch đều có theo có thể kiểm tra."
"Kiều Bạch là cô nhi, trước khi thức tỉnh thiên phú Ngự Thú Sư, ngay cả ăn no cũng khó khăn, tự nhiên không có cơ hội tiếp xúc đến tin tức liên quan chuyên nghiệp tiến hóa sủng thú. Nhưng hắn ở phương diện này chính là có thiên phú, là một thiên tài, hắn chỉ thiếu một cơ hội."
"Sau khi ngẫu nhiên phát hiện ra lộ tuyến tiến hóa mới của mật trùng, hắn một cách tự nhiên đối với phương diện này có thêm mấy phần hứng thú, cũng thuận lý thành chương vọt lên, vừa gặp phong vân liền hóa rồng, có vấn đề sao?"
Hoa Trọng hai tay dang ra: "Ta cảm thấy không có vấn đề."
Biểu lộ của Tang Nguyên và lão Đinh đầu thoạt nhìn vẫn có chút xoắn xuýt: "Nói thì nói như thế, nhưng mà..."
Bọn hắn chính là cảm thấy có chút sớm.
Đợi thêm một năm nữa đem giải thưởng ban phát cho Kiều Bạch cũng không tính là trễ a?
Hai người vốn không hợp nhau liếc mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương thấy được ý nghĩ tương tự.
Sau đó...
Yue.
Có bị buồn nôn đến!
Không nghĩ tới thế mà lại cùng đối thủ một mất một còn tâm ý tương thông!
Hoa Trọng lại một lần nữa bị hai lão già này chọc cười.
"Thôi được, các ngươi dù sao cũng là hai người, các ngươi nếu đều có ý nghĩ này, ta cũng không có cách nào." Hoa Trọng tặc lưỡi, biểu lộ bình tĩnh nói, giống như người vừa rồi dựa vào lý lẽ biện luận không phải là nàng vậy.
"Bất quá ta phải nhắc nhở các ngươi một sự kiện." Nói xong Hoa Trọng nhíu mày, liếc nhìn điện thoại: "Ta vừa mới nhận được tin tức, bảng danh sách đại học Ngự Thú Sư khu vực Hoa Nam đã mở."
"Mở đã một hai tháng rồi, bây giờ lấy ra nói làm gì?" Tang Nguyên sờ râu, trên mặt hiện ra biểu lộ không hiểu.
"Khu vực Hoa Nam cũng không phải tuyến đầu của thú triều, bồi dưỡng ra Ngự Thú Sư cũng chỉ có vậy, đều là hình thức hoa mỹ, một điểm sát khí đều không có." Lão Đinh đầu bĩu môi, một bộ không để mắt lắm: "Thật sự có thể cầm ra Ngự Thú Sư cũng chỉ có mấy người đứng đầu bảng chiến lực."
"Làm người đừng quá hà khắc, khu vực khác nhau bồi dưỡng ra Ngự Thú Sư vốn là có sự khác biệt riêng, chí ít không khí học thuật của khu vực Hoa Nam rất dày đặc." Hoa Trọng đối với hai người kia thực sự bó tay rồi.
Thấy đề tài của nàng bị mang đi lệch, Hoa Trọng vội vàng kéo lại: "Thật là, chủ đề đều bị hai lão già các ngươi mang đi, suýt nữa quên mất ta muốn nói gì."
"Ta vừa nhận được tin tức, ngay chiều hôm qua, Kiều Bạch đã không hàng bảng một bảng chiến lực."
Tang Nguyên: "?"
Lão Đinh đầu: "?"
Đầu nhỏ, dấu chấm hỏi lớn.
"Kiều Bạch? Kiều Bạch nào?" Ngữ khí cùng ánh mắt của Tang Nguyên đều mang nồng đậm nghi hoặc.
Lão Đinh đầu mặc dù không có nói chuyện, nhưng mặc kệ là biểu lộ trên mặt hay là cảm xúc lộ ra trong ánh mắt, cũng không khác biệt lắm ý tứ như vậy.
"Còn có Kiều Bạch nào?" Hoa Trọng buồn cười nói ra, nàng chỉ chỉ tư liệu trên bàn: "Đương nhiên là Kiều Bạch này nha."
Tang Nguyên đang vuốt ve bộ râu bạc dài của mình nghe vậy, một tay run rẩy không cẩn thận làm rụng mất mấy sợi râu.
Tang Nguyên bình thường để ý nhất bộ râu của mình, giờ khắc này cũng không đoái hoài tới nhiều như vậy: "Thật hay giả? Không phải là hai người trùng tên trùng họ sao?"
"Kiều Bạch, đại học Thanh Điểu năm nhất, sủng thú Kim Ô và Miêu Miêu Long, ngươi đang tìm cho ta một Kiều Bạch trùng tên trùng họ đi."
Tang Nguyên: ". . ."
Tìm không thấy.
Tin tức đều kỹ càng đến trường học đối mặt, còn có gì tốt để chất vấn?
"Cái này... Đây thật là..." Tang Nguyên ấp a ấp úng nửa ngày, sắc mặt cũng thay đổi mấy vòng, cuối cùng vẫn là không thể nghĩ ra một cái hình dung từ tốt, hắn thở dài một hơi: "Thiên phú... Cái này chỉ có thể nói là thiên phú khó mà phỏng chế a!"
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận