Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 122 (4) : Đến từ không biết nhìn chăm chú! Không đáng tin cậy tổ tôn ba đời người!

Chương 122 (4): Ánh nhìn chăm chú từ nơi không xác định! Tổ tôn ba đời không đáng tin!
Khác với vẻ tức giận của Hoắc lão gia tử, Hoắc Bá Thiên lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, khoanh tay không nói một lời, tư thái này càng như xác nhận lời nói của Hoắc Tiểu Thiên.
Hoắc lão gia tử trong nháy mắt liền đối mặt với vài đôi ánh mắt tràn ngập khiển trách.
Khá lắm.
Cả nhà này hóa ra đều không đáng tin như vậy sao?
Càng khiến Hoắc lão gia tử không ngờ tới là, Alte Long Vương sau khi nghe xong lời của Hoắc Tiểu Thiên, cũng ném về phía Hoắc lão gia tử một ánh mắt không yên tâm.
Hoắc lão gia tử suýt chút nữa tức đến ngã ngửa.
Tay hắn run rẩy chỉ vào mũi Alte Long Vương, nửa ngày không nói nên lời, cuối cùng vẫn là biệt xuất ra một câu:
"Ngươi nếu thật sự không yên tâm thì cùng ta trở về, tự mình dùng mắt mà nhìn!"
Nghe vậy, Alte Long Vương vừa rồi còn bênh vực Hoắc Tiểu Thiên lại trong nháy mắt tự bế.
Nhìn xem Alte Long Vương vùi đầu giả làm đà điểu, không biết tình huống bên ngoài, Hoắc Tiểu Thiên cùng Hoắc lão gia tử liếc nhau.
Kế hoạch thất bại.
"Chính là như các ngươi thấy vậy." Diễn một màn nửa thật nửa giả trêu ghẹo Hoắc lão gia tử, biểu lộ thoạt nhìn có chút sa sút tinh thần, hai tay hắn chống gậy, thở dài một tiếng thật dài, tràn đầy bất đắc dĩ nói ra.
Mặc dù Hoắc lão gia tử nói năng không tỉ mỉ.
Nhưng mọi người ở đây thông qua màn hát niệm làm đánh kia, đều hiểu ý tứ mà Hoắc lão gia tử muốn biểu đạt.
Alte Long Vương không ăn không uống, kháng cự mệnh lệnh của Ngự Thú Sư là hành vi tuyệt đối khác thường.
Không có trở mặt với Ngự Thú Sư.
Đối với Ngự Thú Sư, còn có hậu đại của Ngự Thú Sư đều có tình cảm thật sâu.
Thế nhưng chỉ cần nhắc tới chuyện rời đi thì giống như chạm đến ranh giới cuối cùng, bất động không nói lời nào.
"Đây có phải là vấn đề tâm lý gì không?" Lận nữ sĩ nhíu mày, không chắc chắn lắm nói: "Bồi dưỡng sư cùng sủng thú tiến hóa giáo sư có thể tạo được tác dụng hẳn không phải là rất lớn."
Nói xong, Lận nữ sĩ dừng lại một chút, giống như nhớ tới bọn họ còn có một người.
Nàng quay đầu nhìn về phía Kiều Bạch đang duy trì một khoảng cách an toàn với Alte Long Vương, khoanh tay đứng ở đó, nhìn Alte Long Vương.
Thấy Kiều Bạch chậm chạp không tiến lên, không có ý tới gần Alte Long Vương, cũng không có ý xem xét tình huống cụ thể của Alte Long Vương, ánh mắt Lận nữ sĩ nhàn nhạt xẹt qua một vòng thất vọng.
Lận nữ sĩ không thể chê là, ở một mức độ nào đó, nàng rất chú ý đến sự trưởng thành của Kiều Bạch.
Từ sớm nhất là tuyến đường tiến hóa mới của mật trùng, Lận nữ sĩ liền nghe nói đến tên Kiều Bạch, đồng thời tiếp tục chú ý Kiều Bạch.
Tốc độ phát triển của Kiều Bạch cũng hung hăng chấn kinh Lận nữ sĩ.
Nhanh.
Thật sự là quá nhanh
Không rõ ràng lắm thời gian một năm, nhưng Kiều Bạch lại đưa ra nhiều hạng thành quả.
Có không ít người cảm thấy Kiều Bạch chỉ là thiếu niên thiên tài, thành quả đưa ra cũng không chói mắt như vậy, thế nhưng theo Lận nữ sĩ thấy, ánh mắt của những người này thật sự là quá nông cạn.
Kiều Bạch như vậy còn gọi là không có gì?
Không không không.
Thiếu sót duy nhất của Kiều Bạch chính là thời gian nhập môn.
Cho Kiều Bạch đầy đủ thời gian, Kiều Bạch nhất định sẽ trưởng thành, trở thành tồn tại khiến cho mọi người khiếp sợ!
Lận nữ sĩ mặc dù chú ý Kiều Bạch, nhưng nàng không nghĩ tới muốn gặp mặt Kiều Bạch sớm như vậy, nàng còn muốn nhìn thêm... Không ngờ tốc độ phát triển của Kiều Bạch còn nhanh hơn so với nàng hiểu rõ, trực tiếp mở ra lối riêng, thu được danh ngạch cao cấp thương thành, đi tới Long Chi Cốc.
Nghe nói Kiều Bạch làm một Ngự Thú Sư thực lực, Lận nữ sĩ: "?"
Hỏi chính là chấn kinh.
Chấn kinh đến mức trống rỗng biểu lộ.
Căn bản không biết nên dùng ánh mắt gì để đối đãi Kiều Bạch.
Cũng may Lận nữ sĩ còn nhớ rõ mục đích lần này mình tới.
Tình huống của Alte Long Vương so với tưởng tượng của nàng còn khó giải quyết hơn nhiều, Lận nữ sĩ không có biện pháp giải quyết, muốn thù lao cũng chỉ có thể nghĩ cách, thông qua phương thức khác để nắm bắt.
Nhưng... Lận nữ sĩ rất hiếu kì, Kiều Bạch có thể nhìn ra cái gì.
Nàng và Khâu Thành không làm được, không có nghĩa là Kiều Bạch không làm được, phải không?
Nàng còn có thể quan sát gần một đợt Kiều Bạch biểu hiện ra năng lực.
Có thể để Lận nữ sĩ không nghĩ tới chính là —— lúc nhìn thấy Alte Long Vương, Kiều Bạch còn có thể thả ra vài câu hung ác, nhưng thật sự muốn tiếp cận Alte Long Vương, Kiều Bạch liền bắt đầu giả chết, mang theo sủng thú của mình đứng trong phạm vi an toàn, một bước cũng không chịu tới gần.
Trong lòng Lận nữ sĩ là thất vọng sâu sắc.
Thậm chí bắt đầu hoài nghi những thành tựu trước kia của Kiều Bạch, thật sự đều là do chính Kiều Bạch làm sao?
Trong này có hay không có gì đó mập mờ?
Nghĩ nghĩ, Lận nữ sĩ vẫn còn có chút không cam tâm, nàng chủ động mở miệng dò hỏi: "Đúng rồi, tiểu Kiều giáo sư, ngươi có muốn nhìn một chút không."
"Nói không chừng sẽ có tư tưởng mới gì đó cũng không nhất định."
Bá bá bá ——
Ánh mắt của mọi người trong nháy mắt đều tập trung vào trên thân Kiều Bạch.
Cũng nhìn thấy Kiều Bạch duy trì một khoảng cách an toàn, không gần không xa với Alte Long Vương.
"Khụ khụ." Hoắc lão gia tử cũng không cảm thấy có vấn đề gì, sợ hãi nha, người trẻ tuổi bình thường, lão hỏa kế của hắn vốn dọa người, thanh niên đầu óc trống rỗng cũng không phải là không thể lý giải: "Tiểu Kiều giáo sư có thể ngày mai tiếp tục đến xem, ý nghĩ tóm lại chạy không thoát, hôm nay về nghỉ ngơi trước đi."
Hoắc lão gia tử hòa giải.
Kiều Bạch lắc đầu, mới mở miệng liền chặn lại lời của Hoắc lão gia tử: "Không sao."
Hoắc lão gia tử: "?"
Được thôi.
Thấy biểu lộ của Kiều Bạch không có nhiều biến hóa so với lúc ban đầu, vẫn bình tĩnh thong dong như cũ, Hoắc lão gia tử cũng không giải vây cho Kiều Bạch nữa.
Đừng quản Kiều Bạch là thật sự cảm thấy không quan hệ, vẫn cảm thấy hắn mở miệng mất mặt, muốn tìm lại mặt mũi, vậy cũng là chuyện riêng của người trẻ tuổi, việc hắn đã làm, còn lại liền nhìn chính Kiều Bạch.
"Ta đã có ý tưởng." Kiều Bạch lại nói một câu.
Hoắc lão gia tử lần nữa đột nhiên nhìn về phía Kiều Bạch, ánh mắt những người khác nhìn về phía Kiều Bạch cũng càng thêm nóng bỏng.
"Ai?" Hoắc Tiểu Thiên còn nhào vào bên trên đuôi của Alte Long Vương, hai tay ôm cái đuôi tráng kiện, biểu lộ có chút đần độn: "Kiều ca, ngươi nhìn ra vấn đề?"
Kiều Bạch: "Ân."
Kiều Bạch một tay ôm một sủng thú, biểu lộ thoạt nhìn phá lệ bình tĩnh.
"Lời này không phải tùy tiện nói để đùa." Khâu Thành nhíu mày, ngữ khí không tự giác nặng nề hơn mấy phần: "Ở trường hợp này mà lừa người hoặc là nói đùa, hậu quả so với trong tưởng tượng của ngươi còn nghiêm trọng hơn."
Lận nữ sĩ cũng gật đầu, phối hợp nói: "Tiểu Kiều giáo sư, nếu ngươi cảm thấy trên mặt mũi khó coi..."
"Có gì tốt mà đùa giỡn, tình huống của Alte Long Vương mặc dù không nói được là liếc qua thấy ngay, nhưng cũng có thể đoán được đại khái đi." Kiều Bạch nói xong, gật đầu: "Alte long cự tuyệt tiến hóa."
Khâu Thành: "?"
Lận nữ sĩ: "?"
Hoắc lão gia tử: "?"
"Cự tuyệt... Tiến hóa?" Trâu Đường nhìn Alte long, lại nhìn về phía Kiều Bạch, trong ánh mắt là mê mang và không hiểu.
Biểu lộ vốn nhiều thêm mấy phần hứng thú của Lận nữ sĩ cũng dần dần nhạt đi: "Kiều Bạch, ngươi có lẽ không biết, kỹ năng thiên phú của ta là có thể kiểm tra siêu phàm sinh vật có đang trong trạng thái sắp tiến hóa hay không."
"Vừa rồi ta chạm vào Alte long, cũng không phát hiện trong thân thể Alte long có đủ năng lượng chèo chống Alte long tiến hóa, trên tinh thần cũng không có ba động tiến hóa cùng loại."
"Ta và ngươi đều là sủng thú tiến hóa giáo sư, tình huống của Alte long có phải tiến hóa hay không, ta vẫn có thể phán đoán."
Những lời này nói ra, chỉ thiếu chút nữa chỉ vào mũi Kiều Bạch nói, Kiều Bạch đang nói láo.
Đối mặt với chỉ trích có thể xưng là nghiêm khắc này của Lận nữ sĩ, biểu lộ trên mặt Kiều Bạch cũng không phát sinh bất kỳ biến hóa nào: "Ta nói chính là cự tuyệt tiến hóa, mà không phải muốn tiến hóa, Lận nữ sĩ ngài có thể hiểu ý của ta không?"
"Không thể." Lận nữ sĩ lắc đầu, cho rằng Kiều Bạch là đang mạnh miệng, cố ý tranh luận với nàng: "Lại thế nào cự tuyệt tiến hóa, trong thân thể Alte long cũng hẳn là có năng lượng chèo chống nó tiến hóa, phải không?"
Kiều Bạch thở dài một hơi.
Dùng một loại ánh mắt giống như đang nhìn đứa bé không hiểu chuyện, liếc qua Lận nữ sĩ, trước khi Lận nữ sĩ nổi bão, Kiều Bạch không chậm không nhanh nói: "Alte long đụng chạm đến cánh cửa tiến hóa, nhưng điều kiện tiên quyết và ảnh hưởng mang tới trước khi tiến hóa, khiến Alte long cự tuyệt."
"Nó không muốn tiến hóa, cự tuyệt tiến hóa, kháng cự điều kiện cuối cùng kia."
"Trong tình huống không có thỏa mãn điều kiện tiên quyết, Alte long tự nhiên còn chưa đạt tới tiêu chuẩn tiến hóa, trong thân thể lại càng không có năng lượng và ba động tiến hóa." Nói xong, Kiều Bạch nhìn về phía Alte Long Vương không biết từ lúc nào ngẩng đầu, một đôi long đồng chăm chú tập trung vào thân ảnh hắn.
Ôm Alte Long Vương, Hoắc Tiểu Thiên càng có thể cảm nhận được, thân thể Alte Long Vương căng cứng lên.
Cái đuôi trước đó mềm dẻo tùy ý hắn ôm vào trong ngực cũng tràn ngập lực đạo mạnh mẽ.
Nghĩ nghĩ, Hoắc Tiểu Thiên vẫn là không buông ra hai tay đang ôm đuôi Alte Long Vương.
Có thể khắc chế một điểm là một điểm.
Ai biết long lão của hắn có thể thẹn quá hóa giận mà phát động công kích với Kiều Bạch hay không?
Vẫn là ôm cái đuôi tương đối an tâm.
Như vậy long lão của hắn coi như thật sự muốn động võ với Kiều Bạch, còn phải suy tính một chút hắn, thứ phế vật nhỏ dán trên đuôi nó!
Hoắc Tiểu Thiên: Toàn tâm toàn ý chọc tức long lão!
Hoắc Tiểu Thiên: Không đáng tin trình độ +1+1
Hoắc lão gia tử nhìn thấy biểu hiện của Alte Long Vương liền biết, Kiều Bạch nói đúng.
Ít nhất là nói đúng hơn phân nửa.
"Kiều Bạch giáo sư, ngươi có thể nói rõ chi tiết không?" Hoắc lão gia tử trong nháy mắt tinh thần: "Yên tâm, ta đã buộc chặt Long Nha."
Nói xong, Hoắc lão gia tử liền tăng cường trói buộc giữa hai bên do khế ước mang tới.
Trước đó Hoắc lão gia tử không dùng, là bởi vì Alte long kiên trì, hắn không muốn xung đột với Alte long, muốn thông qua phương thức hòa bình để trao đổi, giải quyết.
Nếu Alte long lại tiếp tục kháng cự, Hoắc lão gia tử bên này cũng không tìm được phương pháp giải quyết, hắn liền sẽ cưỡng chế sử dụng sức mạnh khế ước.
Mà bây giờ... Hoắc lão gia tử đã nhìn thấy ánh rạng đông thắng lợi.
Ước thúc, ước thúc!
Trực tiếp dùng khế ước đem Alte long cho ước thúc lại!
Tức giận?
Vấn đề không lớn.
Chờ hắn nghe xong lại xử lý.
Biết vấn đề của Alte long ở chỗ nào, mới có phương thức giải quyết tốt hơn.
Alte Long Vương bị cưỡng chế trói buộc lại còn muốn cố gắng tránh thoát: "..."
Thất bại.
Nằm ngửa... Căn bản nằm không yên!
Alte Long Vương mở to một đôi long đồng lớn đến dọa người, nháy nháy nhìn chằm chằm Kiều Bạch, ý đồ mang đến áp lực tâm lý cho Kiều Bạch.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận