Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 108 (3) : Biến thái Ngự Thú Sư cùng biến thái sủng thú! Tranh thủ không phải một vòng du lịch chính là thắng lợi!

**Chương 108 (3): Ngự Thú Sư biến thái và sủng thú biến thái! Tranh thủ không phải là một vòng du lịch chính là thắng lợi!**
Lý Cảm dùng ngữ khí bình tĩnh nhất để nói ra những lời đáng sợ nhất, t·h·í·c·h Nguyệt suýt chút nữa thì bị nước miếng của mình làm cho nghẹn c·hết.
Vừa đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g ho khan, t·h·í·c·h Nguyệt vẫn không quên giơ ngón tay cái về phía Lý Cảm!
Nói hay lắm!
Kiều Bạch chính là một tên biến thái!
Kiều Bạch biến thái, hai con sủng thú của Kiều Bạch cũng biến thái!
Vậy đại khái chính là trong truyền thuyết —— không phải người một nhà thì không vào chung một cửa!
Thấy tia sáng màu đỏ biến mất, Miêu Miêu trùng lúc này mới chợt nhớ tới, đúng rồi, nó là đến kiểm tra thực lực!
Miêu Miêu trùng nhanh chóng chạy đến bên cạnh Kiều Bạch, lay lay giày Kiều Bạch, dùng một đôi mắt lộn xộn nhìn về phía Kiều Bạch: "Chít chít!"
"Chít chít!"
Long thế nào?
Long có phải hay không cũng rất lợi hại!
Tiểu Ô mở ra cánh vỗ hai lần.
╭(╯^╰)╮ Miễn cưỡng tạm được.
Không có làm mất mặt điểu!
Miêu Miêu trùng vui vẻ trên mặt lộ ra biểu lộ hắc hắc hắc, lại cọ xát bắp chân Kiều Bạch, Kiều Bạch khẽ cúi người liền ôm lấy Miêu Miêu trùng.
Sau đó đi về phía nhân viên công tác đã hoàn toàn rơi vào trạng thái hoài nghi nhân sinh: "Ta còn có gì cần phối hợp không?"
Nhân viên công tác lắc đầu.
Giống như là một u hồn, từ bên cạnh cầm qua một cái thẻ đưa cho Kiều Bạch: "Đây là thẻ dự thi, hai con sủng thú của ngươi đều có thể sử dụng trong chiến đấu."
"Bất quá trước trận chung kết chỉ có thể lựa chọn một con sủng thú tiến hành chiến đấu, chỉ có đến trận chung kết mới có thể thay phiên nhau đối chiến."
Quy tắc này là để chiếu cố những Ngự Thú Sư có hai con sủng thú, một mạnh một yếu, dù sao thực lực tổng hợp của sủng thú của bọn hắn không đạt tiêu chuẩn, nói không chừng ngay từ đầu đã bị hạn chế sử dụng.
Hơn nữa cường giả chân chính thì không quan trọng quy tắc hạn chế.
Tất cả mọi người đều là tân sinh, tối đa cũng chỉ khế ước hai con sủng thú, trước trận chung kết chỉ có thể lựa chọn một con dự thi, xem như chiếu cố tình hình chung.
Chờ đến trận chung kết.
Chính là lúc mọi người đều dựa vào bản lĩnh của mình để tranh đoạt quán quân cùng tam cường, tự nhiên cũng không còn chú trọng đến những chuyện hình thức này nữa.
Kiều Bạch biểu thị có thể lý giải, sau đó mang theo t·h·í·c·h Nguyệt, Lâm Vi Vi cùng Lý Cảm, ba cái đuôi nhỏ cùng rời khỏi ngự thú liên minh.
"Hôm nay nghỉ ngơi trước, ngày mai còn có thời gian chúng ta dạo chơi ở Tinh Thành?" Kiều Bạch liếc qua ba người phía sau, từ sau khi rời khỏi trụ sở liên minh liền không có tinh thần phấn chấn như vậy, buồn cười nói.
Vừa rồi tinh thần bao nhiêu, thì ba người này bây giờ uể oải bấy nhiêu.
Muốn Kiều Bạch nói thì cần gì chứ?
Tiểu Ô: ︿( ̄︶ ̄)︿ Miêu Miêu trùng: (~ ̄▽ ̄)~ Bởi vì vừa mới phối hợp làm kiểm tra, hai con sủng thú của Kiều Bạch cũng không có thu về không gian ngự thú tinh thần hải, Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng nghe Kiều Bạch nói xong, trên mặt phối hợp lộ ra biểu lộ tiện tiện.
t·h·í·c·h Nguyệt: ". . ."
Cứng rồi, cứng rồi.
Nắm đấm cứng rồi.
"Kiều Bạch, ngươi không thể dạy Tiểu Ô cùng Miêu Miêu trùng học một chút điều tốt được à!"
Kiều Bạch bình tĩnh cười ha ha một tiếng, liếc qua ba người bọn họ, làm bộ sửa sang lại một chút ống tay áo không tồn tại, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói: "Trước đó nói là đang thảo luận vấn đề ta là biến thái? Hả?"
"Còn có không phải người một nhà không tiến vào một nhà cửa?" Kiều Bạch mang trên mặt một nụ cười vi diệu, ánh mắt lần lượt đảo qua ba người bọn họ.
Trong nháy mắt, ba người đều yên tĩnh trở lại, cũng không ồn ào nữa.
Tiểu Ô cùng Miêu Miêu trùng trên mặt lần nữa lộ ra nụ cười hả hê trên nỗi đau của người khác.
Tiểu Ô: (≧≦) Miêu Miêu trùng: (≧ω≦)/ Ai hắc ~ t·h·í·c·h Nguyệt, Lâm Vi Vi cùng Lý Cảm: Nhịn xuống, phải nhịn xuống Kiều Bạch hừ một tiếng, phất phất tay, bỏ qua chủ đề này, ba người lúc này mới bình tĩnh lại.
Không nói, không nói nữa.
Coi như chủ đề này chưa từng được nhắc qua đi!. . .
Nghỉ ngơi thật tốt một buổi tối.
Ngày thứ hai Kiều Bạch cũng không có đi ra ngoài nhiều.
Ngày mốt chính là tranh tài, Kiều Bạch cho dù đối với mình có lòng tin đến mấy, cũng không phải là kiểu không não cứ thế xông lên.
Điều chỉnh trạng thái bản thân cùng Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng đều là vô cùng trọng yếu.
"Đánh vào trận chung kết hẳn không phải là việc khó gì a?" Kiều Bạch co hai chân lại, ngồi tại trên sạp hàng ở phòng khách công cộng, cầm tay cầm chơi game trong tay, vừa đánh quái vừa nói.
Tiểu Ô nằm xuống, cái đầu không lớn đặt trực tiếp lên đùi Kiều Bạch.
Miêu Miêu trùng cũng nhảy vào trong n·g·ự·c Kiều Bạch, vừa vặn nằm giữa hai chân Kiều Bạch, tay Kiều Bạch còn có thể đặt ở trên thân Miêu Miêu trùng, độ cao vừa vặn phù hợp.
Tiểu Ô nghiêng đầu.
Điểu, tiểu đệ, ngày mai ai lên?"
Chít chít?"
Ân ân ân?
Cái gì ai lên?
So với Tiểu Ô, biểu lộ của Miêu Miêu trùng ngốc nghếch hơn rất nhiều.
Thừa dịp thời gian rảnh khi chơi game, Kiều Bạch đưa tay khẽ gảy một cái lên trán Miêu Miêu trùng, không có cách nào, ngoại trừ vị trí ở trên trán kia, những địa phương khác trên thân Miêu Miêu trùng đều là vảy dày đặc, gảy căn bản không có cảm giác, Miêu Miêu trùng không đau mà ngược lại là ngón tay của Kiều Bạch.
"Nghe xong liền biết ngươi hôm qua không có nghiêm túc nghe." Miêu Miêu trùng lộ ra biểu lộ ủy khuất.
Kiều Bạch buồn cười lại bất đắc dĩ, thò tay vuốt vuốt cái trán cho Miêu Miêu trùng, sau đó xoa mấy lần lên túm lông ngốc trên đầu Tiểu Ô.
"Trong các ngươi có ai muốn chủ động lên không?" Kiều Bạch còn chưa nghĩ ra là để Tiểu Ô lên hay là Miêu Miêu trùng lên.
Mặc dù nhìn từ kết quả, đều là không sai biệt lắm.
Trước trận chung kết, mặc kệ là Tiểu Ô hay là Miêu Miêu trùng, chỉ cần không gặp phải tuyển thủ hạt giống trước, thì đều không có khả năng thua.
Kiều Bạch cũng cảm thấy trước trận chung kết, bọn hắn gặp gỡ khả năng không quá lớn.
Ngọc Long và đại học Thiên Nga kiểm tra thực lực, không riêng gì vì sớm loại bỏ những sủng thú có thực lực quá yếu, mà còn vì để tránh những tuyển thủ có thực lực siêu cường gặp nhau trước trận chung kết.
Tuyển thủ hạt giống nhà mình nếu là đánh nhau trước trận chung kết, vậy chẳng phải là quá thua thiệt!
Tránh né trong phạm vi hợp lý, không tính là gian lận.
Đem đối chiến đặc sắc nhất để đến trận chung kết bản thân cũng không có vấn đề gì.
Với điều kiện tiên quyết như vậy —— trực tiếp kiểm tra ra một con bát tinh, một con thất tinh là Kiều Bạch, trước trận chung kết đụng phải bốn người kia khả năng cũng không quá lớn?
Kiều Bạch không xác định.
Bất quá coi như thật sự đụng phải cũng không có gì.
Kiều Bạch cúi đầu nhìn về phía hai tiểu gia hỏa trong n·g·ự·c: "Nghĩ kỹ chưa, có ai muốn chủ động mời ra trận không?"
Tiểu Ô nhẹ nhàng mổ mổ tay Kiều Bạch, sau đó bay lên dùng một cánh đẩy Miêu Miêu trùng ra khỏi n·g·ự·c Kiều Bạch.
╭(╯^╰)╮ Đương nhiên là điểu rồi!
Điểu mới là mạnh nhất!
Miêu Miêu trùng: "!"
Vừa rồi còn uể oải, Miêu Miêu trùng sau khi nghe lời này, trong nháy mắt liền hăng hái lên.
Cái khác cũng không đáng kể —— nhưng là mạnh hay không, cái này vô cùng trọng yếu!
"Chít chít!"
"Chít chít ngao!"
Không được không được!
Long cũng rất mạnh!
Long có thể!
Để long lên!
Tranh cãi, mắt thấy Tiểu Ô cùng Miêu Miêu trùng liền vây quanh Kiều Bạch, ngươi một cánh ta một chân (*jio) đánh nhau, Tiểu Ô cùng Miêu Miêu trùng đều không có sử dụng kỹ năng, dùng phương thức nguyên thủy nhất, ngươi cho ta một cái ta cho ngươi một cái, văn minh lễ phép ghê gớm.
Ngoại trừ thỉnh thoảng Kiều Bạch bị vạ lây, thì thật sự rất thân mật.
Bị đạp đến, bị đập đến mức trò chơi căn bản không đánh được, Kiều Bạch: ". . ."
Lặng lẽ đặt tay cầm xuống, một tay một con, trực tiếp đem hai con sủng thú đè xuống ngồi trên mặt đất.
"Ngoan."
"Hiểu?"
Tiểu Ô cùng Miêu Miêu trùng điên cuồng gật đầu.
Hiểu!
Hiểu hiểu hiểu!
Sau khi Kiều Bạch thể hiện ra một mặt "Bạo quân", Tiểu Ô cùng Miêu Miêu trùng lập tức trở nên nhu thuận.
Kiều Bạch lộ ra một nụ cười bất lực.
Ai!
Một ngày này!
Hắn thật sự là quá khó khăn!. . .
Một ngày mới rất nhanh đã tới.
Kiều Bạch sau khi chào hỏi qua t·h·í·c·h Nguyệt, Lâm Vi Vi và Lý Cảm, chỉ có một mình đi tới sân thi đấu.
Nơi này là một trong những địa điểm chuyên dụng cho các sự kiện thi đấu lớn nhỏ ở Tinh Thành.
Với tư cách là cuộc thi đấu vòng tròn tân sinh do TOP đại học tổ chức, số lượng tuyển thủ chân chính có thể dự thi cũng không nhiều như trong tưởng tượng, Kiều Bạch nhìn qua một chút, nhân số đại khái là khoảng hai, ba trăm người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận