Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 20: Thống kích đồng đội lĩnh ngộ kỹ năng

Chương 20: Tấn công đồng đội, lĩnh ngộ kỹ năng.
Sau khi tìm kiếm sâu hơn một phen.
Kiều Bạch cũng không thu được đáp án vừa ý.
Trên mạng có đủ loại câu trả lời.
Đại khái đều có cùng một ý: Chỉ có tinh thần hải của ngự thú sư cao cấp, mới có thể để sủng thú tự do ra vào.
Nguyên nhân?
Không biết.
Ngự thú sư cao cấp chân chính, có mấy ai sẽ lên mạng trả lời loại vấn đề nhàm chán này đâu?
"Ta vẫn nên tìm xem có thư tịch liên quan không vậy..."
Chứng kiến những câu trả lời không đáng tin cậy trên mạng, Kiều Bạch dứt khoát lựa chọn những cuốn sách chuyên nghiệp.
Bất quá......
Liên quan đến nội dung bộ phận không gian ngự thú tinh thần hải này, phần lớn đều là tài liệu sách giáo khoa có tính chuyên nghiệp tương đối cao.
Bất đắc dĩ Kiều Bạch chỉ có thể tạm thời ghi lại nghi vấn này.
Đồng thời tận khả năng không biểu hiện ra trước mặt người khác.
"Làm người, vẫn nên khiêm tốn một chút thì tốt hơn."
Kiều Bạch gật gù đắc ý nói.
Cái gì?
Bên cạnh hắn nhất định sẽ có gió tanh mưa máu?
Vậy thì chờ mưa gió tới rồi nói...
Công việc ở trạm phục vụ rất nhàn nhã.
Kiều Bạch vẫn như thường lệ mang Tiểu Ô phơi nắng, làm quen một chút với những kỹ năng mới học được.
Ba ngày thời gian "vèo" một cái đã trôi qua.
Sau đó lại là...
Ba ngày rồi lại ba ngày.
Khi Kiều Bạch lại một lần nữa nhìn thấy tin tức Thích Nguyệt gửi cho hắn, nhịn không được cười ha hả.
【 Thích Nguyệt:...... Đáng giận! Liên tiếp hai ngày, đến địa điểm huấn luyện liền không tìm được Tiểu Hỏa Hồ ở đâu! Lại cho ta ba ngày thời gian! Lần này ta nhất định có thể làm cho Tiểu Hỏa Hồ huấn luyện ra kỹ năng mới! 】
【 Kiều Bạch: Được. 】
Đại tiểu thư vui vẻ là được rồi.
Nửa câu sau Kiều Bạch không nói ra.
Bất quá Kiều Bạch cảm thấy, đại tiểu thư hẳn là rất vui vẻ.
Dù sao.
Mỗi ngày đều có thể cùng sủng thú của mình đấu trí đấu dũng, dạng trải nghiệm mới lạ này, không phải mỗi ngự thú sư đều có thể gặp được.
Theo như Kiều Bạch biết.
Từ khi Thích Nguyệt mang theo Tiểu Hỏa Hồ huấn luyện, Tiểu Hỏa Hồ không phải không cẩn thận bị thương thì cũng là khó chịu ở đâu đó.
Hai lần đầu Thích Nguyệt còn vô cùng khẩn trương.
Thật sự cho rằng Tiểu Hỏa Hồ là khó chịu ở đâu đó.
Suýt chút nữa trực tiếp mời bác sĩ thường trú tại nhà.
Thẳng đến... Thích Nguyệt bắt được Tiểu Hỏa Hồ giả vờ bị say nắng, lại lén lén lút lút ăn vụng đồ hộp.
Tiểu Hỏa Hồ bị bắt quả tang: Ríu rít ngao ~
Tiểu Hỏa Hồ ý đồ dùng vẻ ngây thơ để tránh thoát một kiếp.
Tiếc là đã bị lừa ba lần, lại còn thả Kiều Bạch "bồ câu" ba lần, Thích Nguyệt không còn nuông chiều Tiểu Hỏa Hồ nữa.
Huấn luyện!
Nhất định phải huấn luyện!
Cứ tiếp tục như vậy thì không được!
Một bên là Tiểu Hỏa Hồ lười biếng, một bên là Thích Nguyệt hạ quyết tâm muốn thay đổi... Cái này cuộc chiến công phòng chẳng phải rất vang dội sao!
Thường thường.
Kiều Bạch còn có thể ngồi không ăn dưa.
Cuộc sống diệu quá thay diệu quá thay.
"Ngô... Lần này đại tiểu thư đã hạ quyết tâm, phỏng chừng ba ngày này, kỹ năng mới hẳn là không sai biệt lắm." Kiều Bạch bấm ngón tay tính toán, trong lòng nắm chắc.
Sủng thú muốn học được kỹ năng mới, nói khó không khó, nói đơn giản không đơn giản.
Bền lòng, nghị lực, sức chịu đựng cùng thiên phú, thiếu một thứ cũng không được.
Nhưng mà.
Tiến bộ loại chuyện này, bản thân giới hạn cuối càng thấp thì tiến bộ càng nhanh.
Sủng thú học kỹ năng cũng như thế.
Bản thân kỹ năng càng ít, có thể cung cấp lựa chọn học tập các kỹ năng phổ biến tương đối nhiều.
Thêm ba ngày này, nửa tháng không sai biệt lắm trôi qua.
Tiểu Ô đều đã triệt để thuần thục kỹ năng 【 Thủ Hộ Chi Tâm 】 này.
【 Thủ Hộ Chi Tâm: Sử dụng sau, thân thể xuất hiện một vòng tròn phòng hộ trong suốt, tiếp tục thời gian bốn mươi lăm giây, trong lúc đó miễn dịch nhận hết thảy tổn thương (hiệu quả khắc chế thuộc tính giảm một nửa) 】
Là một kỹ năng phòng ngự rất tốt.
Năng lực tự vệ đơn giản đã có.
Đáng tiếc.
Kỹ năng có tính công kích vẫn là không có.
Kiều Bạch lại nhìn một chút vẫn như cũ chỉ có 30 điểm nhận biết đại chúng của yêu tinh bươm bướm, hắn rất muốn gửi cho Chu Tâm Nhiên một tin nhắn để hỏi thăm.
Khi nào mới có thể công bố?
Hắn thật rất cần kỹ năng do yêu tinh bươm bướm cung cấp!
Yêu cầu không cao.
Có được kỹ năng thuộc tính đặc biệt 【 Thiểm Thước Ma Pháp 】 là được!
Tốt xấu gì cũng có thể làm lóa mắt đối thủ, tạo thành đả kích trên tinh thần.
Yêu tinh bươm bướm: Thuộc tính đặc biệt khó học nhất trong mấy hạng kỹ năng, ngươi thật sự là coi trọng ta!
Khụ khụ.
Tạm thời là không thể có được kỹ năng của yêu tinh bươm bướm.
Tiểu Hỏa Hồ bên kia càng cần thêm chút thời gian.
Kiều Bạch đang suy nghĩ, có nên thừa dịp mấy ngày tới trạm phục vụ cho hắn nghỉ ngơi, mang Tiểu Ô đi trung tâm đối chiến dự bị ngự thú sư một chuyến không.
Tìm mấy đối thủ thích hợp luyện một chút.
Nói không chừng có thể kích phát ra kỹ năng mới gì đó.
Nghĩ đi nghĩ lại.
Kiều Bạch nhập thần.
Trên mặt đột nhiên truyền đến từng đợt đâm nhói yếu ớt.
Nghiêng đầu nhìn lại, là Tiểu Ô đang dùng cái mỏ nhỏ màu vàng nhạt mổ mặt hắn.
Gặp Kiều Bạch chuyển ánh mắt đến trên người nó.
Động tác mổ của Tiểu Ô hơi dừng lại một chút.
Thậm chí Kiều Bạch còn nhìn ra một tia chột dạ từ trong đôi mắt đen như hạt đậu của Tiểu Ô.
Kiều Bạch ở trong lòng mỉm cười.
Bề ngoài lại làm bộ tức giận, nghiêm mặt, rất có một bộ tư thái không uy tự nộ.
Động tác của Tiểu Ô càng thêm cứng ngắc.
Cái đầu nhỏ từng chút từng chút, muốn mổ mặt Kiều Bạch lại không dám mổ.
Thấy thế.
Kiều Bạch rốt cục nhịn không được "phốc" một tiếng bật cười.
Trong nháy mắt.
Con ngươi Tiểu Ô phóng đại!
Đáng giận!
Nơi này lại có thể có người lừa gạt chim!
Tức giận, Tiểu Ô càng thêm lẽ thẳng khí hùng mổ lên.
"Ha ha ha!" Kiều Bạch đưa tay sờ lên ngốc mao trên đỉnh đầu Tiểu Ô: "Ta sai rồi là ta sai rồi, Tiểu Ô mổ ta là vì đói bụng đúng không? Cái này chuẩn bị cho ngươi ăn!"
Nghe vậy, hành vi COSER chim gõ kiến của Tiểu Ô lúc này mới dừng lại.
Kiều Bạch đưa tay vào trong túi quần áo móc, móc rồi lại móc... Kiều Bạch trên mặt lộ ra một cái biểu lộ có chút chột dạ.
"Ai nha... Hôm nay ra ngoài có chút vội vàng, giống như quên mang theo." Kiều Bạch nhìn thẳng vào đôi mắt đen như hạt đậu của Tiểu Ô, vẻ mặt thành thật nói.
Tiểu Ô không có động tác, yên lặng nhìn xem Kiều Bạch, giống như là đang xác nhận lời Kiều Bạch nói thật hay giả.
"Tin tưởng ta, không có lừa ngươi, hôm nay không cẩn thận thật sự quên." Kiều Bạch nháy nháy mắt, rút tay từ trong túi ra: "Ầy, không cẩn thận mang tới cái này mì sợi bao, hay là ngươi ăn tạm hai cái? Chờ giữa trưa tan làm, ta trở về một chuyến?"
Thấy trên tay Kiều Bạch thật sự chỉ có một bao bánh mì.
Tiểu Ô phẫn nộ.
Mổ! Mổ mổ mổ!
Tiểu Ô hóa thân thành chim gõ kiến tức giận, mổ khắp mặt Kiều Bạch.
Mổ rồi lại mổ...
Kiều Bạch cùng Tiểu Ô đồng thời ngây ngẩn cả người.
Khoan... Khoan đã?
Đó là cái gì?
Vào một khoảnh khắc nào đó.
Kiều Bạch cùng Tiểu Ô đồng thời tâm thần chấn động, giống như là nhanh chóng kết nối rồi lại tách ra.
Không rõ ràng cho lắm, Kiều Bạch vội vàng dùng thiên phú kỹ năng xem xét Tiểu Ô.
Sau đó Kiều Bạch liền thấy kỹ năng của Tiểu Ô có thêm một cái 【 Trác Kích 】
Kiều Bạch: "..."
Tiểu Ô: 0△0
Tiểu Ô: Ta nói ta không phải cố ý ngươi tin không?
Kiều Bạch rất nhẹ nhàng liền nhìn ra ý tứ này từ trong đôi mắt hạt đậu của Tiểu Ô.
Kiều Bạch che mặt, không nhịn được lẩm bẩm: "Cái này gọi là gì? Tấn công đồng đội của ta? Tự động lĩnh ngộ kỹ năng thành thần?"
Ai hắc ~
Ý thức được mình làm như có chút quá phận, Tiểu Ô nịnh nọt nhảy tới trên bờ vai Kiều Bạch, chủ động cùng Kiều Bạch dán dán.
Phảng phất như đang nói.
Dán dán nha chủ nhân ~ đừng giận nữa ~
Kiều Bạch có thể làm sao đâu?
Chỉ có thể giống như lão phụ thân mà tha thứ cho nó a!
Không biết có phải hay không là kỹ năng tăng thêm, trên mặt Kiều Bạch đã bị các loại hình thù kỳ quái màu đỏ tiểu ấn ký chiếm lĩnh.
Đẹp trai?
Không.
Đẹp trai hình thù kỳ quái!
"Đây chính là một cửa ải mà mỗi người nuôi thú cưng nhất định phải trải qua sao?" Kiều Bạch vừa đem bánh mì trong tay xé nát đút cho Tiểu Ô, vừa bất đắc dĩ thở dài nói.
Nuôi mèo bị mèo cào, nuôi chó bị chó cắn, đều rất bình thường đúng không!
Hắn nuôi một con chim, bị chim mổ tự nhiên cũng không phải là chuyện kỳ quái.
Hơn nữa còn học xong kỹ năng mới.
Tính ra là nhờ họa được phúc.
Nghe được Kiều Bạch phàn nàn, Tiểu Ô đang giận hô hô lại cẩn thận từng li từng tí trên đầu ngón tay Kiều Bạch nhẹ nhàng mổ mấy lần.
Rất nhẹ, lại có chút ngứa một chút.
Để Kiều Bạch còn đang oán trách nhịn không được, thuận tay lại sờ soạng mấy lần trên ngốc mao của Tiểu Ô.
"Xúc cảm không sai." Kiều Bạch không phải thuận miệng nói, làm siêu phàm sinh vật, lông vũ của Tiểu Ô xúc cảm tốt hơn nhiều so với loài chim thông thường.
"Chỉ là lực sát thương trác kích này của ngươi có phải hay không có chút quá thấp?" Kiều Bạch thu hồi tay, vuốt cằm, nghiêm trang nói ra.
"Uy lực như vậy đi cùng cái khác sủng thú đối chiến... Xem ra vẫn là muốn huấn luyện nhiều hơn mới được!"
Tiểu Ô cho Kiều Bạch một ánh mắt khinh thường.
Lực sát thương thấp?
Nếu không sợ làm bị thương ngươi cái này da giòn, có thể trực tiếp mổ thủng da ngươi!
Tiểu Ô lắc đầu.
Ai!
Nó có thể làm sao đâu?
Ngự thú sư của nó, còn có thể ném đi sao?
Nhận thôi.
Chắc chắn sẽ có cơ hội để hắn kiến thức được thực lực chân chính của Tiểu Ô đại nhân!
Tiểu Ô kiêu ngạo mà ngẩng đầu, ăn một miếng bánh bao cuối cùng trên tay Kiều Bạch, nghĩ đến.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận