Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 172 (1) : Tỉ lệ tử vong từ 10% đến 0%? Lấy oán trả ơn sự tình tuyệt đối không thể làm!

**Chương 172 (1): Tỉ lệ t·ử v·ong từ 10% đến 0%? Lấy oán t·r·ả ơn là việc tuyệt đối không thể làm!**
Tản bộ một vòng, Lôi Mâu còn chưa tìm được Triệu Nham, đã bắt gặp Kim Tình Sư Vương sau khi tiến hóa.
Lôi Mâu: "?"
Chuyện gì thế này?
Quân đoàn thứ tư xảy ra chuyện gì mà hắn không biết sao?
"Đây là cái gì?" Lôi Mâu lén lút dò hỏi một binh sĩ Ngự Thú Sư của quân đoàn thứ tư đứng gần hắn nhất.
Tân binh Ngự Thú Sư vừa mới gia nhập: "?"
Dùng một loại ánh mắt khó tin nhìn Lôi Mâu.
Không thể nào?
Thế mà còn có người không biết chuyện gần đây p·h·át sinh ở quân đoàn thứ tư bọn họ sao?
Người này không phải là gián điệp lén lút trà trộn vào chứ?
Đang định chỉ huy Kim Tình Sư Vương bắt người lại, bên cạnh rốt cuộc có một lão binh Ngự Thú Sư nh·ậ·n ra Lôi Mâu liền đứng ra.
"Khụ khụ."
Chỉ đơn thuần đứng xem náo nhiệt thì đúng là rất thú vị, nhưng không thể để mọi chuyện đi quá xa.
Hắn vẫn hiểu đạo lý biết dừng đúng lúc.
Lão binh vỗ vai tân binh: "Người này không phải là nhân viên khả nghi, là đoàn trưởng quân đoàn Lôi Nha Hổ s·á·t vách."
Tân binh: "..."
Lại dùng ánh mắt không thể lý giải nhìn về phía Lôi Mâu.
Lôi Mâu: "Khục."
Lôi Mâu có chút ngượng ngùng ho khan một tiếng.
"Khoan khoan khoan, các ngươi giải t·h·í·c·h cho ta một chút đi, sủng thú này của các ngươi..." Chỉ chỉ Kim Tình Sư Vương, sau đó lại không kìm được tò mò truy vấn: "Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?"
"Lôi đoàn trưởng, ngài không lên m·ạ·n·g à, hay là bế quan mười ngày nửa tháng rồi?"
Lôi Mâu: "?"
"Có liên quan gì sao?"
"Ta x·á·c thực hơn nửa tháng, một tháng nay đều ở trong rừng sâu núi thẳm, nơi không có điện thoại, không có tín hiệu."
Nhìn những Ngự Thú Sư quân đoàn thứ tư này đều có vẻ mặt như hắn phải biết hết mọi chuyện, bản thân Lôi Mâu kỳ thật cũng rất mờ mịt.
Hắn phải biết cái gì mới được chứ?
"Giải t·h·í·c·h... haizz, giải t·h·í·c·h cũng phiền phức, ngài tìm kiếm tên giáo sư Kiều Bạch rồi tự mình xem là biết."
Lão binh há miệng định giải t·h·í·c·h, nhưng lại cảm thấy quá lãng phí thời gian.
Trực tiếp nói tên Kiều Bạch cho Lôi Mâu, bảo Lôi Mâu tự đi xem.
Sau đó liền lôi k·é·o chiến hữu về đơn vị.
Tập hợp.
Huấn luyện.
Lần này bọn họ nắm giữ đòn s·á·t thủ.
Nhất định phải trong thời gian ngắn nhất làm quen với tình trạng kỹ năng của Kim Tình Sư Vương, như vậy mới có thể tăng x·á·c suất s·ố·n·g sót trong thú triều sắp tới!
Lôi Mâu bị bỏ lại một mình, nhìn bọn họ tinh thần phấn chấn, hăng hái huấn luyện, không tiện quấy rầy thêm.
Chỉ có thể lấy điện thoại ra.
Tìm kiếm tên Kiều Bạch.
"Giáo sư Kiều Bạch? Rốt cuộc là hai chữ nào đây!" Lôi Mâu vừa đ·á·n·h chữ vừa lẩm bẩm: "Ta lại không biết..."
Chỉ là thuận theo cách ghép vần mà đ·á·n·h ra hai chữ này.
Tên Kiều Bạch liền hiện ra trước mắt hắn tr·ê·n bàn phím.
Lôi Mâu lại nhẹ nhàng gõ một dấu hỏi.
Không thể nào?
Người này thế mà lại n·ổi tiếng như vậy sao?
Ôm một loại tâm tình khó mà hình dung, Lôi Mâu tìm kiếm tên Kiều Bạch.
Sau đó... Liền không có sau đó nữa.
Lôi Mâu đã hiểu.
Mắt Lôi Mâu sáng rực lên, suýt chút nữa có thể p·h·át sáng.
Lôi Mâu sờ cằm bắt đầu suy tư: "Nói mới nhớ, giáo sư Kiều Bạch này lợi h·ạ·i như vậy, ta có khả năng mời người đến quân đoàn Lôi Nha Hổ làm kh·á·c·h không nhỉ?"
Nếu có thể thuận tiện giúp bọn hắn nghiên cứu một chút lộ tuyến tiến hóa của Lôi Nha Hổ thì càng tuyệt vời!
Khụ khụ.
Mặc dù quân đoàn thứ năm bên kia cũng để mắt tới Kiều Bạch.
Nhưng làm người, chính là phải có ước mơ!
Không thử một lần làm sao biết được kết quả chứ?
Lôi Mâu tràn đầy phấn khởi, đổi từ tìm Triệu Nham sang tìm Kiều Bạch.
Lần này vận khí tốt hơn.
Hắn tìm được rồi.
Kiều Bạch đang đứng bên cạnh Lâm Vấn t·h·i·ê·n, bên cạnh Lâm Vấn t·h·i·ê·n còn có một con sủng thú to lớn, dáng vẻ rất giống Chiến Huyết Sư Vương, nhưng xem xét kỹ liền có thể nhận ra điểm khác biệt.
Lôi Mâu chấn kinh.
Đây lại là sủng thú gì?
Thoạt nhìn... hình như là hình thái tiến hóa của Tiểu Sư Thú!
"Ta nhỏ cái 'Ngọa Tào'!"
"Đây chính là vị giáo sư tiến hóa sủng thú có thể khiến mấy quân đoàn cùng nhau tranh đoạt, đồng thời không tiếc tặng nhị đẳng c·ô·ng làm t·h·ù lao sao?"
"Thực lực này ta coi như đã được chứng kiến!"
Trâu bò!
Quá trâu bò!
Trâu bò đến mức Lôi Mâu thấy người rồi lại không dám mở miệng.
Bây giờ bảo hắn mở miệng thế nào đây?
Ngay từ đầu hắn thật sự là định tới không công mà!
Lôi Mâu cảm thấy hắn vẫn nên suy nghĩ thêm, thừa dịp hai người còn chưa thấy hắn, liền quay m·ô·n·g bỏ chạy đi tìm Triệu Nham.
Lôi Mâu: Haizz! Vẫn là liên hệ với lão Triệu loại người không biết x·ấ·u hổ này thoải mái hơn!
Đi thôi!
Kiều Bạch chú ý tới ánh mắt của Lôi Mâu: "?"
"Đó là Lôi Mâu, đoàn trưởng quân đoàn Lôi Nha Hổ." Lâm Vấn t·h·i·ê·n cũng chú ý tới Lôi Mâu đến rồi đi, bất quá bởi vì Lôi Mâu không tới gần liền đi, hắn không nghĩ nhiều, cho rằng Lôi Mâu chỉ là đang tìm đoàn trưởng, cũng chỉ đơn giản giới t·h·iệu hai câu cho Kiều Bạch.
"Lôi đoàn trưởng tính cách không tệ, chỉ là có đôi khi... cùng đoàn trưởng chúng ta, đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã."
Nói đến đây Lâm Vấn t·h·i·ê·n giống như nhớ ra chuyện gì đó không vui, quyết định bỏ qua đề tài này.
"Giáo sư Kiều Bạch, ta lấy danh nghĩa cá nhân hỏi riêng ngài một lần nữa, ngài x·á·c định là muốn ở lại sao?"
Lâm Vấn t·h·i·ê·n hết sức chăm chú, thành khẩn hỏi.
Mặc dù Kiều Bạch nói, lộ tuyến tiến hóa của Chiến Huyết Sư Hoàng, những Tiểu Sư Thú khác phù hợp yêu cầu tiến hóa cũng có thể sử dụng.
Nhưng không phải hắn khoe khoang, sự thật chính là, cho đến bây giờ, Tiểu Sư Thú chân chính tiến hóa thành Chiến Huyết Sư Hoàng cũng chỉ có Tiểu Sư Thú của hắn.
Lâm Vấn t·h·i·ê·n đối với Kiều Bạch có tình cảm đặc biệt.
Cảm kích.
Kính trọng.
Không hy vọng Kiều Bạch sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn.
"Căn cứ thăm dò, thú triều có lẽ ngày mai sẽ tới, nếu như ngài hối h·ậ·n..."
Kiều Bạch phất tay, biểu lộ vẫn như cũ: "Ta đích x·á·c chưa từng đối mặt với thú triều chân chính, nhưng ta có dũng khí này để đối mặt, để gánh chịu hết thảy hậu quả có thể xảy ra."
"Đương nhiên." Kiều Bạch trừng mắt nhìn Lâm Vấn t·h·i·ê·n: "Vẫn là câu nói kia, ta sẽ bảo vệ tốt bản thân, ta vẫn là rất tiếc m·ệ·n·h."
Có thể không c·hết thì ai lại muốn đi chịu c·hết chứ đúng không?
Lâm Vấn t·h·i·ê·n thở dài.
"Thôi được rồi, ta chỉ là chưa từ bỏ ý định nên muốn hỏi lại... Tính cách Ngự Thú Sư ta lẽ ra phải sớm biết mới đúng."
Nguy cơ?
Sinh t·ử?
Đối với những người ước mơ trở thành một Ngự Thú Sư ưu tú, cường đại mà nói, những điều này đều không khiến bọn họ sợ hãi, có thể mạnh lên mới là khát khao lớn nhất của họ!
Giống như Trương Hoằng vừa rời khỏi quân đoàn thứ tư, chạy đến Tinh Thành vậy.
Mỗi Ngự Thú Sư đều đi tr·ê·n con đường trở nên mạnh mẽ của riêng mình.
...
Chuyện thú triều sắp đến gần quân đoàn thứ tư, ở thời điểm khác có lẽ sẽ không gây ra quá nhiều chú ý.
Chính phủ và liên minh cũng sẽ không chủ động tuyên truyền tin tức liên quan tr·ê·n internet.
Đám dân m·ạ·n·g cách thú triều rất xa phần lớn cũng sinh hoạt trong hoàn cảnh tương đối hòa bình.
Chính phủ và liên minh đều không muốn dẫn đến p·h·át b·ạo đ·ộng cho người bình thường, cho nên đại đa số mọi người đối với thú triều chỉ có nh·ậ·n biết sơ bộ, thú triều chân thực là như thế nào?
Ân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận