Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 40: Tiểu hỏa hồ tiến hóa? Viêm Hỏa Hồ nó không dài dạng này a!

**Chương 40: Tiểu hỏa hồ tiến hóa? Viêm Hỏa Hồ không có hình dạng này a! Chu Tâm Nhiên, công khai cảm tạ.**
Chỉ riêng cái tên này cùng cụm từ này liên hệ với nhau, Tần Lam đã cảm thấy khó tin.
Là một sủng thú bồi dưỡng sư, Tần Lam có danh tiếng vang dội trong giới, mặc dù so với những bồi dưỡng sư đỉnh cao danh vọng thâm hậu thì còn có khoảng cách không nhỏ, nhưng tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong lứa của mình.
Lần này được chính thức mời tham gia hạng mục đặc thù đã có thể nói rõ thực lực của nàng.
Bởi vậy, Tần Lam quen biết khá nhiều nhân tài kiệt xuất trong ngành, Chu Tâm Nhiên chính là một trong số đó.
Nhỏ hơn nàng mười mấy tuổi, thực lực chuyên nghiệp về phương hướng tiến hóa sủng thú rất mạnh, thành tích trên giấy tờ phi thường xuất sắc, trong tay luôn có hạng mục lớn.
Không thể nói là ngạo mạn coi thường người khác, nhưng tuyệt đối sẽ không khom lưng nịnh nọt người không bằng mình.
Có thể khiến Chu Tâm Nhiên công khai cảm tạ... Tần Lam nhìn ảnh chụp Kiều Bạch, ánh mắt dần trở nên quỷ dị.
"Hắn làm sao làm được? Ta không tin Chu Tâm Nhiên lại vô duyên vô cớ cảm tạ một thiếu niên." Tần Lam xem lại những hình ảnh Tôn Trạch gửi tới, cẩn thận quan sát, ý đồ nhìn ra Kiều Bạch có phải mọc ra ba đầu sáu tay hay không.
Tần Lam trăm mối vẫn không có cách giải thích: "Lần trước ta gặp nàng tại hội thảo, nàng đối với ta cũng chỉ là thái độ khách khí bình thường với tiền bối, tôn kính? Cảm tạ? Không hề có nhé!"
Không nhìn ra Kiều Bạch trong ảnh có gì khác biệt, nàng nghĩ không thông.
Thích Dung cười nói.
"Có khi nào, giáo sư Chu Tâm Nhiên có thể phát hiện và chứng thực quá trình tiến hóa của mật trùng, có liên quan tới Kiều Bạch không?"
Tần Lam một mực phủ nhận: "Không thể nào! Như vậy càng không thể!"
Nhìn qua Kiều Bạch.
Cùng tuổi với con gái mình.
Trợ giúp Chu Tâm Nhiên chứng minh quá trình tiến hóa của mật trùng?
Đùa gì vậy!
Tần Lam nhìn Thích Dung, chờ Thích Dung giải thích thêm cho nàng.
Thích Dung cười nhìn Tần Lam, nháy mắt, không nói.
Biểu cảm trên mặt Tần Lam dần dần từ "không phải đang đùa với ta chứ" biến thành nửa tin nửa ngờ, rồi cuối cùng chấn kinh.
"Thật hay giả? Hắn... Một thiếu niên, trợ giúp Chu Tâm Nhiên?"
Thích Dung khẽ gật đầu, dùng điện thoại di động tìm những bài viết do nhiều tài khoản học thuật công khai sau khi buổi họp báo kết thúc: "Ngươi xem, giáo sư Chu Tâm Nhiên công khai biểu thị, là Kiều Bạch phát hiện ra bí mật mật trùng có thể tiến hóa, đồng thời đưa ra đề nghị mang tính then chốt trong quá trình nghiệm chứng."
Xem xong, sắc mặt Tần Lam vẫn hoảng hốt.
"Ta... Ta đây chỉ là đi tham gia hạng mục đặc thù phong bế và bồi dưỡng, tổng cộng chưa tới ba tháng, sao ta lại cảm thấy mình trật đường ray với thế giới này rồi?"
Trật đường ray thì chưa đến mức.
Nhưng gia tốc là thật.
Mật trùng tiến hóa thành yêu tinh bươm bướm, phẩm giai trực tiếp từ trước tới nay không nhập lưu lên đến trung cấp siêu phàm đê giai, bước nhảy vọt này quá lớn khiến người ta không thể không chấn kinh.
Liên tục xác nhận Chu Tâm Nhiên cảm tạ Kiều Bạch, và xác suất lớn Kiều Bạch trong ảnh là cùng một người.
Tần Lam đối với thái độ như con nhím của Kiều Bạch đã có chuyển biến 360 độ.
Nàng nhìn chằm chằm Kiều Bạch trong ảnh, nhìn lại đứa con gái ngốc nghếch bình thường chỉ biết tiêu tiền của mình, đột nhiên nói.
"Nếu đã như vậy... Hắn thật sự không cần lừa gạt tiền bạc hay sắc đẹp của Nguyệt Nguyệt, có Chu Tâm Nhiên chống lưng, hắn muốn đi lừa gạt, dễ dàng tìm được lựa chọn tốt hơn con gái ngươi."
Thích Dung gật đầu, đúng là như vậy: "Về phần tin tức Tôn Trạch gửi... Không xem cũng được, chắc không có mấy câu thật, đều là hắn thêm mắm thêm muối tưởng tượng, Nguyệt Nguyệt không thích chơi với hắn nên mới than phiền với chúng ta."
Ngay sau đó, Tần Lam lại cau mày.
"Hắn không lừa gạt Nguyệt Nguyệt... Vậy chẳng phải nói, hắn thật sự nghĩ như vậy, cảm thấy hắn có thể tìm được lộ tuyến tiến hóa mới cho tiểu hỏa hồ?" Tần Lam ngữ khí không tốt: "Con gái ngốc của chúng ta lại trở thành đối tượng thí nghiệm của hắn?"
Cái này... Thích Dung thật sự không có cách nào phản bác.
Đối với việc đứa trẻ ở tuổi này muốn tạo ra chút thành quả, Thích Dung không phải không thể lý giải.
Theo ý hắn...
"Thật ra ta thấy không cần quản thì tốt hơn." Thích Dung nghiêm túc nói.
Tần Lam lại muốn ồn ào: "Mặc kệ? Đây chính là con gái ngươi, ngươi mặc kệ? Cứ để mặc nó hồ nháo như vậy? Đúng là làm loạn!"
Nói xong nàng chỉ hai tấm ảnh cuối cùng, là ảnh Thích Nguyệt mang theo tiểu hỏa hồ ra vào cấm kỵ chi địa.
Không biết tình hình cụ thể, chỉ có thể thấy Thích Nguyệt ở cấm kỵ chi địa đi sớm về muộn, toàn thân chật vật không chịu nổi.
"Không quan tâm, không chừng nó sẽ coi cấm kỵ chi địa như nhà mình, thật sự cho rằng đó là nơi có thể tùy tiện ra vào vui chơi! Chắc chắn là Kiều Bạch nói gì đó nên nó mới làm như vậy!" Tần Lam tức giận nói.
"Không được, ta nhất định phải về nhà một chuyến!"
Nói xong, Tần Lam không thể ngồi yên, đột nhiên giật lấy điện thoại muốn đặt vé máy bay.
Nàng muốn tìm chuyến bay cất cánh sớm nhất, một phút cũng không thể trì hoãn!
Tối nay liền về nhà!
Bồi dưỡng sủng thú từ trước đến nay không phải là chuyện đơn giản, một lần là xong.
Trước kia Thích Nguyệt lười biếng, Tần Lam không thúc giục nàng, là vì tư chất của tiểu hỏa hồ vẫn còn đó.
Chỉ cần Thích Nguyệt tỉnh táo lại, có ý thức muốn trở nên mạnh hơn, có mẫu thân là bồi dưỡng sư như nàng trợ giúp, dễ dàng có thể sắp xếp tốt phương hướng tiếp theo cho tiểu hỏa hồ.
Cùng lắm là Thích Nguyệt lãng phí mấy năm mà thôi.
Vấn đề không lớn.
Nhưng tu luyện bồi dưỡng dã man, sẽ mang đến tổn thương không thể cứu vãn cho ngự thú sư và sủng thú!
Tần Lam tuyệt đối không thể tha thứ một chút nào.
Thích Dung thấy vậy còn muốn khuyên nhủ, chưa kịp mở miệng, điện thoại của Tần Lam vang lên.
Là tiếng chuông đặc thù du dương như nước chảy trong núi.
Đây là tiếng chuông đặc biệt Tần Lam cài cho tin nhắn của Thích Nguyệt.
Nhiều năm nay, tiếng chuông này gần như chưa từng chủ động vang lên, hôm nay lại vang... Đây là có đại sự gì?
Thích Dung và Tần Lam vô thức liếc nhau, trong lòng có chút bất an.
Bọn họ vừa mới thảo luận về con gái, không lẽ con gái thật sự xảy ra chuyện gì?
"Mau xem có chuyện gì!" Không kịp nghĩ nhiều.
Tần Lam luống cuống tay chân, suýt chút nữa không giữ được điện thoại, hai vợ chồng cùng nhau hợp sức, lúc này mới mở được tin nhắn Thích Nguyệt gửi.
Là một tấm ảnh.
Mở ra là Thích Nguyệt ôm một siêu phàm sinh vật chưa từng thấy chụp ảnh chung.
Trong ảnh, Thích Nguyệt toát ra vẻ vui sướng tột độ.
Không phải xảy ra chuyện gì không giải quyết được.
Hai vợ chồng thở phào nhẹ nhõm, ngay sau đó tố chất nghề nghiệp của giáo sư siêu phàm sinh vật và sủng thú bồi dưỡng sư khiến bọn họ vô thức chú ý tới siêu phàm sinh vật lạ lẫm bị Thích Nguyệt ôm chặt trong lòng.
Đôi tai to lông xù có thể khiến người ta dễ dàng nhận ra đây là một loại siêu phàm sinh vật họ hồ ly.
Thân thể phủ đầy lông dài màu đỏ ấm áp nóng bỏng, trên mặt là lông tơ ngắn màu trắng, phần bụng cũng có thể thấy một mảng nhỏ lông tơ màu trắng.
Đôi mắt hồ ly sáng lấp lánh cùng khóe miệng cong cong, khiến siêu phàm sinh vật này thoạt nhìn rất có khí thế, trực quan có thể cảm nhận được, nó tuyệt đối không phải siêu phàm sinh vật bình thường.
Đứng thẳng bên cạnh Thích Nguyệt, thân cao còn cao hơn Thích Nguyệt một cái đầu.
Sau lưng ba cái đuôi to lông xù, tựa như một đoàn hỏa diễm đang bùng cháy.
Quan sát tỉ mỉ đặc thù một phen, bất luận là Thích Dung hay Tần Lam, biểu cảm đều trở nên kỳ quái.
"Sao ta lại cảm thấy..." Tần Lam do dự nhìn Thích Dung.
Thích Dung biểu cảm ngưng trọng gật đầu, hiển nhiên là nghĩ giống Tần Lam: "Có chút giống tiểu hỏa hồ sau khi tiến hóa."
Nhưng vấn đề là...
Viêm Hỏa Hồ không có hình dạng này a!
Viêm Hỏa Hồ sau khi tiến hóa có thân thể bành trướng hơn tiểu hỏa hồ hai vòng, ngoại trừ màu sắc đuôi trở nên sặc sỡ hơn, hình tượng tổng thể không có biến hóa quá lớn so với tiểu hỏa hồ.
Nhưng con hồ ly trong ảnh này là sao?
Lại liên tưởng đến chủ đề bọn họ vừa tranh cãi.
Một ý tưởng khó tin xẹt qua trong đầu bọn họ, hai người không hẹn mà cùng mở miệng: "Tiểu hỏa hồ tiến hóa lộ tuyến mới?!"
Không thể ngồi yên.
Lần này mặc kệ là Thích Dung hay Tần Lam, thật sự đều không thể ngồi yên!
Về nhà!
Bọn họ hận không thể lập tức thuấn di xuất hiện tại biệt thự riêng ở NY thị!
"Ta đặt vé máy bay cất cánh sớm nhất, ngươi nhắn tin cho Nguyệt Nguyệt, hỏi nó rốt cuộc là chuyện gì! Đây rốt cuộc có phải tiểu hỏa hồ tiến hóa không!" Thích Dung cực nhanh nói.
Phân công!
Bọn họ không thể chờ thêm một giây phút nào nữa!
...
NY thị.
Đây là ngày thứ mười một Thích Nguyệt kiên trì mang tiểu hỏa hồ đến địa quáng, dù có lời hứa của Kiều Bạch chống đỡ, Thích Nguyệt cũng sắp không kiên trì được nữa.
Thích Nguyệt trực tiếp nổi điên tại chỗ, gọi điện thoại cho Kiều Bạch: "Kiều Bạch, tiểu hỏa hồ của ta đã học được sáu kỹ năng, ta thật sự không chịu nổi nữa! Ta và tiểu hỏa hồ không ép ra nổi một giọt nào!"
Nàng muốn nằm yên!
Nàng muốn nằm thẳng!
Cho dù là Kiều Bạch cũng đừng hòng khiến nàng đứng lên!
"Ân? Vậy sao?" Giọng nói ôn hòa của Kiều Bạch truyền đến từ trong điện thoại, phảng phất như cơn mưa phùn mát lạnh rơi trên người Thích Nguyệt.
"Vậy dừng ở đây đi, buổi tối tan làm ta sẽ đến xem tình hình huấn luyện cụ thể của tiểu hỏa hồ của ngươi."
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận