Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 58 (2) : Ngươi nguyên lai đi là quỷ cha lộ tuyến?

**Chương 58 (2): Ngươi nguyên lai đi là quỷ cha lộ tuyến?**
Một cái phiền não khác chính là Tiểu Thất không chịu đối chiến.
"Ta xác thực không phải kẻ cuồng chiến đấu, nhưng Tiểu Thất không chịu đối chiến với ta mà nói, cũng là phiền toái rất lớn a!" Lý Cảm thở dài, cúi đầu nhìn thoáng qua Tiểu Thất đang nằm rạp tr·ê·n mặt đất.
Tiểu Thất thân thể cứng đờ, quay người, dùng hết trượt chóp đuôi nhọn đối Lý Cảm, chính là không nhìn vào mắt Lý Cảm.
Lý Cảm lại thở dài.
Một màn này đều rơi vào trong mắt Kiều Bạch.
Hắn khẽ gật đầu.
Ân.
Vẫn được.
Long Tích thoạt nhìn ít nhiều gì cũng có chút chột dạ tr·ê·n người.
Biết chột dạ liền có cơ hội cởi ra khúc mắc.
Chứ Long Tích mà làm bộ lẽ thẳng khí hùng, thì Kiều Bạch thật sự là không có cách nào.
Người đã quyết tâm giả vờ ngủ, thì tuyệt đối không thể bị đánh thức bởi vì nhân tố ngoại lực.
Long Tích hiện tại chính là đang ở trong trạng thái Tiết Định Ngạc vờ ngủ.
Một bên là "tiểu mỹ long" không biết nói gì với Tiểu Thất, một bên là lão phụ thân Lý Cảm cần cù chăm chỉ chiếu cố Tiểu Thất.
Điều Kiều Bạch cần làm là để Tiểu Thất mở to mắt, nhìn kỹ một chút lão phụ thân của nó, vì nó mà Lý Cảm rụng tóc càng nhanh!
Sớm muộn gì cũng đến lúc đầu trọc.
Kiều Bạch làm bộ đã tính trước, nói: "Chỉ cần ngươi không ngại Tiểu Ô đơn phương công kích Tiểu Thất."
Lý Cảm đã hiểu.
Tiểu Thất không đ·á·n·h thì để nó đứng như cọc gỗ đúng không?
Lý Cảm có chút xoắn xuýt, như vậy có phải không tốt lắm không?
Thế nhưng hắn lại liếc mắt nhìn Tiểu Ô có cái thân thể khéo léo đẹp đẽ kia.
Trong nháy mắt, ý tưởng gì cũng tan thành mây khói.
"Không có vấn đề." Lý Cảm khoát tay: "Tiểu Thất coi như không xuất thủ phản kích, thì lực phòng ngự cũng là tương đối có thể, sẽ không bị tùy tiện đ·á·n·h vỡ phòng."
Nói xong, Lý Cảm lại liếc mắt nhìn Tiểu Ô.
Điều hắn không nói ra chính là ——
Tại Lý Cảm xem ra, Tiểu Ô cùng Long Tích khác biệt trời sinh do chủng loại, phẩm cấp mang tới, không phải tùy tiện có thể khắc phục được.
Huống chi, nghe Kiều Bạch nói, hình như Tiểu Ô là một con hoa điểu biến dị theo hướng không tốt lắm.
Lý Cảm còn có chút lo lắng, coi như để Long Tích đứng như cọc gỗ cho Tiểu Ô đ·á·n·h, cuối cùng có thể hay không Tiểu Ô căn bản không có cách lưu lại bất cứ dấu vết gì tr·ê·n thân Long Tích?
Càng nghĩ, Lý Cảm lại càng thấy có khả năng.
Hắn nhìn về phía Tiểu Ô, trong ánh mắt đều mang theo mấy phần hiền lành.
"Đ·á·n·h đi đ·á·n·h đi, tùy tiện đ·á·n·h, đ·á·n·h vỡ phòng tốt nhất." Lý Cảm cười hòa ái, nhìn Tiểu Ô nói.
Kiều Bạch r·u·n một cái.
Tiểu Ô đang bay giữa không tr·u·ng cũng r·u·n một cái.
"Đem ánh mắt của ngươi thu liễm lại, không phải vậy ta để Tiểu Ô đ·á·n·h luôn cả ngươi." Kiều Bạch một mặt ghét bỏ.
Lý Cảm cười hắc hắc: "Khuê nữ của ngươi chính là tôn nữ của ta, ta nhìn tôn nữ nhà mình còn không được sao?"
Tiếp đó, hắn lại nói với Tiểu Ô: "Tiểu Ô cố lên a ~ "
Tiểu Ô vỗ vỗ cánh giữa không tr·u·ng, ngang đầu ưỡn n·g·ự·c, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, khí thế mười phần.
"Tiểu Ô, vương chi khí tràng."
Kiều Bạch vừa dứt lời.
Một cỗ khí thế cường đại lấy Tiểu Ô làm tr·u·ng tâm, bỗng nhiên nổ bể ra bốn phương tám hướng!
Dù là nhân loại không dễ nhận đến ảnh hưởng khí tràng của siêu phàm sinh vật.
Kiều Bạch và Lý Cảm vẫn ngạnh sinh sinh mà cảm nhận được cái cảm giác cỗ khí lưu mãnh liệt đập vào mặt!
Trong đại não, ngoại trừ r·u·ng động chỉ có r·u·ng động!
Kiều Bạch đã sớm trải nghiệm qua kỹ năng của Tiểu Ô thì còn dễ nói, ánh mắt Lý Cảm trực tiếp chạy không, giống như chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra.
Càng làm cho Lý Cảm kinh ngạc chính là.
Trong không khí tràn ngập một cỗ khí tức ướt át, từng tia từng sợi sương mù trắng như khói, như ảo ảnh đang tụ lại bên người Long Tích.
Lý Cảm bị kỹ năng chấn nhiếp của Tiểu Ô làm cho đầu óc trống rỗng, sau khi cảm nhận được những hơi nước này, cùng nhìn thấy sương mù này, đại não chậm rãi chuyển động.
Đây là... kỹ năng 【 thôn vân thổ vụ 】 của Tiểu Thất?
Tiểu Thất không phải không chịu chiến đấu sao?
Lúc nào dùng ra kỹ năng?
Lý Cảm cảm giác đầu óc của mình hình như không đủ dùng.
"Mà nện, mượn cha sử dụng đầu óc của ngươi...?" Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Kiều Bạch.
Kiều Bạch đi lên liền cho cái đầu óc sai vặt của hắn một lần, ánh mắt mơ mơ màng màng của Lý Cảm trong nháy mắt trở nên tỉnh táo lại.
Lý Cảm tỉnh táo lại, lập tức liền nghĩ tới Kiều Bạch vừa nói gì: "Vương chi khí tràng? Cái này không đúng, Tiểu Ô có thể học được kỹ năng này?"
Hắn nhìn Tiểu Ô một trận tr·ê·n dưới, trái xem phải xem, thấy thế nào cũng không nhìn ra dấu hiệu vương thuộc tính tr·ê·n người Tiểu Ô.
Siêu phàm sinh vật có được vương thuộc tính, trời sinh tr·ê·n khí tràng liền sẽ khiến người ta cảm thấy khác biệt.
Chính là loại kia —— chỉ cần nhìn một chút, ngươi liền biết, siêu phàm sinh vật này nhất định là "Vương"!
Tr·ê·n thân Tiểu Ô không có loại khí chất này.
Lúc uốn tại bên người Kiều Bạch, Tiểu Ô nho nhỏ một đoàn, rất đáng yêu, lại không khiến người ta có cảm giác sợ hãi chút nào.
Lý Cảm còn muốn hỏi nhiều hai câu.
Hắn liền thấy mây mưa sương mù tr·ê·n trận càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều... Vốn nên cao hứng Long Tích khôi phục sức chiến đấu, hắn liếc mắt liền phát hiện vấn đề.
"Cái này không đúng! Tiểu Thất sao lại công kích chính mình!" Lý Cảm chợt vỗ đùi, dùng ánh mắt kinh sợ nhìn về phía sủng thú nhà mình.
Không phải?
Tiểu Thất ngươi hồ đồ a!
Coi như muốn phản bác lời nói của Kiều Bạch, coi như không nghĩ chiến đấu, coi như muốn để cho con chim nhỏ kia cao hứng, cũng không nên dùng loại thủ đoạn xem xét chính là đổ nước a!
Nhà ai sủng thú sẽ công kích chính mình.
"Sao ngươi biết đây là Tiểu Thất tự mình muốn làm như vậy?" Kiều Bạch cho Lý Cảm một ánh mắt.
Hắn không hiểu, trong đầu Lý Cảm rốt cuộc đều là cái gì.
Vì sao cho đến bây giờ, đều kiên định cho rằng Long Tích là đang nhường Tiểu Ô.
【 vương chi khí tràng 】 Tiểu Ô đều làm dùng đến, Lý Cảm liền không có ý thức được Tiểu Ô thực lực còn lâu mới được như hắn tưởng tượng yếu đuối sao?
Lý Cảm không hiểu: "Chẳng lẽ cái thôn vân thổ vụ này cũng là Tiểu Ô dùng đến? Tiểu Ô không thể có kỹ năng này!"
Kiều Bạch lắc đầu.
Đạo lý nói không thông, vẫn là để Lý Cảm tự mình dùng con mắt đi xem đi.
Càng ngày càng nhiều mây mù cùng hơi nước quấn quanh tr·ê·n thân thể thô to, dài của Long Tích, dòng nước do hơi nước ngưng tụ mà thành từng chút một siết vào lớp vảy dày đặc của Long Tích, mây mù cũng từng chút một từ trong ra ngoài rót vào thân thể Long Tích.
Biểu lộ Long Tích dần dần trở nên dữ tợn thống khổ, trong ánh mắt còn mang theo vài phần chấn kinh cùng trống không.
Xảy ra chuyện gì?
Đại não Long Tích đầu tiên là một đống loạn mã.
Ngay sau đó...
【 ô... Đau quá, thật đáng sợ... Thất Tể muốn khóc...! Tiểu mỹ long nói không thể... Ngự Thú Sư sẽ... Nhịn không được! Long muốn đ·á·n·h điểu! Hỏng điểu! Thất Tể tốt! Điểu là xấu! 】
"Rống ——!"
Nương theo từng câu "Nhịn không được" cùng "Điểu hỏng" trong lòng Long Tích, Long Tích phát ra từng tiếng gào thét sáng tỏ!
Thân thể cùng móng vuốt muốn dùng sức, nhưng lại mềm nhũn, không có chút khí lực nào.
Đây là vương chi khí tràng của Tiểu Ô mang tới uy lực chấn nhiếp cho Long Tích!
Dù là huyết mạch hướng thiên nhiên tăng thêm, khiến Long Tích không giống những loài chim siêu phàm sinh vật thoát đi Dương Lâm thôn trước kia, từ trong ra ngoài hoảng sợ Tiểu Ô, nhưng Long Tích không phải long vương, càng không phải là vương.
Vương chi khí tràng mang đến chấn nhiếp cường đại, vẫn khiến Long Tích thân thể cứng ngắc trong thời gian ngắn, thân thể và đại não hoàn toàn tách ra.
Long Tích đại não: Ta đi ta có thể! đ·á·n·h điểu gọi ngay bây giờ hỏng điểu!
Long Tích thân thể: Bị tồn tại cường đại uy h·iếp, phản ứng sinh lý chiếm thượng phong, ngừng, c·h·ết máy, tạm thời không thể động đậy.
Thế là, Long Tích chỉ có thể phát ra tiếng rống giận dữ đáng thương lại bất lực.
Hoạt động tâm lý cũng biến thành nhanh chóng.
【 đ·á·n·h điểu hỏng điểu đ·á·n·h điểu hỏng điểu —— Thất Tể ngoan, Ngự Thú Sư sẽ không không thích Thất Tể ——! 】
Kiều Bạch nhíu mày.
Vân vân... Cái hoạt động tâm lý này...
Long Tích không phải cảm thấy nó chiến đấu, Lý Cảm liền sẽ không thích nó?
Là logic của Long Tích có vấn đề, hay là hắn lý giải sai?
"Ngươi có nói với Tiểu Thất lời gì không nên nói hay không, tỷ như nói vứt bỏ ngươi, không thích ngươi các loại?" Kiều Bạch thấp giọng, dùng thanh âm chỉ có Lý Cảm đứng bên cạnh hắn mới có thể nghe được dò hỏi.
Lý Cảm suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Hắn nổi giận đùng đùng trừng mắt liếc Kiều Bạch, lại ý thức được hảo huynh đệ đây là đang giúp hắn giải quyết phiền phức, cố nén lửa giận, cắn răng nghiến lợi nhỏ giọng đáp lại nói.
"Ngươi cứ như vậy không tin nhân phẩm của ta sao? Ta làm sao có thể nói lời này với Tiểu Thất!"
Đè ép hỏa khí, Lý Cảm liếc qua Long Tích đang giãy dụa trong thống khổ, cùng Tiểu Ô không có chỉ huy của Kiều Bạch tạm thời không tiếp tục phát động công kích.
Hắn lúc này mới tiếp tục nói: "Tiểu Thất vẫn là con non, chuyển đổi thành nhân loại thì vẫn là trẻ sơ sinh, ít nhất phải hai tuổi rưỡi về sau mới có thể có được trí thông minh cùng năng lực phân tích không sai biệt lắm thiếu niên, ta làm sao có thể nói lời này với một đứa trẻ sơ sinh?"
"Tiểu Thất nghe sẽ làm thật!"
"Vậy ngươi có thể xác định không có người khác nói lời tương tự với Tiểu Thất không?" Kiều Bạch không có ý chất vấn nhân phẩm của Lý Cảm.
Nhưng Kiều Bạch cảm thấy, vấn đề nằm ở chỗ này.
Long Tích hình như thật sự có nhận biết này.
Đối chiến, ăn, sẽ khiến Ngự Thú Sư không cao hứng không thích.
Nếu không phải Lý Cảm nói với Long Tích, vậy còn có thể là ai?
Lý Cảm: "Từ khi khế ước Tiểu Thất, Tiểu Thất đều là ta một tay chiếu cố, mặc kệ đi đâu, thấy loại người nào cũng có ta bồi tiếp, ta có thể khẳng định ta không để Tiểu Thất nghe qua lời tương tự."
Lý Cảm vẫn luôn rất trì độn, dưới liên tục truy vấn của Kiều Bạch, hình như cũng ý thức được chỗ vấn đề.
Hắn biểu lộ chăm chú nghiêm túc.
Tỉ mỉ nhớ lại những người đã từng có tiếp xúc, có đối thoại với Long Tích, lần nữa xác nhận.
Không có vấn đề.
"Ta dám đánh cược, tuyệt đối không có."
Kiều Bạch không hỏi nữa.
Lý Cảm đã nói như vậy, ở vấn đề của Tiểu Thất hắn sẽ không đùa giỡn, vậy chính là thật không có vấn đề.
Mà Kiều Bạch cũng nghĩ đến đối tượng hoài nghi cuối cùng ——
"Tiểu mỹ long" Long Tích luôn mồm nhớ kỹ.
Là tiểu mỹ long truyền đạt ý tưởng gì cho Long Tích, cho nên Long Tích mới làm ra hành vi cử chỉ khác thường.
Mặc dù không biết tiểu mỹ long này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Cũng may đã tìm được mấu chốt của vấn đề tr·ê·n thân Tiểu Thất.
Muốn giải quyết liền dễ dàng.
"Được, ta đã biết, trước hết để Tiểu Ô cùng Tiểu Thất đem trận đối chiến này đánh xong đi." Kiều Bạch biểu lộ nhẹ nhõm, trong giọng nói mang theo vui vẻ nói.
"Tiểu Thất thoạt nhìn cũng rất muốn phản kích."
Hắn tuyệt đối không phải bởi vì Lý Cảm chê bai thực lực Tiểu Ô, mà muốn vớt vát lại mặt mũi.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận