Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 137 (2) : Giấu ở liên minh phía sau đại bí mật! Bóng dáng mộc mạc nhất nguyện vọng!

Chương 137 (2): Bí mật lớn giấu sau liên minh! Nguyện vọng mộc mạc nhất của bóng dáng!
Tạ Tấn biết Lạc Ninh Linh có hảo tâm, nhưng lời này... không khỏi quá thẳng thắn, quá khiêu khích.
Ngẫm lại chênh lệch giữa hai người.
Một người là Ngự Thú Sư thất giai, một người thì mới chỉ là Ngự Thú Sư chính thức, đối chiến... Thử hỏi trận đối chiến này có thể đánh cái gì?
Không biết còn tưởng rằng đây là Ngự Thú Sư cao cấp đang k·h·i· ·d·ễ người ta!
"Tốt, ta rất chờ mong." Kiều Bạch lại không cảm thấy có vấn đề gì, thậm chí còn có mấy phần k·í·c·h động.
Cùng Ngự Thú Sư thất giai đối chiến?
Thắng bại lúc này đã không quan trọng, chủ yếu là tích lũy một chút kinh nghiệm đối chiến cùng Ngự Thú Sư cao cấp, để Tiểu Ô, Miêu Miêu trùng còn có tiểu bạch xà thể nghiệm một chút áp lực cao đẳng do đối thủ ngưu bức mang tới, như vậy mới có thể có động lực tiếp tục mạnh lên, mà không phải thỏa mãn với thành tựu hiện hữu.
Chỉ là một hai câu nói chuyện, Kiều Bạch đối với vị Lạc tiểu thư có song thân phận này hảo cảm tăng lên không ít.
Lạc Ninh Linh cũng là một bộ thành khẩn nói chuyện với Kiều Bạch.
Duy chỉ có Tạ Tấn đứng chen giữa hai người là sửng sốt một chút.
Chờ chút?
Lúc nào thì nghệ nhân... À không phải, Ngự Thú Sư dưới tay hắn, người không biết xem sắc mặt, không có EQ và trí thông minh nhất này... trở nên biết ăn nói như vậy rồi?
Hay là vấn đề kỳ thực xuất hiện ở trên thân Kiều Bạch?
Bầu không khí nói chuyện giữa Kiều Bạch và Lạc Ninh Linh tương đối không tệ.
Nói xong lại nói.
"Kỳ thật ta lần này tìm Kiều Bạch giáo sư ngươi, chủ yếu là muốn hỏi, ngươi đối với tình huống cấm địa của Thiên Hà thị giải à."
Tạ Tấn hơi có chút phân thần, lúc lấy lại tinh thần liền nghe đến Lạc Ninh Linh nói, tóc của hắn đều muốn dựng đứng lên, muốn ngăn cản đã căn bản không kịp, Lạc Ninh Linh vẫn còn tiếp tục nói: "Hoặc là nói, Kiều Bạch giáo sư ngài đối với huyễn chi mê vụ có ít nhiều hiểu rõ."
Tạ Tấn: Tâm mệt nụ cười. jpg
Được rồi.
Nằm ngửa.
Muốn thế nào thì thế nào.
Hắn chỉ là một người đại diện bình thường, không phải vậy còn có thể làm sao?
Huyễn chi mê vụ?
Kiều Bạch lại nghe thấy một cái từ ngữ lần đầu tiên nghe được, hắn dừng lại một chút.
Đó là cái gì?
Trên mặt Kiều Bạch lộ ra cảm xúc nghi hoặc rõ ràng.
Rất rõ ràng.
Hắn chưa từng nghe qua cái từ này.
"Kiều Bạch giáo sư ngươi chưa từng nghe qua đúng không?" Thấy Kiều Bạch gật đầu, môi đỏ của Lạc Ninh Linh có chút mở ra, tạo thành một cái chữ O tròn trịa, có thể nhìn ra được nàng chấn kinh.
Mặc dù không có nhìn thấy con mắt của Lạc Ninh Linh sau kính râm, nhưng không biết thế nào, Kiều Bạch đã có thể tự tưởng tượng ra một đôi mắt trừng đến tròn xoe, thoạt nhìn còn mang theo điểm ngốc nghếch.
Hình tượng đại mỹ nhân xinh đẹp cứ như vậy sụp đổ một góc trong óc của hắn.
Lạc Ninh Linh bản thân không có chút nào ý thức được, coi như ý thức được cũng sẽ không quá để ý.
Người để ý chỉ có Tạ Tấn.
Tạ Tấn: "..."
Ai.
Hắn lưu ý có làm được cái gì?
Được rồi được rồi.
Cứ như vậy đi.
Dù sao nơi này chỉ có ba người bọn họ, coi như Lạc Ninh Linh thật sự sụp đổ hình tượng cũng không phải vấn đề lớn.
Tạ Tấn lại nhìn một chút Kiều Bạch.
Ân.
Kiều Bạch khi đối mặt Lạc Ninh Linh thật sự tâm như chỉ thủy, không có chút nào để ý.
"Cái kia... Kiều Bạch giáo sư ngươi là thế nào nghiên cứu ra lộ tuyến tiến hóa mới của Bạo Lực Cự Hùng?" Trong giọng nói Lạc Ninh Linh mang theo tràn đầy mê mang cùng khó hiểu, giống như là đối mặt một cái nan đề lớn, vốn đã tính toán ra kết quả chính xác, muốn nhìn một chút đáp án đối chiếu một lần quá trình, đột nhiên phát hiện, từ lúc vừa mới bắt đầu, công thức quan trọng nhất đã dùng sai!
Vậy kết quả này...
Kiều Bạch sờ lên cằm: "Huyễn chi mê vụ... Ngươi nói là đám người Sở Nhạn Dực tại cấm địa của Thiên Hà thị gặp phải cái kia, mấu chốt khiến vết thương của Bạo Lực Cự Hùng không thể khỏi hẳn sao?"
Lạc Ninh Linh lại một lần nữa bị chấn kinh.
Chờ chút?
Không phải?
Kiều Bạch rõ ràng ngay cả huyễn chi mê vụ là cái gì cũng không biết, vì cái gì có thể nói ra mấu chốt của vấn đề một cách tinh chuẩn như vậy?
Kiều Bạch: Mỉm cười. jpg
Đương nhiên là bởi vì hắn bật hack a!
"Lạc tiểu thư, xin hỏi có thể nói tỉ mỉ cho ta về cái huyễn chi mê vụ này không?" Kiều Bạch cười nhìn về phía Lạc Ninh Linh, lễ phép dò hỏi: "Lạc tiểu thư tới tìm ta khẳng định cũng có quan hệ tới cái huyễn chi mê vụ này đi, ta nghĩ ta có thể giải quyết một số nghi hoặc cho Lạc tiểu thư."
"Trước đó, ta cảm thấy ta nên hiểu rõ thêm một chút tin tức tương quan." Kiều Bạch bưng chén uống một ngụm, biểu lộ bình tĩnh nói.
"Được." Lạc Ninh Linh khẽ gật đầu.
Tạ Tấn ở một bên: Muốn nói lại thôi. jpg
"Ninh Linh, đây có phải hay không là không tốt lắm?" Tạ Tấn vẫn không thể nào nhịn xuống mở miệng: "Tin tức tương quan về huyễn chi mê vụ là chỉ có Ngự Thú Sư cao cấp mới có thể biết, ta vốn cho là Kiều Bạch giáo sư có lẽ là thông qua đường dây khác biết tin tức tương quan, không nghĩ tới..."
Nói xong Tạ Tấn nhìn về phía Kiều Bạch, trong ánh mắt mang theo chấn kinh không che giấu được cùng phức tạp không nói ra được.
Khá lắm.
Không nghĩ tới Kiều Bạch thật sự cái gì cũng không biết.
Cho dù là như vậy.
Kiều Bạch cũng vẫn là nghiên cứu ra lộ tuyến tiến hóa mới của Bạo Lực Cự Hùng.
Nói chỉ là vận may?
Tạ Tấn là người đầu tiên không tin.
Vận may?
Vẻn vẹn là vận may liền có thể nghiên cứu ra lộ tuyến tiến hóa mới của Bạo Lực Cự Hùng?
Đây là đang mở cái gì trò đùa đâu!
"Không sao." Lạc Ninh Linh chém đinh chặt sắt nói: "Ta cảm thấy nói cho Kiều Bạch giáo sư, Kiều Bạch giáo sư nhất định có thể đến giúp ta!"
Sau kính râm, hai mắt Lạc Ninh Linh chiếu lấp lánh.
Nếu không phải Tạ Tấn dạy bảo, Lạc Ninh Linh đã muốn nhào tới ôm đùi!
Giác quan thứ sáu.
Mỗi một sợi thần kinh đều nói cho nàng —— người trước mắt chính là đại nhân kẹt mật của ngự thú giới!
Lên trời xuống đất không gì làm không được!
Ôm lấy đùi trực tiếp cất cánh!
Kiều Bạch: "..."
Khụ khụ.
Không đến mức không đến mức.
Thật không đến mức.
Đáng tiếc.
Kiều Bạch không biết Lạc Ninh Linh đang suy nghĩ gì, chỉ có thể cảm giác được ánh mắt nóng rực, dù là cách kính râm.
"Huyễn chi mê vụ, có người nói là một loại hiện tượng thần kỳ tự nhiên, cũng có một bộ phận người cho rằng huyễn chi mê vụ là một loại siêu phàm sinh vật đặc thù." Lạc Ninh Linh mới mở miệng, Kiều Bạch liền dựng lỗ tai lên.
Hả?
Hiện tượng thần kỳ?
Siêu phàm sinh vật?
Mặc kệ là loại thuyết pháp nào, Kiều Bạch đều cảm thấy rất có ý tứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận