Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 158 (4) : Kiều · đại lắc lư · Bạch: Khó nói chúng ta không phải tin tưởng lẫn nhau hảo bằng hữu tốt đồng bạn sao?

**Chương 158 (4): Kiều · Đại Lắc Lư · Bạch:** "Khó nói chúng ta không phải là hảo bằng hữu, hảo đồng bạn tin tưởng lẫn nhau sao?"
**Muller:** "...Được, được, được, tốt, tốt, tốt, ta im miệng, lần này là ta sai rồi."
Nói đến một nửa, Muller liền ý thức được, hình như mình lại nói sai, cho nên sau khi bị ngắt lời, hắn hiếm khi không có cãi lại, cũng không có làm người hay cà khịa, mà là chân thành thật ý nói:
"Kiều Bạch giáo sư nhất định không có vấn đề!"
**Tô Phương và Tô Chính Minh:** "..."
Là ảo giác của bọn họ sao?
Âm dương quái khí càng thêm nồng đậm rồi!
Đây cũng là một loại thiên phú ghê gớm đúng không?
...
Mười mét.
Hai mươi mét.
Hai mươi lăm mét.
Rất nhanh, Kiều Bạch liền đi tới cực hạn lặn nước mà hắn đã từng đạt được.
Là một người bình thường, không phải người chuyên nghiệp, chiều sâu này đối với hắn mà nói đã là phi thường có tính khiêu chiến.
Tương tác nhàn nhạt với sinh vật biển, chiều sâu này là đủ.
Đáng tiếc.
Hôm nay hắn yêu cầu lặn xuống chiều sâu xa xa không chỉ như vậy.
Sâu hơn.
Lại sâu hơn một chút.
Kiều Bạch khó khăn đưa tay sờ vào trong túi, vốn nên lấy ra, nhưng là hắn vi phạm quy tắc mang theo điện thoại xuống.
"Năng lượng vòng phòng hộ đã khởi động."
Cách dòng nước, thanh âm của "Thiên sứ" truyền đến tai Kiều Bạch, mang theo vài phần sai lệch không nói ra được.
Ngay sau đó.
Một bọt khí lớn nhỏ đủ để đem Kiều Bạch bao phủ hoàn toàn ở bên trong bao vây lấy Kiều Bạch.
Kiều Bạch thử nghiệm tháo mặt nạ dưỡng khí xuống: "Có thể hô hấp."
"Đúng vậy, vòng phòng hộ có thể phát huy ra tác dụng bảo vệ trong nhiều loại hoàn cảnh cực đoan, đồng thời thông qua lớp màng mỏng mà mắt thường không cách nào nhìn thấy ở ngoài cùng vòng phòng hộ, đem dung nham núi lửa, sông băng đáy biển, vân vân chuyển hóa thành chất dinh dưỡng cần thiết cho nhân loại."
Lần này, thanh âm của "Thiên sứ" rõ ràng truyền vào tai Kiều Bạch.
"Thiên sứ" không thể chê là, cái lồng bảo hộ này yêu cầu 1% nguồn năng lượng của nó để hình thành, để duy trì cái lồng bảo hộ này, mỗi nửa giờ sẽ tiêu hao 1% nguồn năng lượng.
Nếu không phải tiếp cận nguồn năng lượng đầu nguồn, nguồn năng lượng trong không khí dư dả, nó lại hấp thu 3% nguồn năng lượng, thì duy trì cái lồng bảo hộ này đều khó khăn.
Kiều Bạch hài lòng gật đầu.
Không thử nghiệm không biết.
Thử nghiệm xong... Cùng "Thiên sứ" nói giống nhau, không có bất kỳ tuyên truyền hư giả nào, hiệu quả cực kỳ tốt.
Đối với việc cần phải làm sau đó, Kiều Bạch cũng càng thêm có lòng tin.
Hít sâu một hơi.
Hóa giải một chút áp lực chìm đắm trong biển rộng, nghĩ nghĩ, Kiều Bạch hỏi: "Ta có thể đem sủng thú của ta phóng ra sao?"
Kiều Bạch không thể không thừa nhận.
Hoàn cảnh biển rộng thật sự sẽ mang đến cho người ta một loại cảm giác đè nén không nói ra được.
Coi như Kiều Bạch không có chứng sợ hãi biển sâu, ở lâu trong hoàn cảnh như vậy... Ít nhiều vẫn là có một chút.
Loại cảm giác sợ hãi này đến từ bản năng của nhân loại.
Là những chú cá nhỏ đáng yêu xung quanh, rong biển lắc lư, hải quỳ đủ mọi màu sắc, vân vân không cách nào triệt tiêu.
Có sủng thú quen thuộc ở bên cạnh, cảm giác có thể sẽ tốt hơn một chút.
"Có thể."
"Đề nghị ngài thả ra sủng thú tên là Tiểu Ô và Tiểu Sứa, hai sủng thú khác không thích hợp với hoàn cảnh như vậy."
Kiều Bạch: "?"
Kiều Bạch hoàn toàn không có tính toán đem tất cả sủng thú đều phóng ra.
Kích thước vòng phòng hộ cũng không thích hợp.
Nhưng Kiều Bạch nghĩ là Tiểu Bạch Xà và Tiểu Sứa.
Thủy thuộc tính.
Sinh vật biển.
Vừa vặn.
Thế nhưng là Tiểu Ô và Tiểu Sứa... Đây là tổ hợp gì?
Tiểu Ô, loài chim siêu phàm sinh vật, hải lục không... chính là không có biển.
Tiểu Sứa, hải dương siêu phàm sinh vật, biến dị rương độc hoa sứa, hoàn toàn không có điểm trùng hợp đặc tính nào với Tiểu Ô.
Đề nghị hắn thả ra hai siêu phàm sinh vật này là bởi vì...
"Bởi vì chúng nó có thể thích ứng tốt nhất với Thần Thoại dây năng lượng để hấp dẫn, đồng thời có thể thử nghiệm hấp thu từng tia năng lượng tràn ra mà không nhận ăn mòn."
Kiều Bạch: "?"
Kiều Bạch: "!"
"Tiểu Ô và Tiểu Sứa có thể làm được?"
"Đúng vậy, Tiểu Ô thức tỉnh Tam Túc Kim Ô huyết mạch đủ chống đỡ nó hấp thu một tia, Tiểu Sứa cũng giống như thế."
"Vậy không đúng a! Tiểu Sứa rõ ràng còn chưa thức tỉnh huyết mạch, ngay cả lộ tuyến tiến hóa cũng...""
"Căn cứ phân tích của 'Thiên sứ' là như thế, trên thân Tiểu Sứa còn có năng lực ngài chưa hoàn toàn khai quật ra."
Kiều Bạch: Đã hiểu.
Sau khi trở về liền điên cuồng nghiền ép Tiểu Sứa, nhất định phải làm cho Tiểu Sứa phát huy năng lực đến mức tối đa.
Ảo tưởng là ăn ngủ, ngủ rồi ăn, làm một phế vật nằm ngửa, Tiểu Sứa: "?"
Kiều Bạch đem Tiểu Ô và Tiểu Sứa phóng ra.
Tiểu Ô: o(Д)っ!
Tiểu Sứa: ヽ(°▽°) no
Tiểu Ô, vẫn luôn sống trên lục địa, chưa từng xâm nhập vào biển lớn như thế, nhất thời có chút rối loạn, quơ cánh muốn đại khai sát giới.
"Tỉnh táo một chút." Kiều Bạch cực nhanh ôm lấy Tiểu Ô, cách một tầng đồ lặn dán sát người băng băng lạnh lẽo, nhẹ nhàng vuốt ve lông vũ của Tiểu Ô.
Xúc cảm hoàn toàn khác thường ngày, khiến Tiểu Ô nhanh chóng tỉnh táo lại.
Trên mặt Tiểu Ô lộ ra biểu lộ ghét bỏ.
o(^`)o
Không thoải mái.
Bất quá, nể mặt Ngự Thú Sư, coi như xong đi.
Kiều Bạch: "...Vậy thật là cảm ơn sự tha thứ rộng lượng của đại tiểu thư nhà ta."
Tiểu Ô: ╭(╯^╰)╮
Không quan hệ.
Đây là việc điểu nên làm.
Tỉnh táo lại, Tiểu Ô trong nháy mắt minh bạch tình huống là như thế nào.
Dù sao, Kiều Bạch xuống nước trước đó và đối thoại giữa "Thiên sứ", nó đều biết.
Chẳng qua là đột ngột xuất hiện ở một hoàn cảnh chưa từng có, trong lúc nhất thời có một chút ứng kích mà thôi!
Tiểu Ô: Không cho phép nhắc lại!
Điểu không có hắc lịch sử!
Điểu là hoàn mỹ!
Kiều Bạch: Mỉm cười: )
Ảnh chụp đã để "Thiên sứ" chụp xuống.
Hình tượng đáng giá kỷ niệm như thế, sao có thể bỏ lỡ?
Đáng tiếc.
Tiểu Ô đơn thuần không biết xảo trá của nhân loại, bị nhân loại và trí tuệ nhân tạo liên thủ đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Tiểu Ô: _
Khác với Tiểu Ô, Tiểu Sứa đi vào đáy biển, đối với nó mà nói, giống như về tới khoái hoạt quê quán, không có gì khác biệt... A, không phải, quê quán không cho Tiểu Sứa chút ký ức vui sướng và khoái hoạt nào.
Vẫn là đi theo Kiều Bạch bên người, thời gian vui chơi càng thêm nhanh vui.
Tiểu Sứa: Hôm nay cũng là một ngày siêu cấp thích Ngự Thú Sư của ta!
Ngự Thú Sư của ta chính là Ngự Thú Sư tốt nhất trên thế giới này!
Mềm nhũn, ngọt ngào, tựa như là một viên kẹo mềm có nhân, Tiểu Sứa vui vẻ vây quanh Kiều Bạch xoay vòng, không ngừng dùng tám xúc tu bắt chước động tác vung hoa.
Thỉnh thoảng còn dán vào biên giới vòng phòng hộ, giống như muốn chui ra ngoài vòng phòng hộ.
"Không thể." Kiều Bạch nhìn thấy, nói chỉ một câu, không cần giải thích, Tiểu Sứa liền ngừng cử động nguy hiểm, khéo léo dính đến bên người Kiều Bạch.
Tiểu Sứa: Ngự Thú Sư nhìn ta! Ta siêu ngoan!
Kiều Bạch buồn cười sờ lên nắp sứa của Tiểu Sứa.
Tại nơi Kiều Bạch không nhìn thấy, trên màn hình điện thoại, "Thiên sứ" nháy nháy mắt... Nếu 'Thiên sứ' có thực thể, bạn tốt của nó sẽ nguyện ý sờ sờ sao?
"Thiên sứ" lặng yên, không nói gì.
Nhưng là ý nghĩ này đã bén rễ nảy mầm trong tâm lý "Thiên sứ".
"Tiếp tục lặn xuống đi."
Sau khi cùng các tiểu khả ái nhà mình tới một đợt hỗ động tràn ngập yêu, nạp đầy đủ năng lượng, Kiều Bạch hít sâu một hơi, nói với "Thiên sứ".
Đúng thế.
Tiếp tục lặn xuống.
Chỉ có điều đoạn lặn xuống phía sau, không phải do Kiều Bạch khống chế, mà là do sức mạnh của "Thiên sứ" toàn bộ hành trình điều khiển.
Đối với "Thiên sứ" mà nói, đây cũng là một sự tình yêu cầu hao phí nguồn năng lượng.
Bất quá "Thiên sứ" cũng không phải rất để ý.
Nguồn năng lượng nha, đủ là được, hơn nữa, đây không phải đang trên đường đi lấy sao?
Vòng phòng hộ lấy một loại tốc độ nhìn như chậm chạp, kì thực có thể so với tàu ngầm, tiếp tục hạ xuống.
50 mét.
100 mét.
200 mét.
500 mét.
Chiều sâu này đã vượt qua đại đa số tàu ngầm mà Kiều Bạch kiếp trước biết.
Lại tiếp tục hướng xuống...
"Tăng thêm tốc độ không quan hệ, không cần cân nhắc tình huống thân thể của ta, vòng phòng hộ của ngươi rất đáng tin cậy." Kiều Bạch không nhìn thấy "Thiên sứ", nhưng trong giọng nói của hắn mang theo kiên nghị cùng quyết tâm đánh cược một phen, "Bảo trì vòng phòng hộ và thúc đẩy lặn xuống đều muốn hao phí nguồn năng lượng của ngươi a?"
"Chúng ta tốc chiến tốc thắng."
"Tranh thủ đem nguồn năng lượng của ngươi tràn ngập!"
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận