Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 100 (3) : Cái này cái gì cởi quần đánh rắm thao tác? Cái thứ nhất chính thức đã được duyệt đầu đề!

Chương 100 (3): Cái thao tác cởi quần đ·á·n·h r·ắ·m này là sao? Đầu đề chính thức đầu tiên được duyệt!
Bị gọi là Đại Ma Vương, chuyện này không phải ngày một ngày hai, Kiều Bạch sớm đã quen.
Kiều Bạch chỉ là nắm bắt cơ hội này, nói bóng nói gió hỏi thăm vài câu, Trần Dịch mang sủng thú đi vào, sau khi sủng thú ra ngoài có phản ứng gì không tốt hay không.
Nhân loại đối với sương mù có cảm giác giống với sủng thú đối với sương mù không?
Bởi vì Kiều Bạch là giáo sư nghiên cứu tiến hóa sủng thú, Trần Dịch cũng không cảm thấy Kiều Bạch hỏi thăm những điều này có gì không đúng, hắn nghiêm túc trả lời vấn đề của Kiều Bạch, thỉnh thoảng trấn an Kiều Bạch vài câu.
"Sương mù này đối với nhân loại có ảnh hưởng tương đối lớn, một bộ phận sủng thú tương đối nhạy cảm có thể cũng sẽ chịu một chút ảnh hưởng, nói chung là sẽ tốt hơn so với tình huống của nhân loại."
"Dù sao, sinh vật siêu phàm sinh hoạt trong đám sương mù này cũng không ít a."
Kiều Bạch nghe xong khẽ gật đầu.
Đã hiểu.
Khách sáo thành công.
Áp lực tâm lý là hiện tượng bình thường, nhưng Tiểu Ô sợ hãi và Miêu Miêu trùng cảm thấy mình sẽ bị ăn sạch là những cảm xúc không bình thường.
Nghỉ ngơi đến không sai biệt lắm.
Buổi chiều Kiều Bạch đi một mình một chuyến.
Chuyến này không phải để tìm kiếm sinh vật siêu phàm đặc thù, mà đơn thuần muốn thử xem, có thể cảm nhận được loại cảm xúc mà Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng cảm nhận được hay không.
Không thu được gì.
Kiều Bạch không nản chí lui ra.
Nhìn mảnh sương mù nhàn nhạt trước mắt, trong ánh mắt Kiều Bạch mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu....
Không giống như lúc đến chậm rãi, một đoàn người từ cấm kỵ chi địa rút lui với tốc độ rất nhanh.
Cũng bởi vì khi trở về bọn họ đi trên tuyến đường chính thức.
Báo cáo một lần tại cấm kỵ chi địa gặp phải tình huống thú triều cỡ nhỏ, Ngự Thú Sư ngũ giai trấn thủ tại cấm kỵ chi địa đều nghiêm túc.
Mặc dù Kiều Bạch bọn hắn thuận lợi trở về, nhưng chuyện này nhất định phải coi trọng!
"Hai cái này là..." Sau khi hiểu được tin tức về thú triều cỡ nhỏ, Ngự Thú Sư ngũ giai đầu trọc đến giao tiếp với Kiều Bạch bọn hắn cúi đầu nhìn Đậu Đậu Hoa và Mộng Hồn Linh đang đi theo sau lưng Kiều Bạch, một đoàn nho nhỏ, co rúm lại ôm cùng một chỗ, muốn đến gần Kiều Bạch, nhưng lại chỉ có thể nhượng bộ lui binh dưới ánh mắt h·u·n·g· ·á·c của Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng, đặc biệt là Mộng Hồn Linh.
Ngoại hình lớn lên giống như Tiểu U linh Q đ·ạ·n... Muốn không hấp dẫn tầm mắt của người khác đều không được.
Ít nhất ánh mắt của đại ca đầu trọc liền chăm chú dính vào trên thân Mộng Hồn Linh, trong ánh mắt còn mang theo vài phần cảm xúc hoài nghi nhân sinh.
"Đây là sinh vật siêu phàm đặc thù chúng ta phát hiện được trong cấm kỵ chi địa lần này, không có gì bất ngờ xảy ra có lẽ cũng là đầu đề nghiên cứu tiếp theo của chúng ta." t·h·í·c·h Dung đứng ra vừa cười vừa nói.
Đại ca đầu trọc chần chờ gật đầu: "À... Đó là ai khế ước, đăng ký một lần là được rồi."
Lời đại ca vừa dứt, Đậu Đậu Hoa và Mộng Hồn Linh liền phóng về phía Kiều Bạch một bước.
Ánh mắt của đại ca đầu trọc trong nháy mắt rơi vào trên thân Kiều Bạch.
Bị Đậu Đậu Hoa và Mộng Hồn Linh dùng ánh mắt người giả bị đụng Kiều Bạch: 6
Thật là quá 6.
Diệp Lâm Tiệp, t·h·í·c·h Dung và cơ bắp ca Mạc lão sư ở một bên ba người đều không nhịn được bật cười.
Hai vị thành viên tiểu đội thám hiểm được thuê và thanh niên tàn nhang Trần Dịch cũng phát ra tiếng cười "Phốc xuy phốc xuy".
Ngay cả tóc húi cua ca Sa Ất đều ánh mắt phiêu hốt, khóe miệng không muốn cười cũng không thể kìm nén được ý cười.
Đại ca đầu trọc chưa từng gặp qua tràng diện này yên lặng đánh ra một dấu chấm hỏi.
Không phải?
Đó là tình huống như thế nào?
"Ngươi là Ngự Thú Sư của hai cái này?" Đại ca đầu trọc chỉ chỉ Đậu Đậu Hoa, lại chỉ chỉ Mộng Hồn Linh, dùng ngữ khí không xác định nói ra.
Kiều Bạch: "Ta không phải."
Đậu Đậu Hoa và Mộng Hồn Linh: QAQ
"Người trẻ tuổi bây giờ a, tiểu hỏa tử ngươi muốn ta nói ngươi thế nào đây..." Đại ca đầu trọc dùng một loại ánh mắt nhìn đàn ông phụ lòng nhìn về phía Kiều Bạch, lập tức ánh mắt lại rơi vào Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng vẫn luôn được Kiều Bạch ôm trên thân, không biết là nghĩ đến cái gì, đại ca đột nhiên lộ ra biểu lộ bừng tỉnh đại ngộ.
"Người trẻ tuổi a... Không nên bởi vì thực lực sủng thú có mạnh hay không mà phân biệt đối xử, đã ngươi cùng chúng nó khế ước vậy ngươi phải làm đến công bằng." Nói xong, ánh mắt của đại ca đầu trọc rơi vào trên thân Miêu Miêu trùng: "Hơn nữa con h·e·o mèo này thoạt nhìn cũng không có lệ..."
Lời nói của đại ca đầu trọc còn chưa dứt, Miêu Miêu trùng liền lấy sét đánh không kịp bưng tai bỗng nhiên từ trong n·g·ự·c Kiều Bạch nhảy ra ngoài, thẳng đến trên mặt đại ca!
Miêu Miêu trùng: "Chít chít!" ヽ(`Д)
Ôm mặt giết!
Đáng giận nhân loại!
Cái gì h·e·o mèo!
Là long!
Miêu Miêu long... A phi! Tiểu mỹ long!
Bị Ngự Thú Sư gọi vài tiếng Miêu Miêu trùng coi như xong... Người ngoài từ đâu tới này lại dám chửi bới thanh danh băng thanh ngọc khiết của tiểu mỹ long nó như thế?
"Ah... Ah Ah Ah..." Bị Miêu Miêu trùng nhào lên mặt, dùng bảy cái chân (*jio) chân (*jio) đ·i·ê·n cuồng liên kích, đại ca đầu trọc liều mạng muốn kéo Miêu Miêu trùng từ trên mặt hắn xuống... Sau đó thất bại.
Kiều Bạch tiến lên, xách thịt sau cổ Miêu Miêu trùng, lúc này mới đem Miêu Miêu trùng từ trên mặt đại ca đầu trọc xách xuống.
"Đại ca, thật xin lỗi a." Kiều Bạch vội vàng kẹp lấy cổ Miêu Miêu trùng, giam cầm Miêu Miêu trùng ở trong n·g·ự·c của mình, tiếp đó vẻ mặt cười ngượng ngùng nhìn về phía vị đại ca mặt đen này, cùng huynh đệ phía sau hắn có vẻ như đang quay phim lại còn cười trộm: "Miêu Miêu long nhà ta lỗ mãng điểm này, nhưng ngươi nói..."
Kiều Bạch nháy mắt mấy cái, thuần thục tiến hành vung nồi: "Phần lớn sủng thú đều có tính tình, ngươi ở ngay trước mặt nó chất vấn nó, bất luận kết quả thế nào, ngươi ít nhiều gì cũng phải chịu một nửa trách nhiệm chứ?"
"Bất quá ta biết đại ca ngươi là một Ngự Thú Sư ngũ giai, chắc chắn sẽ không so đo với một sủng thú thực lực còn chưa đến tứ giai của ta, đúng không."
Đại ca đầu trọc càng nghe sắc mặt càng đen hung tợn trừng mắt Kiều Bạch cùng Miêu Miêu trùng.
Miêu Miêu trùng thở phì phò trừng mắt đại ca đầu trọc.
Tiểu Ô ở một bên cũng rất phối hợp hỗ trợ trừng mắt vị đại ca kia.
( ̄^ ̄)
Long là tiểu đệ của điểu!
Tiểu đệ bị cười nhạo.
Là đại tỷ đầu điểu nhất định phải ra tay giúp tiểu đệ trấn tràng tử!
Ánh mắt của Miêu Miêu trùng khiến người ta mất SAN.
Ánh mắt của Tiểu Ô thì sắc bén khiến người ta cảm thấy như sắp bị lột một lớp da!
Đầu trọc đại ca muốn nói lại thôi.
Đầu trọc đại ca không nói gì ngưng nghẹn.
Ngự Thú Sư chính thức?
Sủng thú thực lực không cao hơn tứ giai?
x·á·c định đây không phải đang nói đùa với hắn chứ?
Đầu trọc đại ca muốn chất vấn, nhưng ngẩng đầu một cái liền thấy mấy người phía sau Kiều Bạch, không thể không biết lời nói của Kiều Bạch có vấn đề ở chỗ nào.
Đặc biệt là Diệp Lâm Tiệp, một điểm muốn phản bác Kiều Bạch đều không có.
.... Thảo.
Lại là thật.
Biểu lộ của đại ca đầu trọc càng thêm khó coi.
Thân là Ngự Thú Sư ngũ giai hắn, trong tình huống không có sủng thú bảo vệ bị một sủng thú thực lực không bằng tứ giai đ·á·n·h lén... Vấn đề này nói ra hắn mất mặt a!
Không tiện nổi giận với Ngự Thú Sư chính thức Kiều Bạch này, đại ca đầu trọc chỉ có thể quay đầu lại trừng mắt liếc huynh đệ còn đang cười trộm, sau khi thấy đối phương thế mà còn đang chụp lén, con mắt đại ca trừng càng thêm tròn.
Huynh đệ thấy mình chụp lén sự tình bị phát hiện, cũng không sợ, ngược lại từ lén lén lút lút chụp biến thành quang minh chính đại chụp.
Đầu trọc đại ca: "..."
Đầu trọc đại ca mãnh liệt quay đầu trở về, lựa chọn nhắm mắt làm ngơ, đáng tiếc vừa quay đầu lại liền đối mặt với ánh mắt của Kiều Bạch, Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng, đại ca đầu trọc trong nháy mắt một ngụm máu nghẹn ở cổ họng.
Không nuốt vào được nhả không ra, cực kỳ khó chịu.
"Nói sự tình của hai siêu phàm sinh vật kia." Đại ca đầu trọc khuôn mặt ngưng trọng, thanh âm nghiêm túc nói ra, giống như muốn thông qua phương thức này bỏ qua một loạt hành vi vừa rồi của hắn.
Kiều Bạch: "Không có khế ước, bọn chúng vẫn là siêu phàm sinh vật hoang dại, kế hoạch của chúng ta là sau khi dẫn chúng nó ra ngoài, để chúng nó chọn một Ngự Thú Sư tiến hành khế ước."
Liên quan đến chuyện bọn hắn phát hiện không thể nói, nhưng tình huống khác có thể nói đơn giản một lần.
"Còn muốn cái cởi quần đ·á·n·h r·ắ·m này?" Sau khi nghe xong biểu lộ của đại ca đầu trọc có chút chấn kinh, hắn ánh mắt không nói nhìn về phía Kiều Bạch: "Có mắt cũng nhìn ra được đối tượng bọn chúng muốn khế ước là..."
Tốt a.
Đại ca đầu trọc lại liếc mắt nhìn Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng trong n·g·ự·c Kiều Bạch.
Ánh mắt hung hãn kia.
Đại ca quyết đoán im miệng.
Hơn nữa đại ca còn nghĩ ra một cách giải thích hợp lý hơn cho hành vi của Kiều Bạch: "Cũng thế, ngươi bây giờ mới là một Ngự Thú Sư chính thức, ngự thú không gian trong tinh thần hải còn chưa khai mở đến lớn như vậy, không khế ước được chúng nó cũng bình thường."
"Bất quá nếu là như vậy... Các ngươi mang hai siêu phàm sinh vật này đi nhất định phải làm thủ tục."
Đầu trọc đại ca giải quyết việc chung nói.
Đây cũng không phải là đại ca đầu trọc làm khó Kiều Bạch bọn hắn.
Siêu phàm sinh vật từ cấm kỵ chi địa lưu thông về phía thành thị chỉ có hai loại tình huống: c·h·ế·t m·ấ·t, t·h·i t·h·ể được mang ra ngoài tiến hành buôn bán; còn sống, cùng Ngự Thú Sư tiến hành khế ước, trên người có ràng buộc vô hình, dưới sự khống chế của Ngự Thú Sư tuyệt đối sẽ không tạo thành nguy hại cho nhân loại.
Còn sống, siêu phàm sinh vật hoang dại không có tiến hành khế ước... Đầu trọc đại ca lại liếc mắt nhìn Đậu Đậu Hoa và Mộng Hồn Linh.
"Ngự Thú Sư ngũ giai, ba vị lão sư cao đẳng ngự thú học viện đảm bảo còn chưa đủ à?" Kiều Bạch chỉ chỉ Diệp Lâm Tiệp sau lưng, lại chỉ chỉ t·h·í·c·h Dung và Mạc Tuyết Hương.
Đầu trọc đại ca lắc đầu: "Hai người bọn hắn đều không phải là Ngự Thú Sư, đảm bảo cường độ không đủ."
t·h·í·c·h Dung và Mạc Tuyết Hương nghe vậy biểu lộ một điểm biến hóa đều không có.
Quen thuộc quen thuộc.
Ở việc nhỏ trên thân phận của bọn hắn vẫn là dùng rất tốt, ở đại sự vẫn là kém một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận