Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 111 (2) : Anh hùng mẫu thân Trân Châu Cơ: Ngượng ngùng, cùng một chỗ sinh đứa con yêu sao? Một thai mười em bé cái chủng loại kia

**Chương 111 (2): Anh hùng mẫu thân Trân Châu Cơ: Ngượng ngùng, cùng nhau sinh con yêu không? Một thai mười em bé cái loại kia**
Lục Văn Đào: "?"
Kiều Bạch tổ bốn người: "?"
"Linh Anh đại học? Không biết a, ta tại sao phải biết ngươi là trường đại học nào?" Kiều Bạch nháy mắt mấy cái, nghiêm túc nói.
Thích Nguyệt, Lâm Vi Vi cùng Lý Cảm cũng ở một bên gật đầu: "Hôm qua ngươi cũng không có nói với chúng ta chuyện này."
"Ta không nói các ngươi liền sẽ không thuận tay đi tra một chút sao?" Lục Văn Đào không nói nên lời, Lục Văn Đào biểu thị từ trước tới nay chưa từng gặp qua tuyển thủ dự thi nào nát bét như vậy.
Quy trình tranh tài bình thường cũng không xem qua một lần sao?
Điều tra một chút đối thủ có thể sẽ trở thành sau này đến từ trường đại học nào, thực lực thế nào, đây không phải là chuyện rất bình thường sao?
"Đối thủ hay không đối thủ, đó là đứng ở trên trận đối chiến mới tính, nhưng chúng ta không phải là bằng hữu sao, tra nhiều như vậy làm gì." Kiều Bạch chân thành tha thiết, không có chút nào dối trá nói.
Lục Văn Đào: ". . ."
Vừa rồi còn có một chút tức giận, Lục Văn Đào sau khi nghe Kiều Bạch nói những lời này, ngượng ngùng quay đầu đi.
"Thôi được rồi. . . Chúng ta bỏ qua khâu này." Lục Văn Đào không được tự nhiên hắng giọng một cái, sau đó tiếp tục nói: "Tóm lại các ngươi hiện tại đã biết ta là sinh viên Linh Anh đại học, ở khu vực Hoa Bắc trong phạm vi một mẫu ba phần đất này, trường học của chúng ta cũng coi như là trường đại học tốt nhất nhì, hàng năm có không biết bao nhiêu người muốn chen vỡ đầu vào."
"Nhưng mà, Linh Anh đại học có một đối thủ một mất một còn —— tựa như Ngọc Long và Thiên Nga là đối thủ vận mệnh, đối thủ vận mệnh của Linh Anh là Quân Tắc đại học."
"Trương Anh và Hướng Tiểu Viên chính là sinh viên của Quân Tắc đại học này?" Kiều Bạch lập tức nắm bắt được ý tứ vi diệu trong lời nói của Lục Văn Đào.
"Không sai, bởi vậy ta còn có nghe qua hai người bọn họ. . . Hai người bọn hắn cũng coi là hai đóa hoa hiếm thấy ở khu vực Hoa Bắc." Lục Văn Đào gật nhẹ đầu: "Mặc dù cũng có người gọi bọn họ là Hoa Bắc Song Tử Tinh. . . Nhưng tổ hợp kỹ năng sủng thú của hai người bọn họ, thật sự là tuyệt. . . Để cùng một chỗ thật là quá, quá. . ."
Nói đến đây, Lục Văn Đào lộ ra một biểu cảm phức tạp lại xoắn xuýt, giống như không biết nên dùng ngôn ngữ như thế nào để hình dung cho tốt hơn.
"Nghe có vẻ như tổ hợp song đấu của bọn họ rất lợi hại?" Kiều Bạch nghe xong liền cảm thấy hứng thú.
Thích Nguyệt Lâm Vi Vi càng là sáng ngời hữu thần nhìn về phía Lục Văn Đào: "Vậy ngươi có biết sủng thú của bọn họ là gì không?"
"Hướng Tiểu Viên sủng thú là Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú, Trương Anh sủng thú. . . Cùng Miêu Miêu Long của ngươi giống nhau, đều thuộc về sủng thú không rõ, Trương Anh cho sủng thú kia đặt tên là Trân Châu Cơ, chúng ta thường gọi là Bạng Tinh."
"Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú à. . ." Lý Cảm thì thào nói, đầu óc nhanh chóng hoạt động: "Không phải chứ? Thứ này còn có thể nuôi dưỡng trong nhà?"
Thích Nguyệt và Lâm Vi Vi trên mặt cũng mang theo vẻ mặt kinh ngạc giống nhau.
Kiều Bạch cũng có chút kinh ngạc.
Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú, là một loại siêu phàm sinh vật tiến hóa từ một loại quái vật nhỏ bạch bản tương tự Slime.
Bởi vì yêu cầu tiến hóa đặc thù khác biệt, có rất nhiều giáo sư tiến hóa sủng thú đều nói —— không cách nào phán đoán được cực hạn tiến hóa cao nhất của nó rốt cuộc ở đâu.
Vì sao lại nói như vậy?
Lộ tuyến tiến hóa đã biết của bạch bản tiểu quái là: Bạch bản tiểu quái → Thập Kỵ Tiểu Binh → Bách Kỵ Tiểu Lĩnh Chủ → Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú → Vạn Tắc Quân Vương.
Tiến lên nữa thì không xác định.
Nếu như còn có, đại khái cũng là dựa theo quy luật mệnh danh này tiếp tục đi lên mà thôi.
Từ quy luật mệnh danh này cũng có thể đại khái đoán ra yêu cầu tiến hóa của bạch bản tiểu quái: Làm thủ lĩnh tồn tại, thống lĩnh qua mười siêu phàm sinh vật trở lên tiến hành đối chiến và giành được thắng lợi; làm thủ lĩnh tồn tại, thống lĩnh hơn trăm siêu phàm sinh vật trở lên tiến hành chiến đấu. . . Cứ thế mà suy ra.
Bạch bản tiểu quái hoang dã còn dễ nói.
Bên ngoài hoang dã cái gì cũng thiếu, duy chỉ không thiếu siêu phàm sinh vật.
Chỉ cần ngươi có bản lĩnh, chính là làm cho những siêu phàm sinh vật kia nhận ngươi làm lão đại, sau đó mang theo bọn chúng đi kéo bè kéo lũ đánh nhau. . . Dần dà, nhờ vận may, đẳng cấp cũng sẽ tăng lên.
Nhưng có một điều. . . Thực lực của bạch bản tiểu quái là thật sự yếu, nó không chỉ có lớn lên giống Slime, mà các phương diện khác cũng giống Slime như đúc.
Nhưng theo thực lực từng chút một tăng lên và tiến hóa, Thập Kỵ Tiểu Binh và Bách Kỵ Tiểu Lĩnh Chủ sẽ càng ngày càng mạnh, thực lực càng là tăng lên gấp bội.
Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú và Vạn Tắc Quân Vương càng là chỉ xuất hiện trong thú triều trăm năm trước.
Thực lực rất là cường hãn.
Thực lực bản thân là một phần, cứ nhiều thêm một tiểu đệ, đều sẽ tăng thực lực của Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú và Vạn Tắc Quân Vương lên gấp bội.
Số lượng siêu phàm sinh vật thống lĩnh cũng là một phần sức mạnh của bọn chúng.
Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú và Vạn Tắc Quân Vương đều là siêu phàm sinh vật cao cấp, cực kỳ khó tiến hóa.
Dù sao, muốn trở thành thủ lĩnh của hơn ngàn siêu phàm sinh vật. . . Chỉ cần nói ra, liền có thể tưởng tượng đây không phải là một chuyện dễ dàng.
Mà độ khó tiến hóa của bạch bản tiểu quái đã ký khế ước còn phải nâng cao một bước —— Ngự Thú Sư nhà ai có thể cho sủng thú nhà mình phối hợp một trăm một ngàn tiểu đệ chứ?
Đùa hay sao vậy!"
"Chờ một chút. . ." Kiều Bạch nhíu mày, ý thức được không thích hợp: "Theo như lời ngươi nói, sủng thú của Hướng Tiểu Viên là Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú, vậy thì thực lực tổng hợp xác định và đánh giá của nó ít nhất cũng phải tám sao, chín sao mười sao cũng không phải là không thể."
Thích Nguyệt Lâm Vi Vi và Lý Cảm ở một bên điên cuồng gật đầu.
Đúng đúng đúng.
Là đạo lý như vậy.
"Không lừa các ngươi, nhưng vấn đề là —— Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú và Vạn Tắc Quân Vương sở dĩ ngưu bức, cũng không chỉ là dựa vào sức mạnh tự thân của chúng a." Lục Văn Đào nhún vai: "Không phải chúng thu phục nhiều tiểu đệ, bình thường đều là mang theo tiểu đệ kéo bè kéo lũ đánh nhau sao! Chỉ nhìn riêng thực lực của Thiên Tắc Lĩnh Chủ Thú và Vạn Tắc Quân Vương, cũng chỉ là phạm trù siêu phàm sinh vật tầm thường, tiểu đệ càng nhiều thì thực lực của bọn chúng mới có thể cùng tăng lên."
"Phải không?" Thích Nguyệt và Lâm Vi Vi trên mặt đều lộ ra vẻ mặt mờ mịt. . . Hình như là vậy?
Kiều Bạch: "Cũng thế. . . Cho nên một ngàn tiểu đệ của nó là chuyện gì xảy ra? Gian lận rồi? Cũng không có thu phục nhiều tiểu đệ như vậy? Vậy nó làm thế nào để làm thủ lĩnh dẫn dắt một ngàn siêu phàm sinh vật tiến hành chiến đấu sau đó tiến hóa?"
Không nhìn thấy sủng thú của Hướng Tiểu Viên, Kiều Bạch cũng không nghĩ ra hắn làm như thế nào.
"Ta còn tưởng rằng làm một thiên tài giáo sư tiến hóa sủng thú, liên quan tới siêu phàm sinh vật thì không có chuyện gì ngươi không biết chứ, chuyện của Hướng Tiểu Viên vẫn là làm khó ngươi rồi." Nhìn xem Kiều Bạch lộ vẻ mặt mờ mịt, Lục Văn Đào cười hắc hắc.
Kiều Bạch liếc mắt nhìn hắn: "Trương Anh."
Thích Nguyệt, Lâm Vi Vi cùng Lý Cảm: "?"
Lục Văn Đào: "! ! !"
"Mẹ kiếp!" Lục Văn Đào kinh hô một tiếng: "Làm sao ngươi biết?"
"Đoán." Kiều Bạch mặt bình tĩnh: "Là ngươi nói Trương Anh và Hướng Tiểu Viên là Hoa Bắc Song Tử Tinh, đã như vậy, vậy thì đang nói Hướng Tiểu Viên thì không thể bỏ qua Trương Anh không nói, Trương Anh ở trong đó khẳng định cũng có tác dụng vô cùng quan trọng."
Lục Văn Đào bội phục giơ ngón tay cái lên.
"Lợi hại lợi hại, không hổ là cao thủ nghiên cứu sủng thú tiến hóa, đầu óc này xoay chuyển nhanh hơn người bình thường!"
"Cho nên. . ." Lục Văn Đào nói xong đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra một nụ cười không có ý tốt: "Ta sẽ không nói, ngươi tự mình xem đi."
"Có một vài cảnh tượng vẫn là phải tận mắt nhìn thì mới có lực xung kích, miêu tả bằng ngôn ngữ thật sự là quá nhạt nhẽo."
Kiều Bạch không nói gì.
Hắn ước chừng đoán được Trương Anh sủng thú Trân Châu Cơ có năng lực đặc thù. . . Cũng không biết, rốt cuộc là pháp đặc thù như thế nào.
Một bên Thích Nguyệt và Lý Cảm đã bắt đầu xoa tay, chuẩn bị cho Lục Văn Đào áp lực song đấu, Lâm Vi Vi không những không ngăn, mà còn ở chỗ này cho Thích Nguyệt và Lý Cảm cố lên cổ vũ.
Chủ động lạc đàn Lục Văn Đào: ". . ."
Hợp lại là cùng nhau khi phụ hắn sao?
Ở đây thật không có một người tốt nào!
Kiều Bạch: Bình tĩnh lại mắt mù. jpg
Cái gì?
Lục Văn Đào bị đánh?
Hắn không biết a.
So với trận đấu ngày hôm qua, trận đấu hôm nay muốn chuyên chú hơn một điểm, mỗi lần chỉ có hai tổ tuyển thủ cùng lên sân, một trái một phải chiếm cứ không gian cực lớn, cũng có thể làm cho người xem trên khán đài quan sát tốt hơn.
Nhưng mà hai bên đều rất đặc sắc —— khán giả vẫn cảm thấy con mắt không đủ dùng!
Bởi vì hôm qua đã đào thải mất một nửa số người.
Cho nên rất nhanh Kiều Bạch liền thấy được điều mà hắn mong đợi —— Trương Anh đối chiến.
Sau khi nghe tên Trương Anh, những người khác còn không có bao nhiêu phản ứng, Kiều Bạch cùng Thích Nguyệt, Lâm Vi Vi và Lý Cảm bọn hắn, trong nháy mắt đồng loạt ném ánh mắt chăm chú về phía Trương Anh trên sân.
"Đến phiên Trương Anh rồi sao? Nhanh thật đấy!" Thích Nguyệt toàn bộ thân thể nghiêng về phía trước, tò mò nhìn chằm chằm Trương Anh: "Sủng thú của hắn rốt cuộc có chỗ đặc thù gì a?"
Nói xong.
Song phương trên sân đã thả ra sủng thú.
Đối thủ của Trương Anh là một thiếu niên cao 175 không tính là thấp, thế nhưng khi đứng đối diện Trương Anh cao một mét chín, lại có thêm mấy phần áp lực, tốc độ thả thích sủng thú đều chậm hơn so với Trương Anh một đoạn.
Sau đó. . . Bọn hắn liền thấy sủng thú của Trương Anh xuất hiện trước trên mặt đất.
Đó là một sủng thú có toàn thân bày biện ra một cỗ óng ánh, giống như mỹ ngọc xanh biển, khép lại giống như vỏ sò.
Động tác đóng đóng mở mở, có thể nhìn thấy vách trong trắng noãn bên trong vỏ sò cùng con trai tâm ôn nhuận hiện ra sắc thái trân châu quang trạch.
So với siêu phàm sinh vật chém chém giết giết, vỏ sò này thoạt nhìn càng giống như một tác phẩm nghệ thuật.
"Ta hiểu tên Trân Châu Cơ. . . Thật là hợp nha!" Lâm Vi Vi hai tay che miệng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh diễm: "Thật xinh đẹp, đẹp đến ta tin tưởng sẽ có một vị trân châu công chúa nghỉ lại trong vỏ sò."
Thích Nguyệt ở một bên liên tục gật đầu.
Đúng đúng đúng.
Chính là như vậy.
"Nhìn xem đi." Lục Văn Đào khoanh tay: "Chờ một chút các ngươi sẽ không cảm thấy như vậy nữa."
Không chỉ riêng Thích Nguyệt Lâm Vi Vi và Lý Cảm, lòng hiếu kỳ của Kiều Bạch cũng lập tức dâng lên.
Sủng thú chưa từng gặp qua. . . Hoàn toàn không tưởng tượng nổi sẽ là kỹ năng gì a.
Không thể không nói.
Phương thức nói chuyện úp úp mở mở của Lục Văn Đào vẫn là hấp dẫn đến Kiều Bạch, cho nên Kiều Bạch không có mở ra kỹ năng thiên phú trực tiếp dùng phương thức gian lận tiến hành xem xét, mà là chuẩn bị quan sát trận đối chiến này thật tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận