Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 190 (2) : Tiểu Ô mới biến hóa!

**Chương 190 (2): Biến hóa mới của Tiểu Ô!**
Nguy cơ của Viêm Thành đã được giải trừ.
Hội nữ sĩ không hề nghi ngờ, sau đó liền nghĩ đến nguy cơ của chính mình.
Nguyên nhân chính là Quân Độ.
"Ha ha ha." Cá Voi Xanh cười lớn.
Ngay sau đó, trước ánh mắt mong đợi của Hội nữ sĩ, hắn khoát tay: "Không được, không được, ta và Quân Độ không hợp nhau lắm."
"Đây vốn là chuyện của ngươi, không phải sao? Tiếp theo vẫn là ngươi giải quyết thì tốt hơn."
Hội nữ sĩ: "..."
Lườm nguýt.
"Cút mau đi." Hội nữ sĩ mất kiên nhẫn khoát tay với Cá Voi Xanh: "Đám đàn ông các ngươi, không một ai đáng tin cậy."
Cá Voi Xanh không hề để những lời của Hội nữ sĩ vào trong lòng, dù sắp bị điểm danh.
Tóm lại, chuyện xui xẻo này cuối cùng không rơi vào đầu hắn.
Bất quá, trước khi vội vã rời đi, Cá Voi Xanh lại quay đầu nhìn thoáng qua Kiều Bạch đang nằm trên giường bệnh trong phòng, vẻ mặt bình tĩnh, chìm vào giấc ngủ say.
Sau khi xác định đã ghi nhớ kỹ tướng mạo của Kiều Bạch, Cá Voi Xanh mới chính thức xoay người rời khỏi nơi này.
A.
Cảm giác tương lai sẽ còn có không ít cơ hội giao thiệp với vị giáo sư Kiều Bạch này.
Cá Voi Xanh: Đừng hỏi.
Hỏi thì chính là một loại trực giác!
...
Nửa đêm.
Kiều Bạch mở choàng mắt.
"Ta nằm mơ?" Kiều Bạch thở ra một hơi dài nóng rực, dùng ngữ khí không xác định nói ra.
Hắn hình như đã gặp ác mộng.
Hẳn là ác mộng?
Nhưng sau khi tỉnh lại, trong nháy mắt hắn liền quên sạch, chỉ có mồ hôi lạnh sau lưng khiến Kiều Bạch ý thức được, hình như hắn đúng là đã bị dọa sợ trong mộng.
Nằm một lát để lấy lại bình tĩnh, Kiều Bạch định để mình tiếp tục ngủ.
Đáng tiếc.
Ban ngày ngủ hơi nhiều.
Nhắm mắt lại không có chút buồn ngủ nào, tinh thần Kiều Bạch lại càng thêm tỉnh táo.
Kiều Bạch: "..."
Bệnh viện.
Đêm hôm khuya khoắt.
Đi ra ngoài... Vẫn là không nên ra ngoài.
Mặc dù đây không phải là một thế giới quái lực loạn thần, nhưng Kiều Bạch luôn cảm thấy như sắp mở ra khúc dạo đầu cho một chuyện kỳ quái nào đó?
Bỏ qua, bỏ qua.
Ánh trăng bên ngoài vô cùng sáng tỏ, ánh trăng dịu dàng chiếu vào phòng bệnh, giúp Kiều Bạch có thể thấy rõ tình huống trong phòng.
Hai giường bệnh.
Nhưng chỉ có một mình hắn.
Cửa phòng được đóng rất kỹ.
Camera... Nghĩ nghĩ, Kiều Bạch lấy điện thoại ra, gõ gõ.
【 Xung quanh không có nhân viên giám sát và thiết bị quay phim 】
"Thiên sứ" vô cùng nhanh chóng trả lời, trong nháy mắt nói cho Kiều Bạch biết tin tức hắn muốn biết.
Kiều Bạch hài lòng gật đầu.
Rất tốt.
Cái này rất bình thường.
Cũng có nghĩa là hắn không bị nghi ngờ.
Ngay sau đó, Kiều Bạch chống người ngồi dậy trên giường, tựa lưng vào gối đầu, Kiều Bạch đơn độc thả Tiểu Ô ra.
Trong nháy mắt.
Một luồng khí nóng quét sạch cả phòng bệnh.
Người chịu ảnh hưởng trực tiếp là Kiều Bạch đang nằm trên giường bệnh.
Kiều Bạch: "Tê ——"
Hơi nóng phả vào mặt, khiến Kiều Bạch vô thức cho rằng mình đang ở giữa mùa hè 40 độ, trên đường cái lớn.
Bốn phương tám hướng đều không có gì che chắn.
Trên đỉnh đầu là mặt trời nóng bức, tỏa ra uy lực như muốn thiêu cháy người ta.
Ngay cả một trận gió hiếm hoi thổi qua cũng nóng hôi hổi.
Tiểu Ô: "!"
Tiểu Ô cũng phát hiện sắc mặt Kiều Bạch dần dần trở nên trắng bệch.
Tiểu Ô luống cuống tay chân, cánh muốn quạt đến mức tạo ra tàn ảnh, cố gắng khống chế tốt năng lượng trong cơ thể.
Nhưng càng sốt ruột thì càng khó khống chế.
"Bình tĩnh lại, từ từ thôi, đừng gấp." Kiều Bạch lên tiếng trấn an: "Ta không khó chịu lắm, vẫn có thể chịu được, Tiểu Ô đừng sợ."
Nhìn qua không có biến dạng lớn, nhưng thân thể lớn hơn hẳn một vòng, đồng thời lông vũ cũng từ màu đen tuyền thuần túy, biến thành một loại cân xứng, mang theo cảm giác cũ kỹ và màu vàng đặc trưng, khi Tiểu Ô vỗ cánh còn có thể nhìn thấy, trên lông vũ phảng phất có những đường vân màu ám kim đặc biệt sáng lên.
Có một loại cảm giác tôn quý khác biệt.
"Ân... Chúng ta cùng đi minh tưởng đi."
Kiều Bạch vẫy vẫy tay với Tiểu Ô.
Thấy Kiều Bạch có vẻ như thật sự không khó chịu lắm, Tiểu Ô vốn đang cách Kiều Bạch một đoạn, nghĩ nghĩ, vẫn là nghiêng đầu bay về phía Kiều Bạch.
Nhẹ nhàng rơi vào trên chăn màu trắng mà Kiều Bạch đang đắp.
Kiều Bạch cúi đầu.
Ân... Cái chân thứ ba?
Kiều Bạch không nhìn thấy, bởi vì khi Tiểu Ô rủ cánh xuống, chiều dài đủ để che khuất chân, nhưng cách chăn, Kiều Bạch cảm nhận được có ba điểm chống đỡ giẫm trên đùi hắn.
Nghĩ đến, Kiều Bạch đưa tay vén cánh Tiểu Ô lên.
Tiểu Ô: "!"
"Ta chỉ nhìn xem, không làm gì cả." Kiều Bạch nghiêm túc nói: "Ngươi còn chưa khống chế được lực lượng của mình đúng không, nếu không cẩn thận cử động lung tung làm ta bị thương thì sao."
Tiểu Ô: ψ(*` -)ψ
Đáng giận!
Ngự Thú Sư hư hỏng!
Liền ỷ vào điểu không nỡ để ngươi bị thương đúng không?
Điểu lần này nhất định phải...
Thôi được rồi, được rồi.
Tiểu Ô đứng yên bất động.
Nhưng ánh mắt nhìn về phía Kiều Bạch lại vô cùng không khách khí.
Kiều Bạch cười nhìn thoáng qua.
Quả thật là ba chân.
"Cho nên bây giờ có thể coi là Tam Túc Kim Ô chân chính rồi phải không?" Kiều Bạch thì thào nói.
Hắn mở kỹ năng thiên phú ra.
【 Sủng thú: Tam Túc Kim Ô 】
【 Thuộc tính: Hỏa + Đặc Thù + Phi Hành 】
【 Chủng loại: Cao cấp Siêu Phàm trung giai (khóa chặt) 】
【 Đẳng cấp: Lục giai Siêu Phàm cao cấp (khóa cấp) 】
【 Kỹ năng: Vương Chi Khí Tràng, vương chi nhãn, thủ hộ chi tâm, mổ kích, lấp lóe ma pháp, ... hỏa chi vũ 】
【 Đã thành công tiến hóa * 】
【 Huyết mạch thức tỉnh trình độ: 41% (nắm giữ tinh hỏa đồng thời tiến hóa thành hình thái Tam Túc Kim Ô) 】
【 Kỹ năng thiên phú: Thái Dương Chân Hỏa 】
【 Thái Dương Chân Hỏa: Huyết mạch thức tỉnh trình độ vượt qua 30%, Tam Túc Kim Ô đã có thể được xưng là Tam Túc Kim Ô con non, có được năng lực tiếp cận chân chính Tam Túc Kim Ô, hỏa diễm cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Tam Túc Kim Ô phun ra hỏa diễm mang theo tính hủy diệt (chỉ định đối địch mục tiêu, nhất định đốt thành tro bụi, hỏa diễm mới có thể kết thúc) 】
【 Kỹ năng thiên phú: Huyết mạch 45% giải tỏa 】
【 Tạm chưa giải khóa 】
【 Tạm chưa giải khóa 】
【 Đặc thù buff: Đối với tinh thần công kích chống cự tính nhẫn nại gia tăng 10% 】
【 Đáng giận Ngự Thú Sư! Liền ỷ vào điểu sẽ mềm lòng với hắn! Hừ! Tức giận á! dỗ không tốt được đâu! ╭(╯^╰)╮ 】
Kỹ năng thiên phú này nói thế nào nhỉ... Kiều Bạch cũng không bất ngờ lắm.
Bất quá, miêu tả năng lực này, trong nháy mắt khiến Kiều Bạch nghĩ đến ngọn lửa mà Tiểu Ô phun ra từ trong mắt.
"Thái Dương Chân Hỏa à... Nghe uy lực có vẻ hơi khoa trương."
Chế định mục tiêu.
Không chết không thôi.
Nhất định phải khiến mục tiêu này hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Kiều Bạch vuốt vuốt trán.
Uy lực không tệ.
Chỉ là không thích hợp dùng trong đối chiến.
Bất quá... Điều Kiều Bạch không ngờ tới là, độ đậm đặc huyết thống của Tiểu Ô lại tăng từ 23% trước đó lên đến 41%!
Tăng 18%.
Có phải hơi nhanh quá không?
Kiều Bạch lại cúi đầu nhìn Tiểu Ô: "Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?"
"Nếu có nhất định phải nói ra, chúng ta cùng nhau giải quyết."
Nghe Kiều Bạch quan tâm, Tiểu Ô phát hiện muốn tiếp tục tỏ thái độ tức giận với Kiều Bạch... không làm được.
Tiểu Ô hung hăng lao đầu vào ngực Kiều Bạch.
Đáng giận!
Điểu tốt!... Ngự Thú Sư cũng tốt!
(Hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận