Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 222 (1) : Tình nguyện tin tưởng trùng biến dị, cũng không tin trùng biết bay!

**Chương 222 (1): Tình nguyện tin rằng trùng biến dị, chứ không tin trùng biết bay!**
Sau đó vừa quay đầu liền thấy biểu lộ của Lý giáo sư.
Trong lòng Ba Thôn Phu Giới cũng theo đó mà thịch một tiếng.
Giống như... có cái gì đó đã thoát ly khỏi sự khống chế và dự liệu của bọn hắn?
Kiều Bạch: Đúng! Không sai! Chính là ta!
"Nghe qua có vẻ rất lợi hại." Kiều Bạch cuối cùng cũng mở miệng.
Ba Thôn Phu Giới nghe vậy, trong nháy mắt đưa ánh mắt từ trên người Lý giáo sư chuyển dời đến trên thân Kiều Bạch.
Thấy là một thanh niên.
Ba Thôn Phu Giới không nghĩ nhiều.
Cho Kiều Bạch một ánh mắt "Cứ như vậy tiếp tục khen".
Kiều Bạch: )
Có ít người có phải hay không suy nghĩ nhiều quá?
Kiều Bạch ho khan một tiếng, tiếp tục phát huy biểu diễn của hắn: "Không biết quý quốc đào đất trùng là cái dạng gì."
Ba Thôn Phu Giới nhíu mày, mơ hồ phát giác có chỗ nào đó không đúng.
Nhưng vẫn là không phát hiện ra vấn đề quá lớn.
Vấn đề?
Có vấn đề sao?
Đây không phải là kiểu hỏi thăm bình thường thôi à!
Hơn nữa bọn hắn muốn tiếp tục nghiên cứu hạng mục đào đất trùng, sớm muộn cũng phải mang bọn hắn tới chỗ đào đất trùng lấy ra.
Thành quả nghiên cứu bọn hắn không thể nào cho Hoa Hạ nhìn.
Nhưng đem đào đất trùng cũng giấu đi?
Đó là không thể nào.
"Muốn nhìn ngược lại cũng không phải việc khó gì." Ba Thôn Phu Giới ngẩng đầu, mặt mày hãnh diện nói ra: "Chúng ta cũng hi vọng Hoa Hạ sau khi xem, có thể có càng nhiều ý tưởng tốt hơn."
Nói xong, vẫn không quên len lén châm chọc bọn hắn một phen.
Lý giáo sư: "..."
Quang Vinh giáo sư: "..."
Ha ha.
Hai người, một người sắc bén một người hiền lành, đều dùng loại ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà nhìn Ba Thôn Phu Giới.
Ngay tại lúc Ba Thôn Phu Giới đang cao hứng, không hề chú ý tới.
Đứng bên cạnh hắn, Nhất Đảo Tân Trai trong lòng cũng theo đó mà thịch thịch hai tiếng.
Hoa Hạ có phải hay không còn có chuẩn bị gì ở phía sau a?
Nhất Đảo Tân Trai kéo quần áo của Ba Thôn Phu Giới, muốn Ba Thôn Phu Giới từ từ thôi.
Nhưng mà muộn rồi.
Ba Thôn Phu Giới khoát tay.
Cùng trong đoàn đội nghiên cứu phía sau hắn, lập tức có một người đứng ra, một con đào đất trùng to lớn xuất hiện ở phía trước trên đất trống.
Kiều Bạch ghét bỏ lui về sau một bước.
Không thể trách hắn.
Đào đất trùng của Hỏa Anh Quốc này dáng dấp thật sự là... Kiều Bạch không biết nên hình dung thế nào cho hình tượng, tóm lại chính là một lời khó nói hết.
Kiều Bạch không phải là chưa từng thấy qua đào đất trùng.
Thoạt nhìn giống như là một phiên bản nhục trùng to lớn.
Trên thực tế lại cũng là một loại côn trùng phiên bản to lớn, bất quá cũng không có nhiều thịt như vậy.
Bởi vì thuộc tính, thân thể hiện ra một loại màu nâu đỏ.
Phía ngoài cùng bao trùm lấy một tầng đồ vật cứng rắn như bùn đất khôi giáp.
Có chút kỳ quái.
Bất quá miễn cưỡng vẫn còn trong phạm vi có thể tiếp nhận.
Thế nhưng là, đào đất trùng của Hỏa Anh Quốc này, không biết có phải là bởi vì thuộc tính phát sinh biến hóa hay không.
Thân thể từ màu nâu đỏ biến thành màu trắng xen lẫn màu nâu, rất khó hình dung cũng rất khó đánh giá cách phối màu này.
Sau đó chính là trên thân không ngừng bài tiết ra một loại chất lỏng sền sệt.
Đừng nói lần đầu tiên gặp như Kiều Bạch.
Ngay cả Lý giáo sư và Quang Vinh giáo sư, những người đã từng gặp qua đào đất trùng của Hỏa Anh Quốc, đều yên lặng, bất động thanh sắc lui về sau một bước.
Ân.
Bọn hắn chỉ là muốn điều chỉnh một chút góc nhìn, để quan sát được tỉ mỉ hơn một chút.
Bọn hắn tuyệt đối không phải ghét bỏ cái gì mà đào đất trùng!
Bọn hắn chính là sủng thú giáo sư.
Sao có thể có loại tâm tình ghét bỏ này chứ!
Kiều Bạch: "..."
Nếu động tác của những người khác không thống nhất như thế, nói không chừng hắn thật sự sẽ tin.
Ghét bỏ.
Nhưng Kiều Bạch vẫn mở kỹ năng thiên phú, nhìn về phía trước mắt, cái thứ sền sệt này không giống như đào đất trùng, mà giống như là con sên.
【 Sủng thú: Đào đất trùng 】
【 Thuộc tính: Mặt đất + thép * 】
【 Chủng loại: Trung cấp siêu phàm cấp thấp 】
【 Đẳng cấp: Tam giai siêu phàm cao cấp 】
【 Kỹ năng: Chui, đào hang, thân thể cứng lại, chất nhầy 】
【 Tạm thời không phù hợp điều kiện tiến hóa 】
【 Thật là khó chịu... Thật là khó chịu... 】
Kiều Bạch nhíu mày.
Ân...
Nói đúng ra là đào đất trùng này thoạt nhìn có bộ dạng rất không đứng đắn?
Kiều Bạch liếc qua kỹ năng của đào đất trùng.
Ngay sau đó, Kiều Bạch nhíu mày.
"Các ngươi đã làm gì con đào đất trùng này, đào đất trùng thoạt nhìn rất khó chịu." Kiều Bạch không có xem nhẹ cảm xúc nội tâm của đào đất trùng.
Chủ yếu là lặp đi lặp lại cũng chỉ có ba chữ này.
Có thể thấy được.
Đào đất trùng là thật sự rất không thoải mái.
Ba Thôn Phu Giới nghe vậy nhíu mày, lần nữa liếc nhìn Kiều Bạch một cái.
Không thoải mái?
Cái gã trẻ tuổi này nhìn ra đào đất trùng không thoải mái từ chỗ nào?
Bởi vì Kiều Bạch quá trẻ tuổi, Ba Thôn Phu Giới ngay từ đầu là thật không có để Kiều Bạch vào mắt.
Chỉ coi Kiều Bạch là người đến cho đủ số.
Nhưng mà bây giờ...
"Các hạ đang nói cái gì?" Ba Thôn Phu Giới làm ra vẻ mặt mờ mịt lại vô tội: "Ngươi làm thế nào thấy được đào đất trùng khó chịu?"
"Sợ không phải là đang ô miệt chúng ta đi!"
Ba Thôn Phu Giới chính nghĩa lẫm nhiên.
Còn muốn trở tay tạt một chậu nước bẩn lên người Kiều Bạch.
"Ha ha." Kiều Bạch còn chưa nói gì, Lý giáo sư đã bước lên trước một bước.
Trên mặt Lý giáo sư tràn đầy trào phúng, dùng ánh mắt khinh thường nhìn về phía Ba Thôn Phu Giới: "Làm sao nhìn ra được? Đương nhiên là kỹ năng thiên phú!"
"Về phần là cái gì, chúng ta không cần thiết phải giải thích với ngươi!" Lý giáo sư dùng một câu đánh gãy truy vấn của Ba Thôn Phu Giới.
"Bây giờ đến lượt các ngươi giải thích."
"Kỹ năng thiên phú của Kiều giáo sư tuyệt đối không thể nào phạm sai lầm!"
Ba Thôn Phu Giới có chút kinh hoàng thất thố.
Cảm ứng sủng thú cảm xúc kỹ năng thiên phú?
Hình như cũng không phải là không thể được.
Nghĩ tới đây Ba Thôn Phu Giới liền muốn mắng người.
Nhưng hắn vẫn hết sức ổn định, đồng thời cắn chặt lời vừa nói, không hé miệng: "Ta cái gì cũng không biết, các ngươi Hoa Hạ có phải là muốn nói xấu chúng ta!"
Giờ khắc này.
Ba Thôn Phu Giới hóa thành NPC thiểu năng trí tuệ đã được thiết lập sẵn.
Mặc kệ Lý giáo sư hùng hổ dọa người như thế nào, hắn cũng chỉ có một câu nói như vậy.
Ba Thôn Phu Giới còn chưa thế nào.
Lý giáo sư đã sắp tức nổ tung.
Mắt thấy tràng diện lại biến thành hỗn loạn, Kiều Bạch hướng về phía đào đất trùng đi tới.
Lập tức.
Đám người dừng cãi lộn, toàn bộ đều hướng về phía Kiều Bạch nhìn sang.
Đây là muốn làm gì?
Mọi người trong lòng đều có suy nghĩ không sai biệt lắm.
Ngoại trừ Hỏa Anh Quốc còn đang mạnh miệng, hai quốc gia khác đều tin tưởng, lời Kiều Bạch và Lý giáo sư nói là thật.
Con đào đất trùng kia quả thật không dễ chịu.
Nhưng Kiều Bạch hiện tại đi qua có thể làm cái gì?
Sự thật chứng minh.
Những gì Kiều Bạch có thể làm, so với trong tưởng tượng của bọn họ còn nhiều hơn.
Đi đến trước mặt đào đất trùng...
Cũng không tính là trước mặt.
Bởi vì là côn trùng, đào đất trùng không có mặt.
Nhiều lắm là có thể thông qua giác hút cùng miệng bài tiết, phân biệt rõ phía trước và phía sau.
Đi đến trước giác hút.
Kiều Bạch móc ra một khối nhỏ màu đỏ kết tinh.
Những người khác: "?"
Đây là cái gì?
Nghi hoặc giống nhau xuất hiện trong óc bọn hắn.
Ba Thôn Phu Giới còn chưa kịp há mồm quát lớn Kiều Bạch không được làm ẩu.
Chỉ thấy con đào đất trùng vừa rồi còn nửa sống nửa c·h·ế·t, trong nháy mắt kích động đến mức đứng thẳng thân thể lên!
Mở lớn giác hút, hướng về phía Kiều Bạch mà thăm dò.
Lý giáo sư: "!"
Vụt một tiếng.
Lông tơ trên người Lý giáo sư dựng đứng lên, vội vàng chạy về phía Kiều Bạch.
Cái giác hút mở to kia, thoạt nhìn một ngụm là có thể nuốt Kiều Bạch vào!
"Không có việc gì!" Kiều Bạch không quay đầu lại, lớn tiếng nói với người phía sau: "Đào đất trùng đối ta không có ác ý, các ngươi đừng vội tới."
Quang Vinh giáo sư hưu hưu hưu vận động chân, mặc dù thoạt nhìn có vẻ lớn tuổi hơn, nhưng chạy thật, so với Lý giáo sư "người trẻ tuổi" này còn nhanh hơn một điểm.
Lý giáo sư bị Quang Vinh giáo sư túm lại không thể động đậy: "?"
Không phải chứ?
Thế giới này làm sao lại đột nhiên trở nên huyền huyễn như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận