Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 122 (3) : Đến từ không biết nhìn chăm chú! Không đáng tin cậy tổ tôn ba đời người!

Chương 122 (3): Cái nhìn chăm chú từ nơi không biết! Tổ tôn ba đời không đáng tin!
Khế ước một con Ngọc Ngân Xà bình thường?
Không không không.
Hoắc lão gia tử tình nguyện tin rằng Kiều Bạch có ý đồ khác.
"Vậy tương lai nếu có cơ hội, lão già ta cũng rất chờ mong được giao thủ cùng tiểu Kiều giáo sư." Hoắc lão gia tử chống gậy, vừa cười vừa nói.
"Được." Kiều Bạch được sủng mà lo, nhẹ gật đầu.
Sau đó lại cúi đầu nhìn thoáng qua con Ngọc Ngân Xà đang quấn quanh cổ áo: "Có nghe không, phải cố gắng mạnh lên đó."
Hắn sẽ ở sau lưng phụ trách giúp tiểu bạch xà bật hack.
"Aogu!"
Đôi mắt hoàng kim của tiểu bạch xà sáng lấp lánh.
Lo lắng?
Sợ hãi?
Xin lỗi.
Một con tiểu xà vừa mới ra đời thì không có đầu óc nghĩ nhiều như vậy đâu.
"Vậy mọi người cùng nhau đi xem tình huống của Long Nha đi?" Thấy Kiều Bạch, Khâu Thành cùng Lận nữ sĩ bọn họ đều không còn khẩn trương như lúc ban đầu, Hoắc lão gia tử đúng lúc nói.
Khâu Thành vốn còn có chút sợ hãi, đột nhiên phát hiện: Hả? Không sợ!
Khâu Thành len lén nhìn về phía Kiều Bạch.
Ân.
Biểu lộ của Lận nữ sĩ vẫn rất nghiêm túc.
Có thể nhìn ra được sự khẩn trương và thận trọng của Lận nữ sĩ.
Thế nhưng Kiều Bạch... Biểu hiện còn thoải mái hơn cả hắn.
Thật giống như hắn căn bản không hề có gân lo lắng và khẩn trương nào cả.
Trâu Đường cũng không nhịn được đi theo, Hoắc Bá Thiên cùng Hoắc Tiểu Thiên, hai cha con này thì đi ở phía sau cùng.
Alte Long Vương nghe được tiếng bước chân Hoắc lão gia tử dẫn người tới, trực tiếp giả c·h·ế·t, rúc đầu vào khe hở của thân thể đang cuộn tròn.
Làm bộ mình đã ngủ say.
Biểu lộ của Hoắc lão gia tử cũng tương đối căng cứng.
Giả c·h·ế·t?
Ngủ say?
Vậy chẳng phải càng tốt hơn sao.
"Mấy vị muốn kiểm tra chỗ nào trước?" Hoắc lão gia tử quay đầu nhìn về phía Kiều Bạch, Khâu Thành cùng Lận nữ sĩ, chân thành hỏi: "Có muốn xem trước tình huống lân phiến trên người không, nó không ăn không uống, không nhúc nhích trong thời gian dài, không biết có thể gây tổn h·ạ·i quá lớn cho thân thể hay không."
Sau khi quen thuộc, đứng xa một chút còn đỡ, không còn sợ hãi như ban đầu.
Nhưng đến khi thật sự đi tới, Khâu Thành phát hiện —— không được, long uy không giống như trong tưởng tượng, phải đến thật gần mới có thể cảm nhận được cỗ khí thế cùng uy áp cường đại, đáng sợ kia.
Thật giống như tốc độ lưu thông máu trong thân thể đều trở nên chậm chạp.
Sắc mặt Khâu Thành cũng tái nhợt không ít.
"Tới gần một chút, kiểm tra lân phiến trước đi." Sắc mặt Lận nữ sĩ cũng không khá hơn chút nào, hít sâu một hơi, nghĩ đến mục đích mình tới đây, gắng gượng nói.
Hoắc lão gia tử động tác thuần thục, lay một cái chân gần bọn họ nhất của Alte Long Vương.
So với lân phiến trên thân thể, lân phiến ở tứ chi càng thêm tinh tế tỉ mỉ, cũng tương đối dễ dàng nhìn ra vấn đề hơn.
Lận nữ sĩ nhìn một chút, vô thức muốn ra tay kiểm tra.
Nhưng Alte Long Vương vừa rồi còn bị Hoắc lão gia tử mang theo, dùng thủ pháp giống như đang lật thịt khô mà lật qua lật lại, trong nháy mắt khi tay Lận nữ sĩ chạm vào vảy rồng trên thân, vảy rồng trơn nhẵn liền dựng đứng cả lên.
Còn may Lận nữ sĩ thu tay về đủ nhanh, không cẩn thận liền bị quẹt thương.
"An phận chút!" Hoắc lão gia tử hung hăng đ·á·n·h một cái lên thân Alte Long Vương, ngay sau đó lại vội vàng quay đầu nhìn về phía Lận nữ sĩ, mặt mang áy náy cùng ngượng ngùng nói ra: "Bên ngươi động tác có hơi đột ngột, Long Nha không phản ứng kịp, ta đã giáo huấn nó, hiện tại sờ không sao cả."
Lận nữ sĩ nhìn chằm chằm Hoắc lão gia tử ba giây.
Biểu lộ của Hoắc lão gia tử thành khẩn không thể thành khẩn hơn, Lận nữ sĩ cuối cùng vẫn quyết định tin tưởng hắn, nhẹ nhàng lại cực nhanh sờ một cái lên lân phiến trên đùi Alte Long Vương liền thu tay về, sợ sơ ý một chút liền chọc giận con Alte long này.
Biểu lộ của Hoắc lão gia tử vẫn có chút xấu hổ.
Hắn khó chịu trừng mắt liếc Alte Long Vương.
Alte Long Vương lần nữa hất đuôi, bất quá so với lần trước táo bạo, lần này càng giống như đang cười nhạo Hoắc lão gia tử làm điều vô dụng.
Không ăn.
Không động.
Nói cũng vô dụng.
"Kỳ thật ta trước khi tới từng hoài nghi, Hoắc lão, Alte long của ngài có phải hay không muốn tiến hóa, thế nhưng nhìn dáng vẻ cùng trạng thái này..." Lận nữ sĩ từ trên xuống dưới đánh giá con Alte long trước mắt, cuối cùng lại lắc đầu: "Nhìn trạng thái tinh thần này, không giống lắm."
"Hơn nữa ta cảm thụ sinh cơ trong cơ thể nó, cũng không có cái loại khí thế sinh cơ bừng bừng của sinh vật siêu phàm sắp tiến hóa."
"Hai cái này cộng lại, vấn đề xuất hiện ở tiến hóa, cơ hội là không lớn."
"Tiến hóa?" Khâu Thành vốn đang đứng một bên giống như tấm bình phong nghe vậy, cũng cẩn thận thăm dò nhìn lại.
Đầu tiên là nói một tiếng với Hoắc lão gia tử, Khâu Thành lúc này mới động tác cực nhanh sờ một cái lên vảy rồng của Alte long, sau đó liền thu tay về.
"Trạng thái thân thể ở mức trung đẳng." Khâu Thành cực nhanh nói ra: "Không ăn không uống gần một tháng lẻ bảy ngày rồi nhỉ."
Khâu Thành tinh chuẩn nói ra thời gian Alte Long Vương ngừng ăn, Hoắc lão gia tử nhẹ gật đầu: "Không sai."
"Cho nên ta vẫn luôn rất lo lắng." Hoắc lão gia tử ngẩng đầu nhìn về phía Alte Long Vương, sau khi cuộn mình vẫn là một đống to lớn, thở dài một hơi: "Tiếp tục như vậy nữa... Không biết thân thể Long Nha có thể xảy ra vấn đề gì hay không a!"
"Alte long với tư cách là sinh vật siêu phàm long chúc tính, cường độ sinh mệnh lực xác thực vượt xa sinh vật siêu phàm phổ thông khác." Khâu Thành công nhận lo lắng của Hoắc lão gia tử, hắn lại sờ soạng Alte long một lần, thấy Alte Long Vương lại muốn nổi giận, hắn thu tay lại, nhìn về phía Hoắc lão gia tử nói.
"Ba tháng, là cực hạn của Alte long, trạng thái này tiếp tục kéo dài, Alte long sống không qua ba tháng."
"Siêu phàm sinh vật cường đại dù thời gian dài không hấp thu năng lượng thiết yếu cho thân thể, cuối cùng cũng sẽ vì suy kiệt mà..." Chữ cuối cùng Khâu Thành còn chưa nói xong, cái đuôi to lớn của Alte Long Vương liền vung về phía hắn.
Khâu Thành: "!"
Đối mặt đuôi rồng to lớn, Khâu Thành trực tiếp bị dọa choáng váng, đứng tại chỗ thân thể không thể động đậy.
Mắt thấy sắp bị đuôi rồng to lớn đánh trúng, một con Julie long đoạt trước một bước ngăn tại trước người Khâu Thành, bị đánh trúng sau đó bay thẳng ra ngoài mấy mét.
Khâu Thành lại lần nữa chấn kinh.
Hắn quả thực không dám tưởng tượng, nếu đòn công kích của cái đuôi này thật sự rơi trên người hắn... Không cần suy nghĩ, phỏng chừng người trực tiếp liền không còn.
"Long Nha!" Thanh âm của Hoắc lão gia tử bỗng nhiên cất cao, lớn tiếng quát Alte Long Vương.
Alte Long Vương xoay người, lộ ra một con mắt rồng to lớn về phía Hoắc lão gia tử.
Không câu thông.
Chỉ yên lặng nhìn về phía Hoắc lão gia tử.
Trong đó mang theo một cỗ khí thế kiên định, cùng Alte Long Vương ở chung mấy chục năm, đối với mỗi cử động của nó đều rõ như lòng bàn tay, Hoắc lão gia tử trong nháy mắt minh bạch ý tứ nó muốn biểu đạt.
"Ngươi... Ngươi... !" Hoắc lão gia tử tức đến ngực phập phồng lên xuống, ngón tay chỉ Alte Long Vương cũng run rẩy không ngừng.
Alte Long Vương có ý gì?
Lần sau tiếp tục.
Chết cũng không hối cải.
Tuyệt không nhận sai.
Còn có...
"Ngươi thật sự đang đợi c·h·ế·t? !" Thanh âm Hoắc lão gia tử cao đến mức có thể xuyên thấu toàn bộ Long Chi Cốc.
Hoắc Tiểu Thiên nghe được sửng sốt một chút, đầu tiên là bị âm lượng của lão gia tử nhà mình làm kinh hãi, ngay sau đó, phản ứng kịp Hoắc lão gia tử vừa nói gì, Hoắc Tiểu Thiên nhìn về phía ánh mắt Alte Long Vương cũng mang tới tràn đầy chấn kinh.
"Long lão! Ngươi không cần ta nữa sao!" Hoắc Tiểu Thiên lớn tiếng kêu thảm, tiến lên ôm chầm lấy cái đuôi thô to của Alte Long Vương.
Alte Long Vương vừa rồi còn dùng cái đuôi này tấn công Khâu Thành, nhưng sau khi bị Hoắc Tiểu Thiên ôm lấy, toàn thân trong nháy mắt cứng đờ, căn bản không dám động đậy.
Khâu Thành: "..."
Hợp lấy m·ạ·n·g của hắn không phải m·ạ·n·g sao?
Khâu Thành có chút không nói gì, muốn chửi bậy, lại không biết nên nói cái gì cho phải.
Dù sao đối với Alte Long Vương mà nói, hắn và Hoắc Tiểu Thiên có địa vị xác thực không giống, đều không cần phải suy nghĩ nhiều.
Hoắc Tiểu Thiên ở chỗ này tiếp tục kêu gào làm sét đánh mà không có mưa: "Ô ô ô! Nếu không có ngươi ta phải làm sao đây Long lão!"
"Ngươi cũng không phải không biết cha ta và ông nội ta, hai cha con này không đáng tin cậy cỡ nào, nếu không có ngươi, ta khẳng định cũng sống không nổi, Long lão ngươi dứt khoát mang ta cùng đi đi!" Hoắc Tiểu Thiên cực nhanh chụp hai cái nồi đen lên người Hoắc lão gia tử cùng Hoắc Bá Thiên: "Long lão ngươi là không biết, ngươi không ở đây hơn một tháng nay cha ta cùng ông nội ta đối xử với ta thế nào!"
"Ăn không đủ no mặc không đủ ấm! Ô ô ô! Ta không thể không có ngươi a Long lão!"
Hoắc lão gia tử tức đến mức suýt chút nữa động thủ với cháu trai ruột.
"Ta không đáng tin? Ta ngược đãi ngươi?" Hoắc lão gia tử giận dữ dùng gậy chỉ vào Hoắc Tiểu Thiên: "Gia gia ngươi ta nếu không đáng tin, ngươi và cha ngươi làm sao lớn được như vậy!"
"Cha ta ta không biết, nhưng ta đều là Long lão nuôi lớn!" Hoắc Tiểu Thiên ngẩng đầu nhìn Hoắc lão gia tử một chút, lại liếc mắt nhìn cha ruột đang đứng ở phía cuối đội ngũ, giả bộ không thấy phát sinh: "Nói không chừng cha ta cũng là Long lão nuôi lớn!
"Dù sao hai ngươi chính là giống nhau như đúc, không đáng tin cậy!"
Hoắc lão gia tử: "..."
Hoắc Bá Thiên: .
Bạn cần đăng nhập để bình luận