Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 145 (2) : Tuyệt đối cấm chỉ tiếp xúc hải chi bá vương Tương Độc Hoa Thủy Mẫu! Kiều Bạch: Ngay tiếp theo đầu óc cùng một chỗ biến dị

Chương 145 (2): Tuyệt đối cấm chỉ tiếp xúc hải chi bá vương Tương Độc Hoa Thủy Mẫu! Kiều Bạch: Ngay tiếp theo đầu óc cùng nhau biến dị Cái đoàn sinh vật siêu phàm này bị Kiều Bạch vọc vạch lâu như vậy vẫn không có dấu hiệu muốn động đậy.
Kiều Bạch đã bắt đầu tự hỏi, thứ này có phải thật sự không được hay không?
Đang chuẩn bị mở ra kỹ năng thiên phú xem thử.
Tiểu bạch xà không biết lúc nào đã thoát khỏi đám hài tử vây quanh nó, uốn éo nhẹ nhàng bơi lội đến bên cạnh Kiều Bạch, sau đó chú ý ngay tới hai tay của Kiều Bạch đang ngâm trong vũng nước.
Tiểu bạch xà xuống nước.
Một cái bọt nước đều không có.
Kiều Bạch và Đồ Ăn chỉ có thể thông qua tiểu bạch xà mang theo gợn sóng, nhìn thấy tiểu bạch xà đang bơi về phía Kiều Bạch.
Tiểu bạch xà: awu —— Vây lại!
Sẽ ở trên thân Ngự Thú Sư ngủ!
Hai tay Kiều Bạch lại vừa lúc chụm lại, tiểu bạch xà không nghĩ nhiều, cũng không nhìn thấy trong lòng bàn tay Kiều Bạch có gì, nó theo bản năng liền muốn cuộn tròn thân thể trong lòng bàn tay Kiều Bạch.
Hỏi chính là ai còn không phải đứa bé á!
Nó, tiểu bạch xà, với tư cách là một con rắn được Ngự Thú Sư tự tay ấp trứng, thích dính Ngự Thú Sư thì có lỗi sao?
Không có!
Sau đó...
Sau đó tiểu bạch xà liền gặp được đoàn sinh vật lạ lẫm kia trong tay Kiều Bạch.
Tiểu bạch xà: "!"
Sinh vật siêu phàm lạ lẫm: "!"
Trước đó bị Kiều Bạch chọc thế nào cũng không có động tĩnh, sinh vật siêu phàm không rõ tên, lại bởi vì động tác tới gần của tiểu bạch xà mà dần trở nên kịch liệt.
"Bá ——" một lần xòe ra thân thể đang cuộn tròn thành hình con bướm.
Kiều Bạch cuối cùng cũng thấy rõ được sinh vật siêu phàm xa lạ này rốt cuộc có hình dáng thế nào.
Đó là một đoàn... Sứa?
Kiều Bạch không chắc chắn nghĩ.
Hơi mờ, mềm mại như phiêu sa, phiêu dạt theo dòng nước, não bộ sứa mềm mại.
Nửa thân dưới là tám xúc tu.
Trong đó sáu xúc tu có chiều dài gần bằng chiều dài đỉnh đầu sứa, chỉ có hai xúc tu giống như sứa thông thường, thon dài tựa như băng tua mỹ lệ.
Sáu xúc tu tương đối ngắn mang theo những vòng tròn nhỏ màu lam lấm tấm.
Khiến Kiều Bạch vô thức nghĩ đến một loại hải sản nào đó trong tự nhiên, bạch tuộc vòng xanh.
Nhưng đây là sứa a!
"kulu ——"
Lam bị nước bao quanh mẹ, Kiều Bạch tạm thời gọi như vậy, không ngừng phun bong bóng về phía tiểu bạch xà, thần kỳ là bong bóng phun ra có đủ màu sắc, từng cái từng cái đụng về phía tiểu bạch xà.
Tiểu bạch xà: "!"
Dũng cảm rắn rắn, không sợ khó khăn!
Dũng cảm rắn rắn xông lên!
Dũng cảm rắn rắn thậm chí đã chuẩn bị tâm lý những bong bóng này mang theo năng lực đặc thù, mặc kệ là liều mạng hàng nhanh, hàng công kích, mê muội hay là một đống hỗn độn những thứ khác, rắn rắn đều liều mạng!
Sau đó...
Tiểu bạch xà dễ dàng dùng đuôi phá vỡ những bong bóng kia, một chút chuyện đều không có, tinh thần phấn chấn tựa như căn bản không tốn bao nhiêu sức lực.
Rắn rắn: "?"
Đuôi tiểu bạch xà hơi nhếch lên, sau khi uốn éo bảy tám lần, vô cùng thần kỳ tạo thành hình dấu hỏi, biểu đạt phi thường hình tượng nghi vấn trong nội tâm nó giờ này khắc này.
Cũng là nghi vấn trong nội tâm Kiều Bạch.
Không phải?
Cái này thoạt nhìn rất xinh đẹp, hơn nữa rất có độc bong bóng rốt cuộc có tác dụng gì?
Vì cái gì tiểu bạch xà có vẻ như không có chuyện gì xảy ra?
Lam bị nước bao quanh mẹ: "..."
Lam bị nước bao quanh mẹ: QAQ Không cần khế ước, chỉ là thông qua kỹ năng thiên phú, Kiều Bạch liền cảm nhận được nội tâm lam bị nước bao quanh mẹ muốn khóc mà không dám khóc.
"kulu..."
Anh —— chiêm chiếp anh —— Chiêm chiếp anh!
Tiếng khóc càng lúc càng lớn.
Hù dọa...
Thất bại...
Kiều Bạch cũng theo đó trầm mặc.
Khá lắm.
Tình cảm cái này thoạt nhìn có vẻ rất lợi hại bong bóng, tác dụng thật sự chính là dùng để dọa đối thủ.
Giống như mực ống bị bắt sẽ phun mực nước hù dọa đối diện?
Không đánh mà thắng chi binh?
Biện pháp tốt.
Đáng tiếc là.
Đối thủ của lam bị nước bao quanh mẹ không phải sinh vật tự nhiên thông thường, mà là sinh vật siêu phàm có được siêu phàm chi lực và trí tuệ gần với nhân loại thời nay.
Giống như nhân loại bắt được mực ống sẽ không bị phun mực hù dọa, ngược lại sẽ ăn hết mực ống.
Sinh vật siêu phàm cũng sẽ không bị chiêu trò nhỏ phun bong bóng của lam bị nước bao quanh mẹ hù dọa.
Sẽ chỉ càng muốn công kích lam bị nước bao quanh mẹ —— công kích chính là phòng thủ tốt nhất, đều bị đối diện phô trương kỹ năng, làm sao có thể không đánh trả trở về?
Tiểu bạch xà xông lên, vẫy đuôi "ba ba ba" liền quất lam bị nước bao quanh mẹ mấy lần trái phải.
Kiều Bạch có thể nghe được.
Tiếng khóc của lam bị nước bao quanh mẹ đều bị đánh đến dừng lại một cái chớp mắt, toàn bộ sứa đều ngây ngốc, giống như chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì.
Thấy lam bị nước bao quanh mẹ bị đánh không hoàn thủ, sẽ chỉ phô trương thanh thế vung vẩy hai xúc tu không có một chút uy h·iếp lực nào, tiểu bạch xà đi theo Kiều Bạch có kinh nghiệm đối chiến phong phú, bình thường không bị đại bảo xoa nắn chính là bị nhị bảo xoa nắn, trong nháy mắt đã mất đi hứng thú đối với lam bị nước bao quanh mẹ này.
Vẫy vẫy đuôi, tiểu bạch xà lại lần nữa bơi về phía Kiều Bạch.
Lần này tiểu bạch xà thuận lợi chiếm cứ một vị trí trên thân Kiều Bạch.
Tiểu bạch xà nheo mắt lại.
Đã hoàn toàn không nhìn lam bị nước bao quanh mẹ ở một bên, bắt đầu buồn ngủ.
Nhưng là trong lỗ tai vẫn có thể nghe thấy thanh âm lam bị nước bao quanh mẹ gào khóc thảm thiết, Kiều Bạch đối mặt với ánh mắt trách móc của tiểu cô nương Đồ Ăn ở bên cạnh: "..."
Có miệng khó trả lời.
Muốn giải thích cho mình đều không dễ giải thích.
Nói hắn không phải cố ý?
Ngạch... Tiểu cô nương sẽ tin sao?
"Ta biết đại ca ca khẳng định không phải cố ý." Đồ Ăn giống như đoán được Kiều Bạch đang suy nghĩ gì, nàng cắn móng tay, thanh âm hàm hồ nói ra: "Rắn rắn là đang chơi đùa cùng trứng trứng!"
Kiều Bạch: "Không sai! Chính là như vậy!"
"Đại ca ca hiện tại liền xem xem lam bị nước bao quanh... Khụ khụ, tình huống trứng trứng thế nào." Nói xong, Kiều Bạch vẫy tay với con sứa nhỏ trôi nổi trên mặt nước, thoạt nhìn giống như rác thải nhựa plastic.
Kiều Bạch đã không muốn dùng cách xưng hô lam bị nước bao quanh mẹ để gọi nó.
Nó không xứng.
Lam vòng bạch tuộc thông thường còn lợi hại hơn nó nhiều.
Đốt một cái chính là kịch độc.
Nhìn lại con sứa này?
Khục.
Kiều Bạch không thích hợp rất muốn hình dung.
Tiểu Sứa không có mặt, nhưng Kiều Bạch có thể cảm giác được, tiểu Sứa đang nhút nhát dùng mắt nhìn nó, sáu xúc tu ngắn và hai xúc tu dài đều biểu đạt cự tuyệt tràn đầy.
Cự tuyệt.
Viết kép cự tuyệt.
Tạ mời.
Nhưng là giữa chúng ta có thể duy trì khoảng cách hữu hảo và hài hòa nhất định không?
Kiều Bạch: Mỉm cười. jpg Làm một người giảng đạo lý, tiểu Sứa đều đã biểu hiện ý đồ kháng cự đến mức này, hắn đương nhiên là... không thể đồng ý á!
Tiểu Sứa: "..."
Cho nên cái kia còn có gì tốt để hỏi?
"kulu..."
Độc tài!
Bạo quân!
Bá đạo!
Tiểu Sứa ỷ vào nhân loại nghe không hiểu âm thanh của sinh vật siêu phàm không có khế ước, nhỏ giọng oán trách, moi ruột gan đem tất cả từ ngữ đã từng tiếp xúc mắng lên.
Kiều Bạch không nói gì.
Hắn cứ như vậy lẳng lặng mà nhìn xem, lẳng lặng mà nhìn xem tiểu Sứa từ trong ao hoàn toàn lộ ra thân thể, trôi nổi giữa không trung.
Hoàn toàn thoát ly ao nước, tiểu Sứa không còn là bộ dáng trong suốt hòa làm một thể với ao nước trước đó, trên thân nó lóe ra ngũ thải quang mang nhàn nhạt trong suốt.
Tựa như xuyên thấu qua pha lê trong suốt nhìn hoa cửa sổ của đại giáo đường mang tới cảm giác kia.
Kiều Bạch: "?"
Đây thật sự là một con sứa sao?
Nếu như đây là một con sứa, vì cái gì có thể bay?
Tiểu Sứa lảo đảo trôi dạt đến trước người Kiều Bạch, lề mà lề mề không muốn tiếp cận Kiều Bạch, duy trì một khoảng cách an toàn tạm thời với Kiều Bạch.
"Nói một chút." Kiều Bạch bất thình lình mở miệng nói ra: "Ta nghe thấy vừa rồi ngươi đang mắng ta."
Tiểu Sứa: "!"
Thân thể mềm mại tựa như một đoàn không khí của tiểu Sứa trong nháy mắt cứng ngắc, đồng thời thần kỳ ngưng kết giữa không trung.
Kiều Bạch không khống chế được tò mò trong lòng, đưa tay liền đem tiểu Sứa đang lơ lửng giữa không trung, vừa vặn ngang tầm mắt hắn, cho hao xuống dưới, bóp hai lần trong tay.
Xúc cảm trở nên khác với khi ở trong nước.
Nếu như nói ở trong nước là xúc cảm gần với nước, sau khi tiểu Sứa rời khỏi nước, thân thể ngược lại có thêm mấy phần xúc cảm QQ đàn đạn, cầm lên tựa như đồ chơi giải tỏa áp lực.
Khiến người ta không nhịn được muốn tiếp tục bóp xuống.
Kiều Bạch đối diện với ánh mắt của tiểu cô nương Đồ Ăn ở một bên, đột nhiên phản ứng lại.
Khục.
Khụ khụ khụ.
Bây giờ không phải là lúc chơi đồ chơi giải tỏa áp lực... A không phải, tiểu Sứa.
Kiều Bạch mở ra kỹ năng thiên phú, nhìn về phía tiểu Sứa đang cứng ngắc trong lòng bàn tay hắn, giống như đang giả c·hết.
"A ——"
【 Sủng thú: Tương Độc Hoa Thủy Mẫu 】 【 Thuộc tính: Đặc thù 】 【 Chủng loại: Cao cấp siêu phàm trung giai 】 【 Đẳng cấp: —— 】 【 Kỹ năng: Thải sắc bong bóng, giả c·hết, cứng ngắc, ấm ức 】 【 Tuyến tiến hóa: —— 】 【 Huyết mạch: —— 】 【 Kỹ năng thiên phú: Bạo thực 】 【 Bạo thực: Hấp thu năng lượng đồ ăn càng nhiều, lớn lên càng nhanh, thực lực tăng lên càng nhanh (có thể thăng cấp) 】 【 Ô ô ô... kulu... Thật không may... Thật đói rất yếu không muốn đánh đánh không lại lại muốn ăn xúc tu... 】 Kiều Bạch muốn nói lại thôi.
Kiều Bạch cúi đầu nhìn sáu cái xúc tu ngắn của tiểu Sứa đang bị hắn nắm.
Trước đó cách khá xa còn chưa phát hiện cái gì, nhưng hiện tại ở rất gần, đồng thời Kiều Bạch đã sớm biết đáp án, lập tức liền nhìn ra sáu cái xúc tu ngắn ngủn này không phải trời sinh liền ngắn như vậy, từ nơi xa nhất còn có thể nhìn thấy dấu vết gặm nhấm.
Bất quá cũng đã có thời gian nhất định, v·ết t·hương đã mọc ra và tự lành.
Kiều Bạch: "..."
"Không có đẳng cấp, không có tuyến tiến hóa, cũng là bởi vì ăn không đủ nhiều sao?" Kiều Bạch nhìn giao diện thuộc tính kỳ kỳ quái quái này, biểu thị phi thường có thể lý giải.
Lại nói Tương Độc Hoa Thủy Mẫu.
Loại sinh vật siêu phàm này Kiều Bạch biết.
Là một trong những bá chủ sinh sống trong hải dương.
Chủ yếu phân bố tại nơi giao giới duyên hải của Hoa Hạ và tiểu quốc sát vách, sau đó chính là khu vực hải lưu nằm ngang lớn nhất trong tứ đại dương.
Ở nơi đó, Tương Độc Hoa Thủy Mẫu xưng vương xưng bá.
Là một trong những loài nổi danh không thể trêu chọc tại khu vực hải lưu nằm ngang.
Nước + độc thuộc tính giúp chúng tự do qua lại trong hải dương, một chút độc tố rất nhỏ cũng có thể khiến nhân loại ta cùng sinh vật siêu phàm t·ử v·ong.
Hơn nữa loại độc tố này hoàn toàn không cách nào thu thập.
Bởi vì căn bản không có vật liệu nào có thể chịu đựng được sự ăn mòn của nọc độc từ Tương Độc Hoa Thủy Mẫu, chỉ một giọt cũng có thể thiêu đốt cả đài dụng cụ.
Tương Độc Hoa Thủy Mẫu sẽ không tiến hóa, thế nhưng theo sự trưởng thành của Tương Độc Hoa Thủy Mẫu, nồng độ độc tố trong thân thể chúng sẽ chỉ càng ngày càng đậm đặc hơn, Tương Độc Hoa Thủy Mẫu có tuổi tác vượt qua một trăm tuổi, độc tố tích lũy trong thân thể có thể dễ dàng hủy diệt cả một quốc gia.
Đa trọng nhân tố chồng chất lên nhau.
Ngự Thú Sư thu phục Tương Độc Hoa Thủy Mẫu... đến nay không có.
Không riêng gì Hoa Hạ không có, quốc gia khác càng không có.
Cũng không phải là không có một số người tìm đường c·hết, hoặc là đối với mình lòng tin tràn đầy, sở trường độc thuộc tính Ngự Thú Sư nghĩ tới muốn đi khế ước một con Tương Độc Hoa Thủy Mẫu.
Tiếp đó những người này không một ai t·r·ở về, lại chưa có trở về.
Duy nhất một người trở về, trong một khoảng thời gian còn được mọi người xem là kỳ tích, cho rằng thân thể của hắn đã vượt qua độc tố của Tương Độc Hoa Thủy Mẫu.
Về sau cái này không có bao nhiêu thiên phú trên ngự thú, ngược lại bắt đầu thông qua tiếp nhận phỏng vấn, không ngừng tuyên truyền kinh nghiệm của mình, còn đem nó viết thành sách, Ngự Thú Sư, trong một lần say rượu thất ngôn đã nói ra chân tướng —— Hắn có thể sống sót trở về nguyên nhân đơn thuần là bởi vì, hắn căn bản không đi!
Đi đến nửa đường hắn liền hối hận.
Thế nhưng là đi thẳng về lại không có ý tứ.
Thế là hắn liền vây quanh dương nằm ngang dạo qua một vòng, trao đổi một phen với không ít các hung hăng ở đó, cuối cùng kết hợp với kinh lịch của những các này, bịa ra một câu chuyện có thể xưng là thiên y vô phùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận