Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 240 (1) : Máy móc chi tâm! Quả thực không nên quá sẽ chơi!

**Chương 240 (1): Máy móc chi tâm! Quả thực không thể chơi hay hơn được nữa!**
NY thị ngự thú liên minh không có Ngự Thú Sư sao?
Đóng giữ cấm kỵ chi địa không có Ngự Thú Sư sao?
Mặc dù Kiều Bạch luôn nói hắn là Ngự Thú Sư, nhưng Kiều Bạch cũng biết, bọn họ phần nhiều vẫn coi hắn như sủng thú tiến hóa nghiên cứu giáo sư để đối đãi.
Đem chuyện này giao cho hắn?
Kiều Bạch cảm thấy có chút không đúng lắm?
"Đây không phải là bởi vì ngươi vô địch..."
"Ngừng ngừng ngừng!" Khương Hằng lời còn chưa nói xong đã bị Kiều Bạch cưỡng ép cắt ngang.
Đã hiểu đã hiểu!
Hắn thật sự đã hiểu!
Chính là muốn mượn dùng vận may vô địch của hắn đúng không!
Kiều Bạch: Ha ha!
Rời khỏi văn phòng của Khương Hằng.
Ngồi lên máy bay về NY thị.
Mãi đến khi hạ cánh.
Về tới địa bàn của mình, Kiều Bạch mới chính thức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn từ trong túi móc ra điện thoại.
"Thế nào." Kiều Bạch gõ gõ điện thoại, một con mắt to khiến người ta cuồng si điên đảo xuất hiện trên màn hình.
Kiều Bạch đã sớm quen thuộc.
Không hề cảm thấy sợ hãi.
Sợ hãi?
Không không không!
"Thiên sứ" chính là người hỗ trợ tốt trong công việc và cuộc sống của hắn!
Căn bản không cần phải sợ hãi!
Thậm chí nếu không có "thiên sứ" Kiều Bạch còn có chút không quen.
"Trước đó trong phòng làm việc, ngươi chấn động mấy lần rồi."
Ở chung với "thiên sứ" lâu như vậy.
Ăn ý có.
Tình cảm có.
Kiều Bạch hiểu rõ.
Nếu như không phải thật sự có chuyện quan trọng, hoặc là phát hiện trọng yếu, "thiên sứ" tuyệt đối sẽ không chấn động trong tình huống đó.
"Thiên sứ" nháy nháy mắt.
"Cho nên..." Kiều Bạch lại móc ra tấm bản đồ giống như chữ gà bới, được gọi là bản đồ.
"Thật là vật này?"
"Đúng vậy, Kiều tiên sinh."
"Thiên sứ" lên tiếng.
Kiều Bạch đã sớm quen thuộc với mấy cách xưng hô loạn thất bát tao, phức tạp đa dạng này, đồng thời bắt đầu học cách phớt lờ chúng.
Không phải vậy hắn còn có thể làm sao chứ?
"Thiên sứ" chỉ có chút ham muốn nhỏ này, hắn cũng không thể trực tiếp cấm người ta?
Cũng may những danh xưng này đều còn nằm trong phạm vi Kiều Bạch có thể chấp nhận được.
Coi như là một loại đóng vai nhân vật kỳ quái.
Quen thuộc.
Thật sự quen thuộc.
Kiều Bạch chuyển lực chú ý lên bản đồ.
"Ngươi biết tấm bản đồ này là chuyện gì không?" Kiều Bạch hỏi.
"Đúng vậy."
"Tấm bản đồ này là bản đồ của một cái luyện kim công xưởng 3,800 năm trước."
Kiều Bạch: "..."
Không biết vì cái gì, sau khi nghe "thiên sứ" nói, Kiều Bạch thế mà không ngạc nhiên lắm.
Kiều Bạch gật nhẹ đầu.
"Luyện kim công xưởng à..."
"Bất quá đã nhiều năm như vậy, cái luyện kim công xưởng này hẳn là tương đương với hoàn toàn không tồn tại rồi." Kiều Bạch sờ cằm nói.
"Cũng không phải như ngài tưởng tượng."
"Thiên sứ" tiếp tục nói: "Luyện kim công xưởng có thể tồn tại thời gian, so với ngài tưởng tượng còn dài hơn nhiều."
"Nếu như trong đó có thiết bị hạch tâm chống đỡ, ba ngàn năm năm ngàn năm cũng không thành vấn đề."
Ba ngàn năm năm ngàn năm?
Kiều Bạch hơi kinh ngạc, nhưng không quá ngạc nhiên.
Dù sao "thiên sứ" đều có thể tồn tại nhiều năm như vậy.
Một cái luyện kim công xưởng thì tính là gì?
Chuyện nhỏ!
"Nếu là như vậy..." Kiều Bạch nháy nháy mắt, rót cho mình một ly nước.
Lại đem Tiểu Ô, Miêu Miêu trùng, còn có tiểu bạch xà cùng tiểu Sứa toàn bộ thả ra ngoài.
Chuẩn bị sẵn đồ ăn cho chúng nó.
Kiều Bạch thì lại ngồi về ghế.
Hắn sờ cằm nói.
"Có phải hay không giả vờ không hiểu rõ thì tốt hơn?"
Giống như cổ mộ mà dương thành trước đó đào được.
Cuối cùng được chứng thực là một cái luyện kim công xưởng ngàn năm trước.
Trước đó gây ra sóng to gió lớn trong nháy mắt bình tĩnh trở lại.
Không phải mọi người không coi trọng luyện kim công xưởng.
Thật sự là bởi vì —— giá trị của luyện kim công xưởng, không theo kịp giá trị yêu cầu của người hiện tại.
Mặc kệ luyện kim thuật đã từng huy hoàng cỡ nào, lại lợi hại đến mức nào.
Không theo kịp thời đại.
Không thể bị nhân loại học tập, khống chế.
Bị xã hội quên lãng và đào thải, liền trở thành một chuyện tất nhiên.
"Kiều tiên sinh, thiên sứ cảm thấy có lẽ cái luyện kim công xưởng này hữu dụng đối với ta."
Kiều Bạch dừng lại một chút.
Hả?
Cũng không phải khác.
"Thiên sứ" rất ít đưa ra yêu cầu.
Trước đó bổ sung năng lượng lúc đó, coi như là "thiên sứ" đã đưa ra yêu cầu khó khăn nhất với Kiều Bạch.
Nhưng cuối cùng Kiều Bạch vẫn làm được.
"Thiên sứ" cùng Kiều Bạch trở thành đồng bạn, cộng sự, bằng hữu.
Sau đó "thiên sứ" vẫn luôn cung cấp sự đồng hành và trợ giúp cho Kiều Bạch.
Cũng không còn đưa ra yêu cầu gì với Kiều Bạch.
Thế nhưng lần này...
Kiều Bạch không khỏi ngồi nghiêm chỉnh.
Hắn cảm thấy trọng lượng vô hình trên vai lại tăng lên.
"Ngươi nói cẩn thận xem, là chuyện gì."
Nghĩ nghĩ.
"Thiên sứ" mở miệng.
"Cái luyện kim công xưởng này là cái luyện kim công xưởng đặc thù nhất trong số tất cả luyện kim công xưởng mà thiên sứ biết đến —— bên trong có một viên máy móc chi tâm, cung cấp nguồn năng lượng cho toàn bộ luyện kim công xưởng."
Kiều Bạch: "?"
Giống như nghe được thứ gì đó nghe không hiểu.
Bất quá không sao.
Kiều Bạch lựa chọn tiếp tục lắng nghe.
Đã "thiên sứ" nói ra, thì "thiên sứ" khẳng định sẽ giải thích cho hắn, rốt cuộc là chuyện gì.
Đã ăn xong Tiểu Ô, Miêu Miêu trùng, còn có tiểu bạch xà cùng tiểu Sứa.
Không biết từ lúc nào đã lại tiến đến bên cạnh Kiều Bạch.
Kiều Bạch thuận tay ôm chúng nó vào lòng.
Không chút do dự sờ chúng.
Sau đó tiếp tục nghe "thiên sứ" kể.
"Máy móc chi tâm là tạo vật tâm huyết vĩ đại nhất của các luyện kim thuật sư trừ bỏ thiên sứ."
Kiều Bạch: "..."
Khụ khụ.
"Mặc dù nhưng..."
"Vào lúc này chúng ta có lẽ có thể cấm kéo giẫm?"
Tối cao tâm huyết tạo vật thì cứ nói là tối cao đi.
Vì sao còn muốn thêm một câu trừ bỏ "thiên sứ"...
Tốt thôi.
Kiều Bạch cúi đầu nhìn thoáng qua "thiên sứ" trên màn hình.
Lại hồi tưởng lại bảng số liệu của "thiên sứ" lúc trước.
Kiều Bạch lựa chọn im miệng.
"Thiên sứ" ngưu bức là thật sự ngưu bức.
Chân chính là Thần Thoại sinh vật.
Trừ bỏ "thiên sứ".
Kiều Bạch thấy hài cốt của hai Thần Thoại sinh vật khác, đều tương đối thê thảm.
Huyết mạch quay ngược thất bại.
Chỉ còn lại một bộ thân thể hư ảo, lưu cho Tiểu Ô một bút tài phú.
Kiều Bạch cũng không biết nên nói gì mới phải.
Thế giới này chẳng lẽ căn bản không dung nạp được sự tồn tại của Thần Thoại sinh vật sao?
Kiều Bạch cảm thấy không phải.
Trong này khẳng định còn có chuyện gì đó hắn không rõ ràng.
"Máy móc chi tâm, là một loại động năng đặc thù, nó có thể liên tục không ngừng, tự động sản xuất ra những tạo vật máy móc có được nửa sinh mệnh."
Đang suy nghĩ lung tung, Kiều Bạch nghe đến đó bỗng nhiên sửng sốt.
Chờ chút?
Vừa rồi "thiên sứ" nói cái gì?
Liên tục không ngừng.
Tự động.
Sản xuất ra cái gì?
!"Sản xuất ra những tạo vật máy móc có được nửa sinh mệnh."
Giống như nhận ra sự khó tin của Kiều Bạch, "thiên sứ" lặp lại câu nói này một lần nữa.
Kiều Bạch: "..."
Kiều Bạch: "!"
"Đó không phải là siêu phàm sinh vật thuộc tính máy móc sao!"
"Ngọa Tào!"
"Ngọa Tào Ngọa Tào!"
Kiều Bạch một câu tiếp nối một câu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận