Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 328 (1) : Trước phi hành thuộc tính sủng thú thuần dưỡng viên!

Chương 328 (1): Chuyên gia thuần dưỡng sủng thú phi hành hệ!
Khụ khụ.
Chuyện Kiều Bạch ấy mà.
Không liên quan gì tới Từ Lâm.
Kiều Bạch tự nhiên không nghĩ nhiều như vậy.
Hắn chỉ đơn thuần không có hứng thú với đấu võ.
"Thôi được rồi." Kiều Bạch lắc đầu.
Sau đó dùng điện thoại thêm Ngưu Giác và Từ Lâm vào.
"Có gì cần ta đến lúc đó trực tiếp hỏi các ngươi không phải được sao."
Từ Lâm và Ngưu Giác: "..."
Ai!
Lời này thành khẩn!
Khiến bọn hắn cũng không nỡ lòng nào tiếp tục dùng thủ đoạn với Kiều Bạch!
Thôi được rồi!
Đứa nhỏ lớn rồi!
Có suy nghĩ của mình, cứ để đứa nhỏ làm theo ý mình đi!
Tiễn Ngưu Giác và Từ Lâm, Kiều Bạch mới suy nghĩ tới lời Thẩm Nhược Nghiên vừa nói.
Đổi tài nguyên...
"Cụ thể là cái gì?" Kiều Bạch nhìn về phía Thẩm Nhược Nghiên, nghiêm túc hỏi dò.
Thấy thế Thẩm Nhược Nghiên đầu tiên là trong lòng vui mừng.
Bất kể thế nào, Kiều Bạch đã nguyện ý tiếp tục hỏi, chứng tỏ Kiều Bạch có ý nguyện với chuyện này.
Nhưng mà...
Thẩm Nhược Nghiên nhìn Kiều Bạch, tr·ê·n mặt cũng lộ ra một nụ cười có chút ngượng ngùng.
"Nói đúng ra là... Cái kia... Cụ thể là cái gì ta cũng không rõ lắm." Nói xong Thẩm Nhược Nghiên ngượng ngùng sờ mũi, biểu lộ thoạt nhìn rất là x·ấ·u hổ.
Kiều Bạch: "..."
Phó t·h·i·ê·n Quang nhíu mày, không chút khách khí nói: "Ngươi x·á·c định đây không phải là đang đùa bỡn người ta chứ?"
Thẩm Nhược Nghiên vội vàng liều m·ạ·n·g lắc đầu.
Thẩm Nhược Uyển cũng phi thường phối hợp ở bên cạnh nói.
"Thật không phải là chúng ta không muốn nói, là như vầy..." Thẩm Nhược Uyển do dự một chút, liếc qua Phó t·h·i·ê·n Quang, người ngoài duy nhất ở đây.
Theo giao dịch của bọn họ mà nói, x·á·c thực là như vậy.
Bất quá cuối cùng Thẩm Nhược Uyển vẫn là nói ra.
"Là như vậy, phần tài nguyên t·h·í·ch hợp sủng thú hệ Thủy này, thật ra là đến từ một sủng thú phi thường đặc thù của gia tộc chúng ta."
"Nó có thể căn cứ vào sủng thú của chúng ta, cung cấp tài nguyên t·h·í·ch hợp nhất."
Càng thêm kỹ càng.
Thì phải chờ Kiều Bạch đồng ý cuộc giao dịch này xong mới có thể nói.
Kiều Bạch gật đầu, không cảm thấy chỗ nào kỳ quái.
Trong óc hắn vẫn lóe lên không ít tên siêu phàm sinh vật.
Đặc thù, có thể căn cứ đặc tính sủng thú, cung cấp tài nguyên t·h·í·ch hợp hệ Thủy siêu phàm sinh vật?
Nghĩ thế nào cũng giống như có một chút ấn tượng?
Kiều Bạch không chắc chắn lắm sờ cằm.
Tương đương đ·á·n·h cược một lần.
Muốn thử hay không?
Ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong đầu Kiều Bạch một cái chớp mắt, rất nhanh Kiều Bạch liền đưa ra quyết định.
Thử!
Nhất định phải thử!
Dù sao cần phải bỏ ra, với hắn mà nói cũng không phải việc khó gì.
"Được." Kiều Bạch gật đầu.
Không đợi Thẩm Nhược Nghiên tr·ê·n mặt lộ ra nét mặt mừng rỡ như đ·i·ê·n, Kiều Bạch c·h·ặ·t nói tiếp: "Điều kiện trao đổi sửa chữa một lần."
"Ta giúp ngươi nghiên cứu một chút sủng thú của ngươi có hay không lộ tuyến tiến hóa mới như thế nào?"
Hả?
Thẩm Nhược Nghiên nghe vậy sửng sốt.
"Coi như bây giờ sủng thú của ngươi không có lộ tuyến tiến hóa t·h·í·ch hợp hơn, nhưng điều kiện này có thể để dành cho sủng thú tương lai của ngươi."
Thẩm Nhược Nghiên hiện tại mới khế ước hai sủng thú, đang chuẩn bị khế ước sủng thú thứ ba, Kiều Bạch không tin đến lúc đó lại không chọn được một sủng thú t·h·í·ch hợp.
Thẩm Nhược Nghiên suy nghĩ một lát.
Thẩm Nhược Nghiên có mấy phần động lòng.
Cách thức Kiều Bạch làm cho mạnh lên... Không nhất định t·h·í·c·h hợp với nàng.
Nhưng trực tiếp căn cứ sủng thú điều chỉnh lộ tuyến tiến hóa chuyên môn gì gì đó.
Động lòng!
Quả thực động lòng đến bùng nổ a!
"Tốt!"
Suy nghĩ hai giây, Thẩm Nhược Nghiên không chút do dự đáp ứng.
Không đáp ứng có lỗi với chính mình a!
Chỉ là nghĩ đến tài nguyên mình dùng để trao đổi... Ân, Thẩm Nhược Nghiên phải thừa nh·ậ·n, nàng vẫn có chút đau lòng.
Thôi được.
Đây là trao đổi hợp lý.
Lại nói, chỉ bằng danh tiếng của Kiều Bạch hiện tại, muốn nhờ Kiều Bạch ra tay giúp đỡ nghiên cứu một lộ tuyến tiến hóa chuyên môn cho sủng thú, thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Song phương đều cảm thấy mình k·i·ế·m lời.
Cố gắng đều không có ý nghĩa... Tốt, không hoàn toàn là, tóm lại là thù lao có thể chấp nhận trong phạm vi năng lực.
Kiều Bạch và Thẩm Nhược Nghiên liếc nhau, ánh mắt của hai người đều lộ ra biểu lộ hài lòng.
"Vậy bây giờ đi luôn?"
Mặc dù đã thương lượng xong, nhưng đây thật sự không phải là chuyện muốn đi ngay là có thể đi.
Dù sao.
Ra vào Tinh Thành là một vấn đề.
Hôm nay các chuyến bay đã sớm dừng, thật muốn muốn đi cũng phải đợi đến ngày mai.
Kiều Bạch tạm thời ở Tinh Thành một đêm.
Ban đêm.
Kiều Bạch liền nh·ậ·n được quan tâm chân thành từ nhóm người trong sở nghiên cứu của mình.
Khi nào về nhà?
Đi ra ngoài đợi quá lâu rồi!
Bọn hắn yêu cầu giáo sư Kiều Bạch tọa trấn!
Kiều Bạch: "..."
Kiều Bạch tr·ê·n điện thoại di động nhấn mấy lần, trả lời tin tức cho đám người dở hơi này.
【 Kiều Bạch: Trong vòng một tuần. 】
Tin tức p·h·át xong Kiều Bạch lại dừng lại một chút.
Lời không thể nói quá tuyệt đối.
Hơn nữa... Kiều Bạch nghĩ nghĩ vận khí kỳ quái của mình, vẫn là thêm một câu.
【 Kiều Bạch: Nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn n·ổi lên. 】
【 An Khánh: ... 】
【 Tùy Ngọc: ... 】
【 Bành Du: Chúc phúc giáo sư Kiều Bạch! 】
Kiều Bạch cười để điện thoại di dộng xuống, bên người vây quanh đám sủng thú nhà mình, Kiều Bạch lần lượt vỗ đầu trấn an một vòng.
"Kết quả chiến đấu hôm nay..." Kiều Bạch còn chưa nói hết lời, liền nghe rối bời ngao ô ngao ô, đủ loại tiếng kêu.
Kiều Bạch dở khóc dở cười bất đắc dĩ nhìn đám sủng thú nhà mình.
Náo loạn.
Tiếp tục náo loạn đi.
Trong ánh mắt Kiều Bạch rõ ràng viết mấy chữ to này.
Dẫn đầu nháo đằng Miêu Miêu trùng còn không có p·h·át giác được tình huống không đúng.
Tiểu Ô thức thời nhất đã ngoan ngoãn ngậm miệng lại, hai cánh khép lại, th·iếp ở tr·ê·n người.
Chớp đôi mắt to kim hồng sắc, ngập nước cứ như vậy nhìn Kiều Bạch.
Kiều Bạch: ... Mềm lòng là tuyệt đối không thể mềm lòng.
Nếu như nói sớm chút, vừa trở thành Ngự Thú Sư, Kiều Bạch còn có thể bị sủng thú làm nũng, giả ngây thơ mà bị trúng chiêu.
Theo thời gian trôi qua.
Càng ngày càng quen thuộc "Chân diện mục" của sủng thú nhà mình, Kiều Bạch sẽ không dễ dàng bị che đậy!
Đặc biệt là đối với đám sủng thú nhà mình.
Thật sự không thể lơi lỏng chút nào.
Nếu không bọn chúng sẽ càng nhanh học được, thế nào gọi là được đà lấn tới.
Nhìn Kiều Bạch nghiêm mặt, vừa rồi những vật nhỏ còn ngao ô ngao ô, cả đám đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Tiểu bạch xà: Yên tĩnh. Jpg
Tiểu Sứa: Nhu thuận. Jpg
t·h·i·ê·n sứ: Câm điếc. Jpg
Đừng nói chi là Tiểu Ô đang giả vờ ngoan dẫn đầu.
Trong nháy mắt.
Cuối cùng chỉ còn một con ồn ào nhất, lập tức bị lộ ra.
Miêu Miêu trùng: "? ? ?"
Đầu to dấu chấm hỏi to.
Đã nói tình huynh đệ và hữu ái đâu?
Cứ như vậy biến m·ấ·t sạch sẽ rồi?
Miêu Miêu trùng nghĩ như thế nào Kiều Bạch không biết, dù sao Kiều Bạch không chút khách khí trở tay nắm tay, một quyền đ·á·n·h vào tr·ê·n đầu Miêu Miêu trùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận