Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 176 (2) : Xui xẻo Viêm Thành: Chuyện tốt một điểm không dính vào, chuyện xấu tất cả trên lưng!

Chương 176 (2): Viêm Thành xui xẻo: Chuyện tốt thì không dính dáng, chuyện x·ấ·u thì lãnh đủ!
Cũng không biết tiểu Sứa thuộc huyết mạch gì, sau khi tăng lên thực lực sẽ tăng thêm bao nhiêu.
Chỉ là theo bản năng, Lâm Vấn t·h·i·ê·n lại nghĩ tới trước tiên là, lượng cơm ăn của tiểu Sứa có tăng theo hay không?
Như bây giờ đã rất háu ăn, nếu còn có thể ăn thêm một chút... Ác mộng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Giáo sư Kiều Bạch nuôi sủng không dễ a!
Lâm Vấn t·h·i·ê·n ném cho Kiều Bạch một ánh mắt đồng tình.
Kiều Bạch khó hiểu tiếp nhận tín hiệu từ Lâm Vấn t·h·i·ê·n: "..."
Cũng không cần đồng tình như vậy đâu.
Dược tề hiệu quả rất tốt, nhưng Kiều Bạch dự định trước hết cứ từ từ, ừm, tiểu Sứa từ từ thôi.
Sau đó để Tiểu Ô dùng đi!
Tiểu Ô: ? ·△·?
Đúng lúc này.
Kiều Bạch p·h·át giác điện thoại của mình rung lên.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, không phải tin tức của "t·h·i·ê·n sứ", là Hoàng Châu gửi tin nhắn cho hắn.
Kiều Bạch: "?"
Không có chuyện gì thì hội trưởng Hoàng Châu sẽ không tùy t·i·ệ·n liên hệ hắn, Kiều Bạch nhíu mày, vậy đây là tình huống gì?
Lướt nhanh xuống dưới, lông mày Kiều Bạch dần nhíu lại, nhìn về phía Tiểu Ô.
Tiểu Ô lại nghiêng đầu, tò mò thò đầu nhìn về phía điện thoại của Kiều Bạch.
Tiểu Ô: Thấy được 0v0
Tiểu Ô: Xem không hiểu QvQ
"Thế nào?" Lâm Vấn t·h·i·ê·n ở bên cạnh cũng đã nh·ậ·n ra có chút không đúng, hắn khẽ hỏi.
"Hình như Viêm Thành bên kia xảy ra chút chuyện." Kiều Bạch trầm ngâm một lát rồi nói: "Hôm nay cảm ơn mọi người ở phòng ăn."
Nói xong Kiều Bạch đứng dậy, ôm tiểu Sứa quay người cảm kích nhìn về phía đám đầu bếp trong phòng bếp, còn có đám người lớp nấu ăn đang ú ớ giúp rửa rau chuẩn bị thức ăn.
"Không có việc gì không có việc gì, đây đều là việc chúng ta nên làm!"
"Đúng vậy! Lần này may mà có giáo sư Kiều Bạch ngài hỗ trợ! Chúng ta cảm kích còn không kịp!"
"Giáo sư Kiều Bạch ngài tuyệt đối đừng kh·á·c·h khí với chúng ta! Nếu sủng thú của ngài còn muốn ăn, chúng ta cũng có thể tiếp tục... Khụ khụ! Phốc!"
Người cuối cùng còn chưa nói hết lời, đã bị đồng bạn bên cạnh thúc cùi chỏ đ·á·n·h vào bụng.
Thấy thế Kiều Bạch nhịn không được bật cười.
Thật thú vị.
"Trong thời gian ngắn... Ừm, hẳn là sẽ không." Nói xong chính Kiều Bạch cũng không chắc chắn lắm.
Tiểu Sứa sử dụng dược tề, chờ một chút đi.
Không nói trước tiểu Sứa có bị giày vò đến mức ám ảnh tâm lý hay không, Kiều Bạch sắp bị giày vò đến mức ám ảnh tâm lý rồi.
Mở ra mắt đỏ đặc hiệu tiểu Sứa thật sự, thứ gì cũng có thể ăn, nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì vài phút nữa có thể trình diễn phim cấp ba rồi.
Lâm Vấn t·h·i·ê·n nhìn bóng lưng Kiều Bạch rời đi, có chút để ý đến chuyện Kiều Bạch nói Viêm Thành xảy ra chuyện.
Viêm Thành... Lâm Vấn t·h·i·ê·n nhớ lại một chút.
Nếu hắn nhớ không lầm, đây hình như chỉ là một thành phố tam tuyến rất bình thường thôi mà?
Chỗ đặc t·h·ù duy nhất là khá gần c·ấ·m kỵ chi địa.
Nhưng bởi vì quy mô Viêm Thành không đủ lớn, lại thêm thành phố tỉnh lỵ Hồng Thổ Thị cũng giáp giới với c·ấ·m kỵ chi địa, cho nên quyền hạn của c·ấ·m kỵ chi địa liền bị chia cho Hồng Thổ Thị.
Mà c·ấ·m kỵ chi địa của Hồng Thổ Thị lại rất được các Ngự Thú Sư ở mấy thành phố xung quanh hoan nghênh.
Bởi vì bên trong c·ấ·m kỵ chi địa của Hồng Thổ Thị có một loạt tài nguyên đặc sản —— hồng mỏ, Hồng Nham Tinh, hồng thạch, đất đỏ.
Loạt tài nguyên này rất t·h·í·c·h hợp để sủng thú luyện thể, căn cứ vào cấp bậc tài nguyên, cho dù là sủng thú bát giai đều có thể cần dùng đến, gia tăng thể chất của sủng thú.
Tài nguyên cấp bậc từ cao xuống thấp, trong đó đất đỏ là thường thấy nhất.
Thành phố tỉnh lỵ Hồng Thổ Thị cũng vì vậy mà có tên.
Hồng Thổ Thị người đến người đi, đều là Ngự Thú Sư đến thu hoạch tài nguyên đất đỏ, về phương diện tài chính, Hồng Thổ Thị coi như là tồn tại số một số hai trong mấy thành phố xung quanh, nói là vớ bẫm cũng không hề khoa trương.
So với Hồng Thổ Thị thì Viêm Thành thê thảm hơn nhiều.
Rõ ràng khoảng cách c·ấ·m kỵ chi địa được ngoại giới gọi là "Đất đỏ bí cảnh" này cũng rất gần, nhưng tự thân thực lực không đủ, bên cạnh còn có một hàng xóm điều kiện tốt hơn.
Hồng Thổ Thị vớ bẫm, Viêm Thành nhiều lắm cũng chỉ là theo sau húp được hai ngụm canh.
Thường thì những Ngự Thú Sư không ở được gần Hồng Thổ Thị, mới lùi một bước lựa chọn tạm thời ở tại Viêm Thành.
Đây đều là do một người bạn từng đóng quân ở Viêm Thành mấy năm của Lâm Vấn t·h·i·ê·n nói với hắn, lúc ấy cũng chỉ là uống say rồi tán gẫu vài câu, nếu không phải hôm nay Kiều Bạch nhắc tới Viêm Thành, Lâm Vấn t·h·i·ê·n còn tưởng rằng hắn đã quên những hồi ức không quá quan trọng này rồi.
Cho nên, Viêm Thành có thể xảy ra chuyện gì?
Trở lại ký túc xá, Kiều Bạch ấn mở tin nhắn Hoàng Châu gửi tới.
Đầu tiên là một video.
Kiều Bạch ấn mở.
Ống kính vô cùng hỗn loạn, chỉ có ba giây đầu là ổn định, có thể thấy sương mù nhàn nhạt, Kiều Bạch sửng sốt một chút rồi lập tức phản ứng kịp —— là mê vụ bên trong c·ấ·m kỵ chi địa.
Đây là đội thám hiểm quay lại khi thăm dò c·ấ·m kỵ chi địa sao?
Về sau ống kính toàn bộ đều bị dán, không chỉ dán, ống kính giống như bị ném vào máy giặt, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, xoay tròn, lên xuống lắc lư.
Nhưng nghe âm thanh thì không phải như vậy.
"... Lửa? Tại sao có thể có lửa?"
"Chạy! Mau chạy!"
"Đừng có dừng lại...!"
Âm thanh hỗn loạn, không thể rút ra được tin tức hữu hiệu nào.
Kiều Bạch chỉ có thể miễn cưỡng suy đoán dựa trên thông tin video tiết lộ, đội thám hiểm này hẳn là đã gặp phải tình huống phi thường nguy hiểm, quay lại đoạn video này trong lúc đang chạy trốn.
Nương theo một thứ tồn tại không rõ màu kim hồng, video "xoẹt" một tiếng rồi tối đen.
Kiều Bạch: "?"
Không hiểu rõ lắm.
Không nghĩ ra.
Xảy ra chuyện gì?
Hắn gửi cho Hoàng Châu một dấu chấm hỏi.
Hoàng Châu bên kia hình như vừa vặn đang xem điện thoại, nhìn thấy Kiều Bạch gửi dấu chấm hỏi, lập tức gọi video cho Kiều Bạch.
"Video kia là chuyện gì xảy ra? Viêm Thành xảy ra chuyện gì?"
Kiều Bạch vừa bắt máy liền đi thẳng vào vấn đề.
Hoàng Châu bị Kiều Bạch hỏi liên tiếp đến mức mồ hôi tr·ê·n đầu đều túa ra, hắn lau mồ hôi rồi mới nói tiếp: "Còn không phải là xảy ra chuyện sao... Haizz!"
Sau đó Hoàng Châu đơn giản nói rõ tình huống c·ấ·m kỵ chi địa của Hồng Thổ Thị cho Kiều Bạch.
"Tài nguyên hệ đất đỏ vốn đã ít đến đáng sợ, liên minh ngự thú Hồng Thổ Thị vẫn luôn thử nghiệm p·h·át triển thêm các khu vực an toàn t·h·í·c·h hợp, dù sao đất đỏ bí cảnh cũng coi là ngành sản xuất hàng đầu của Hồng Thổ Thị."
Tài nguyên đất đỏ bên ngoài càng ngày càng ít.
Hồng mỏ, Hồng Nham Tinh, hồng thạch và đất đỏ đều thuộc loại tài nguyên không thể tái sinh, ngoài việc tiếp tục thăm dò vào sâu bên trong, Hồng Thổ Thị không có cách nào khác.
"Sau đó ba đội thám hiểm cùng nhau tiến vào thăm dò một dãy núi, nếu vận may tốt thì có thể p·h·át hiện ra lượng lớn hồng mỏ, nhưng không ngờ..."
Hoàng Châu vuốt vuốt trán.
Kiều Bạch ngầm hiểu, nhìn video là biết tình huống không ổn đến mức nào.
Bất quá...
"C·ấ·m kỵ chi địa của Hồng Thổ Thị? Vậy thì có liên quan gì đến Viêm Thành?"
"Ngay khi những người này gặp chuyện không may, hơn nửa cư dân Viêm Thành đều lâm vào trạng thái sốt cao, đến nay vẫn chưa tỉnh."
Kiều Bạch: "..."
Ngươi đừng nói nữa.
Cái Viêm Thành này thật sự xui xẻo.
Chuyện tốt thì không dính dáng, chuyện xui xẻo thì đều rơi trúng bọn hắn.
"Tuy nói Viêm Thành chỉ là một thành phố tam tuyến, nhưng đó cũng là hơn trăm vạn cư dân, trực tiếp một nửa p·h·át sốt..." Hoàng Châu nhíu mày, vấn đề này chẳng phải lập tức làm lớn chuyện rồi sao!
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận