Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 154 (3) : Bạo thực nghịch thiên phương pháp vận dụng! Kiều Bạch: Thế giới mới đại môn mở ra!

Chương 154 (3): Cách vận dụng phương pháp nghịch thiên của bạo thực! Kiều Bạch: Cánh cửa thế giới mới mở ra!
Trong đầu Kiều Bạch chỉ có ba chữ này.
Ăn!
Ăn từng ngụm một!
Ăn càng nhiều liền có thể càng mạnh, không phải sao?
Muốn dùng thức ăn thông thường để cho tiểu Sứa ăn no thật sự là quá khó, nhưng nếu như có thể mở rộng thực đơn của tiểu Sứa... Kiều Bạch cảm thấy một con đường mới toanh đang từ từ mở ra trước mặt hắn.
Rất tốt.
Vô cùng tốt.
Chính là như vậy.
Thể hiện ra hình thái hoàn chỉnh của kỹ năng thiên phú đi!
Tiểu Sứa tận lực mở rộng nắp nước của nó —— ngao ô một ngụm!
Trực tiếp cắn xuống nửa cái vòi nước.
Sau đó, tơ lụa thuận theo thân thể "Thủy long" trượt xuống một đường.
Nhưng bởi vì kích thước nắp sứa có hạn, so với thân thể "Thủy long" vẫn kém hơn một chút, không đủ để nuốt trọn một hơi cả một đầu "Thủy long".
Tiếng long ngâm to rõ của "Thủy long" chậm rãi vang lên —— rống ô —— chít chít...
Hậu kình không đủ.
Vốn dĩ tiếng long ngâm uy vũ, to rõ lại rống đến nửa chừng thì khí thế không đủ, trực tiếp bị kẹt.
Tô Phương: "..."
Trầm mặc.
Trầm mặc đối với Tô Phương mà nói chính là giới hạn cuối cùng của nàng.
Thật sự là bởi vì một màn trình diễn ra trước mắt này... Quá nghịch thiên, quá thách thức tam quan của nàng, nàng thậm chí không nghĩ ra, con sứa kia rốt cuộc làm thế nào được như vậy?
"Khụ khụ." Muller ở bên cạnh cúi đầu ho khan hai tiếng, có chút không nhìn nổi.
Hướng đi của trận chiến đấu này... Muller thề, hắn không ngờ tới, hắn thật sự không ngờ tới.
Trước khi bắt đầu đối chiến, ai có thể nghĩ tới sẽ xuất hiện cục diện như vậy?
Hoàn toàn không thể nghĩ ra!
Tô Phương bởi vì tiếng ho khan này mà bỗng nhiên lấy lại tinh thần từ trong chấn kinh.
Năng lực mà tiểu Sứa bày ra tuy rằng khiến người ta chấn kinh, nhưng bây giờ còn xa mới phải lúc nhận thua, nhìn Thủy Long Ngâm gần như đã kiệt lực, thoạt nhìn có chút mơ màng, Tô Phương ý thức được nàng vẫn còn cơ hội —— "Cá con, lại một lần nữa, thủy lao trói buộc!"
Thải Văn Lân Ngư: "pulu... ?"
Thải Văn Lân Ngư mở to miệng tròn như một chữ O, "ùng ục ùng ục" nôn nửa ngày, chỉ thấy trong nước không ngừng có bong bóng xuất hiện.
Thủy lao?
Thủy cầu?
Xin lỗi.
Không có.
Tô Phương: "?"
Tô Phương cúi đầu nhìn về phía Thải Văn Lân Ngư.
Thải Văn Lân Ngư cũng mở to đôi mắt to, không thể chớp, nhìn thẳng Tô Phương, trong ánh mắt tràn đầy vẻ mờ mịt và khó hiểu.
Cá: Chuyện gì xảy ra, ta là ai, ta đang ở đâu, kỹ năng của ta đâu rồi?
Trong nháy mắt, Tô Phương nhớ tới thủy lao trói buộc vừa rồi bị tiểu Sứa nuốt vào, lập tức, trong lòng nàng có một suy nghĩ không ổn.
Bởi vì Thải Văn Lân Ngư phóng thích kỹ năng thất bại.
Tiểu Sứa bên kia lại vô cùng thuận lợi, quay đầu lại đem đầu "Thủy long" do dòng nước ngưng tụ kia gặm sạch sẽ.
Sau đó tiểu Sứa nhẹ nhàng co rút nắp sứa, đánh một cái ợ no nho nhỏ.
"ge~"
Kiều Bạch: "!"
Kiều Bạch chấn kinh.
Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy tiểu Sứa khế ước gần nửa tháng nay đánh ợ.
Đây là ăn no rồi sao?
Kiều Bạch nghĩ như vậy, liền hỏi như vậy.
Tiểu Sứa quơ quơ xúc tu thật dài.
"kulu~"
Trong thanh âm mang theo vài phần lười biếng cùng thỏa mãn.
Chín phần no đi!
Bất quá vẫn có thể ăn!
Đánh ợ xong hình như lại có chút đói bụng!
Kiều Bạch có chút im lặng, đồng thời cũng có chút hưng phấn.
Tốt tốt tốt!
Chỉ cần dùng biện pháp này có thể ăn no là được!
Điều khiến Kiều Bạch đau đầu nhất chính là, muốn cho tiểu Sứa ăn no thật sự là quá khó.
Nghĩ đến nửa tháng nay, tiền tiết kiệm của hắn "vù vù vù" lao xuống theo kiểu thẳng đứng.
Không phải Kiều Bạch đau lòng tiền, không muốn cho sủng thú của mình tiêu tiền.
Thật sự là bởi vì tiểu Sứa quá có thể tạo... Tạo xong trên bảng còn không có một chút biến hóa nào.
Kiều Bạch: Đau lòng, thật sự rất đau lòng.
May mà trận đối chiến hôm nay, đã giúp Kiều Bạch, cũng giúp tiểu Sứa mở ra cánh cửa thế giới mới, khẩu phần lương thực, không phải đã đến rồi sao!
Chỉ cần là đồ ăn ẩn chứa năng lượng, tiểu Sứa đều có thể ăn, vậy bản thân kỹ năng vốn là năng lượng, chẳng phải tiểu Sứa càng có thể ăn sao!
Quả nhiên.
Có thể ăn.
Còn có thể ăn no.
Ngay sau đó, Kiều Bạch còn chú ý tới Tô Phương cùng Thải Văn Lân Ngư ở đối diện không thích hợp.
Thải Văn Lân Ngư hình như không thể sử dụng kỹ năng 【 thủy lao trói buộc 】đã bị tiểu Sứa thôn phệ?
Kiều Bạch cùng Tô Phương nhìn nhau.
Hắn lập tức biết, mình đoán đúng.
Kiều Bạch có chút chấn kinh.
Loại không thể sử dụng này là nhất thời hay vĩnh cửu?
Kiều Bạch vội vàng mở kỹ năng thiên phú, liền thấy trên bảng của tiểu Sứa có biến hóa:
【 Sủng thú: Tương Độc Hoa Thủy Mẫu 】 【 Thuộc tính: Đặc thù 】 【 Chủng loại: Cao cấp siêu phàm trung giai 】 【 Đẳng cấp: Nhị giai cao cấp + 】 【 Kỹ năng: Thải sắc bong bóng, giả chết, cứng ngắc, ấm ức 】 【 Tiến hóa lộ tuyến: —— 】 【 Huyết mạch: —— 】 【 Kỹ năng thiên phú: Bạo thực 】 【 Bạo thực 1: Hấp thu năng lượng đồ ăn càng nhiều, lớn lên càng nhanh, thực lực tăng lên càng nhanh (có thể thăng cấp) 】 【 Bạo thực 2: Bạo thực có thể nuốt phệ kỹ năng của đối thủ có thực lực không cao hơn gấp hai lần tự thân, chuyển hóa nó thành năng lượng tự thân hấp thu (tham khảo bạo thực 1) đồng thời tạo ra hiệu quả phong ấn kỹ năng đã thôn phệ trong mười phút đồng hồ (cố hữu thuộc tính) 】 【 Ngon miệng! Ăn rất ngon! Thật thỏa mãn! Cảm giác òm ọp òm ọp... Hương vị thanh thanh lương lương... Ta còn có thể ăn thêm ba chén lớn! 】 Tiến hóa lộ tuyến vẫn chưa mở ra.
Huyết mạch cũng tạm thời chưa có manh mối.
Bất quá thực lực đã hiện ra.
Nhị giai cao cấp... Không cao lắm, nhưng vấn đề không lớn.
Thực lực không mạnh thì huấn luyện là được.
Không lẽ hắn còn có thể hack cho đứa nhỏ à!
Sau đó là...
Kiều Bạch nhìn miêu tả của 【 bạo thực 2 】, có chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới cùng một kỹ năng thiên phú lại có thể mở ra hai cái chú thích?
Có chút thú vị.
Bất quá cái chú thích thứ hai hoàn toàn chính xác vô cùng thực dụng.
Có thể thôn phệ kỹ năng của đối thủ có thực lực không cao hơn gấp hai lần tự thân, đồng thời biến nó thành năng lượng của bản thân, trở tay còn ban cho đối phương cái phong ấn lên kỹ năng đã thôn phệ.
Thực lực này... Nghịch thiên.
Có chút quá nghịch thiên.
Nói cách khác, hiện tại tiểu Sứa hoàn toàn có thể thôn phệ kỹ năng của siêu phàm sinh vật tứ giai cao cấp trở xuống, trở tay cho người ta một cái phong ấn kỹ năng.
Kết hợp với chuyện tiểu Sứa vốn không có kỹ năng chiến đấu, đây coi như là chuyện gì xảy ra?
Mặc dù ta không có kỹ năng chiến đấu.
Nhưng là có thể khiến ngươi giống như ta, không có kỹ năng chiến đấu?
Đánh không lại.
Nhưng ta có thể kéo ngươi xuống cùng độ cao với ta.
Sau đó chúng ta chính là gà mổ nhau?
Kiều Bạch: "..."
Phức tạp.
Tâm tình vô cùng phức tạp.
Đây chính là cái gọi là, không cần đi cân nhắc độ cao của đối thủ, chỉ cần nghĩ biện pháp kéo đối phương xuống lĩnh vực và độ cao của mình, chính là vô địch sao?
Kiều Bạch cảm thán.
Tô Phương cũng ý thức được vấn đề này.
Ánh mắt Tô Phương nhìn về phía tiểu Sứa tràn đầy cảm xúc phức tạp.
Nói cái gì?
Nàng còn có thể nói cái gì khi đối mặt với tiểu Sứa có kỹ năng không biết xấu hổ như thế?
Tiếp tục đánh... đánh cái gì mà đánh!
Căn bản không thể đánh nổi!
"Ta nhận thua." Tô Phương tức giận nâng mặt nói.
Thải Văn Lân Ngư trong nước biển thoạt nhìn còn có chút không phục, dùng đôi mắt cá c·hết to tròn nhìn chằm chằm tiểu Sứa đang rơi xuống trước mặt, thỉnh thoảng dùng xúc tu trêu chọc nó.
Thải Văn Lân Ngư: Tức, rất tức, vô cùng tức.
Tức đến nỗi phun bong bóng.
Nhưng mà công kích?
Một chút cũng không muốn công kích!
Nó hiện tại đã có hai kỹ năng không thể sử dụng, cũng không muốn sau này có càng nhiều kỹ năng không thể sử dụng!
Tiểu Ô, Miêu Miêu trùng cùng tiểu bạch xà đều tiến tới bên cạnh tiểu Sứa, tiểu Sứa hạ thấp độ cao, vui vẻ chào hỏi ba vị lão đại trong nhà.
"kulu!" Ta siêu mạnh!
Tiểu Ô: Ánh mắt khẳng định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận