Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 220 (1) : Ác khách! Đều là ngàn năm hồ ly, chơi cái gì liêu trai đâu!

Chương 220 (1): Khách không mời mà đến! Đều là cáo già ngàn năm, bày đặt liêu trai cái gì chứ!
Chủ yếu là bọn họ không có thực lực để trêu chọc Hoa Hạ. Số lượng Ngự Thú Sư đăng ký trong danh sách của Hoa Hạ so với dân số của quốc gia bọn họ còn nhiều hơn.
"Bởi vì là Á Lan, quan phương sẽ đồng ý." Kiều Bạch gật đầu.
Kịch nghe thấy Hoàng Châu tiếp tục nói: "Không ngờ tới, Hỏa Anh Quốc và Cilia không biết từ đâu nghe được tin tức này, biểu thị bọn họ cũng muốn tham dự giao lưu với chúng ta."
Nghe được tên hai quốc gia này, biểu cảm của Kiều Bạch trở nên kỳ quái.
"Hai quốc gia này vừa mới trở thành trò cười trong mắt người khác, dũng khí đâu ra mà lại muốn gây chuyện?" Kiều Bạch không hiểu.
Vừa mới mất mặt xong, vào lúc này nên ngoan ngoãn một chút mới phải chứ?
Hỏa Anh và Cilia: Gây sự! Tiếp tục gây sự! Sinh mệnh không ngừng, gây sự không nghỉ!
Kiều Bạch: "..."
Có thể.
Hai quốc gia này đúng là rất có thể.
Từ trong lời nói của Hoàng Châu.
Kiều Bạch nghe được.
Đối với Á Lan, bọn họ không có thành kiến.
Muốn đến giao lưu?
Vậy thì đến đi!
Mọi người đều là bạn tốt!
Hữu hảo cùng nhau chơi đùa đi!
Cilia và Hỏa Anh?
Ồ gây ——
Có ý kiến!
"Hơn nữa, quan hệ giữa hai quốc gia này hẳn là không tốt như vậy chứ?" Kiều Bạch khó hiểu nói.
"Chẳng lẽ hai quốc gia cùng nhau mất mặt, mất dần mất dần còn nảy sinh tình cảm?" Kiều Bạch thực sự là nghĩ không ra.
Cilia và Hỏa Anh Quốc cách nhau khá xa.
Địa vị cũng có khoảng cách.
Thế nào cũng không thể chơi cùng nhau được chứ!
"Ai biết được." Hoàng Châu bất đắc dĩ nói: "Chúng ta vốn dĩ còn cho rằng, hai quốc gia này khẳng định là muốn đánh nhau."
Cùng nhau mất mặt một vố lớn.
Đánh nhau rất bình thường mà?
Ai có thể ngờ tới.
Chẳng những không có đánh nhau.
Giữa bọn họ thế mà còn muốn ở chung ra hữu nghị.
Quả thực là cười c·h·ế·t người.
Đương nhiên.
Cái "hữu nghị" này rốt cuộc kiên cố đến mức nào, cũng là một vấn đề đáng bàn.
"Nếu là như vậy, bọn họ làm ầm lên muốn cùng đến Hoa Hạ, tuyệt đối không có ý tốt." Kiều Bạch phi thường kiên định khẳng định và kết luận.
Hoàng Châu điên cuồng gật đầu.
Không sai.
Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
"Không thể cự tuyệt?" Kiều Bạch hỏi.
"Nói thế nào đây..." Hoàng Châu lộ ra vẻ mặt đau răng, cả khuôn mặt đều nhăn nhúm lại: "Mặt dày là vô địch, có thể hiểu được không?"
Kiều Bạch: "..."
Rất có khả năng.
Nhìn xem biểu cảm của Kiều Bạch, Hoàng Châu tiếp tục nói: "Chúng ta cự tuyệt, bọn họ quả thực là nói sùng bái Hoa Hạ, muốn cùng Hoa Hạ học tập, muốn cùng Hoa Hạ giao lưu."
"Nói gần nói xa đều là chính mình rất đáng thương, nếu là không dẫn bọn họ chơi chính là ghét bỏ bọn họ, có thể làm sao?"
Kiều Bạch rất muốn nói —— chính là ghét bỏ các ngươi!
Đáng tiếc.
Trên trường quốc tế.
Một số thời khắc không phải trong lòng ngươi nghĩ như thế nào, liền có thể làm thế đó.
"Chủ yếu là còn có đế quốc tháp nhọn ở một bên châm ngòi thổi gió." Nói đến đây Hoàng Châu lại thở dài một hơi.
"Nếu thật sự chỉ có Cilia và Hỏa Anh, cự tuyệt thì cứ cự tuyệt, bọn họ còn có thể lật trời hay sao?"
Nói cứ như thể Hoa Hạ phải kiêng kị bọn họ vậy!
Coi như nói rõ, chính là không mang các ngươi chơi.
Cilia và Hỏa Anh lại có thể làm gì?
Ngoài bất lực cuồng nộ.
Nói thật giống như bọn họ có thể đánh thắng được Hoa Hạ vậy!
Ngự Thú Sư của Hoa Hạ cũng không phải ăn chay!
Muốn làm cái gì trước đó, trước hết nên cân nhắc thực lực của mình.
Không có thì ngoan ngoãn ở yên!
Thế nhưng hết lần này tới lần khác lại có thêm một đế quốc tháp nhọn xen vào.
Một bộ dáng vẻ đặc biệt mặt dày trộn lẫn vào trong.
"Nói cái gì Cilia và Hỏa Anh không có ác ý, đã chúng ta đồng ý cùng Á Lan giao lưu học thuật, vì cái gì không thể lại thêm Cilia và Hỏa Anh."
Nói xong Hoàng Châu lộ ra vẻ mặt phi thường ghét bỏ.
Mùi trà xanh nồng quá đi.
Bất quá Hoàng Châu khi nói, dường như cũng không cảm thấy đế quốc tháp nhọn làm như vậy có gì kỳ quái.
Kiều Bạch cũng nghĩ đến những thao tác thần kỳ của đế quốc tháp nhọn mà hắn thấy được trên mạng.
Chủ trương chính là một cây gậy khuấy phân heo.
Đừng quan tâm là thoạt nhìn có quan hệ với bọn họ hay không có quan hệ.
Bọn hắn cũng không giải thích được mà cứ xông vào, xen ngang.
Bọn hắn có thể được cái gì lợi ích?
hại!
Không quan trọng!
Vui vẻ là được rồi!
Thời gian lâu dài.
Tất cả các quốc gia đều biết cái tổ chức đế quốc tháp nhọn này có bệnh thần kinh.
Đối với việc bọn họ làm bất cứ chuyện gì đều không cảm thấy kỳ quái.
Kiều Bạch vốn dĩ cũng nên như vậy.
Nhưng không biết thế nào.
Kiều Bạch nghĩ đến lần trước đối thoại với Kiến Mộc Lily.
Có không ít ý nghĩ lướt qua trong đầu Kiều Bạch, cuối cùng Kiều Bạch cũng không nói gì.
Không xác định.
Nhìn xem sao đã.
Đế quốc tháp nhọn nếu là thật sự muốn làm cái gì, không có khả năng một điểm dấu hiệu đều không có.
Hắn luôn có thể bắt được thóp của đế quốc tháp nhọn.
"Tóm lại chúng ta không tiện cự tuyệt, bọn họ đích xác không có khả năng đối với Hoa Hạ làm cái gì, nhưng Á Lan nói không chừng sẽ chịu ảnh hưởng." Nói xong Hoàng Châu nhìn về phía Kiều Bạch.
"Cho nên hiện tại ba quốc gia đều phái ra giáo sư sủng thú của bọn họ đi vào Hoa Hạ, tiến hành giao lưu học thuật."
Kiều Bạch: "Đã tới rồi à?"
"Thế nhưng chuyện này thì có quan hệ gì với việc tìm ta."
Chủ đề lại trở về ban đầu.
Hoa Hạ giới nghiên cứu tiến hóa sủng thú nhân tài đông đúc.
Không nhất định liền muốn hắn ra tay đi?
"Á Lan là đơn thuần đến giao lưu, nhưng là Hỏa Anh và Cilia đều mang đến hạng mục nghiên cứu riêng của bọn họ, nói hoa mỹ là có thể tốt hơn cùng chúng ta giao lưu."
Kiều Bạch lần nữa trầm mặc.
Khá lắm.
Hỏa Anh và Cilia không hề che giấu mục đích của mình.
Giao lưu học thuật và đi đến nhà người khác làm khách không giống nhau.
Không phải nói còn phải mang theo chút lễ vật mới là hiểu lễ phép sao.
Giao lưu học thuật.
Giao lưu trao đổi.
Đó là hữu hảo thảo luận.
Mang lên các ngươi nghiên cứu hạng mục.
Là muốn làm gì?
Chơi "miễn phí" sao.
Hay là muốn nói các ngươi càng thêm lợi hại, càng thêm trâu bò.
Ngay trước mặt chủ nhà, lấy ra đồ tốt chủ nhà không có, sau đó nói: Cho ngươi xem một chút!
Ngươi không có chứ?
Hì hì!
Chính là không cho ngươi!
Hâm mộ đi!
Kiều Bạch: "..."
Kiều Bạch: "Hai quốc gia này đầu óc có vấn đề không?"
Hoàng Châu: "Trước kia đại khái là không có, hiện tại không xác định."
Ai biết nổi hứng gì!
"Đây không phải ngươi có bản lĩnh sao, liền nghĩ ngươi có thể gia nhập vào trong cuộc giao lưu hợp tác này, sau đó đem hạng mục bọn họ mang tới..."
Khụ khụ.
Câu nói tiếp theo không cần phải nói.
Nhưng Kiều Bạch đã hiểu ý tứ của Hoàng Châu.
Hỏa Anh và Cilia là mang theo ác ý cùng mục đích khoe khoang tới.
Hoa Hạ: Hả? Chạy vào nhà của ta đến khoe khoang?
Nhìn ta trực tiếp đem đồ tốt ngươi mang tới học được!
Phục chế!
Phục chế còn càng thêm tinh xảo!
Cái gì?
Sẽ bị chỉ trích?
Chẳng lẽ không phải bọn hắn trước khoe khoang sao?
Lại nói ngươi đều mang đến cho ta xem, ta nhớ kỹ, học xong, làm giống y hệt không có vấn đề gì chứ?
Chuyện này, dù có nói ra, các quốc gia khác đều sẽ không cho là vấn đề là xuất phát từ Hoa Hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận