Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 7: Tin tưởng sinh viên thanh tịnh ngu xuẩn!

**Chương 7: Tin tưởng sinh viên ngây thơ, trong sáng!**
Khi biết Chu Tâm Nhiên đã rời đi được một khắc.
Dương Tam Mộc trực tiếp hóa đá!
Rắc rắc rắc ——
Cái loại mà gió thổi qua liền có thể nát vụn.
Kiều Bạch thay quần áo bảo hộ, vừa ăn bánh bao nhân hẹ vừa dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Dương Tam Mộc.
Hắn đây là lần đầu tiên gặp ở thế giới hiện thực có người có thể bày ra hiệu ứng đặc biệt chỉ tồn tại trong anime đấy!
Một hồi lâu sau, Dương Tam Mộc mới từ đả kích này hồi phục lại.
Sau đó liền đối mặt với ánh mắt của Kiều Bạch, người đang dùng ánh mắt tò mò nhìn hắn.
Nhớ tới mình vừa rồi làm những gì, Dương Tam Mộc lại một lần nữa hóa đá… Không hóa đá nổi!
"Khụ khụ…" Dương Tam Mộc nắm tay ho khan hai tiếng, há miệng nhưng không biết nên nói cái gì.
Mặt mũi đều mất sạch.
"Không cần phải trong lúc làm việc ăn điểm tâm… Thôi được rồi, hôm nay ngoại lệ." Dương Tam Mộc muốn nói sang chuyện khác, nói đến một nửa lại nghĩ tới tình huống đặc biệt hôm nay.
Nơi này hắn một giây đồng hồ cũng không muốn ở lại thêm nữa.
"Lần sau không được tái diễn."
Nói xong, Dương Tam Mộc bước nhanh đẩy cửa kính, tiến vào phòng khám bệnh phía sau.
Kiều Bạch mỉm cười, dùng ánh mắt tiễn hắn rời đi, vài phút sau liền giải quyết xong bữa sáng còn lại.
Dương Tam Mộc nhìn hắn không quá vừa mắt, Kiều Bạch vẫn luôn biết.
Nguyên nhân hắn đại khái cũng có thể đoán được.
Dương Tam Mộc vất vả muôn vàn, bằng vào năng lực bản thân, khó khăn lắm mới thi đỗ vào trạm phục vụ.
Liên minh an bài cho hắn một công việc vừa học vừa làm, rất dễ dàng làm ổn định công việc ở trạm phục vụ.
Tiền lương xác thực không cao bằng Dương Tam Mộc, nhưng tiền lương của Kiều Bạch cũng có thể so sánh với không ít công việc bình thường.
Mà tất cả những điều này, chỉ là bởi vì Kiều Bạch có tư cách trở thành ngự thú sư.
Đối với điều này, Kiều Bạch có thể hiểu được, cũng tận lực không gây xung đột với Dương Tam Mộc.
Nhưng hắn không chấp nhận cách làm của Dương Tam Mộc, đem sự bất công trong lòng trút giận lên người hắn.
Có thể làm cho Dương Tam Mộc cảm thấy không được tự nhiên, Kiều Bạch cũng sẽ không bỏ qua cơ hội.
Bất quá lần này sau…
Dương Tam Mộc hẳn là có mấy ngày sẽ không tìm hắn gây phiền toái!
Nghĩ đến đây, Kiều Bạch thu dọn sạch sẽ sân khấu, lại nhắn tin cho Lâm Vi Vi.
Trong âm thanh vù vù của quạt điện, tiếp tục xem bài giảng của hắn.
Khai giảng, hắn đã là học sinh lớp 12, không thể ở thời điểm này lơ là…
Phân bộ liên minh ngự thú NY Thị.
Chín giờ vừa mở cửa, chị gái lễ tân liền thấy vị khách hàng đầu tiên trong ngày hôm nay.
Là một nữ tính trưởng thành, có dáng người người mẫu, khuôn mặt xinh đẹp, thân mang áo khoác trắng.
Giày bệt nhưng cao một mét bảy, mỗi một bước đi đều khí thế mười phần.
Chị gái lễ tân nhìn đến ngây cả người.
Hai đồng nghiệp bên cạnh cũng không khá hơn chút nào.
Hận không thể cùng nhau hô to —— Chị gái, yêu em!
Ai có thể không thích ngự tỷ gợi cảm chứ?
Ngược lại nàng là không được!
"Xin chào, Hoàng hội trưởng có ở đây không?" Ngự tỷ Chu Tâm Nhiên tại trước ánh mắt lấp lánh của chị gái lễ tân, đi tới bên người nàng hỏi.
Đối mặt với câu hỏi của khách, chị gái lễ tân rất nhanh lấy lại phong thái chuyên nghiệp: "Xin hỏi cô là? Có hẹn trước không?"
"Giáo sư Chu Tâm Nhiên của Đại học Thanh Điểu, đây là thẻ ngự thú sư của tôi, không có hẹn trước." Chu Tâm Nhiên ngắn gọn nói, đồng thời lấy ra chứng minh thân phận.
Sau khi xác nhận trên máy móc thẻ thân phận của Chu Tâm Nhiên không có vấn đề.
Chị gái lễ tân mỉm cười chuyên nghiệp: "Được rồi, thân phận của cô xác minh không sai. Hội trưởng một tiếng nữa sẽ đến văn phòng, buổi sáng ông ấy có một cuộc họp trực tuyến sủng thú ở Tấn Dương Thị, buổi chiều có một giờ rảnh rỗi, cô xem có cần hẹn trước không?"
"Cô cứ nói với hắn, có tiến hóa sủng thú mới xuất hiện, trong vòng nửa giờ không gặp được người, tôi sẽ trở về Tấn Dương Thị báo cáo."
Chị gái lễ tân: Con ngươi chấn động.Jpg!
Nghĩ đến thông tin vừa nhìn thấy trên thẻ ngự thú sư, chị gái lễ tân không hề hoài nghi lời nói của Chu Tâm Nhiên.
Nàng lấy tốc độ nhanh nhất gọi điện thoại cho hội trưởng, nói ra chuyện này.
"Để cô ấy ở phòng làm việc của ta chờ ta!"
"Nửa giờ… Không! Mười phút nữa ta tới!"
Thanh âm lo lắng từ đầu bên kia điện thoại nhanh chóng truyền đến, một giây sau liền biến thành tiếng bận.
Không có gì bất ngờ xảy ra.
Hội trưởng đã đang trên đường chạy tới!
Chị gái lễ tân sau khi cúp điện thoại, vội vàng dẫn Chu Tâm Nhiên đi tới văn phòng hội trưởng.
Pha trà rót nước, xác định Chu Tâm Nhiên không cần phục vụ nào khác, chị gái lễ tân mới trở lại cương vị công tác.
Sau đó liền thấy hai đồng nghiệp nháy mắt ra hiệu nói với nàng:
"Này này! Cô còn nhớ điện thoại hôm qua không?"
"Hôm qua cô nhận điện thoại, hôm nay liền có một giáo sư tới nói phát hiện tiến hóa sủng thú mới, cô nói trong này có thể có quan hệ gì hay không?"
Bận trước bận sau vất vả lắm mới có thể nghỉ ngơi, chị gái lễ tân: Nháy mắt phai màu.Jpg!
"Tôi… công việc của tôi còn có thể giữ được không?"
Chị gái lễ tân thanh âm đều mang theo tiếng nức nở.
Nói hai chuyện không có một chút liên quan… chính nàng đều không tin!
Hai đồng nghiệp vẻ mặt đồng tình vỗ vỗ bờ vai của nàng.
Nén bi thương!

"Tâm Nhiên, cô nói cô phát hiện phương thức tiến hóa sủng thú mới? Xác định không phải gạt ta tới có chuyện khác à!"
"Sói tuyết trên đường suýt chút nữa làm ta điên c·hết!"
Hoàng Châu, đầu đầy mồ hôi, thở hồng hộc đẩy cửa phòng làm việc ra.
Phía sau hắn còn đi theo một con sói tuyết cao nửa người.
"Lâu rồi không gặp, Hoàng hội trưởng, sói tuyết." Chu Tâm Nhiên lên tiếng chào hỏi Hoàng hội trưởng, đồng thời nhìn về phía sói tuyết phía sau hắn.
So với người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, dáng người bắt đầu biến dạng, Chu Tâm Nhiên càng muốn nhìn sói tuyết uy vũ tuấn tú kia hơn.
Hoàng Châu liếc mắt liền nhìn ra Chu Tâm Nhiên đối với hắn ghét bỏ.
Bất quá, điều này không quan trọng.
"Nhanh lên, lấy chứng cứ ra."
Chu Tâm Nhiên không nói hai lời, đưa điện thoại di động của nàng cho Hoàng Châu.
Phía trên rõ ràng là video theo dõi Dương Tam Mộc gửi cho nàng tối hôm qua.
"Ta mang theo học sinh nghiên cứu, đối với tầm quan trọng của video này không có hiểu biết rõ, trực tiếp gửi cho ta. Ta liền không gửi cho ngươi, cứ xem như vậy đi." Chu Tâm Nhiên nói.
Hoàng Châu đã mở hai đoạn video theo dõi kia ra.
Một cái là Lâm Vi Vi mang theo mật trùng đi vào trạm phục vụ.
Một cái là toàn bộ quá trình mật trùng nằm vào máy duy trì sinh mệnh sủng thú, đến khi tiến hóa hoàn tất.
Hắn lặp đi lặp lại kéo thanh tiến độ, đặc biệt là đoạn video thứ hai, quan sát nhiều lần.
Biểu lộ trên mặt dần dần trở nên nghiêm túc.
"Xác định video là thật?"
Mật trùng!
Đây chính là một ngàn hai trăm năm đều không có người phát hiện ra lộ tuyến tiến hóa và khả năng, sủng thú mật trùng không đáng nhắc tới!
Không phải tận mắt thấy, Hoàng Châu cũng không dám tin tưởng!
Chu Tâm Nhiên gật đầu: "Học sinh của ta, nhân phẩm ta vẫn là biết đến. Người bình thường, vừa tốt nghiệp liền thi được vào trạm phục vụ, không có nhiều tâm tư quanh co, khéo léo nhưng không nhiều."
Gần như nói rõ Dương Tam Mộc là một sinh viên đại học ngây thơ trong sáng.
Hoàng Châu trầm mặc.
"Ta coi như biết cô vì cái gì liên hệ với ta."
"Ta liền nói, nếu là cô phát hiện thành quả tiến hóa sủng thú, khẳng định là trực tiếp công bố luận văn, làm sao lại hảo hảo liên hệ ta đây!"
Thì ra chuyện này phát sinh ở hương trấn phía dưới NY Thị, tránh không khỏi vòng tròn của hắn!(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận