Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 164 (1) : Hố cha nhi tử cùng bị hố Kiều Bạch!

Chương 164 (1): Con trai hố cha và Kiều Bạch bị hố!
Kiều Bạch căn cứ vào độ đậm của huyết thống tăng lên dược tề mà Trương Phàn Sơn nói để tính toán tác dụng.
Một con sủng thú có thể dùng sáu ống.
Vậy bốn con sủng thú của hắn chính là hai mươi bốn ống, lại thêm hai con sủng thú chưa đến còn phải ký khế ước, tổng cộng là ba mươi sáu ống.
Thù lao của quân đoàn thứ tám và quân đoàn thứ tư cộng lại cũng chỉ có hai mươi sáu ống, còn thiếu mười ống nữa.
Kiều Bạch: Phải nghĩ biện pháp, gom góp cho đủ mười ống này.
Bất quá trước mắt không cần nóng vội.
Dù sao chỉ nhìn như vậy, thành ý mà quân đoàn thứ tư đưa ra thật sự rất lớn.
"Được." Kiều Bạch đáp: "Ta xử lý một chút công việc trong tay, hai ngày nữa sẽ lên đường."
"Toàn thể Ngự Thú Sư trên dưới quân đoàn thứ tư chúng ta đều đang mong đợi ngài đến." Nghe được tin tức này, trên mặt Trương Phàn Sơn cũng lộ ra một biểu cảm vui sướng.
Nói chuyện thêm hai câu, sau đó hai bên cúp điện thoại.
Triệu Nham bị Lâm Vấn Thiên kéo ra ngoài vịn lấy khung cửa, dò xét vào trong, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Trương Phàn Sơn nói: "Mười bốn ống dược tề này của chúng ta có phải hay không..."
"Quá ít một chút." Trương Phàn Sơn thuận theo lời nói của Triệu Nham bổ sung.
Triệu Nham: "..."
"Người ta quân đoàn thứ tám chỉ có một con Thải Văn Lân Ngư, chúng ta có tiểu sư thú và phương phương báo, mười bốn ống là cho ít, hiểu?" Trương Phàn Sơn liếc mắt ra hiệu cho Triệu Nham.
"Chủ yếu là bây giờ chúng ta còn không xác định lộ tuyến tiến hóa mà Kiều Bạch giáo sư nghiên cứu ra, rốt cuộc có thể làm cho thực lực của tiểu sư thú và phương phương báo đạt tới tiêu chuẩn gì, mười bốn ống là một giá trị tương đối điều hòa."
"Chỉ cần một trong hai có thể đạt tới hiệu quả giống như lộ tuyến tiến hóa mới của Thải Văn Lân Ngư, chính là đáng giá."
"Nếu là cả hai đều có thể..."
Lúc này Trương Phàn Sơn lại trái ngược, ánh mắt sâu kín nhìn chằm chằm Triệu Nham: "Ngươi liền chuẩn bị xuất huyết nhiều đi."
Triệu Nham có vẻ như bị Trương Phàn Sơn làm cho nghẹn lời.
"Ta là đoàn trưởng hay ngươi là đoàn trưởng!"
"Một đám phá sản, chẳng phải nên tiết kiệm cho lão tử chút tiền cưới vợ sao!"
Trương Phàn Sơn và Lâm Vấn Thiên: "Ha ha."
Triệu Nham một bên chấp nhận cách thuyết phục của Trương Phàn Sơn, một bên hùng hổ rời đi...
Tinh Thành.
Đại học Ngọc Long.
"Oa a —— "
Nhập học nửa năm, đã thành công trở thành dự bị thủ tịch hệ chiến đấu năm nhất của Đại học Ngọc Long... Phó Thiên Quang, hiếm khi không có huấn luyện, mà là nằm sấp bên trên máy vận động lướt điện thoại.
Cái gì?
Huấn luyện?
Hại!
Chuyện đó không phải lúc nào cũng có thể làm sao!
Từ khi thua Kiều Bạch, Phó Thiên Quang vẫn luôn chú ý tin tức của Kiều Bạch.
Sau đó Phó Thiên Quang liền phát hiện...
Tin tức liên quan đến Kiều Bạch, có chút không giống với tưởng tượng của hắn.
Hắn vốn cho rằng sẽ nghe được là ——
Kiều Bạch trở thành thủ tịch hệ chiến đấu của Đại học Thanh Điểu.
Thực lực sủng thú của Kiều Bạch lại mạnh lên.
Sủng thú của Kiều Bạch vừa học được kỹ năng mới gì.
Vân vân mây mây.
Mọi việc như thế.
Nhưng trên thực tế, tin tức liên quan đến Kiều Bạch đều là... Kiều Bạch nghiên cứu ra phương hướng tiến hóa mới của Alte long, vẫn là Long Vương.
Kiều Bạch nghiên cứu ra phương hướng tiến hóa mới của bạo lực cự hùng, hình thể to lớn, đặc biệt ngưu bức.
Kiều Bạch nghiên cứu ra phương hướng tiến hóa mới của Thải Văn Lân Ngư, đây là thuận tiện, chủ yếu là giải quyết vấn đề môi trường sinh thái hải dương của Lăng Ba thị.
Nhìn thấy những tin tức này Phó Thiên Quang: "..."
Biểu cảm chỉ có một chữ quýnh (囧) để diễn tả.
Đương nhiên.
Ở giữa cũng xen kẽ những tin tức khiến Phó Thiên Quang càng thêm khiếp sợ.
Kiều Bạch xông lên vị trí thứ nhất bảng chiến lực Ngự Thú Sư khu vực Hoa Nam!
Sủng thú sử dụng chính là hai con sủng thú mà hắn mang theo khi tham gia trận đấu tân sinh.
"Mười một vạn giá trị chiến lực a..." Phó Thiên Quang nhìn tin tức có được thông qua đường dây khác, lẩm bẩm nói.
Nói xong, Phó Thiên Quang liếc nhìn Trương Hoằng Nhất, một ứng cử viên thủ tịch hệ chiến đấu năm nhất khác, không biết từ lúc nào đã lặng lẽ đứng bên cạnh hắn.
Phó Thiên Quang hiếm khi vừa thấy mặt đã không cãi nhau với hắn.
"Ngươi nói Kiều Bạch rốt cuộc là làm sao làm được?"
Nửa năm qua, Phó Thiên Quang và Trương Hoằng Nhất này rất có ý vị vương không thấy vương.
Bất quá lại bởi vì hai người đều thua Kiều Bạch, cho nên bầu không khí cũng không có cứng ngắc đến mức đó, miễn cưỡng duy trì ở phạm vi hữu hảo.
Giống như hôm nay, Phó Thiên Quang chủ động bắt chuyện...
Trương Hoằng Nhất nghĩ nghĩ cũng không có cự tuyệt, liên quan đến Kiều Bạch... Hắn xác thực giống như Phó Thiên Quang, muốn tìm người thảo luận một chút.
"Rất lợi hại, ít nhất ta còn làm không được."
"Chiến đấu trị của Chiến Huyết Sư Vương miễn cưỡng cũng chỉ có thể xông lên khoảng ba đến bốn vạn."
Trương Hoằng Nhất vẫn nhận biết tương đối rõ ràng về thực lực bản thân.
Là một tân sinh.
Thực lực sủng thú cũng không có mạnh như vậy, tại tứ giai còn chưa tới ngũ giai, kỹ năng đầy đủ thuần thục nhưng lại không có quá nhiều, năm thứ nhất có thể xông lên bảng chiến lực ba bốn vạn giá trị chiến lực đã rất đáng gờm rồi.
Dù sao đại đa số sinh viên đại học năm nhất, giá trị chiến đấu còn chưa chắc có thể phá vạn.
Thế nhưng là so với Kiều Bạch...
Phó Thiên Quang chửi bậy: "Ta hợp lý hoài nghi, Kiều Bạch lúc ấy khi đối chiến với chúng ta, không dùng toàn lực!"
"Cái này còn cần hoài nghi?" Trương Hoằng Nhất đưa cho Phó Thiên Quang một ánh mắt khó hiểu: "Đây không phải chuyện có mắt liền có thể nhìn ra sao?"
Phó Thiên Quang: "..."
Phó Thiên Quang lườm Trương Hoằng Nhất một cái: "Trước kia sao ta không phát hiện ngươi đáng ghét như vậy a!"
Ngẫm lại.
Hai người bọn hắn đều thảm bại dưới tay Kiều Bạch, thua một Ngự Thú Sư không phải hệ chiến đấu, xuất thân chủ tu là chuyên nghiệp sủng thú tiến hóa, sự thực như vậy đã đủ đả kích người và làm cho người ta cảm thấy tâm tính.
Hiện tại thế mà còn nói cho hắn biết.
Kỳ thật Kiều Bạch lúc trước khi đối chiến với bọn hắn căn bản không dùng toàn lực?
Không phải?
Đã nói bọn hắn có thể được cử đi vào Đại học Ngọc Long là thiên tài?
Nha.
Kiều Bạch so với bọn hắn càng thêm thiên tài.
"Hơn nữa ta vốn còn nghĩ chờ năm hai, năm ba đại học, đến khi có giải đấu Ngự Thú Sư thanh thiếu niên toàn quốc, nói không chừng còn có thể cùng Kiều Bạch lần nữa quyết thắng thua, thế nhưng là không nghĩ tới..."
Nói đến đây, Phó Thiên Quang dừng lại.
Trương Hoằng Nhất há to miệng, cũng ngậm miệng lại.
Đúng vậy a.
Trương Hoằng Nhất nguyên bản cũng nghĩ như vậy.
Thế nhưng là ai có thể nghĩ tới?
Bọn hắn năm nhất vừa kết thúc học kỳ.
Còn chưa kịp tổng kết một lần thành tích tốt xấu của một năm học.
Bọn hắn lại lần nữa tiếp nhận đả kích trọng đại đến từ Kiều Bạch —— khi bọn hắn vẫn là học sinh yêu cầu vội tám ngày lên lớp, cuối kỳ yêu cầu thi cuối kỳ, không cẩn thận rớt tín chỉ vẫn như cũ trốn không thoát thi lại.
Kiều Bạch đã lắc mình biến hóa, trở thành giáo sư vinh dự của Đại học Thanh Điểu.
Lần đầu tiên nghe nói tin tức này Phó Thiên Quang và Trương Hoằng Nhất trầm mặc hồi lâu.
Tâm tình của bọn hắn khi đó không phải đơn giản dùng ngôn ngữ liền có thể hình dung.
Dù là đã qua lâu như vậy.
Nghỉ đông đều kết thúc.
Nghĩ đến việc này bọn hắn vẫn cảm thấy —— đả kích có chút lớn.
Kiều Bạch khắc sâu làm cho bọn hắn, những người đã từng là thiên chi kiêu tử, nhân sinh người thắng, ý thức được, giữa bọn hắn và lão thiên gia nhi tử chân chính có bao nhiêu khác biệt.
Đại khái chính là loại từ trên trời xuống dưới đất đi.
Không có chút nào khoa trương.
"Đúng rồi, Kiều Bạch muốn đi quân đoàn thứ tư chuyện kia ngươi cũng biết a?" Sự vĩ đại của Kiều Bạch thật sự là quá nhiều, nhiều đến mức Phó Thiên Quang không nghĩ nói thêm nữa.
Thương tâm, khổ sở cùng tự ti là không cần chia sẻ trước mặt đối thủ một mất một còn.
Nhiều nhất liền là đêm khuya, một người len lén cắn góc chăn mặc mặc rơi lệ.
Ngày thứ hai lại là một hảo hán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận