Ngự Thú: Có Thể Nhìn Thấy Tiến Hóa Lộ Tuyến Ta Vô Địch

Chương 118 (1) : Rắn? Long? Tiểu bạch xà: Vấn đề không lớn! Một dạng đều như thế!

Chương 118 (1): Rắn? Rồng? Tiểu bạch xà: Vấn đề không lớn! Như nhau cả thôi!
Tiểu Ô: (he╬) Khí!
Tức nổ tung!
Cái gì mà trứng với không trứng!
Không liên quan đến nó Tiểu Ô!
Mắt thấy Tiểu Ô sắp bay nhảy đến trên mặt Kiều Bạch.
"Răng rắc răng rắc --" âm thanh đột nhiên vang lên trong phòng.
Trong nháy mắt.
Bất kể là Kiều Bạch hay Tiểu Ô, thậm chí là Miêu Miêu trùng, toàn thân đều cứng đờ lại.
Bọn hắn không hẹn mà cùng nhìn về phía quả trứng sủng thú dưới thân Tiểu Ô.
Kiều Bạch đối mặt một đôi hoàng kim đồng ẩn tàng trong bóng đêm.
Tỏa sáng rạng rỡ.
Kiều Bạch nhìn chằm chằm cặp hoàng kim đồng kia không dám chớp mắt.
Hoàng kim đồng cũng nhìn chằm chằm Kiều Bạch không nhúc nhích.
Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng toàn thân cứng đờ tựa như pho tượng.
Trong lúc nhất thời, một người ba sủng trong phòng giống như đang chơi trò "Người gỗ" vậy, ngươi bất động ta không động tất cả mọi người bất động.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Kiều Bạch chằm chằm đến nỗi mắt mỏi nhừ, tiểu gia hỏa trong vỏ trứng rốt cục có động tĩnh -- "Răng rắc răng rắc" âm thanh vang lên lần nữa.
Tiểu gia hỏa có một đôi hoàng kim đồng cúi đầu ngụm nhỏ ngụm nhỏ, tốc độ cực nhanh gặm vỏ trứng.
Giòn.
Vị bánh bích quy.
Kiều Bạch trừng mắt nhìn, Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng cũng lại gần.
"Vỏ trứng ăn ngon không?" Kiều Bạch nhẹ giọng nhìn về phía Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng bên cạnh.
Tiểu Ô: "?"
Vẫn được?
Chủ yếu là năng lượng dồi dào, có thể cung cấp cho siêu phàm sinh vật vừa mới ra đời năng lượng tinh thuần thích hợp nhất, gần gũi với bản thân nhất.
Miêu Miêu trùng: "..."
"Chít chít..."
Tiểu mỹ long không có vỏ trứng bó buộc...
Kiều Bạch buồn cười vuốt vuốt đầu Miêu Miêu trùng: "Đừng khó chịu, coi như không có ăn vỏ trứng, Miêu Miêu trùng chúng ta hiện tại vẫn rất lợi hại phải không?"
Miêu Miêu trùng: Ngẩng đầu, ưỡn ngực, kiêu ngạo o(^)o Không sai!
Bản tiểu mỹ long chính là lợi hại như vậy!
Kiều Bạch nhịn không được, lại vuốt vuốt đầu Miêu Miêu trùng.
Bất quá Miêu Miêu trùng cũng chỉ biết điều được một giây lát như thế.
Nghe tiểu gia hỏa vừa mới ra đời "Răng rắc răng rắc" ăn vỏ trứng, hình như rất thơm, Miêu Miêu trùng vốn rất có thể ăn khóe miệng không khỏi chảy ra nước miếng thèm thuồng (﹃) Hắc hắc hắc.
Long, muốn ăn.
Dù sao mọi người đều là siêu phàm sinh vật long chúc, coi như người một nhà.
Nhường tiểu mỹ long ăn một miếng cũng không có vấn đề gì a?
Nói làm liền làm.
Miêu Miêu trùng thò đầu ra nhìn, đột nhiên vươn đầu về phía vỏ trứng, há miệng muốn ngậm lấy cùng nhau nếm thử hương vị.
"Ba --" Miêu Miêu trùng còn chưa kịp đến gần, một thứ đồ chơi thật dài, tản ra bạch quang oánh oánh bỗng nhiên đụng tới, chuẩn xác quất vào trên đầu Miêu Miêu trùng.
Miêu Miêu trùng: Σ(っ°Д°;)っ Xảy ra chuyện gì?
Miêu Miêu trùng rất nhanh liền phản ứng kịp mình bị đánh, trong nháy mắt xù lông... A không phải, nổ vảy.
"Chít chít!"
"Chít chít chít chít!"
"Chít chít ngao!"
Đánh rồng?
Đáng giận!
Chịu chết đi!
Miêu Miêu trùng tức giận nhào tới.
Tiểu gia hỏa mới ăn xong ba phần tư vỏ trứng cũng không yếu thế chút nào.
Đánh nhau?
"aoaogu --"
Không biết có phải hay không là do tiểu gia hỏa mới phá xác, tiếng kêu sữa hừ hừ càng giống như là vì truyền đạt khí thế mà kêu ra, không có ý nghĩa thực tế.
Mặc dù sữa, nhưng là hung.
Kiều Bạch chưa kịp phản ứng, Miêu Miêu trùng cùng tiểu gia hỏa vừa ra đời này liền xoay đánh nhau.
Kiều Bạch: "..."
Tiểu Ô sớm đã không biết từ lúc nào tránh thoát trói buộc của Kiều Bạch, tư thái ưu nhã đứng ở một vị trí có chút khoảng cách với Kiều Bạch, quay đầu vừa dùng mỏ chim chải lông vũ cho mình, vừa thỉnh thoảng liếc nhìn chiến đấu giữa Miêu Miêu trùng và thành viên mới trong gia đình.
Tiểu Ô: Thân là đại tỷ, điểu thật sự là tịch mịch như tuyết a! ( ̄(∞) ̄) Ai!
Quả nhiên điểu mới là đáng tin nhất trong cái nhà này!
Nếu như không có điểu, Ngự Thú Sư và tiểu đệ phải làm sao nha!
Nói không chừng đều phải ra ngoài uống gió tây bắc nha!
Tịch mịch.
Chính là vô địch như thế...
"Ba --"
Hoạt động tâm lý của Tiểu Ô còn chưa kịp kết thúc, chiến trường của Miêu Miêu trùng và thành viên mới trong gia đình không cẩn thận liền mở rộng phạm vi, đồng thời liên lụy đến Tiểu Ô đang yên tĩnh xem trò vui ở bên cạnh.
Nhìn mình bị giật một cái, mặc dù không có rơi xuống, nhưng lông vũ bị tiểu gia hỏa cọ xát một lần, tiến hành ma sát thô lỗ giữa lông vũ và lân phiến, độ sáng bóng không còn được tốt như trước, ngay sau đó lại bị Miêu Miêu trùng đạp một cước lên trên cánh, Tiểu Ô... Tiểu Ô nổi khùng!
Lồi (`0) lồi Ngao ngao ngao —— Nó đại tỷ Tiểu Ô không ra tay, đều bày không rõ địa vị trong gia đình rồi!
Đáng giận!
Nó Tiểu Ô đại tỷ hôm nay nhất định phải vì chính mình chính danh!
Ầm ầm —— Đùng đùng —— Binh linh bang lang —— Kiều Bạch ngơ ngác ngồi trên giường, nhìn ba tiểu gia hỏa này không giải thích được liền xoay đánh nhau.
Không có sử dụng kỹ năng loại kia.
Quyền đấm cước đá.
Dùng cánh đạp.
Dùng sừng rồng đỉnh.
Dùng thân thể thắt nút!
Kiều Bạch: "..."
"Tiểu Ô!"
"Miêu Miêu trùng!"
Nhìn cái gối đầu bị đánh rách lộ ra bông bên trong, vỏ chăn bị rạch phá, ly pha lê bị đánh nát, bình hoa bị đánh phá... Kiều Bạch cuối cùng cũng phản ứng kịp, vội vàng ngăn lại trận nháo kịch này.
Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng: "..."
Không tình nguyện.
Nhưng là với tư cách đại bảo/nhị bảo hợp cách, bọn chúng đương nhiên là sủng thú nhu thuận đáng yêu nghe lời Ngự Thú Sư a!
"Hưu --" một tiếng, Tiểu Ô và Miêu Miêu trùng đều trở về bên cạnh Kiều Bạch.
Một cái đứng trên bờ vai Kiều Bạch, một cái nhào vào trong ngực Kiều Bạch.
Tiểu gia hỏa mệt mỏi thở hồng hộc: "?"
Tiểu gia hỏa quay đầu nhìn về phía Kiều Bạch, lại một lần nữa đối mặt với Kiều Bạch, lần này Kiều Bạch cuối cùng cũng hoàn toàn thấy rõ tướng mạo của tiểu gia hỏa trước mắt.
Long chúc tính siêu phàm sinh vật... ?
Không phải Kiều Bạch muốn chất vấn.
Mà là, làm sao nhìn... Sao lại là một con rắn nhỏ bình thường a!
Vảy dày đặc, nhìn qua giống như màu sắc trân châu, nhưng dưới sự phản xạ của nguồn sáng, lại hiện ra hiệu quả ngũ thải ban lan đặc thù.
Bạn cần đăng nhập để bình luận