Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người

Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người - Chương 452: Vô đề (length: 8095)

Cửu Trọng Cừu mở mắt ra, mặc dù không biết phát sinh chuyện gì, nhưng nghe Thủy Miểu Miểu kêu cứu, tìm theo tiếng nhìn lại, Cửu Trọng Cừu mặt lộ vẻ hung ý, tay chống đỡ mép giường chuẩn bị nhảy xuống.
Vũ tiên sinh quay đầu nhìn lại, ánh mắt ngưng lại, động tác của Cửu Trọng Cừu đột nhiên chậm lại, tiếp đó là một ngụm máu phun ra.
"A!" Thủy Miểu Miểu xem, đều quên mất, Vũ tiên sinh nếu chỉ biết múa, sao có thể nhậm giáo tại Cổ Tiên tông.
"Cửu Trọng Cừu!" Thủy Miểu Miểu lập tức cấp tốc phát lực, nhảy xuống, rơi xuống đất còn chưa đứng vững.
"Hắn không có việc gì." Vũ tiên sinh một phát bắt được cổ áo sau của Thủy Miểu Miểu, quét mắt Cửu Trọng Cừu, "Bất quá tụ huyết mà thôi, tiểu tử này lần này tu vi đột phá, kỳ ngộ khó có được, nhưng quá vội vàng, sợ lưu ám tật, phun phun máu cũng tốt."
Nói xong, Vũ tiên sinh cũng không thèm để ý đám người, xách Thủy Miểu Miểu liền trực tiếp rời đi.
Thủy Miểu Miểu cấp Huyên Nhi điên cuồng nháy mắt.
Biết Huyên Nhi sợ Cửu Trọng Cừu, nhưng người hiện tại phun máu, vẫn là muốn chiếu cố một chút.
Bất quá Huyên Nhi toàn bộ hành trình không chú ý đến Thủy Miểu Miểu, nhưng cũng không đi ngược lại ý tưởng ban đầu của Thủy Miểu Miểu.
Huyên Nhi rụt cổ, mặc dù trốn sau cây cột, nhưng tầm mắt không hề chớp mắt đặt trên người Cửu Trọng Cừu.
Chờ người trong phòng theo Vũ tiên sinh rời đi, Huyên Nhi từ sau cây cột chạy ra.
"Có, có việc gì không." Huyên Nhi hắng giọng một tiếng, ra vẻ dũng khí, trước khi Cửu Trọng Cừu nói chuyện, tiến lên đỡ lấy hắn, lấy ra khăn tay, lau máu tươi nơi khóe miệng Cửu Trọng Cừu.
"Có cần gọi Tứ Tự cho ngươi không?"
"Không cần." Cửu Trọng Cừu đẩy Huyên Nhi ra, kéo xa khoảng cách.
Như lời Vũ tiên sinh nói, sau khi hắn đột phá vẫn cảm thấy ngực khó chịu, hiện tại thì đỡ nhiều rồi... Thấy Thủy Miểu Miểu được Vũ tiên sinh giúp đỡ mà tới, Nguyệt Sam chột dạ không dám nhìn Thủy Miểu Miểu, nàng ngược lại quên mất, tế tự chi vũ, sao mà khó khăn, trừ động tác ra, áp lực tinh thần cũng không nhỏ.
Vũ tiên sinh tay cầm đằng điều liền thủ ở một bên.
Thấy Thủy Miểu Miểu nơm nớp lo sợ đứng ở kia, thủ đoạn khẽ động, đằng điều đánh vào một cây đại thụ hai người ôm không xuể, đại thụ bị chặn ngang, ầm vang ngã xuống đất.
Thủy Miểu Miểu nháy mắt bên trong liền cảm thấy mình tràn ngập lực lượng.
Vũ tiên sinh quả nhiên có biện pháp!
Xem Thủy Miểu Miểu nhẹ nhàng nhảy múa, Vũ tiên sinh giãn mày, chỉ một đêm thôi, vì sao nàng đột nhiên tiến bộ to lớn như thế.
Là một mầm giống tốt.
Vũ tiên sinh vốn còn không hài lòng Thủy Miểu Miểu, nhưng không thể tránh được, hiện tại đến có mấy phần vui vẻ.
"Được, có thể xuất phát."
Một vũ kết thúc, Thủy Miểu Miểu đang thở phì phò, liền nghe được lời này của Vũ tiên sinh.
"Xuất phát gì?" Thủy Miểu Miểu không hiểu ra sao, thấy đám người lu bù lên.
"Đã chuẩn bị gần xong, là có thể xuất phát." Nguyệt Sam đáp lại Vũ tiên sinh.
Vũ tiên sinh gật đầu, thu hồi đằng điều, "Ta đi xem một chút, các ngươi tự chuẩn bị, nửa canh giờ sau xuất phát."
"Là."
Là cái gì?
Chỉ còn lại Thủy Miểu Miểu ngốc tại chỗ, không nghĩ ra.
May mà Nguyệt Sam rốt cuộc nhớ tới Thủy Miểu Miểu, "Chúng ta muốn xuất phát đi Diệu thành."
"Diệu thành?" Thủy Miểu Miểu từng nghe thấy, "Nghe nói tiệc sinh nhật của Lãnh Tiếu Tiên sinh là tổ chức ở Diệu thành, nhưng hiện tại đi có phải hơi sớm không?"
"Không sớm, thời gian gấp gáp, còn muốn hàng múa."
"Chẳng phải chúng ta sắp xếp sao?" Thủy Miểu Miểu xem bốn phía, mười mấy người.
"Miểu Miểu cho rằng điệu múa này, chỉ mình chúng ta có thể làm?"
Thủy Miểu Miểu lắc đầu, "Ta vẫn cảm thấy người hơi thiếu, sợ nhảy không ra khí thế, ngược lại hiến xấu."
"Chính là đó, loại múa trăm người trở lên này, không có khả năng tìm hết người từ Cổ Tiên tông, nghe nói Vĩnh Trú nguyên quân liên hệ Tiên minh, các tông môn đều nguyện ý cử người."
Thủy Miểu Miểu nghe xong đau đầu, "Chỉ là tiệc sinh nhật, sao cảm giác càng ngày càng không thích hợp?"
Nguyệt Sam cười không nói, đi lên phía trước, nắm tay Thủy Miểu Miểu.
Thánh nguyên lão tổ có thể sẽ xuất hiện, thật lòng mà nói, ai còn để ý tiệc sinh nhật của Lãnh Tiếu Tiên sinh, có mấy ai thật tâm đi chúc phúc.
Thánh nguyên lão tổ hiện là người thứ nhất ở Thần Ma giới, sự tồn tại của hắn là nền tảng vững chắc của Cổ Tiên tông, nhưng hiện tại cũng có tin đồn, Thánh nguyên lão tổ bị trọng thương, ai không muốn đi xem, là thật hay giả.
"Được rồi, Miểu Miểu cũng nhanh đi thu dọn đồ đạc đi." Nguyệt Sam thúc giục Thủy Miểu Miểu, "Bởi vì chậm chạp chưa định được người dẫn đầu, chúng ta xuất phát trễ nhất, nhân tuyển của các tông môn khác sớm đã đến Diệu thành, Vũ tiên sinh cũng gửi hình ảnh, để họ luyện tập."
"Hiện tại Vũ tiên sinh nói có thể lên đường, tức là đã định Miểu Miểu rồi."
"Hả, ta mấy hôm nay hự hự luyện tập, mệt như một bãi bùn, kết quả còn chỉ là vòng phỏng vấn, ta tủi thân quá."
Thủy Miểu Miểu bĩu môi, cố ý làm nũng.
Nguyệt Sam bật cười, "Vậy Miểu Miểu không muốn đi sao?"
"Đâu thể!" Thấy Nguyệt Sam buông tay ra, Thủy Miểu Miểu lập tức nắm lấy ống tay áo của Nguyệt Sam, có cơ hội ra khỏi Cổ Tiên tông, nàng sao có thể bỏ qua.
Nói đi cũng phải nói lại, lần này nàng theo đại đội xuất hành, Hiền Ngạn tiên tôn chắc cũng không thể nói gì nữa chứ!
Ta cũng không cần đi báo bị.
"Âu da!" Thủy Miểu Miểu kích động kêu lên, "Đi thôi, động tác nhanh, ta không chờ được muốn đi Diệu thành hàng múa, a, đúng rồi, ta có thể dẫn theo một người cùng đi không?"
Thời gian gấp rút, hiển nhiên không thể để Thủy Miểu Miểu làm thêm việc thừa.
Huyên Nhi.
Ai, Nguyệt Sam có vẻ cũng không thích Huyên Nhi, có lẽ Huyên Nhi ở lại Cổ Tiên tông sẽ tốt hơn, chuyến đi này là có chính sự, cũng không có thời gian quan tâm đến nàng · · · · · · "Ai có thể nói cho bản tôn, sao Thủy Miểu Miểu lại được chọn! Vũ tiên sinh mù mắt rồi sao!" Hiền Ngạn tiên tôn nắm chặt chén trà, thanh âm mang theo nghiến răng nghiến lợi.
Hắn đương nhiên biết Thủy Miểu Miểu gần đây đang làm gì, nhưng Hiền Ngạn tiên tôn không để chuyện này trong lòng.
Yêu cầu của Vũ tiên sinh đối với múa, từ trước đến nay là soi mói, Thủy Miểu Miểu lười biếng như vậy, Vũ tiên sinh có thể vừa mắt sao!
Để Thủy Miểu Miểu bị Vũ tiên sinh đánh thêm mấy roi đằng điều, cũng không tệ.
Kết quả, hiện tại người đều lên tiên thuyền, chạy xa cả trăm tám mươi dặm rồi, các ngươi mới đến nói cho bản tôn!
Nhất Nghệ và Nhị Nhĩ, một hai co rúm lại như chim cút.
Bọn họ cũng không nghĩ đến sẽ có kết cục như vậy, sao Vũ tiên sinh lại chọn trúng Thủy Miểu Miểu chứ?
Rõ ràng hôm qua bọn họ xem, Vũ tiên sinh vẫn còn bắt bẻ Thủy Miểu Miểu rất nhiều, hôm nay sao lại nói một tiếng liền định, nói đi là đi vậy.
Một buổi tối, sao Thủy Miểu Miểu lại đột nhiên tăng mạnh đến vậy.
Cảm tạ Nguyệt Sam buổi tối đã thêm giờ luyện tập đi.
Dù sao Thủy Miểu Miểu hiện tại đã ở trên tiên thuyền tới Diệu thành rồi.
Hiền Ngạn tiên tôn giờ phút này có đi bắt người trở về, cũng chỉ tự làm mất mặt, người ta vì tập tiết mục cho tiệc sinh nhật của Lãnh Tiếu Tiên sinh.
Chính mình đi ngăn cản thì tính là cái gì.
"Cầu nguyện thôi." Hiền Ngạn tiên tôn uống một hơi cạn sạch trà trong chén, nằm liệt trong ghế bành, "Hy vọng lần này đừng xảy ra chuyện ngoài ý muốn."
"Đi Diệu thành thì có thể xảy ra chuyện gì, nhiều người như vậy cùng nhau, hơn nữa Vĩnh Trú nguyên quân cũng ở đó, người này từ trước đến nay làm việc thỏa đáng." Nhị Nhĩ lên tiếng trấn an.
"Thủy Miểu Miểu lần nào rời khỏi Cổ Tiên tông mà không gây chuyện!" Hiền Ngạn tiên tôn liếc Nhị Nhĩ một cái, lời này hoàn toàn không có tác dụng trấn an.
Ngược lại khiến Hiền Ngạn tiên tôn càng lo lắng, Thủy Miểu Miểu sẽ không mang cả Bách Lý Chính Vĩnh đi theo chứ!
Trời ạ, chừa cho hắn con đường sống đi mà · · · · · ·
Bạn cần đăng nhập để bình luận