Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người

Bị Ép Tu Tiên Ta Chỉ Muốn Gả Người - Chương 117: Vô đề (length: 10542)

Từ từ mở mắt ra, đập vào mắt là lớp lụa mỏng của màn che, Cửu Trọng Cừu nửa khép mắt chớp một cái rồi mở to, cúi đầu xem thứ mình đang ôm trong ngực, đó là một chiếc gối mềm thêu hoa đã bị xé mở, bung cả ruột ra ngoài.
Chắc chắn đây không phải phòng của mình, Cửu Trọng Cừu quay đầu nhìn xung quanh, Thủy Miểu Miểu thì gục xuống bàn, đang khoác áo choàng Thiên Vũ ngủ say sưa.
Một cảm giác an tâm chưa từng có, Cửu Trọng Cừu thả gối xuống, tay đặt lên trái tim đang đập hơi nhanh của mình.
Một tiếng động lớn từ bên ngoài vọng vào, Thủy Miểu Miểu gần như cùng lúc với Cửu Trọng Cừu bật dậy.
Cửu Trọng Cừu chân trần đứng trên mặt đất nhìn ra phía cửa, Thủy Miểu Miểu kéo áo choàng trên vai lại, dụi mắt nhìn về phía giường, giọng mềm mại nói: "Ta cứ tưởng ngươi ngã rồi, mà sao rời giường mà gây ra tiếng động lớn vậy?"
Cửu Trọng Cừu quay đầu định giải thích, thì bên ngoài lại có một tràng âm thanh lốp bốp vang lên.
Thủy Miểu Miểu đang ngáp dở thì đứng hình.
"Ngươi cứ ở trong phòng đợi đi." Cửu Trọng Cừu nói rồi chạy ra ngoài.
Sao ta phải ở trong phòng đợi chứ? Thực lực của hai chúng ta cũng ngang nhau thôi mà, hơn nữa đây là Nhân Cảnh Tiểu Trúc, địa bàn của Hiền Ngạn tiên tôn, có thể xảy ra chuyện gì được chứ.
Nhìn cánh cửa vừa đóng lại, Thủy Miểu Miểu chậm rãi ngáp xong, khoác lại áo choàng Thiên Vũ rồi đi ra ngoài.
Cửu Trọng Cừu dẫn trước được vài bước, Thủy Miểu Miểu vừa cất bước định đuổi kịp thì giữa màn bụi mù cuộn lên, một bóng người cao lớn chậm rãi hiện ra.
Thủy Miểu Miểu định hóa thủy doanh ẩn thành kiếm thì thấy người kia ôm quyền chắp tay, "Xin lỗi Miểu Miểu, Cửu Trọng Cừu công tử, có vài con chuột chạy ra, ta đuổi chúng mất chút thời gian."
Bụi tan đi, hai người nhìn Tam Tam với thân hình cao lớn cùng vết máu bên mặt đều theo bản năng lùi lại một bước.
Sững sờ mất một giây, Tam Tam dường như cảm nhận được vết bẩn trên mặt, vội vàng lau đi, liếc nhìn Thủy Miểu Miểu rồi hơi căng thẳng nói: "Cái này, cái này..."
Thật khó khăn lắm mới có người không sợ mình như vậy.
Thủy Miểu Miểu mỉm cười, tiến lên lấy từ trong ngực ra một chiếc khăn tay, đưa cho Tam Tam, "Lau đi, chuột đều có vi khuẩn cả đấy, coi chừng bị bệnh."
Sau khi Tam Tam nhận khăn tay, Thủy Miểu Miểu đẩy nhẹ Cửu Trọng Cừu đứng cạnh mình, "Về mang giày vào đi chứ, không khó chịu chân à!"
Cửu Trọng Cừu im lặng quay về phòng đi giày, Thủy Miểu Miểu nhìn Tam Tam mãi vẫn không lau được hết vết bẩn, khẽ cười, ra hiệu cho Tam Tam ngồi xổm xuống.
Nhẹ nhàng lau vết bẩn trên mặt Tam Tam, Thủy Miểu Miểu tùy ý hỏi, "Hiền Ngạn tiên tôn đang bận gì vậy?"
"Chuyện đông săn."
"Bận lắm nhỉ, ngươi không cần đi hỗ trợ sao?"
"Nô tỳ phải canh giữ ở đây."
Ngoài kia truyền đến tiếng quát, "Chúng ta là phụng mệnh đến hỏi chuyện! Ngươi cản chúng ta có phải là muốn chết không!" Giọng điệu thì hung hăng nhưng không thấy ai dám xông vào.
Tay vẫn không ngừng lau mặt, Thủy Miểu Miểu cũng đoán được bảy tám phần, chắc là chuyện của Phan Tiểu Sương và Thái Trí gặp vấn đề rồi.
"Được." Thủy Miểu Miểu cất khăn tay đi, không hỏi nữa, "Vậy ta về phòng trước."
Vừa thoáng gặp Cửu Trọng Cừu đang đi giày xong, nghe hắn nói chuyện với Tam Tam và nhận được câu trả lời tốt nhất là không nên rời Nhân Cảnh Tiểu Trúc, cũng không nán lại, hiện giờ có lẽ chỉ có việc không tạo thêm phiền phức nữa thôi.
Cho nên cứ ngủ bù đã, Thủy Miểu Miểu thả mình ngồi phịch xuống giường.
Nằm trên giường vẫn là thoải mái nhất, nằm một đêm ở bàn, cả người ê ẩm… Tại hậu sơn, Hiền Ngạn tiên tôn vừa nghe được tin Tam Tam đuổi người của đại trưởng lão đến hỏi Thủy Miểu Miểu đi, thì vừa lúc trông thấy Phương Từ.
Phương Từ vừa tham gia cứu viện, mới về nghỉ ngơi, lúc này trông rất nhếch nhác, vai còn thấm máu.
Ngũ trưởng lão hung hăng đi tới, định xông tới chỗ Phương Từ, liền bị Phương Từ trốn đến một góc chết, ngũ trưởng lão bọn họ chẳng phải đang bế quan sao? Sao giờ lại ra rồi.
"Vì sao lại cản người của Giới Luật đường đến hỏi Thủy Miểu Miểu, người còn chưa vào được Nhân Cảnh Tiểu Trúc đã bị tên hầu của ngươi đánh đến gãy xương sườn?"
Đối mặt với chất vấn nghiêm nghị của ngũ trưởng lão, Hiền Ngạn tiên tôn cười vô tội, "Sư muội bị kinh hách ở hậu sơn, ta dặn Tam Tam bảo vệ nàng, ngũ trưởng lão cũng biết Tam Tam người này cơ bắp thì nhiều chứ không có đầu óc, chắc là hiểu lầm thôi."
Ngũ trưởng lão hừ lạnh một tiếng, "Vậy thì mời Hiền Ngạn tiên tôn mời Thủy Miểu Miểu đến Giới Luật đường, Phan Tiểu Sương đã khai báo hết, Tĩnh Xảo Nhi cũng đã bị đưa đến Giới Luật đường."
"Giới Luật đường dạo này làm việc nhanh thật, chắc là do có sự trợ giúp của các vị trưởng lão." Hiền Ngạn tiên tôn liếc mắt nhìn về phía Phương Từ đang nấp, "Việc Tĩnh Xảo Nhi mưu hại đồng môn Thủy Miểu Miểu, xem ra các vị trưởng lão đã có quyết định, còn Thái Trí đâu?"
"Thái Trí nói là Phương Từ sai khiến, nhưng dù sao Phương Từ cũng là đệ tử của tông chủ, Giới Luật đường không dám bắt người."
"Vậy thì phiền ngũ trưởng lão nói với Giới Luật đường một tiếng, Thủy Miểu Miểu và Phương Từ một lát nữa sẽ đến."
"Đúng rồi, còn một tên đệ tử nữa của ngươi, gọi là Cửu gì ấy nhỉ?"
Nhắc đến Cửu Trọng Cừu, Hiền Ngạn tiên tôn cố nén ý cười, tuy chuyện mưu hại đồng môn này hắn là người bị hại, nhưng ai biết, bị mấy vị trưởng lão xới tung lên như vậy, lại sẽ có vấn đề gì xuất hiện, mà hắn vẫn còn chưa rõ ràng về vấn đề trên người Cửu Trọng Cừu!
Hiền Ngạn tiên tôn giơ tay ngăn ngũ trưởng lão lại, "Cửu Trọng Cừu bị hung thú làm bị thương ở hậu sơn, sợ nguy hiểm đến tính mạng nên không thể xuống giường."
"Gì mà không xuống giường được, rõ ràng là thấy..."
"Ngũ trưởng lão! Ngài không phải nói người được phái đến còn chưa vào đến cửa Nhân Cảnh Tiểu Trúc sao? Vậy làm sao thấy người được?" Hiền Ngạn tiên tôn cắt ngang lời ngũ trưởng lão, mặt lộ vẻ thương tâm, "Mong ngài thông cảm cho cái tâm này của ta, mà Cửu Trọng Cừu cũng là người bị hại, đến hay không cũng có vấn đề gì đâu, chẳng lẽ hắn không đến, thì các vị lại cho rằng Phương Từ vô tội à?"
Hiền Ngạn tiên tôn hiếm khi cứng rắn làm ngũ trưởng lão nghẹn lời, rồi sau đó phẩy tay áo nói: "Mong hiền chất tiểu đệ tử thương tích không nghiêm trọng lắm, dù sao hôm nay hiền chất thế nào cũng phải mất một đệ tử."
"Cung tiễn ngũ trưởng lão." Hiền Ngạn tiên tôn lười quan tâm đến lời nói móc của ngũ trưởng lão, dùng thần thức quét qua, thấy góc tối không còn ai, liền quay người rời đi.
Cửa bị đá văng, Thủy Miểu Miểu ngồi bật dậy từ trên giường, ngơ ngác nhìn Phương Từ đang thở hồng hộc ở cửa, sao tên này cũng sửa tật đạp cửa vậy, là bị Cửu Trọng Cừu lây à?
"Sư thúc, nghe nói ngươi bị thương?"
"Ừ, sao vậy."
Phương Từ bước lên một bước, quỳ một chân xuống đất, Thủy Miểu Miểu cũng xuống giường, nếu không vì biểu tình quá nghiêm túc của Phương Từ, thì Thủy Miểu Miểu đã nghĩ hắn định cầu hôn rồi.
"Mong người tin tưởng, chuyện này tuyệt đối không phải do Tĩnh Xảo Nhi làm."
Tuy biết là không phải cầu hôn, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn có chút thất vọng, sự biến đổi nhỏ nhặt trong biểu cảm của Thủy Miểu Miểu, đều lọt vào mắt Phương Từ.
Phương Từ lập tức hoảng hốt, "Sư thúc, tuy con kết bạn với Tĩnh Xảo Nhi sau khi gia nhập Cổ Tiên Tông, nhưng con rất hiểu rõ con người nàng, nàng tuy ương ngạnh tùy hứng không biết đạo lý, không tính là người tốt, nhưng nàng tuyệt đối không phải là người xấu, nàng không giết hại đồng môn, càng không thể sai Phan Tiểu Sương tổn thương người, nàng rất phân rõ đúng sai…"
Thủy Miểu Miểu bất đắc dĩ nhìn Phương Từ, nàng cũng không tin, nhưng ngươi cho ta một cơ hội để nói có được không?
Thủy Miểu Miểu nhảy xuống giường, trực tiếp che miệng Phương Từ lại, "Yên lặng, ta cũng không quá tin lời của Phan Tiểu Sương nói là do Tĩnh Xảo Nhi sai bảo, cho nên, chúng ta nói ngắn gọn thôi, ngươi đến đây chắc chắn không phải chỉ để nói khách sáo chứ, đi thẳng vào vấn đề được không?"
Phương Từ gật gật đầu, Thủy Miểu Miểu buông tay ra rồi ngồi xuống giường, nghe Phương Từ giải thích.
"Từ từ, đại trưởng lão nhị trưởng lão?" Thủy Miểu Miểu giơ tay bảo Phương Từ dừng lại, bối phận cùng những vấn đề này là khó khăn thứ hai của Thủy Miểu Miểu sau khi trải qua lịch sử của Thần Ma giới, dù sao thì người sống lâu, bối phận nào cũng có thể xuất hiện.
"Trưởng lão gây chuyện sao? Nhưng ta thấy Phương trưởng lão đối với Hiền Ngạn tiên tôn rất cung kính, một chút cũng không dám mạo phạm."
Phương Từ hơi ngơ ra, rõ ràng không phản ứng lại, Thủy Miểu Miểu không hề chất vấn mình mà là nghi ngờ chuyện này, nhưng muốn nói rõ ràng lại rất rắc rối, "Nói đơn giản thì, mấy cái trưởng lão có quan họ Phương này giống như một loại chức danh, thuộc quyền tông chủ quản chế, còn đại trưởng lão nhị trưởng lão thì có quyền tuyển tông chủ..."
"Hội đồng quản trị à~, cái này ta rành." Thủy Miểu Miểu nghĩ trong lòng rồi vô thức nói ra.
"Hội đồng quản trị là cái thứ gì?"
"Hội đồng quản trị không phải là đồ vật." Khoát tay kết thúc chủ đề, Thủy Miểu Miểu đứng dậy cầm áo choàng Thiên Vũ lên, "Đi thôi!"
"Đi đâu?"
Quay đầu nhìn Phương Từ, ngày xưa trông còn lanh lợi mà sao giờ gặp chuyện lại ngơ ra vậy, "Đi Giới Luật đường chứ! Các ngươi giết người đả thương người vốn là bình thường như cân đường hộp sữa mà? Sao đến giờ lại thành ra như vậy, giống hệt cái lão gia nhà ta, cách đối nhân xử thế của con người cứ như sụp đổ ấy."
Tuy nghe không hiểu lắm, nhưng Phương Từ lại cảm thấy kỳ lạ là Thủy Miểu Miểu nói có lý, liền gật đầu.
"Huống chi sự việc lần này rạch ròi như vậy, rõ ràng không nhắm vào các ngươi, cũng không phải vì ta tìm công lý, ta đi nói chuyện, có lẽ bọn họ cũng không thèm nghe, bất quá làm sư thúc ta vẫn rất vui lòng đi một chuyến."
Đẩy cửa ra, ánh nắng giữa trưa chiếu xuống người, như phủ lên người Thủy Miểu Miểu một lớp hào quang, "Nói đi thì nói lại, các ngươi tu hành chẳng phải là nắm tay ai to nghe theo người đó sao!"
"Nắm tay ai to nghe theo người đó." Phương Từ lặp lại một lần rồi nhìn về phía Thủy Miểu Miểu.
Thủy Miểu Miểu nghiêng người đứng thẳng, hơn nửa khuôn mặt bị áo choàng che khuất, chỉ lộ ra nửa gương mặt nhỏ, khẽ nâng cằm lên, dáng vẻ thong dong tự tại, trong ánh mặt trời, không hiểu sao lại toát ra thêm vài phần khí thế cùng cảm giác áp bách, hệt như một vị sư thúc thực thụ.
Phương Từ cung kính thi lễ một cái, không còn giọng điệu ngây ngô: "Sư thúc nói đúng, con xin thụ giáo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận