Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 857: nhẹ nhõm diệt sát

Chương 857: Nhẹ nhõm diệt sát
Kế hoạch của Đại học sĩ rất thành công, hắn đã sáng tạo ra những sinh vật vô hình có thể thôn phệ các sinh mệnh thể khác để mạnh lên. Những sinh vật vô hình này toàn bộ đều bị hắn thiết lập ấn ký, nhất định phải nghe lệnh của hắn.
Có những sinh vật không có đức hạnh này, hắn liền có lực lượng để đối kháng với Trụ Thiên Cổ thần triều.
Chỉ tiếc, hắn đã không thể sống sót.
“Có thể cải tạo sinh vật hữu hình thành sinh vật vô hình, trình độ của tên Đại học sĩ này thật cao.” Tô Ngự thoát khỏi ký ức của sinh vật khói đen. Đối phương rất thảm, bị Trụ Thiên Cổ thần triều đùa bỡn rồi vứt bỏ, sau đó lại bị Đại học sĩ lừa gạt.
Bất luận là Trụ Thiên Cổ thần triều hay Đại học sĩ, đều không phải hạng tốt lành gì.
Tô Ngự lắc đầu, kỳ thực khi đạt đến trình độ nhất định, thiện ác liền không còn quan trọng. Đối với người bình thường của Trụ Thiên Cổ thần triều mà nói, hoàng thất làm rất đúng, kế hoạch tạo tiên một khi thành công, toàn bộ thần triều đều sẽ được lợi. Nhưng đối với những thiên tài kia thì lại không công bằng.
Bọn họ đã mất đi thiên tư mà mình vẫn luôn tự hào, dưới đả kích trọng đại ấy, có rất ít người có thể bình tĩnh đối mặt.
Khói đen xung quanh chậm rãi bao vây Tô Ngự, khí tức quỷ dị tràn ngập trong không khí, khiến người ta lạnh cả sống lưng.
“Cũng là một đám người đáng thương.” Tô Ngự dang hai tay, chín mặt trời nhỏ ngưng tụ trong lòng bàn tay. Chí Tôn thể cung cấp năng lượng vô tận, mặt trời nhỏ rất nhanh liền hóa thành chín hỏa cầu màu vàng lớn bằng Lam Tinh.
“Ta đưa các ngươi một đoạn đường!” Lũ sinh vật khói đen có chút sợ hãi, bọn chúng cảm nhận được nguy cơ sinh tử từ chín mặt trời nhỏ kia.
Nhưng vào lúc này, theo tiếng nổ của những mặt trời nhỏ, ngọn lửa màu vàng quét sạch Bát Hoang, vô số sinh vật khói đen gào thét, rồi dần dần tiêu tán trên không trung.
Cửu thiên diệu Đại thiên!
Một kích này là một kích toàn lực của Tô Ngự!
Chí dương thể, Hỗn Độn thể cùng Chí Tôn thể đều bị hắn thúc đẩy đến cực hạn, uy lực thể hiện ra cũng là điều trước đó không thể tưởng tượng được.
Uy lực sinh ra từ vụ nổ của chín mặt trời nhỏ đủ để phá hủy ba bốn thái dương hệ, tinh thần dưới một kích này cũng chỉ có thể hóa thành bụi bặm vũ trụ.
Ầm ầm!
Tô Ngự từ trong hỏa diễm bước ra, như một vị quân chủ của lửa.
Hắn quan sát những phương hướng khác, vẫn còn sinh vật hắc nham, nhưng hắn không có nhiều thời gian để chơi đùa cùng những sinh vật này.
Hắc Long thần kiếm và Thiên Minh đoản đao xuất hiện, Tô Ngự bày ra một tư thế kỳ quái, thần kiếm và đoản đao đồng thời lóe lên!
Thần tránh!
Ma tránh!
Hắc quang cùng kim quang giao hội, hình thành kiếm khí hình nửa vòng cung, nơi nó đi qua, khói đen sụp đổ.
Tô Ngự bay thật nhanh, theo sát phía sau kiếm khí.
“Nhân loại, mơ tưởng trốn!” Khói đen gào thét, từng cây xúc tu hình thành từ khói đen hướng Tô Ngự chộp tới.
Tô Ngự đánh ra Đệ nhất sát thuật, đánh nát những xúc tu đó.
Sinh vật khói đen không cam tâm để thức ăn cứ thế chạy trốn, liền lao về phía thủ thành.
Ngay tại khoảnh khắc khói đen tới gần thủ thành, bên trong thủ thành của Trụ Thiên Cổ thần triều, từng tòa tượng thần phảng phất sống lại, trong đó một tòa tượng thần con nghê gào thét, bắn ra một đạo sóng ánh sáng.
Rống!
Sinh vật màu đen bị đánh lui, thân thể bị đánh tan, khói đen tứ tán.
Tô Ngự đứng tại rìa thủ thành, liếc mắt nhìn lũ sinh vật khói đen.
Một kích kia chỉ đánh tan sinh vật khói đen chứ không giết chết chúng.
Chứng tỏ thứ mà sinh vật khói đen kiêng kỵ không phải là đòn công kích đó, mà là một thứ gì đó khác.
“Bên trong còn có những thứ khủng bố khác.” Tô Ngự cảm giác được khí tức còn sót lại của Chung Tử Hàm, chứng tỏ Chung Tử Hàm đã đến được thủ thành.
Bên trong thủ thành, từng pho tượng thần đang công kích những kẻ ngoại lai, Chung Tử Hàm đang đại chiến cùng một pho tượng thần Ác Ma.
Tượng thần vô cùng cứng rắn, cũng không phải là sinh mệnh thể bình thường, công kích phổ thông không có tác dụng đối với chúng, phải sử dụng công kích tinh thần mới có thể thực sự làm tổn thương tượng thần.
Cự chưởng của tượng thần Ác Ma rơi xuống, ép Chung Tử Hàm vào mặt đất, một tiếng ầm vang, tượng thần Ác Ma tưởng rằng mình đã thành công.
Còn chưa đợi hắn giơ tay lên, một lực cực lớn từ bên dưới cự chưởng truyền đến, Chung Tử Hàm đã dùng sức mạnh nhục thân cứng rắn nâng cự chưởng lên!
Nàng có Huyền Vũ truyền thừa!
Mà nhục thân của Huyền Vũ!
Chính là mạnh nhất trong Tứ Tượng thánh thú!
“Thứ quỷ quái, thật sự cho rằng ta không giết được ngươi sao!!” Đãng ma!
Phía sau Chung Tử Hàm hiện ra pháp tướng, cao tới vài trăm mét, mọc ra sáu cánh tay, giống như Bất Động Minh Vương, uy nghiêm bá khí.
Theo nàng thúc đẩy thần thông, sáu cánh tay của pháp tướng đồng loạt công kích.
Tượng thần Ác Ma thấy vậy, cũng không chịu yếu thế, tung một quyền đón đỡ.
Thân thể của nó được chế tạo từ hợp kim vũ trụ cực kỳ cứng rắn, cho dù là Chủ Thần cũng rất khó phá hủy!
Oanh!
Tượng thần Ác Ma loạng choạng, lùi lại mấy bước, nó lại bị đánh lui!
Bị một Tinh Thần đánh lui!
Còn không đợi tượng thần Ác Ma tiếp tục công kích, Chung Tử Hàm lại động, ngọn lửa màu vàng thiêu đốt bên ngoài thân, tạo thành một kiện thần y, đôi vớ cao màu đen biến mất trong hỏa diễm, nàng hóa thân thành một mặt trời nhỏ, phóng tới tượng thần Ác Ma.
Bất ngờ không kịp chuẩn bị, tượng thần Ác Ma không cách nào tránh né, bị mặt trời nhỏ trực tiếp đánh trúng.
Bành!
Tượng thần Ác Ma vỡ ra từng vết nứt, ngọn lửa màu vàng thuận theo vết nứt tiến vào bên trong tượng thần Ác Ma.
Chỉ chốc lát sau, tượng thần Ác Ma liền không còn phản ứng.
Chung Tử Hàm đứng trên đỉnh đầu tượng thần Ác Ma, quan sát bốn phía, những người khác vẫn chưa giải quyết xong tượng thần của mình.
Những người bị Chung Tử Hàm nhìn chăm chú, đều cảm thấy trong lòng thắt lại, cảm nhận được áp lực.
“Thật là một nữ nhân mạnh mẽ, nhẹ nhàng trấn sát một pho tượng thần, chiến lực không thấp, nhất định là người tranh đoạt Di Bảo hữu lực.” có người thầm nghĩ trong lòng.
Ngọn lửa màu vàng dần dần tan đi, một lưỡi dao sắc bén tỏa hàn quang lộ ra mũi nhọn, đánh lén Chung Tử Hàm đang lơi lỏng cảnh giác.
“Trái ngọt của thắng lợi làm người ta say mê, bất kỳ sinh vật nào cũng sẽ vào lúc này buông lỏng cảnh giác, lộ ra sơ hở.” Một người mặc trường bào màu trắng, trong nháy mắt xuất hiện sau lưng Chung Tử Hàm, lưỡi dao trong tay hướng về phía gáy nàng đâm tới.
“Đầu của ngươi, ta nhận!” Người áo bào trắng đột nhiên chú ý tới mắt Chung Tử Hàm cử động, khóe mắt liếc nhìn hắn, Lăng liệt sát ý khiến hắn giật mình.
Không đúng!
Đây là bẫy rập!
Người áo bào trắng phát giác có điều không ổn, lập tức lùi về phía sau.
Hắn rất nhanh, nhưng Chung Tử Hàm còn nhanh hơn, Ngọc Chưởng đặt lên mặt hắn, lực cực lớn khiến người áo bào trắng không cách nào chống cự.
“Ngay cả Tiểu Ngự cũng sẽ không cận chiến với ta! Ngươi lấy dũng khí từ đâu ra!” Chung Tử Hàm dùng sức ấn mạnh, đem đầu người áo bào trắng ấn vào mặt đất.
Bành!
Mặt đất trong phạm vi mấy chục cây số vỡ ra như mạng nhện, ở trung tâm, người áo bào trắng bị Chung Tử Hàm ấn xuống lòng đất hơn một trăm mét.
Chung Tử Hàm buông tay ra, người áo bào trắng đã trợn trắng mắt, mất đi ý thức.
Ba lưỡi dao từ trong hư không nhô ra, phong tỏa đường lui của Chung Tử Hàm.
“Không hổ là đệ tử thánh địa, ngươi là người đầu tiên có thể thoát khỏi sát thủ số 28, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.” “Ba người chúng ta hợp tác chưa bao giờ thất bại, cho dù là Giới Thần cũng từng bị ám sát thành công.” “Đầu của ngươi, chúng ta nhận.” Ba tên người áo bào trắng cười, phảng phất như giây sau, bọn hắn liền có thể giết chết Chung Tử Hàm.
“Kẻ ám sát, chú ý sau lưng các ngươi kìa.” Chung Tử Hàm cười cười, không hề bối rối.
Trên vai ba tên người áo bào trắng chợt xuất hiện ba bàn tay, làm cho ba người giật nảy cả mình!
Cái gì!
Ba người quay đầu, chỉ thấy ba người giống hệt nhau đang đứng sau lưng bọn họ.
“Tô Ngự! Tại sao lại có ba Tô Ngự?” một người trong đó nhận ra Tô Ngự, kinh ngạc nói.
“Phân thân mà thôi, dùng loại thần thông rác rưởi này, ngươi muốn giết......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận