Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 335: cực thiên một đao

Chương 335: cực thiên một đao
Trên hải vực xa xôi Có một chiếc thuyền nhỏ đang chạy, đám người trên boong thuyền đang cười nói, bỗng nhiên, bầu trời biến đổi lớn, dị tượng đột ngột xuất hiện.
“Đây là tình huống thế nào? Tại sao bầu trời lại biến thành màu đen trong nháy mắt! Chẳng lẽ chúng ta đã tiến vào ma quỷ hải vực rồi sao?” có người hoảng sợ, lớn tiếng hô to.
Người trẻ tuổi tóc vàng cầm đầu chau mày, “Không, đây không phải điềm báo bão tố, mà là dị tượng Thần Minh! Có tượng thần bị đánh thức!”
Người trên boong thuyền nhất thời giật nảy mình.
Lại có Thần tử sinh ra!
Nhìn cấp bậc dị tượng của nó, vị Thần Minh này e rằng mạnh đến mức không còn gì để nói!
“Thời đại này, rất nhiều thiên kiêu cùng nổi lên, hôm nay lại thêm một người khuấy đảo thời cuộc, tương lai là điều có thể, Lam Tinh có khả năng trong tương lai không xa, thoát khỏi sự trói buộc của Thiên Đình.”
“Không, các ngươi nghĩ kỹ lại xem, nơi này là nơi nào, đây là hải dương, có khả năng không phải nhân loại!”
“Ngươi nói là bộ tộc Ngư Nhân?”
“Không sai, bộ tộc Ngư Nhân đã trốn thoát khỏi Già Nam Thành, đồng thời một lòng muốn trả thù nhân loại.
Có thể là một Ngư Nhân nào đó đã nhận được truyền thừa, nhân loại sắp gặp đại nạn!”
Đám người hai mặt nhìn nhau, nếu để bộ tộc Ngư Nhân nhận được truyền thừa Thần Minh, vậy thì gay go rồi.
“Không được, chúng ta phải lan truyền tin tức này ra ngoài, để người trên toàn thế giới đều biết.
Những kẻ đã giúp bộ tộc Ngư Nhân chạy trốn kia, các ngươi cứ chờ bị chế tài đi! Thân là nhân loại, vậy mà lại đi giúp một đám súc sinh.” có người hét lớn.
Tô Ngự không biết rằng, vì dị tượng của hắn, đã gây ra một cơn chấn động trong xã hội loài người.
Sau một giờ
Tô Ngự tỉnh lại, quần áo trên người đã hoàn toàn vỡ nát, để lộ cơ bắp rắn chắc. Kể từ khi nhận được truyền thừa huyết mạch Tổ Vu, cơ thể hắn đang phát triển theo hướng cơ bắp cuồn cuộn, cơ bắp ngày càng lớn hơn.
Tinh thần lực của hắn lại một lần nữa thuế biến, trong tinh thần hải xuất hiện thêm một ít điểm màu vàng, đây là đặc điểm của linh hồn bất hủ.
Khi tinh thần hải của hắn hoàn toàn chuyển hóa thành màu vàng, linh hồn của hắn sẽ đặt chân vào cảnh giới Bất Hủ, cũng có thể gọi là thần hồn!
Lần thuế biến đầu tiên của hắn là sau khi hấp thụ long não, đã xuất hiện một ít điểm màu vàng. Trải qua ba lần tẩy lễ năng lượng từ truyền thừa Tổ Vu, số điểm màu vàng của hắn ngày càng nhiều hơn.
Có điều, linh hồn bất hủ đối với hắn tác dụng không lớn lắm. Hắn có Hồng mông tử khí trong người, đã có thọ nguyên vô tận, thần hồn chỉ có thể tăng cường tinh thần lực cho hắn mà thôi.
Tô Ngự siết chặt nắm đấm, Lôi Quang lóe lên. Lôi điện màu trắng, màu lam, màu tím hắn đều có thể sử dụng được, đây chính là sự cường đại của Lôi Chi Tổ Vu Cường Lương!
“Thuộc tính Lôi, được mệnh danh là nguyên tố có lực công kích mạnh nhất, kết hợp với quyền pháp của ta, hẳn là có thể phát huy ra lực lượng còn mạnh hơn nữa!” Tô Ngự hài lòng gật đầu.
Đồng thời hắn cũng lĩnh ngộ được đạo vận lôi điện, động thiên Cường Lương cũng mở rộng đến mức độ lớn tương đương với hai động thiên Tổ Vu còn lại.
“Mặc quần áo tử tế vào, chúng ta mau chóng rời đi!” Tô Cửu Tông nhắc nhở.
Hôm sau
“Gia gia, ngươi biết Linh Võ Thành không?” Tô Ngự đột nhiên hỏi.
Tô Cửu Tông là người của thời đại trước, những điều biết được chắc chắn nhiều hơn Đoan Mộc Ngạo Sương, có khả năng biết về Linh Võ Thành.
Theo tính toán của Tô Ngự, lão bà kia tuổi tác ít nhất cũng phải mấy vạn năm. Dựa theo việc nàng mỗi lần đoạt xá anh nhi năm tháng tuổi, đến tháng thứ mười thì vứt bỏ, mỗi lần hao phí năm tháng thời gian, thì 100.000 lần chính là hơn bốn vạn năm.
Linh Võ Thành?
Tô Cửu Tông kinh ngạc nhìn về phía Tô Ngự, “Ngươi hỏi cái này làm gì?”
Nhìn thấy dáng vẻ này của Tô Cửu Tông, Tô Ngự mừng rỡ, “Ta có chuyện rất quan trọng, bên trong Linh Võ Thành có thứ ta muốn, ngươi có biết Linh Võ Thành không?
Ta đã tra cứu Linh Võ Thành trên bản đồ, vậy mà không tìm thấy nơi đó, trên mạng cũng không có tin tức gì về Linh Võ Thành cả.”
“Đương nhiên là biết, đó là thành trì của thời đại chúng ta, có điều bây giờ đã bị người ta hủy diệt, trở thành cấm kỵ chi thành, trên internet không tra được là chuyện rất bình thường.
Bởi vì không có công ty nào nguyện ý đón nhận lửa giận của vị cường giả kia, tin tức liên quan đến Linh Võ Thành chỉ lưu truyền trong miệng những người thuộc thế hệ trước của chúng ta, thế hệ mới có rất ít người biết.
Thứ ngươi muốn tìm ở Linh Võ Thành sao?
Có lẽ ngươi phải thất vọng rồi, Linh Võ Thành đã bị hủy diệt mấy trăm năm, lúc ngươi còn chưa ra đời thì Linh Võ Thành đã bị diệt rồi.” Tô Cửu Tông nói.
Cái gì!
Tô Ngự nhíu mày, Linh Võ Thành vậy mà đã bị hủy diệt rồi sao?
Có nhầm không vậy!
Khó khăn lắm mới có được tin tức chính xác, vậy mà lại bị cắt đứt đột ngột như vậy!
“Linh Võ Thành đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại bị hủy diệt?” Tô Ngự hỏi.
“Linh Võ Thành là một thành trì cổ xưa, được thành lập vào khoảng sáu vạn năm trước. Vào thời đại của chúng ta, thực lực của Linh Võ Thành rất cường đại, nổi danh thiên hạ nhờ sản xuất Linh Võ mỏ.
Chuyện xảy ra vào mấy trăm năm trước, có một nam tử lưng đeo đao đi khắp nơi, ma luyện đao ý.
Tại Linh Võ Thành, hắn đã gặp được người yêu thương nhất đời mình, hai người đã lập lời thề non hẹn biển.
Sau đó, vị nam tử kia vì ma luyện đao ý đã rời khỏi Linh Võ Thành, hai người hẹn ước mười năm sau gặp lại.
Mười năm sau Hắn chỉ thấy được phần mộ của vợ mình, cùng với một đứa trẻ đang thoi thóp hơi thở cuối cùng.
Nam tử nổi điên, đao ý đột phá cảnh giới đại tông sư, thực lực lại nâng cao một bước.
Sau ngày hôm đó, Linh Võ Thành bị hủy diệt, không một ai chạy thoát khỏi Linh Võ Thành, tất cả mọi người trong thành đều bị bắt chôn cùng với thê tử của hắn.”
Tô Ngự xoa cằm, tượng thần Chuẩn Đề vốn ở phủ thành chủ Linh Võ Thành. Sau khi gã cường giả kia hủy diệt Linh Võ Thành, bảo vật hẳn là đã bị hắn thu giữ, tượng thần Chuẩn Đề rất có thể đang ở trên tay hắn.
“Gã cường giả kia tên là gì?” Tô Ngự hỏi.
“Miêu Thiên Thư, cực thiên một đao Miêu Thiên Thư, đao như thần quang, không người nào địch nổi.”
“Miêu Thiên Thư không phải là kỵ sĩ phế tích sao? Ta biết tin tức về hắn.” Đoan Mộc Ngạo Sương bỗng nhiên nói.
Ánh mắt hai người cùng nhìn về phía nàng. Đoan Mộc Ngạo Sương chần chờ một lát rồi mở miệng: “Trên thế giới này, cường giả tên là Miêu Thiên Thư hẳn là chỉ có một người đó thôi, một tồn tại trong truyền thuyết.
Phế tích Linh Võ Thành chính là mộ địa của vợ hắn, hắn đã một mình sinh sống ở nơi đó mấy trăm năm, không một ai dám đến quấy rầy hắn.
Tiểu Ngự và nữ nhi của hắn lại là bạn học, có lẽ ngươi có thể bắt đầu từ nữ nhi của hắn, tìm ra điểm đột phá.”
“Ta và nữ nhi của hắn là bạn học? Có nhầm không vậy, nữ nhi của hắn chắc cũng đã mấy trăm tuổi rồi! Hẳn phải là người thuộc thế hệ của gia gia, làm sao có thể là bạn học của ta được chứ.” Tô Ngự nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận