Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 748: khảo thí thần điện

“Tô Ngự sư đệ, ta có một chuyện rất nghi hoặc.” “Tuyết sư huynh cứ nói thẳng.” Tô Ngự mỉm cười, Tuyết Thanh Hà mang đến cho hắn cảm giác không tệ lắm, nhẹ nhàng lịch sự.
Còn khiến người ta thấy yên tâm hơn cả sư phụ.
Thiên Sát Phong chủ sau khi đưa hắn vào trong núi, liền chạy ra chỗ sâu trong tinh không, trước khi đi nói cho hắn biết, muốn đi giết vài con tinh không cự thú cho thêm hứng.
Loại phong cách hành sự này, rất khó làm người ta yên lòng.
Tô Ngự cũng không chỉ một lần phàn nàn về Thiên Sát Phong chủ.
“Thiên cốt, sư đệ làm thế nào có được?” Bầu không khí trở nên nặng nề, bàn tay đang làm việc cũng khựng lại, ngây tại chỗ.
Tuyết Thanh Hà nhìn chằm chằm Tô Ngự.
Qua một lúc lâu… Tô Ngự cười cười, “Bẩm sinh đã có.” “Vậy thì thật khiến người ta ngưỡng mộ, vận khí của sư đệ ngươi thật đúng là đáng sợ, thật đáng hâm mộ.” “Bình thường thôi.” Tô Ngự khoát tay.
“Song chí cao thể, thiên cốt gia thân, nếu đây mà là bình thường, thì ta rất khó tìm ra người nào có vận khí mạnh hơn ngươi.” Tuyết Thanh Hà cười khổ.
Hai người nói chuyện với nhau rất lâu, đến lúc gió chiều chạng vạng, Tuyết Thanh Hà đứng dậy muốn rời đi.
“Sư đệ, đặc biệt nhắc nhở, đại sư tỷ sắp tỉnh rồi~” Tô Ngự đứng trước cửa động phủ, nhìn theo bóng Tuyết Thanh Hà dần rời đi.
Tiểu Thanh đi tới, “Thiếu gia, Doanh tiểu thư gửi tin tức cho ngài.” Tô Ngự nhận lấy ngọc bài, trên ngọc bài lưu trữ tin tức của Doanh Nhạn Hạm, chỉ người đặc biệt mới có thể mở ra.
Hắn thả thần niệm ra, tiếp nhận tin tức của Doanh Nhạn Hạm.
Tuyết Thanh Hà! Có điểm khác thường!
Tô Ngự mặt không đổi sắc, dường như đã sớm liệu được.
Tuyết Thanh Hà quá hoàn mỹ!
Hoàn mỹ đến mức khiến người ta không nảy sinh bất kỳ nghi ngờ nào!
Chính sự hoàn mỹ này lại khiến Tô Ngự thầm cảm thấy có gì đó không đúng.
Con người… Làm gì có ai hoàn mỹ.
Càng tỏ ra hoàn mỹ, hắn chắc chắn đang che giấu điều gì đó!
“Tuyết sư huynh, ngươi đang che giấu điều gì?” Tô Ngự thầm nghĩ trong lòng.
Màn đêm dần buông… Ánh trăng rắc xuống mặt đất… Tô Ngự ngồi xếp bằng tu luyện, Tiểu Bạch lặng lẽ đi tới.
“Chuyện gì?” Tô Ngự chậm rãi mở mắt, trong con ngươi thấp thoáng pháp tắc thời không xen lẫn.
Hắn tu luyện không đơn thuần là pháp tắc thời gian hay pháp tắc không gian, mà là pháp tắc thời không!
Đây là một loại pháp tắc dung hợp!
So với pháp tắc thời gian, không gian đơn lẻ, nó mạnh hơn rất nhiều!
“Đại nhân, ngài nên nghỉ ngơi.” “Người tu hành, làm gì có chuyện nghỉ ngơi.” Tô Ngự lắc đầu.
“Đại nhân, kết hợp lao động và nghỉ ngơi mới có thể tu luyện nhanh hơn.” “Ngươi lui ra đi, ta mệt tự nhiên sẽ nghỉ.” “Vâng!” Tiểu Bạch lui ra.
Trong phòng bên cạnh, Tiểu Thanh thấy Tiểu Bạch trở về, liền hỏi: “Tỷ tỷ, sao tỷ lại về rồi?” “Thiếu gia không nghỉ ngơi.” Tiểu Thanh nghe vậy có chút chán nản, “Vậy chúng ta phải làm sao? Nếu trong một trăm ngày không thể phục thị thiếu gia nghỉ ngơi, chúng ta sẽ bị xử lý.” Tiểu Bạch vỗ vai Tiểu Thanh, “Đừng gấp, thời gian của chúng ta còn nhiều, sẽ có lúc thành công thôi.” “Tỷ tỷ, nếu chúng ta bị xử lý, sẽ thế nào?” Tiểu Bạch khựng lại, “Sẽ phải rời Diêu Quang Thánh Địa, ra ngoài cực khổ vật lộn, ăn bữa hôm lo bữa mai, lúc nào cũng có thể mất mạng.” “Ta không muốn như vậy.” “Tỷ tỷ sẽ không để chuyện này xảy ra đâu.” Tiểu Bạch nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu Thanh, an ủi nàng.
Hôm sau… Sáng sớm… Tô Ngự đi ra động phủ, dưới sự dẫn đường của Tiểu Thanh, tiến về Khảo Thí Thần Điện.
Khảo Thí Thần Điện là nơi để đệ tử Thánh Địa khảo nghiệm mức độ lĩnh ngộ pháp tắc của mình.
“Thiếu gia, Khảo Thí Thần Điện là thứ chỉ thế lực lớn mới có, vì chi phí xây dựng quá cao, thế lực nhỏ bình thường không có Khảo Thí Thần Điện.
Thông qua khảo thí, biết được mình đã lĩnh ngộ pháp tắc đến trình độ nào, thì có thể lập kế hoạch tu luyện, chuyên tâm vào một pháp tắc nào đó, nhanh chóng đột phá cảnh giới.” Tiểu Thanh vừa dẫn đường, vừa giải thích cho Tô Ngự.
“Ngươi rất hiểu về Thánh Địa nhỉ.” Tiểu Thanh mặc váy lụa màu xanh lục, dáng vẻ ngọt ngào, nghe vậy cười tủm tỉm.
“Sau khi gia nhập Thánh Địa, chúng ta đều phải trải qua huấn luyện, vì vậy mới hiểu rõ Thánh Địa.” “Vậy à.” Trên đường, đệ tử Diêu Quang Thánh Địa nhìn thấy lệnh bài của Tô Ngự, đều vội vàng tránh ra một lối đi.
“Chào Tô Sư Huynh!” Đệ tử ngoại môn của các ngọn núi khác nhìn thấy hắn đều chào hỏi, còn đệ tử nội môn thì không cần chào.
Chỉ có đệ tử nội môn của cùng một ngọn núi mới chào hỏi đệ tử thân truyền cùng một mạch.
Gặp đệ tử thân truyền của ngọn núi khác thì không cần chào.
“Ánh mắt bọn họ nhìn ta, sao lại có chút kỳ quái?” Tô Ngự đi suốt dọc đường, đệ tử ngoại môn đối với hắn rất cung kính, nhưng lại đều né tránh hắn.
Cứ như hắn là rắn độc mãnh thú gì vậy.
Tiểu Thanh che miệng cười khẽ, “Thiếu gia, ngài là đệ tử thân truyền của Thiên Sát Phong, bọn họ thấy ngài, đương nhiên sẽ né tránh ngài.
Diêu Quang Thánh Địa vẫn luôn có một hiện tượng kỳ lạ, đệ tử thân truyền của các ngọn núi khác ra ngoài, đều sẽ có rất nhiều đệ tử vây quanh, như chúng tinh phủng nguyệt vậy.
Thiên Sát Phong thì khác, đệ tử thân truyền ra ngoài, đệ tử cùng ngọn núi cũng chẳng để ý, càng đừng nói là vây quanh.
Thiếu gia ngài ở Thiên Sát Phong cũng mấy ngày rồi, cũng đã tiếp xúc với đệ tử Thiên Sát Phong, có phải đã hiểu ra rồi không?” Tô Ngự ngẫm kỹ lại, đúng là như vậy.
Đệ tử Thiên Sát Phong đều hành động theo ý mình, bảo bọn họ giết người thì ai nấy đều như kẻ điên xông lên hàng đầu.
Nếu bảo bọn họ đi nịnh nọt, e rằng đánh chết bọn họ cũng làm không được.
“Trên đường không thấy đệ tử thân truyền của ngọn núi khác, bọn họ đều không ra ngoài à?” “Thiếu gia, sắp đến đại tế Thánh Địa rồi, bọn họ chắc chắn đều đang tu luyện.” “Đại tế Thánh Địa?” “Vâng, Diêu Quang Thánh Địa cứ mỗi hơn vạn năm lại tổ chức một lần đại tế Thánh Địa.
Trong đại tế, đệ tử tất cả đỉnh núi sẽ tranh phong, tiên tổ sẽ ban thưởng rất nhiều bảo vật. Lần đại tế Thánh Địa trước, có người đã nhận được trứng Thái Cổ di chủng, sau khi ấp thành công và tỉ mỉ bồi dưỡng, đã trở thành một đại chiến lực hàng đầu.” Thái Cổ di chủng… Tô Ngự liền nhớ tới ngày vào Diêu Quang Thánh Địa, hắn ngồi lên Cổ Đế bảo tọa, nhận được một phần cơ duyên.
Phần cơ duyên đó rất thâm ảo, nhất thời hắn cũng không thể lĩnh hội hết được.
Mấy ngày nay, hắn đã phân tích được một phần nhỏ.
Có vẻ như là bảo thuật do Thái Cổ di chủng để lại!
Trông vô cùng sâu sắc ảo diệu, chắc chắn không phải bảo thuật bình thường!
“Cách đại tế Thánh Địa còn bao lâu?” “Còn hơn 300 năm.” Tô Ngự từ lúc sinh ra đến giờ còn chưa được 300 năm!
Hắn không khỏi lắc đầu, đây chính là nỗi buồn của việc tu luyện quá nhanh mà.
Tiểu Thanh còn tưởng thời gian quá ngắn, Tô Ngự chưa chuẩn bị kịp, “Thiếu gia, không sao đâu, lần đại tế này không tham gia được thì có thể tham gia lần sau.” Tô Ngự dở khóc dở cười, đành phải gật đầu.
Rất nhanh… Đã đến Khảo Thí Thần Điện.
Đi vào thần điện, bên trong có rất nhiều đệ tử đang khảo thí, cũng có người đi cùng đệ tử khác đến đây khảo thí.
“Ai, mức độ lĩnh ngộ pháp tắc vẫn chưa đủ, chỉ còn thiếu một chút xíu nữa là ta có thể đột phá cảnh giới rồi.” có đệ tử uể oải lắc đầu.
“Ngươi nghe nói chưa? Đệ tử thân truyền Lâm Diệp của Diêu Quang Phong, mức độ lĩnh ngộ Hỗn Độn pháp tắc đã được ba thành! Mức độ lĩnh ngộ Khởi Nguyên pháp tắc cũng được hai thành rồi!” “Hỗn Độn pháp tắc? Khởi Nguyên pháp tắc? Đó là gì chứ, cũng không phải pháp tắc thời gian hay pháp tắc không gian, ngươi kích động cái gì.” “Hỗn Độn pháp tắc, Khởi Nguyên pháp tắc, so với pháp tắc thời gian, pháp tắc không gian còn thâm ảo hơn! Cao cấp hơn!
Là pháp tắc cao cấp ngang hàng với pháp tắc thời không! Cực kỳ khó lĩnh ngộ! Ba thành Hỗn Độn pháp tắc còn mạnh hơn năm thành Nguyên Tố pháp tắc!” “Vậy thì có gì đặc biệt! Đệ tử thân truyền Trường Tôn Xuân Lam của Ma Thiên Phong hôm qua khảo thí, trình độ lĩnh ngộ Tịch Diệt pháp tắc và Sinh Tử pháp tắc đều đạt đến một thành! Có thể đột phá Thiên Thần cảnh giới bất cứ lúc nào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận