Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 306: Diệp Phàm bí mật nhỏ

Chương 306: Bí mật nhỏ của Diệp Phàm
Đợi Thái Vân Vận tỉnh lại, Tô Ngự phát hiện nàng dường như biến thành người khác, linh khí trong cơ thể thay đổi hẳn đi, trên người tỏa ra một luồng khí tức kỳ lạ.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Tô Ngự nhíu mày, đợi Thái Vân Vận tỉnh lại, nàng cũng không nói rõ được chuyện gì xảy ra trên người mình.
“Ta dường như mơ thấy gì đó, nhưng lại chẳng nhớ gì cả.” Thái Vân Vận mơ màng nói.
“Nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa.” Tô Ngự vỗ nhẹ đầu Thái Vân Vận.
Tô Ngự nhận ra ấn vạn tự Phật trên trán nàng có chút biến đổi, trong lòng thầm suy đoán.
Hẳn là một cơ duyên nào đó.
Khi tay Tô Ngự chạm vào người nàng, có thể cảm nhận được một nguồn sức mạnh ẩn tàng bên trong cơ thể, bá đạo vô song, chỉ thiếu một cơ hội để trỗi dậy.
Tiềm Long tại uyên!
Tô Ngự nghĩ đến từ này, Thái Vân Vận hiện tại chính là một con Tiềm Long.
Lúc trước hắn vẫn nghĩ rằng, người có tư chất mạnh nhất là Trường Tôn Xuân Lam sẽ trở thành người mạnh nhất trong số các sư tỷ sau này, nhưng giờ xem ra Thái Vân Vận khí vận hưng thịnh, tương lai vẫn còn khó nói.
Lúc nhị phẩm bị Lâm Diệp mang đi rèn luyện nền tảng, lúc đột phá tam phẩm lại nhận được công đức, phần khí vận này quả thật kinh người.
Ở một nơi khác Diệp Trần đại chiến với người có Trùng Đồng, ma khí kinh khủng và Hỗn Độn chi khí của Trùng Đồng va chạm vào nhau.
Đây là cuộc chiến giữa Chí Tôn thiếu niên đời trước và Chí Tôn thiếu niên đời này.
Ầm!
Hai người tách ra, người có Trùng Đồng lùi lại bảy bước, còn Diệp Trần lùi lại sáu bước, nhỉnh hơn một bậc.
Thân thể người có Trùng Đồng được Hỗn Độn chi khí bao bọc, trong tay cầm Hỗn Độn Song Áp, đây không phải binh khí của hắn, mà là binh khí do Trùng Đồng huyễn hóa thành.
“Tại sao ngươi lại tập kích ta! Giữa ngươi và ta không oán không cừu! Lẽ nào ngươi không sợ Hắc Ám Giáo Đình nổi giận sao!” Người có Trùng Đồng gầm lớn, nam tử áo đen trước mắt này là kình địch đầu tiên hắn gặp phải.
Những kẻ địch trước đây đều không sống sót qua mười chiêu của hắn, căn bản không cần dùng đến Trùng Đồng.
Mà nam nhân này, thực lực cực mạnh, ma khí quanh người khủng bố không ngừng, thần thông lại có thể đối kháng với thần thông công phạt của Trùng Đồng!
Diệp Trần phủi bụi trên người, thản nhiên mở miệng: “Ngươi dùng Trùng Đồng của ta, lại nói với ta không oán không cừu, không buồn cười sao?” Sắc mặt người có Trùng Đồng hoảng hốt, tên này trước mắt lại chính là chủ nhân ban đầu của Trùng Đồng!
Không có Trùng Đồng đã mạnh như vậy, một khi sở hữu Trùng Đồng rồi, hắn sẽ mạnh đến mức nào nữa?
Nghịch thiên?
“Ha ha, hóa ra ngươi chính là tên đại ngốc đó, ta nghe sư phụ nói rồi, Trùng Đồng trên người ngươi chính là lãng phí, vậy mà còn chưa mở ra được.
Ở trên người ngươi, Trùng Đồng coi như 'minh châu mông trần', còn ta có thể phát huy sức mạnh của Trùng Đồng đến cực hạn!” Người có Trùng Đồng dang hai tay ra, bao quanh như thái dương.
“Ta đã có sức mạnh sánh ngang, thậm chí vượt qua Trùng Đồng, huống hồ đó chỉ là một đôi Trùng Đồng khiếm khuyết, không phải Trùng Đồng thật sự.
Hôm nay, ta không đến để lấy Trùng Đồng, chỉ vì giết ngươi!” Ánh mắt Diệp Trần lóe lên, sát ý bốc lên tận trời.
Đối với Hắc Ám Giáo Đình... Hắn gặp một kẻ, giết một kẻ!
Trong một góc chiến trường của hai người, có một bóng người đang ẩn nấp.
“'Nhất niệm thiên địa luân Ma Vực, thế gian sinh linh vịnh Ma Tổ', Ma Tổ đời sau, phong hào Nguyên Thủy Thiên Ma đại lão, lại là người sở hữu Trùng Đồng đời đầu tiên ư? Thật đúng là một tin tức quan trọng.” Diệp Phàm mỉm cười, trận chiến đấu hôm nay của hai vị đại lão này hẳn là sẽ không có kết quả.
Bởi vì tương lai hai người này sẽ mãi tranh bá, cho đến khi xông ra khỏi vũ trụ.
“Đúng là ông trời chiếu cố mà, ta hẳn là nhân vật chính trong truyền thuyết rồi.” Diệp Phàm thầm nghĩ trong lòng.
Hắn không phải xuyên không từ tương lai đến, mà là vào mấy tháng trước đã tìm ra nguyên nhân tu vi của mình không tiến triển.
Đó là chiếc nhẫn mà mẫu thân hắn để lại, bên trong có một lão gia gia đang ký túc.
Bởi vì muốn khôi phục linh hồn nên đã hấp thụ linh khí trong cơ thể hắn, chính điều này khiến hắn từ một thiên tài biến thành phế vật, uất ức gần mười năm trời!
Những năm đó, hắn phải chịu đựng quá nhiều nhục mạ, sự xa lánh của người trong tộc, áp lực từ bên ngoài.
Nếu không phải ý chí của hắn xem như kiên định, thì đã sớm không chịu nổi mà tự sát thân vong.
May mắn là hắn đã kiên trì được, bây giờ nhận được sự trợ giúp của lão gia gia, trở thành Thần chi tử, đồng thời biết được rất nhiều bí mật trong vũ trụ.
Hắn cảm thấy ngay cả Diệp Thiên Đế cũng chẳng là gì, tương lai hắn nhất định có thể vượt qua Diệp Thiên Đế.
Lão gia gia kia tinh thông năng lực thời gian, tiên đoán được tương lai của rất nhiều đại lão, mà việc hắn muốn làm chính là đi theo sau lưng các đại lão 'gõ ám côn', đoạt lấy cơ duyên của họ.
Từ trong chiếc nhẫn của hắn bay ra một bóng người hư ảo, dáng người thon dài, tiên phong đạo cốt, râu bạc phất phơ.
“Lời tiên đoán của ta không hoàn toàn chính xác, ví dụ như ta thấy Odin Nhị Thế bị truyền nhân của Da Tô thuộc Quang Minh Giáo Đình đánh bại, nhưng lại không thấy Odin Nhị Thế trở thành Diệp Thiên Đế, cũng không thấy có truyền nhân Thượng Đế giáng lâm.
Trong lời tiên đoán của ta, cũng không có Tô Ngự của Tô gia, cũng không có tên Thần chi tử kia của Viêm Hoàng Học Viện.
Đại Hoa Quốc không lẽ nào lại mạnh như vậy, thời đại tiếp theo đáng lẽ phải là thời đại của Quang Minh Giáo Đình và Hắc Ám Giáo Đình.” Lão giả trong lòng nghi hoặc, lời tiên đoán của lão trước đây chưa từng sai sót, tại sao bây giờ lại xuất hiện sơ suất lớn đến vậy?
Rốt cuộc nguyên nhân vấn đề nằm ở đâu?
Lão thông qua tiên đoán, đã thành công giúp Diệp Phàm tranh đoạt cơ duyên của một người tộc đệ trong tương lai, vốn dĩ tôn hiệu thần minh này là do một đứa bé nhà họ Diệp vô tình hô lên, không thuộc về Diệp Phàm.
Tiên đoán liên quan đến chân danh Thần Minh kiểu này đều không sai, vậy tại sao lại xuất hiện sơ suất?
“Những điều đó đều không quan trọng, Trùng Đồng là một trong những năng lực Chí Tôn phải không, chỉ cần ta có được Trùng Đồng, tương lai chắc chắn có thể leo lên đỉnh thế giới, thậm chí đỉnh vũ trụ.
Tô Ngự của Tô gia tuy là ngoài dự liệu, nhưng ta nhất định phải đánh bại hắn, không ai có thể cản đường ta, Đại Đế của đời này, nhất định là ta!
Đến lúc đó, ta muốn nạp Diệp Thiên Đế làm thiếp, để Linh Nhi trở thành nữ nhân tôn quý nhất toàn vũ trụ!” Diệp Phàm kiên định nói.
Mà ở sau lưng Diệp Phàm, Tô Ngự và Thái Vân Vận đang ẩn nấp, nghe được lời Diệp Phàm tự nói, Tô Ngự không khỏi co giật khóe miệng.
Khá lắm, đúng thật là khuôn mẫu nhân vật chính!
Xuất thân củi mục, sau đó được lão gia gia chỉ điểm, biết trước tương lai để giành lấy cơ duyên bảo vật, giờ lại còn nhắm tới Trùng Đồng.
Nếu hắn đoán không lầm, tương lai mà lão gia gia kia nhìn thấy chính là tương lai không có hắn.
Tương lai không có Tô Ngự!
Không có Tô Ngự, Lâm Diệp cũng sẽ không nhận được truyền thừa Khaos, tương lai rất có thể sẽ bị truyền nhân của Da Tô kia đánh bại.
Điều làm hắn không ngờ tới là, dù không có hắn nhúng tay, Diệp Trần cũng vẫn sẽ trỗi dậy!
Đồng thời trở thành túc địch với người có Trùng Đồng. Ở kiếp này Diệp Trần thức tỉnh sớm hơn, không biết giữa hắn và người có Trùng Đồng ai mạnh ai yếu.
“Trùng Đồng mạnh đến vậy sao? Lại có thể đối kháng với truyền nhân của La Hầu ư?” Thái Vân Vận kinh ngạc nói.
Nàng từng nghe Tô Ngự nói về La Hầu, đó là vạn ma chi tổ, không có La Hầu thì không có Ma Đạo, tất cả ma đầu ma con đều phải gọi một tiếng lão tổ.
“Trùng Đồng đúng là thứ tốt.” Tô Ngự cũng không khỏi tán thưởng.
“Chúng ta đoạt lấy nó?” “Ngươi muốn đổi mắt à?” Tô Ngự nhìn về phía Thái Vân Vận.
“Đương nhiên không phải, chỉ là hơi tò mò thôi.” Tô Ngự lắc đầu, kẻ địch này tốt nhất cứ để cho Diệp Trần đi, hai người họ vốn là túc địch, hắn mà tùy tiện nhúng tay có thể sẽ khiến Diệp Trần bất mãn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận