Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 368: Nhan Như Ngọc trò vặt

Chương 368: Trò vặt của Nhan Như Ngọc
Chung Tử Hàm đánh giá phong ấn nơi này, một lúc lâu sau nói: "Pháp trận phong ấn không tồi, phẩm cấp cực cao, chỉ là người thi triển phong ấn không mạnh, dẫn đến pháp trận phong ấn không quá mạnh. Thêm nữa thời gian trôi qua, pháp trận phong ấn này đã tràn ngập nguy hiểm, lúc nào cũng có thể sụp đổ."
"Ngươi là ai!"
"Hoàng Thiên Hoàng, đây là bằng hữu của ngươi? Ngươi vậy mà lại bí mật liên kết với người khác!"
Hai gã thần chi tử khác trợn mắt nhìn, một tên trong đó cầm loan đao trong tay, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm mấy người Tô Ngự.
Ái Nhĩ Toa thân hình lóe lên, một thanh trường kiếm đã kề trên cổ của hắn, lưỡi kiếm rạch vào da của hắn, chảy ra từng sợi máu tươi.
"Đừng nói chuyện, sẽ chết người đấy a ~"
Giọng nói của Ái Nhĩ Toa vũ mị, nhưng người nghe lại thân thể siết chặt, lông tơ dựng đứng.
*Thật nhanh!* *Ta vậy mà chỉ có thể miễn cưỡng bắt được quỹ đạo di chuyển của nàng!*
Hoàng Thiên Hoàng trong lòng chấn kinh, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, nữ nhân này hẳn là sư tỷ của Tô Ngự.
Hắn biết sư tỷ của Tô Ngự thực lực không tầm thường, nhưng không nghĩ tới mạnh đến trình độ này!
Đơn giản là đáng sợ!
Một đám quái vật!
"Tô huynh đệ, đây chỉ là hiểu lầm mà thôi, còn xin các ngươi không nên làm tổn thương bọn hắn." Hoàng Thiên Hoàng ngắt lời.
Tô Ngự như cười như không nhìn xem hắn, hai tên thần chi tử này coi như không tệ, thực lực không thấp, cũng hẳn là tồn tại trên bảng danh sách thần tử.
"Thần chi tử Sydney Ba Tát La Mục đi ra từ sâu trong núi lớn, cụ thể kế thừa Thần Minh nào không rõ, quyền hành là đại địa, hiện tại gia nhập Hỏa Thần các." Duẫn Tiên Nhi thản nhiên nói.
"Cường giả của Tự Do Chi Quốc, Cách Lý Kiều, đã từng là lão sư của một học viện, trong một lần cơ duyên xảo hợp đã nhận được truyền thừa Thần Minh, trong tay nắm giữ quyền hành Thủy."
Ba Tát La Mục cùng Cách Lý Kiều thần sắc khẩn trương, bọn hắn dù ngốc cũng nhận ra điều bất thường, đám người xuất hiện sau đó thực lực mạnh đến khủng bố.
Đặc biệt là nữ nhân dẫn đầu kia, bọn hắn hình như đã gặp ở đâu đó.
Nhan Như Ngọc và A Tạp Lệ Nam đang chiến đấu đều cảm nhận được mấy người, Nhan Như Ngọc muốn thoát khỏi A Tạp Lệ Nam, nhưng đối phương công kích vô cùng cuồng bạo, điên cuồng công kích nàng.
Lấy thương đổi thương!
Rất ít phòng ngự, tựa như là một con quái vật đánh mất lý trí, trong mắt chỉ có Nhan Như Ngọc.
"Tên điên! Thật sự là một kẻ điên, đuôi cá đều bị ta chém rụng một bộ phận, vậy mà vẫn còn công kích, chẳng lẽ nàng không sợ chết ở chỗ này sao!" Nhan Như Ngọc sắc mặt khó coi.
Đặc biệt là khi nhìn thấy Chung Tử Hàm cùng Ái Nhĩ Toa, nàng thân là Thánh Nữ của Chư Thần giáo hội, biết được đại bộ phận cường giả trên Lam Tinh.
Chung Tử Hàm năm ngoái đã thành công leo lên đỉnh Thiên Long bảng, hơn nữa là dùng ba chiêu đánh bại đối phương, đã gây nên chấn động không nhỏ.
Ba chiêu bại địch, chứng tỏ thực lực chân chính của nàng còn vượt xa hơn thế, xếp hạng hẳn là cao hơn.
Chỉ là Chung Tử Hàm không có tiếp tục khiêu chiến, mà lựa chọn dừng lại.
Ái Nhĩ Toa thì năm ngoái đã hoàn thành một trong thập đại tử vong nhiệm vụ của chợ đen. Thập đại tử vong nhiệm vụ là nhiệm vụ chung cực của chợ đen, nhiệm vụ thập tử vô sinh, nhưng một khi hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng cũng đặc biệt cao.
Hiện tại thập đại tử vong nhiệm vụ đã biến thành cửu đại tử vong nhiệm vụ, món đồ vượt quá tưởng tượng kia, đang ở trong tay nàng.
Mặc dù mới Cửu phẩm cảnh giới, nhưng không một cường giả Vương cấp nào dám xem nhẹ nàng.
"Đáng chết! Ta đã lên kế hoạch ba năm, chẳng lẽ lại phải làm tác giá áo cho kẻ khác hay sao?"
Nhan Như Ngọc hận đến nghiến răng, nhưng tên điên trước mắt này không để nàng rời đi.
"Tô Ngự, nể tình mối quan hệ trước kia của chúng ta." Nhan Như Ngọc la lớn.
Sắc mặt Tô Ngự tối sầm, mối quan hệ trước kia?
Bọn hắn có quan hệ gì?
Ta làm sao không nhớ rõ?
Tô Ngự đột ngột cảm giác phía sau lạnh toát, chỉ thấy bảy ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn.
Ha ha ~ Cái kia ~
"Ta thề với trời, ta thật sự không có quan hệ gì với nàng!" Tô Ngự giơ tay lên, nói nghiêm túc.
Thật ư?
Mấy người hồ nghi nhìn xem hắn.
"Ta sắp không chống đỡ nổi! Nhanh giúp ta một tay, ngươi chẳng lẽ tuyệt tình như thế!"
Duẫn Tiên Nhi cười híp mắt đi đến bên cạnh hắn, bàn tay nhỏ thon dài đã nắm lấy điểm trí mạng của hắn.
"Tiểu Ngự, ngươi tìm nữ nhân cũng được, nhưng tại sao lại giấu chúng ta chứ? Là ta chưa đủ tốt sao?" Duẫn Tiên Nhi ôn nhu nói.
Giọng nói mặc dù ôn nhu, nhưng Tô Ngự lại cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Ta dựa vào!
Nữ nhân Nhan Như Ngọc kia!
Muốn hãm hại ta chết phải không?
"Ngươi nhanh im miệng đi!"
Tô Ngự hét lớn một tiếng, linh khí phun trào, tinh thần lực trên trán hóa thành một thanh kiếm nhỏ thon dài.
Rút Kiếm Trảm Thiên Thuật!
Tinh Thần Hóa Kiếm!
A Tạp Lệ Nam nhìn thấy là một tiểu tử Tam phẩm công kích, khinh thường nhìn xem Nhan Như Ngọc.
"Ngươi vậy mà để một tên rác rưởi Tam phẩm giúp ngươi, thật sự là..."
Kiếm Tinh Thần xông vào trong đầu của nàng, một kiếm phá vỡ tinh thần hải của nàng, xé mở một cái lỗ hổng.
"A..."
A Tạp Lệ Nam ôm đầu, điên cuồng gào thét, Nhan Như Ngọc nắm lấy cơ hội, toàn lực vận chuyển Hóa Đá Xạ Tuyến.
"Không có khả năng! Công kích của một tiểu tử Tam phẩm, làm sao có thể tổn thương đến ta!" A Tạp Lệ Nam không dám tin nói ra.
Nàng muốn tách rời khỏi đạo xạ tuyến này, nhưng cảm giác đau nhói như kim châm trong đầu làm nàng không cách nào di động.
Hóa Đá Xạ Tuyến chiếu lên người nàng, máu thịt hóa thành nham thạch, linh khí trong cơ thể nàng liều mạng ngăn cản, huyết mạch sôi trào, nhưng so với tốc độ hóa đá, chỉ là hạt cát trong sa mạc.
"Thật sự là buồn cười, ta lại bị một nhân loại Tam phẩm hại chết."
Khóe mắt A Tạp Lệ Nam chảy ra nước mắt, hóa đá lan tràn toàn thân nàng, lực lượng bàng bạc vốn có cũng theo thời gian trôi qua mà từ từ yếu đi.
Cuối cùng...
A Tạp Lệ Nam hóa thành một pho tượng đá, ngay tại lúc Nhan Như Ngọc chuẩn bị phá huỷ nham thạch, cho nàng một kích trí mạng...
...thì phát hiện nàng đã không còn khí tức sinh mệnh.
Trong lúc nhất thời, Nhan Như Ngọc có chút sững sờ, ta còn chưa động thủ mà, làm sao lại chết rồi?
Hoàng Thiên Hoàng thở dài một hơi, "Đáng tiếc, một Mỹ Nhân Ngư hoàng tộc, hẳn là có thể bán được không ít tiền."
Tô Ngự trợn trắng mắt, khá lắm, mở miệng là ra dáng lão tư bản.
Hắn còn tưởng rằng Hoàng Thiên Hoàng thương xót Mỹ Nhân Ngư, ai ngờ là muốn đem mỹ nhân ngư đi bán.
Nhan Như Ngọc thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, từ từ bơi tới trước mặt Tô Ngự, đứng đối mặt với bảy nữ tử.
"Chào các ngươi, ta là bằng hữu của Tô Ngự ~ thật chỉ là bằng hữu thôi nha ~" Nhan Như Ngọc vũ mị nói.
Như thể đang khiêu khích Duẫn Tiên Nhi, trong mắt chứa chan xuân tình.
"Ta biết ngươi cùng Tiểu Ngự là bằng hữu bình thường, dù sao Tiểu Ngự cũng coi thường loại nữ nhân như ngươi." Duẫn Tiên Nhi sắc mặt bình tĩnh.
Nhan Như Ngọc thần sắc trì trệ, sau đó vũ mị cười một tiếng, cười ha hả nhìn xem nàng.
"Tỷ tỷ ngươi rất xinh đẹp, nhưng ta cũng không kém đi, rất nhiều nam nhân đều ưa thích hái hoa dại, nam nhân thành công như Tô Ngự, nhất định cũng có đam mê này đi."
Nhan Như Ngọc nói xong duỗi ra cái lưỡi thon dài, liếm môi một cái, đôi môi óng ánh, mê người không gì sánh được.
Lưỡi của nàng không giống với lưỡi người bình thường, tương đối thon dài, giống như là lưỡi của rắn.
Duẫn Tiên Nhi trên dưới dò xét Nhan Như Ngọc một phen, cho dù là nàng cũng rất khó nói Nhan Như Ngọc không xinh đẹp.
Nhan Như Ngọc hoàn toàn được xưng tụng một câu quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành, so với nàng cũng chỉ kém một đường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận