Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 332: đỏ hài nhi

Trong Tô Gia Bảo Khố có một pho tượng thần, là một trong 12 Chủ Thần Olympus, hơn nữa còn là vị Thần Minh am hiểu sức mạnh, cực kỳ thích hợp với biểu ca Thiên Binh.
Bất quá, ngươi đã nghĩ kỹ hậu quả chưa?
Tình hình của Tô gia cũng không tốt, một khi Tô Thiên Binh trở thành thần chi tử, dao động Thần Linh trên người sẽ không thể qua mắt được cường giả.
Một khi các thế lực bên ngoài biết Tô gia lại có thêm một thần chi tử, có khả năng chuyện từng xảy ra với Bên Thắng lúc trước sẽ lặp lại ở Tô gia.” Tô Ngự cất giọng nghiêm nghị nói, điều hắn nói đến tự nhiên là trận chiến một trăm năm trước, khi Hắc Ám Giáo Đình công phá Bên Thắng, cướp đi tượng thần.
Các đại thế lực kia hiện giờ đã xem Tô gia như hồng thủy mãnh thú, lúc nào cũng đề phòng.
Lâm Diệp, người đã từng định ra quy củ không cho phép săn giết thần chi tử, đã đi thế giới khác, sống chết không rõ.
Các thế lực lớn đã ẩn nhẫn một năm nay đều có chút rục rịch, tình thế của Tô gia rất căng thẳng, chỉ cần hành động một chút liền sẽ bị vây công.
Việc ẩn giấu dị tượng thức tỉnh thì vẫn có khả năng, nhưng ẩn giấu dao động Thần Linh trên người lại rất khó, cường giả chỉ cần cẩn thận một chút là có thể nhìn thấu.
Đây cũng là lý do vì sao số lượng thần chi tử của Tô gia một mực không hề gia tăng.
Trước đó Thần Đình đã thức tỉnh tượng thần trên quy mô lớn, chuyện về tượng thần Hắc Ám Tinh Linh sớm đã lan truyền ra ngoài, người đời không biết thức tỉnh như thế nào, nhưng lại biết Thần Đình đã tìm được phương pháp thức tỉnh.
Thêm vào đó là thần tử Thạch Hạo với tư chất tuyệt thế, cùng với mấy vị thần chi tử khác, lực lượng thế hệ mới của Thần Đình cũng đủ để khiến người ta phải kiêng kỵ.
Khi Lâm Diệp còn ở, tự nhiên không ai dám đánh chủ ý vào Thần Đình. Nhưng Lâm Diệp vừa mới không ở đó mấy tháng, Hắc Ám Giáo Đình liền tập kích Thần Đình.
Mấu chốt nhất là cuộc tập kích đã thành công, dù cho có cường giả Yêu Lỵ trấn thủ Thần Đình, cũng khó mà chống đỡ được, chỉ có thể co cụm phòng thủ.
Nếu nói lần tập kích đó chỉ có Hắc Ám Giáo Đình ra tay, hắn cũng không tin.
Chỉ một Hắc Ám Giáo Đình thì chưa đủ để khiến Thần Đình phải co cụm lại, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo!
Thế lực tham gia trong đó rất phức tạp, Hắc Ám Giáo Đình chỉ là bị đẩy ra bên ngoài, ai biết được bên trong có bao nhiêu chuyện mờ ám hay âm mưu ẩn giấu, thậm chí Tô Ngự còn hoài nghi, Tô gia cũng có tham dự.
Dù sao thì Tô gia cũng không biết quan hệ của hắn và Lâm Diệp, trước đó Lâm Diệp còn từng hành hung Tô Vạn Linh.
“Ta đã hỏi ý kiến của Thiên Binh, còn có ý kiến của Nhị gia gia ngươi, và ý kiến của phụ mẫu Thiên Binh.
Một khi Thiên Binh kế thừa truyền thừa Thần Minh xong, sẽ theo ta đến Tô Gia Hậu Sơn tu luyện, tu vi thực lực không đạt cửu phẩm thì không xuất quan!” Tô Cửu Tông nghiêm giọng nói.
Hít~ Tô Ngự hít sâu một hơi, thật tàn nhẫn! Đúng là thật tàn nhẫn!
Không chỉ Tô Thiên Binh tàn nhẫn (với bản thân), mà ngay cả gia gia hắn, phụ mẫu hắn cũng đều là ngoan nhân!
Tô Thiên Binh bây giờ còn chưa kết hôn, chưa có phu nhân, tuổi đời còn rất trẻ, chính là lúc để hưởng thụ cuộc sống, vẫy vùng tuổi thanh xuân.
Vậy mà Tô Thiên Binh lại muốn vào hậu sơn tu luyện, đến cửu phẩm mới rời núi!
Hắn hiện tại mới ngũ phẩm đỉnh phong, cho dù có được truyền thừa Thần Minh, muốn tu luyện tới cửu phẩm cũng cần ít nhất bốn năm mươi năm, thậm chí lâu hơn nữa.
Bốn năm mươi năm, sau khi xuất quan đã hoàn toàn tách rời khỏi thời đại!
Người cùng lứa đều đã lấy vợ sinh con, con của họ cũng đã kết hôn cả rồi!
“Võ Si, đúng là một Võ Si, đối xử với bản thân ác như vậy!” Tô Ngự không nhịn được cảm thán, đối với loại Võ Si này, hắn vẫn giữ lòng kính trọng.
“Thiên Binh đúng thật là một Võ Si, tương lai tiềm lực vô tận.” Tô Cửu Tông nói.
Sau đó, Tô Ngự đem tên thật cùng sự tích của vị Thần Lửa và Thợ Rèn Hephaestus kia nói cho Tô Cửu Tông.
“A, tượng thần từ đâu tới vậy?” Đoan Mộc Ngạo Sương bước vào phòng khách, theo sau nàng là một hàng người, đều là trưởng lão và tầng lớp cấp cao của Đoan Mộc gia.
Sau khi nghe nói hôm qua Đoan Mộc Ngạo Sương và Tô Ngự ngủ chung một phòng, bọn họ đều đau đớn vô cùng, rau cải trắng nhà mình vậy mà lại bị ủi rồi!
Bị ‘ủi’ là chuyện khó tránh, nhưng cũng phải cho bọn họ chuẩn bị tâm lý đàng hoàng chứ!
Tô Ngự mới đến được một ngày, tộc trưởng vậy mà đã trực tiếp bị ‘cuỗm’ mất rồi!
“Tượng thần của nhà Thiên Cơ.” Tô Ngự vừa cười vừa nói.
Lập tức, trong phòng vang lên một tràng tiếng hít khí lạnh.
Các trưởng lão Đoan Mộc gia kinh hãi nhìn mấy pho tượng thần, chỉ trong một đêm đã lấy được toàn bộ tượng thần của nhà Thiên Cơ.
Như vậy, nhà Thiên Cơ tám chín phần mười là đã xong đời rồi!
Tô gia không hổ là Thần Địa thế gia, làm việc tàn nhẫn, không kiêng nể gì, thực lực cũng thật khủng bố.
Tô Ngự phất tay thu hồi tượng thần, ngồi vào ghế chủ vị, Tô Cửu Tông ngồi xuống ghế khách quý.
Các trưởng lão Đoan Mộc gia trợn mắt nhìn, đó chính là chỗ ngồi chỉ gia chủ mới được ngồi!
“Đừng tức giận, chuyện của người trẻ tuổi thì cứ để người trẻ tuổi tự giải quyết, đám lão già chúng ta xen vào làm gì.” Tô Cửu Tông cười ha hả nói, một luồng khí thế kinh khủng đè lên người bọn họ, trong phút chốc, các trưởng lão đều không nói nên lời.
Bọn họ cũng đâu dám nói!
Khỉ thật, luồng quyền ý này đã nhằm thẳng vào đầu bọn ta rồi, bọn họ nghi ngờ rằng chỉ cần mở miệng là sẽ bị đánh nổ đầu.
Đoan Mộc Ngạo Sương liếc trắng Tô Ngự một cái, ngồi xuống bên cạnh hắn.
“Ngươi thành thật một chút, đừng làm bậy.” Đoan Mộc Ngạo Sương truyền âm nói với Tô Ngự.
“Yên tâm, ta không phải là người thích làm bậy đâu.” Ta tin ngươi cái quỷ!
“Ta quyết định lấy ra ba pho tượng thần, mở bảo khố, các ngươi có ý kiến gì không?” Đoan Mộc Ngạo Sương đi thẳng vào vấn đề.
Các vị cao tầng nhìn nhau, chuyện đầu tiên đã kích thích như vậy sao?
Một lão giả để râu dài lên tiếng: “Gia chủ, ta có thắc mắc.” “Nói đi.” “Mục đích gia chủ lấy tượng thần là gì?” Đoan Mộc Ngạo Sương cảm nhận được ánh mắt xung quanh đều đổ dồn vào mình, không hề bối rối, ung dung nói: “Tự nhiên là để thức tỉnh tượng thần. Tô gia biết tên thật của ba pho tượng thần trong bảo khố của chúng ta, muốn hợp tác với chúng ta, lấy đi một pho tượng thần, để lại cho chúng ta hai pho tượng thần.” Cái gì!
Tầng lớp cấp cao của Đoan Mộc gia đều kinh hãi, một người đàn ông trung niên kích động đứng dậy, “Gia chủ, người nói có thật không?” “Đương nhiên là thật, người của Tô gia đang ở ngay đây, các ngươi có thể hỏi họ.
Vị này là thần chi tử của Tô gia, Tô Ngự, các ngươi hẳn đều biết, ta đã nói với các ngươi từ rất sớm, nếu ta làm gia chủ, ta nhất định sẽ lấy chồng, chứ không phải nhận người ở rể.
Cho nên quyền quyết định tương lai của Đoan Mộc gia sẽ nằm trong tay trượng phu của ta, các ngươi lúc trước cũng đã đồng ý rồi, mà Tô Ngự chính là trượng phu của ta.
Vị còn lại là gia gia của trượng phu ta, tên là Tô Cửu Tông, các ngươi đều biết thân phận của ông ấy, Trưởng lão Tô gia, hiện tại là trụ cột chiến đấu của Tô gia, Quyền Đạo đại tông sư.
Phong hào, Cửu Quyền Đại Tông Sư!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận