Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 310: Long Tinh cùng long não

Chương 310: Long Tinh và long não
Ừ!
Tô Ngự gật gật đầu, lấy ra một bình thánh dược chữa thương, tổng cộng có ba viên, tên là cửu chuyển hoàn hồn đan.
Đây là thần dược Tô Cửu Tông giao cho hắn, có thể khiến người chết mọc lại thịt từ xương, khôi phục tinh thần lực, chịu vết thương nặng đến đâu cũng đều có thể khôi phục.
Nghe nói chỉ cần ngươi còn một hơi thở, liền có thể kéo lại mạng sống của ngươi, nhưng mà một người cả đời chỉ có thể ăn một viên.
Ăn nhiều vô ích, cơ thể sẽ sinh ra tính kháng thuốc.
Cửu chuyển hoàn hồn đan giá trị vô lượng, trên thị trường căn bản không mua được, chỉ có thể trông mong có luyện đan đại sư mở lò luyện đan, mặt dày mày dạn đi trao đổi.
“Tiện nghi cho ngươi.” Tô Ngự đặt một viên cửu chuyển hoàn hồn đan vào miệng hắn, đan dược vừa vào miệng liền tan ra.
“Tiểu Ngự, không cần dùng đến cửu chuyển hoàn hồn đan đâu nhỉ?” Thái Vân Vận nói.
Tô Ngự lắc đầu, “Ta cho hắn cửu chuyển hoàn hồn đan, đương nhiên là muốn đòi lại gấp mấy trăm lần.
Hai chúng ta không rõ lắm về người tế Long Vương, đều nhận được lợi ích lớn, ngươi nghĩ Diệp Phàm sẽ tay không trở về sao?
Hắn bị thương càng nặng, càng chứng tỏ cơ duyên nhận được càng lớn, càng kinh người!” Dược lực hóa thành một luồng hơi nóng chảy trong cơ thể Diệp Phàm, sắc mặt Diệp Phàm chỉ lát sau liền trở nên hồng hào.
A ~ Tô Ngự sắc mặt tối sầm, tiếng kêu thật buồn nôn!
Hắn ngồi xổm xuống, nhìn hai chiếc nhẫn của Diệp Phàm, một chiếc nhẫn kiểu dáng cổ xưa, phía trên cuộn hình một con Chân Long và Chân Hoàng, vẻ ngoài xấu xí, giống như chiếc nhẫn ba đồng bạc mua được bày bán trên mặt đất.
Còn chiếc nhẫn kia kiểu dáng mới lạ bá khí, là loại nhẫn trữ vật mới nhất trên thị trường, do tập đoàn Đại Lực phát triển, bên trong có không gian 5000 mét khối.
Giá thị trường là 23 triệu linh thạch, đủ để chống đỡ cho một người tu luyện bình thường tu luyện cả đời.
“Lão gia gia kia chắc hẳn đang ở trong chiếc nhẫn này.” Tô Ngự chỉ vào chiếc nhẫn Long Hoàng cổ xưa, nhưng mà, Diệp Phàm bị thương nặng như vậy mà lão còn chưa xuất hiện, nhất định là đã xảy ra vấn đề lớn.
Rất có thể là do tiêu hao quá nhiều, dẫn đến lực lượng linh hồn giảm mạnh, chỉ có thể rơi vào trạng thái ngủ say.
“Bàn tay vàng của ngươi tạm thời hạ tuyến rồi.” Tô Ngự nói xong liền gỡ chiếc nhẫn trữ vật kiểu dáng tinh xảo kia xuống, trên tay toát ra đạo vận âm dương, xóa đi dấu ấn tinh thần trên mặt nhẫn.
Khi tinh thần lực của hắn xâm nhập vào nhẫn trữ vật, lập tức trừng lớn mắt.
Ngọa Tào!
Khá lắm!
Đúng là một tên đại oan chủng!
Trong nhẫn trữ vật có mấy chục mét khối linh tủy, số lượng cụ thể không biết là bao nhiêu.
Trong góc có mấy trăm bình ngọc, hắn lấy ra một bình ngọc, sau khi mở phong cấm, linh dịch bên trong lộ ra.
Ực!
Thái Vân Vận nuốt một ngụm nước bọt, đúng là đồ tốt!
Linh dịch là do linh khí chất lượng cao ngưng tụ thành, hấp thụ linh dịch tu luyện có thể nâng cao tốc độ tu luyện gấp năm lần, là bảo vật hiếm có.
Không chỉ có những thứ này!
Còn có rất nhiều thứ khác, linh thạch cao cấp chất đống như núi, còn có đan dược dùng để tu luyện, binh khí, trận bàn, vân vân.
Rất nhiều rất nhiều đồ vật, chiếc nhẫn này mà lộ ra ngoài, liền có thể nhấc lên gió tanh mưa máu, khiến cho vô số thế lực nhỏ tranh đoạt, liều mạng.
“Giá trị của chiếc nhẫn này, còn nhiều hơn cả ngàn năm tích lũy của một tiểu gia tộc!” Tô Ngự thì thào nói.
“Khủng khiếp quá!” Thái Vân Vận nói.
Tô Ngự duỗi tay trái tay phải ra, tay phải xuất hiện một viên tinh thể, còn tay trái xuất hiện một bộ não được bọc trong khối băng.
Phía trên vẫn còn lưu lại Long Uy, hai người bọn họ đối với luồng khí tức này vô cùng quen thuộc, đây là khí tức của lão long vương.
“Cái này... không phải là Long Tinh và long não của lão long vương đấy chứ!” Thái Vân Vận khó khăn nói.
“Không sai, đây chính là thứ mà Diệp Phàm theo đuổi! Đây chính là cơ duyên lớn nhất ở tầng thứ nhất mà hắn nói tới!” Tô Ngự gật mạnh đầu.
"Vậy chúng ta?" Thái Vân Vận nhìn về phía Tô Ngự.
Tô Ngự nhếch miệng, “Đương nhiên là mang chúng nó đi thôi!” Hắn vứt nhẫn trữ vật xuống đất, đồ vật bên trong hắn không cần, so với viên Long Tinh và long não này, những bảo vật kia chính là rác rưởi!
Căn bản không đáng nhắc tới!
Chênh lệch giữa chúng giống như trời với đất, biển cả với giọt nước, không thể so sánh được, chênh lệch quá lớn.
Tô Ngự ném năm bình Long Huyết mình thu được cho Diệp Phàm, rồi kéo tay Thái Vân Vận chạy về phía xa.
Về phần mục đích ban đầu của bọn họ?
Tắm rửa?
Chuyện đó đã không còn quan trọng!
Bọn họ phải chạy! Để tránh Diệp Phàm tỉnh lại nhìn thấy hai người.
Hi hi ~ ~ Thái Vân Vận vừa chạy vừa cười, lần này thật sự là kiếm lời máu rồi!
Về phần năm bình Long Huyết kia? So với hai món bảo vật này, chúng đúng là cặn bã!
Long Tinh là gì?
Nó là nguồn gốc sức mạnh của rồng, cũng là thứ quan trọng nhất bên trong cơ thể rồng, nhận được Long Tinh là có thể nhận được tinh hoa cả đời của rồng.
Sau khi hấp thụ Long Tinh, có thể nhận được huyết mạch của rồng, có được thể chất rồng, nhục thân như rồng!
Nhục thân của long tộc nổi danh trên khắp thế giới, rồng có thể nói là sinh vật gần như hoàn mỹ, nhục thân cường đại, không sinh linh nào có thể địch lại.
Ở cùng cấp bậc, đa số đều chỉ sánh ngang long tộc, rất ít khi xuất hiện kẻ vượt qua long tộc.
Về phương diện pháp lực, sức mạnh của rồng cũng không thể khinh thường, có thể nói là mạnh mẽ bậc nhất, thêm nữa trời sinh mang theo Long Uy, đối với các sinh linh cấp thấp hơn đều có sự áp chế tuyệt đối!
Nếu không phải long tộc rất khó sinh sản hậu duệ, có lẽ thế giới đã do long tộc làm chủ đạo.
Đây là một loại sinh vật mà ngoại trừ khả năng sinh sản yếu kém, các năng lực khác gần như đều đạt tối đa.
Mà Long Tinh có thể khiến người sở hữu sức mạnh ngang hàng long tộc, đồng thời còn có ưu điểm của nhân loại, sở hữu sức mạnh mạnh hơn cả Cự Long!
Tác dụng của long não cũng rất lớn, nó có thể mở rộng não bộ con người, cường hóa năng lực linh hồn, làm cho tinh thần lực thăng hoa.
Có thể khiến con người thân cận với pháp tắc, tốc độ tu luyện sau Lục phẩm càng nhanh hơn.
Long Tinh và long não đều là trân bảo thế gian, Long Tinh và long não thông thường đã là trăm năm hay ngàn năm khó gặp, mà Long Tinh và long não cấp bậc Long Vương thì căn bản chưa từng xuất hiện trên Lam Tinh.
Có thể thấy được sự trân quý của chúng!
Hai người rời đi không lâu, Diệp Phàm chậm rãi tỉnh lại, cánh tay phải của hắn đã khôi phục, khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Chẳng lẽ là sư phụ giúp ta?
Khi Diệp Phàm ngồi dậy, thấy chiếc nhẫn trữ vật trên đất, và cả năm bình ngọc.
Rầm!
Không thể nào!
Diệp Phàm nghĩ đến một khả năng đáng sợ, hắn run run rẩy rẩy cầm lấy nhẫn trữ vật.
Khi cảm nhận được dấu ấn tinh thần của mình đã biến mất, hắn lập tức tối sầm mặt mũi, đầu óc trống rỗng, phảng phất như bị búa lớn nện vào.
Tinh thần lực xâm nhập vào trong nhẫn trữ vật, bảo vật mà hắn hao hết thiên tân vạn khổ mới có được đã không cánh mà bay.
A a!!
“Kẻ đáng đâm ngàn đao nào đã trộm bảo vật của ta! Để ta bắt được ngươi! Ta nhất định phải lột da ngươi ra!” Diệp Phàm gầm lên, âm thanh vang vọng trong rừng rậm.
Đúng rồi!
Sư phụ!
Diệp Phàm vội vàng kêu gọi sư phụ, nhưng chiếc nhẫn Long Hoàng không có tiếng động nào phát ra, hắn nhớ tới lời sư phụ nói với hắn trước khi hôn mê.
Tìm được cửu chuyển hoàn hồn đan, mới có thể đánh thức người!
Thì ra là thế, sư phụ tiêu hao quá lớn, nên đã rơi vào ngủ say.
Diệp Phàm như người mất hồn, ngồi yên trên mặt đất, qua một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.
“Mấy bình ngọc này là gì?” Diệp Phàm tò mò mở bình ngọc ra, nhìn thấy Long Huyết bên trong, lập tức nước mắt lưng tròng, tên trộm đáng chết.
Trộm thì trộm đi, tại sao còn muốn để lại Long Huyết làm nhục hắn!
Thật đáng chết!
Ở phía xa, Tô Ngự và Thái Vân Vận nghe được tiếng gào của Diệp Phàm, nhìn nhau cười ha hả.
Hai người tìm được một dòng suối nhỏ, tắm rửa sạch sẽ xong, Tô Ngự tìm thấy một sơn động tự nhiên. Những gì trải qua trong ngày hôm nay thật sự hơi kích thích, hai người đã vô cùng mệt mỏi, quyết định qua đêm trong sơn động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận