Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 193: khai sáng thú cùng Khương Tử Nha

Chương 193: Khai Sáng thú và Khương Tử Nha
Khai Sáng thú!
Thần hộ mệnh của núi Côn Lôn!
Có thể canh giữ Côn Lôn, đủ thấy thực lực của nó!
Nhưng mà Khai Sáng thú không phải chỉ có một con, trong thần thoại có ba con Khai Sáng thú, một con Khai Sáng thú canh giữ cửa Nam, một con Khai Sáng thú canh giữ cửa Bắc.
Còn có một con so với hai con còn lại thì dễ chịu hơn nhiều, nó là linh thú hầu hạ Tây Vương Mẫu, sở hữu năng lực nhìn thấu vạn vật và đoán trước tương lai.
Đánh chó phải ngó chủ nhà, dựa lưng vào Tây Vương Mẫu - nữ tiên đứng đầu, địa vị của nó có thể tưởng tượng được, thực lực cũng mạnh hơn một chút so với hai huynh đệ còn lại.
Thế nào đây?
Tô Ngự có chút do dự, hắn cũng không biết đây có phải là con thú hầu hạ Tây Vương Mẫu hay không. Nếu là con thú đó, đẳng cấp chắc chắn không thấp, lại có năng lực nhìn thấu vạn vật và tiên đoán.
Cuối cùng hắn bẻ ngón út, chuyện không chắc chắn thì đừng chọn.
Chỉ là một con Khai Sáng thú mà thôi, căn bản không sánh bằng Như Lai Phật Tổ. Nếu là Tây Vương Mẫu đặt ở đây, có lẽ Tô Ngự còn phải do dự.
Tượng thần thứ ba là Khương Tử Nha và Tứ Bất Tượng!
Tô Ngự cười khổ, thì ra gia chủ Doanh gia cố ý chuẩn bị một vị thần minh, lại là sự tồn tại này!
Hắn không mạnh, nhưng lại là nhân vật chính của thời kỳ Phong Thần.
Mặc dù đại chiến cuối cùng của Phong Thần là cuộc đấu cờ giữa các Thánh Nhân, bọn họ cũng chỉ là món khai vị, là quân cờ mà thôi, nhưng điều đó cũng làm hắn có uy danh khá lớn.
Haiz!
Tô Ngự thật ra rất khâm phục người này, với trí tuệ tài năng của Khương Tử Nha, làm sao lại không biết mình chỉ là quân cờ của Nguyên Thủy Thiên Tôn chứ?
Nhưng hắn vẫn nguyện ý làm quân cờ, dù mục đích là trả lại sự trong sạch cho thiên hạ, hay là vì chính mình được phong thần đi nữa, đều là một người rất đáng để người khác khâm phục.
Cuộc chiến Phong Thần căn bản không phải thứ mà cấp bậc thần tiên có thể nhúng tay vào. Tam Tiêu nương nương mạnh không?
Vân Tiêu tiên tử một mình đã có thể áp chế Thập Nhị Kim Tiên của Xiển Giáo, pháp lực đứng đầu tam giáo, gần như vô hạn với Thánh Nhân, vậy mà vẫn cứ vẫn lạc.
Đại chiến Phong Thần là cuộc đấu cờ của Thánh Nhân, dưới Thánh Nhân đều là giun dế.
“Ngươi duy nhất tính sai một chuyện, chính là đánh giá thấp sức mạnh của Thánh Nhân, và cũng đánh giá quá cao công đức phúc báo của chính mình.” Tô Ngự tự lẩm bẩm.
Tượng thần Khương Tử Nha khẽ run lên, dường như đang kích động vì có người có thể hiểu hắn.
Tô Ngự lắc đầu, sức mạnh của Khương Tử Nha quá yếu, có lẽ chỉ bằng thần minh hạng hai, điểm duy nhất có thể mạnh mẽ một chút là con Tứ Bất Tượng dưới chân hắn.
Con Tứ Bất Tượng kia từng là tọa kỵ của Nguyên Thủy Thiên Tôn, thực lực chắc chắn sẽ không quá yếu.
Thôi bỏ đi!
Lại mạnh thì có thể so với Như Lai Phật Tổ sao?
Không đúng!
Chợt, Tô Ngự nghĩ đến tượng thần Thái Thanh Thánh Nhân trong nhẫn không gian, hình như dưới tọa hạ của ngài ấy có một con Thanh Ngưu!
Thanh Ngưu sừng tấm!
Nó cũng không phải thần thú gì, chẳng qua ban đầu chỉ là con trâu chở Lão Tử rời khỏi Hàm Cốc Quan về phía tây!
Nhưng rõ ràng là Lão Tử rất hài lòng về nó, nên đã giữ lại. Dần dần, địa vị của nó nước lên thuyền lên, thực lực từng bước tăng lên. Đến thời Tây Du, Thanh Ngưu đã trộm bảo bối Kim Cương Trạc của Thái Thượng Lão Quân xuống hạ giới, gây khó dễ cho đoàn người Tôn Ngộ Không, cuối cùng bị Thái Thượng Lão Quân thu về.
Nhưng mà, không nên coi Thái Thượng Lão Quân là Thái Thanh Thánh Nhân, đây chẳng qua chỉ là một phân thân của Thái Thanh Thánh Nhân mà thôi.
Nói như vậy, tượng thần Thanh Ngưu sừng tấm kia ngược lại lại có thể dùng làm đối tượng giao dịch, giao dịch với người khác, hoặc là giao cho Tô gia.
Cũng không biết Tô gia có lấy được tượng thần Lộ Tây Pháp hay không.
Trở về phải bảo gia gia mượn sức mạnh của mũ giáp ẩn hình, trộm tượng thần Satan về.
Tô Ngự bẻ ngón út, hắn nhìn về phía tượng thần cuối cùng.
Vừa nhìn thấy pho tượng thần này, Tô Ngự lập tức bẻ ngón cái.
Doanh Nhạn Hạm hơi kinh ngạc, tượng thần này đâu có chỗ nào quá đặc thù đâu!
Chỉ là một con hổ lớn màu trắng mà thôi!
Phía sau không có cánh, trong mắt cũng không có ngọn lửa thiêu đốt như con sói khổng lồ lúc nãy.
Loại hổ lớn màu trắng này, trên thế giới có rất nhiều. Nếu không phải vì tượng thần không thể phá hủy, nhìn qua rất dễ dàng, nàng thậm chí còn nghi ngờ liệu đây có phải là một pho tượng thần hay không.
Nó càng giống sản phẩm của một trò đùa quái đản!
Không có một chút đặc điểm nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận