Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 782: mặc họa lĩnh vực

Chương 782: Lĩnh vực mặc họa
Thánh Trì Sinh Mệnh chứa đựng sinh cơ vô tận, pháp tắc sinh mệnh của nó hiển hiện trong nước hồ. Ngâm mình một ngày là có thể lĩnh ngộ pháp tắc sinh mệnh đến trình độ cực sâu, đồng thời thánh trì sinh mệnh có thể cường hóa nhục thân, tăng cường pháp lực, là thánh địa tu luyện vô thượng!
Ngâm mình một lần, liền có thể thoát thai hoán cốt!
Tái Lợi Á cũng rất thèm thuồng!
Nàng là con gái của đại công tước cao quý, cũng chưa từng được ngâm mình trong thánh trì!
“Đưa thêm bảo bối đây!” Tô Ngự dừng lại nói.
Tái Lợi Á mắt trợn tròn, bị sự thay đổi đột ngột của Tô Ngự làm cho choáng váng, lập tức nàng phản ứng lại.
“Ngươi muốn cái gì!” Tái Lợi Á trầm giọng nói.
“Rỗng ruột thạch!” “Được, ta có thể lấy ra mười viên rỗng ruột thạch, đổi lấy tình báo!” Tái Lợi Á nói.
“Không được, quá ít. Ngươi có biết không, ta và hắn thân như một người! Mối quan hệ cỡ này mà chỉ đáng giá mười viên rỗng ruột thạch thôi sao? Ngươi đang đuổi ăn mày đấy à?” Tô Ngự khoát khoát tay.
Tái Lợi Á chần chờ, “Các ngươi thật sự quen biết hắn?” “Đương nhiên, hắn thích mặc quần áo gì, cỡ bao lớn, chiều cao, cân nặng, thậm chí cả thói quen sinh hoạt của hắn ta đều biết. Nếu như ngươi có thể trả nhiều rỗng ruột thạch hơn, ta thậm chí có thể cho ngươi biết tình báo cụ thể của hắn, ví dụ như hắn có thần thông gì, thể chất đặc thù ra sao.” Doanh Nhạn Hạm ra vẻ hiểu biết mà nói.
“Tám mươi! Ta có thể đưa tám mươi viên!” “120 viên! Ta muốn 60, nàng muốn 60!” Tô Ngự nói.
“Không được, 120 viên nhiều quá, ta cũng không có nhiều như vậy!” “Ngươi có thể đi mượn!” Tô Ngự nửa bước không nhường, cuối cùng Tái Lợi Á cũng đồng ý.
“Tốt! 120 viên! Nhưng các ngươi phải lập đại đạo lời thề.” Tô Ngự và Doanh Nhạn Hạm hiểu ý cười một tiếng, đồng thời lập đại đạo lời thề.
“Lấy đại đạo mà thề, ta, Tô Ngự, biết được tên họ, nơi ở, thần thông đã học, thể chất đặc thù của kẻ đã đánh bại Mộc Chiến.” “Lấy đại đạo mà thề, ta, Doanh Nhạn Hạm…” Hai người lập xong đại đạo lời thề, đại đạo không hề rung động, chứng tỏ lời của hai người không phải là giả, Tái Lợi Á mới yên lòng.
“Không ngờ hai người này thật sự khai ra kẻ đã đánh bại Mộc Chiến! Nhân tộc, quả nhiên ti tiện.” Tái Lợi Á thầm nói xấu trong lòng.
Hai người mỉm cười rời khỏi phòng, Tái Lợi Á không hề nghi ngờ, chỉ cho rằng họ cười vì phấn khích sau khi nghe được món hời hơn một trăm viên rỗng ruột thạch.
Ra khỏi phòng, bố trí pháp trận cách âm, hai người cuối cùng không nhịn được mà phá lên cười thoải mái.
“Hơn một trăm viên rỗng ruột thạch, đủ cho chúng ta tu luyện rất lâu!” “Hơn một trăm viên rỗng ruột thạch này, có thể giúp chúng ta đột phá Tinh Thần cảnh giới!”
Nghỉ ngơi mấy ngày, hai người lại xuất phát lần nữa.
Lần này mục tiêu là 150 Tinh Linh, nhất định phải cẩn thận một chút.
Quan sát từ xa, khí tức của hơn một trăm Tinh Linh hỗn tạp lại với nhau, căn bản không thể phân biệt được bên trong có cường giả trà trộn hay không.
“Không thấy Tinh Linh mặc giáp tím xuất hiện lần trước, có thể là hắn đang che giấu.” Doanh Nhạn Hạm nghiêm nghị nói.
“Trước tiên cứ quan sát một thời gian đã.”
Trong đội ngũ Tinh Linh, có mười hai Tinh Linh tỏ ra lạc lõng với những Tinh Linh khác, căn bản không nói chuyện với những Tinh Linh khác, và những Tinh Linh khác cũng không đến bắt chuyện với bọn hắn.
“Kẻ săn giết? Có lẽ là đệ tử Phong Ảnh Phong của Diêu Quang Thánh Địa, nhánh đó giỏi nhất về đánh lén ám sát.” Tinh Linh cao lớn khoanh tay, giọng nói buồn bực vang lên.
“Hừ, chỉ là lũ chuột nhắt chỉ biết đánh lén trong bóng tối, chỉ cần xuất hiện, ta sẽ nghiền nát nó!” “Đừng xem thường bọn hắn, mấy ngày trước, đội của Mộc Phong đã bị diệt. Hắn là Tinh Thần hậu kỳ, còn có hai chiến hữu cùng là Tinh Thần cảnh giới hỗ trợ, vậy mà vẫn bị diệt sát.” “Có thể diệt sát được cả Tinh Thần cảnh, thảo nào lại có thể tung hoành ngang ngược ở khu vực ngoại vi như vậy. Cũng không biết vì sao hắn lại ẩn núp ở đây, chiến trường của Tinh Thần cảnh ở phía sau cơ mà, chẳng lẽ là Diêu Quang Thánh Địa cố ý phái tới để gây khó chịu cho chúng ta?” Mười mấy Tinh Linh đang nói chuyện thì phía trước bỗng có tiếng xôn xao, các Tinh Linh khác nhao nhao đứng dậy, rút bảo kiếm, bày trận sẵn sàng đón địch.
“Địch nhân ở đâu!” “Phía trước!” Tinh Linh cao lớn nhìn về phía trước, cách đó tám ngàn dặm, có hai bóng người.
Khóe miệng hắn nhếch lên, lộ ra nụ cười tàn nhẫn, “Cuối cùng cũng bắt được rồi, con chuột nhắt đáng chết!” Bành!
Mười hai người bọn hắn lao ra, nhanh như sao chổi xẹt qua bầu trời, tốc độ cực nhanh.
Dần dần, hai bóng người càng lúc càng rõ ràng. Đó là hai người có vóc dáng nhỏ nhắn xinh xắn, hình thể giống hệt nhau, người bên trái có mái tóc màu hồng, người bên phải có mái tóc màu xanh da trời.
“Thì ra là hai tiểu nha đầu! Nhỏ như vậy, gặm ăn chắc chắn rất ngon!” Phía dưới, hai tỷ muội Hạ Sơ, Hạ Thu ngơ ngác ngẩng đầu.
Hạ Sơ chìa ngón tay nhỏ nhắn non mịn, chỉ về phía mười hai Tinh Linh, “Muội muội, bọn họ chính là Tinh Linh đó.” Muội muội Hạ Thu gật gật đầu, “Sư phụ từng nói, Tinh Linh tai rất dài, còn thích đội mũ màu xanh lá cây. Bọn họ hoàn toàn phù hợp, chắc chắn là Tinh Linh không sai.” “Giết bọn họ, là có thể quay về đổi được rất nhiều đồ ăn ngon.” Hạ Sơ xòe bàn tay, “Đồ ăn ngon, toàn là đồ ăn ngon!” Một tầng dao động từ trên người Hạ Sơ lan tỏa ra, khuếch tán cực nhanh, bao trùm cả mười hai Tinh Linh vào trong đó.
Trời đất biến sắc, vạn vật vạn linh đều biến thành hai màu đen trắng, giống như đột nhiên biến thành một bức tranh thủy mặc.
Mộng ảo đại đạo!
Hư thực chuyển đổi!
Đòn công kích của mười hai Tinh Linh trong nháy mắt ập đến, dễ dàng xuyên qua thân thể hai tỷ muội.
Nhưng lại không hề mang theo chút máu nào!
Thậm chí, bọn hắn còn cảm giác như chưa hề công kích trúng hai tỷ muội!
“Xảy ra chuyện gì! Đây là thần thông gì!” Tinh Linh cao lớn đột nhiên quay người lại, quả nhiên đúng như hắn dự liệu, hai tỷ muội không hề hấn gì!
Đòn công kích của bọn hắn, toàn bộ đều xuyên qua! Cứ như thể hai bên không ở cùng một không gian!
Hạ Sơ quay người lại, sáu Tinh Linh thừa cơ công kích, nhưng lại toàn bộ xuyên qua thân thể hai tỷ muội. Cái cảm giác như đánh vào đậu hũ này khiến bọn hắn cảm thấy vô cùng uất nghẹn!
“Vô dụng thôi, trong lĩnh vực của ta, bất kỳ công kích nào cũng đều là hư ảo.” Hạ Sơ nhẹ giọng thì thầm, giọng rất dịu dàng.
“Ta không tin!” “Phàm là thần thông, đều phải có nhược điểm!” Tinh Linh cao lớn đột nhiên bước ra một bước, trên bầu trời đầy sao, thiên thạch rơi xuống, hơn ngàn ngôi sao băng cùng nhau lao xuống, tạo thành một trận mưa sao băng vô cùng tráng lệ.
“Trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả thần thông hoa mỹ đều không chịu nổi một đòn!” Tinh Linh cao lớn vừa dứt lời, sao băng rơi vào trong lĩnh vực, cũng biến thành màu đen trắng, rồi đình trệ giữa không trung.
Niềm vui trên mặt hắn chợt tắt ngấm.
Bên ngoài, Tô Ngự nhìn lĩnh vực đen trắng, nói: “Thần thông của Mộng Ảo Phong, hư thực chuyển đổi, biến hiện thực thành hư ảo. Ở trong lĩnh vực của nàng, nàng giống như văn nhân mặc khách tùy tay vẩy mực thành tranh. Hai người bọn họ là văn nhân mặc khách, là người sáng tạo, còn mười hai Tinh Linh kia chỉ là người trong bức họa mà thôi!” Đã là người trong bức họa, làm sao có thể làm tổn thương người sáng tạo được! Bọn hắn căn bản không ở cùng một thời không, dù công kích thế nào cũng đều là hư ảo vô ích.
“Người của Mộng Ảo Phong sao lại ở bên ngoài thế này? Cảnh giới của các nàng không hề thấp, đáng lẽ thông đạo không gian phải đưa các nàng đến khu vực trung tâm mới đúng.” Doanh Nhạn Hạm nhíu mày, “Sức chiến đấu cỡ này mà không đi vào khu vực trung tâm, lại ở bên ngoài thì thật quá lãng phí.” “Đó là một cơ hội.” Tô Ngự đột nhiên nói.
Ở phía xa, còn hơn một trăm Tinh Linh nữa. Toàn bộ những Tinh Linh cấp Tinh Thần (trong nhóm 150 ban đầu) đều đã bị giữ chân, chỉ còn lại đám Thiên Thần.
Doanh Nhạn Hạm liếm môi, “Lấy giúp người làm niềm vui, trợ giúp chiến hữu, ta rất ưa thích.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận