Thần Thoại Khôi Phục: Bắt Đầu Tỉnh Lại Tôn Ngộ Không

Chương 200: ủy khuất ba ba Thái Vân Vận

Chương 200: Thái Vân Vận chịu ấm ức
Dãy núi Ngự Long Thái Vân Vận thấy tin nhắn Tô Ngự gửi tới: "Bọn hắn đã bắt đầu chuẩn bị!"
“Ừ! Lần này phải thật nhanh! Hai chúng ta phải thức tỉnh hai đại tượng thần, áp chế Bạch Hổ dị tượng ngay tại thời điểm nó vừa mới sinh ra!” Chung Tử Hàm nghiêm giọng nói.
Việc này cần tập trung chú ý cao độ, không thể lơ là dù chỉ một chút.
“Ồ? Lại có tới hai vị? Dùng để áp chế dị tượng của một tượng thần thôi sao? Thật thú vị, tiểu tử kia lại dám lừa ta.” Một bóng người nhỏ nhắn từ sâu trong rừng cây chậm rãi bước ra, chim thú xung quanh không hề động đậy, không phải không sợ, mà là không dám động!
Tô Cửu Tông nhanh chóng phản ứng lại, căng thẳng nhìn người vừa đến: “Là ai!” Chợt!
Đồng tử Tô Cửu Tông đột nhiên co lại, dường như nhìn thấy chuyện gì không thể tin nổi: “Là ngươi! Odin Nhị Thế! Sao ngươi lại ở đây! Ngươi đáng lẽ phải ở Tây Đại Lục mới đúng!” Odin Nhị Thế nhẹ nhàng đi về phía Thái Vân Vận, đôi mắt nhìn nàng, lóe lên tia sáng kỳ lạ: “Khoảng cách đối với ta mà nói, có là gì?” Quyền hành bầu trời của Odin vốn đã bao hàm một phần lực lượng không gian, nàng có thể nói là đệ nhất thế giới về mặt lực lượng không gian!
Không ai có lĩnh ngộ về không gian vượt qua nàng!
Khoảng cách đối với nàng mà nói! Chỉ là một từ ngữ mà thôi!
Tô Cửu Tông di chuyển thân mình, che chở hai cô gái sau lưng: “Mục đích của ngươi là gì!” Ồ?
Odin Nhị Thế cười cười: “Thì ra tiểu tử Tô Ngự kia không nói cho các ngươi biết mục đích của ta à! Thật thú vị, ta đến để giúp các ngươi, hay nói đúng hơn, là đến thay hai tiểu gia hỏa này cõng nồi!” Cái gì!
Giúp đỡ chúng ta!
Ba người nhìn nhau, không nghe Tô Ngự nhắc đến chuyện này!
“Ngươi thật sự đến giúp chúng ta?” Thái Vân Vận nhíu mày hỏi. Không hiểu vì sao, nàng cảm giác Odin Nhị Thế cứ nhìn chằm chằm vào mình, ánh mắt đó giống hệt ánh mắt Tô Ngự nhìn nàng, hoàn toàn tập trung vào một điểm!
“Đương nhiên, ngươi có thể hỏi Tô Ngự.” Odin Nhị Thế nhún vai.
Thái Vân Vận vừa lấy điện thoại di động ra, định nhắn tin cho Tô Ngự, thì lại phát hiện mình đã ở trong lồng ngực của ai đó. Khi nàng quay đầu lại mới nhận ra, chỉ trong nháy mắt, Odin Nhị Thế đã dịch chuyển nàng đến một tảng đá lớn cách đó không xa, thân thể không thể cử động.
“Ngươi làm gì!” Thái Vân Vận kinh hãi kêu lên.
“Để phòng các ngươi chạy loạn.” Odin Nhị Thế ghé vào tai nàng nói.
“Yên tâm, ta sẽ không động thủ với các ngươi.” Odin Nhị Thế dịu dàng nói.
Đứng bên cạnh, Chung Tử Hàm nhìn hành động đó của Odin Nhị Thế, lại thấy vẻ mặt sắp khóc của Thái Vân Vận, không khỏi giật giật khóe miệng.
Không ngờ cường giả đệ nhất thế giới lừng lẫy đại danh lại có sở thích ác ý thế này.
Chung Tử Hàm thầm nghĩ, lúc này nàng mới chú ý tới Tô Cửu Tông bên cạnh không có bất kỳ động tĩnh nào, giống như đã chết vậy.
Không thể nào!
Ngay lúc nàng định kiểm tra hơi thở sinh mệnh của Tô Cửu Tông, Odin Nhị Thế đột nhiên lên tiếng: “Không cần nhìn, hắn không chết, chỉ là bị ta nhốt trong không gian khác chiều rồi. Không có lệnh của ta, hắn không ra được đâu.” Hít ~~ Chung Tử Hàm hít sâu một hơi, gia hỏa này, đúng là mạnh thật!!
Vậy mà giữa lúc vô hình, đã trực tiếp khống chế được Tô Cửu Tông, một truyền nhân Minh Vương, hơn nữa còn là một đại tông sư Quyền Đạo!
Không cần một chiêu!
Chỉ đơn thuần là sức mạnh!
Ực!
Chung Tử Hàm nuốt nước bọt, cảnh giác nhìn Odin Nhị Thế. Lúc này nàng đã mất đi ý chí chiến đấu, hai bên căn bản không cùng một đẳng cấp.
Odin Nhị Thế có thể giữa lúc vô hình mà mang Thái Vân Vận đi, đồng thời thuận tay giam cầm Tô Cửu Tông, thực lực cỡ này căn bản không phải thứ nàng có thể chống lại.
“Đây chính là sức mạnh đệ nhất thế giới trong truyền thuyết sao! Thật đáng sợ đến cực điểm!” Chung Tử Hàm nặng nề nói.
Nhưng mà!
Hiện tại không đánh cũng phải đánh!
Thái Vân Vận còn trong tay đối phương, Tô Cửu Tông sống chết không rõ, nàng không thể nào bỏ mặc hai người để chạy trốn được!
Đồng thời nàng cũng trốn không thoát!
Odin Nhị Thế có lĩnh ngộ về không gian cực sâu, căn bản nàng không thể chạy thoát được!
“Dương Tiễn, hãy ban cho ta sức mạnh!” Chung Tử Hàm khẽ nói, trên người bao phủ một lớp thần giáp. Áo Hoàng Kim Giáp, mão tử kim cánh phượng, giày mây bước ngàn dặm lần lượt xuất hiện trên người nàng. Tam Tiên Lưỡng Nhận đao, kim cung ngân đạn, rìu khai sơn, roi lên núi săn bắn, Phược Yêu Thằng cũng lần lượt xuất hiện. Lúc này nàng đã vận dụng năng lực ba đầu sáu tay, mỗi cánh tay đều cầm một món Thần khí.
“Đây là thần kỹ truyền thừa của ngươi sao? Đúng là không tệ, không hổ là thần minh vượt qua Odin.” Odin Nhị Thế tán thưởng, sau đó nhẹ nhàng vung tay, thân thể Chung Tử Hàm liền không thể cử động.
“Mau đi đi! Đừng lo cho ta và gia gia!” Thái Vân Vận hét lớn.
“Sao có thể mặc kệ được!” Chung Tử Hàm khó nhọc nói, sức mạnh toàn thân bộc phát, Thần khí đang phóng thích đạo tắc huyền diệu, nhưng không có bất kỳ tác dụng gì, căn bản không thể thoát khỏi sự trói buộc của Odin.
Đây không phải là trói buộc không gian đơn thuần!
Chung Tử Hàm có thể cảm nhận được sự khác biệt của nguồn sức mạnh này!
Dường như không phải không gian đang trói buộc nàng, mà là thiên địa, là thế giới đang trói buộc nàng!
Không thể nào!
Sao lại có người có thể vận dụng được sức mạnh thiên địa chứ?
“Đúng là đứa trẻ không nghe lời.” Odin Nhị Thế thản nhiên nói.
Ngay sau đó Thần giáp của Chung Tử Hàm tự động rời khỏi người, tất cả Thần khí đều phát ra tiếng gào thét, bị giam cầm giữa không trung.
Còn thân thể Chung Tử Hàm thì trôi về phía Odin Nhị Thế, rơi xuống bên cạnh Thái Vân Vận.
Odin Nhị Thế nhìn hai mỹ nữ trước mặt, bật cười ha ha, mắt cong lên, rồi nhìn thấy Tô Cửu Tông ở bên cạnh.
“Trông xấu quá đi, ta nhìn ngươi là thấy khó chịu rồi.” Odin Nhị Thế nói.
Sau đó nàng nhẹ nhàng vạch tay một cái, dưới chân Tô Cửu Tông xuất hiện một vết nứt không gian, lập tức thân thể hắn bị vết nứt không gian nuốt chửng vào trong.
Chung Tử Hàm và Thái Vân Vận giận tím mặt, phẫn nộ hỏi: “Ngươi đưa Tô Gia Gia đi đâu rồi!” Nhìn hai cặp mắt hận không thể ăn tươi nuốt sống mình, Odin Nhị Thế cười nhạt: “Yên tâm đi, ta đến để giúp đỡ, không phải đến gây rối. Vừa rồi chỉ là thấy tên kia chướng mắt mà thôi.
Ta không có giết hắn, chỉ dịch chuyển hắn đi thôi. Đợi mọi chuyện kết thúc, ta sẽ đưa hắn về.” “Thật sao?” Thái Vân Vận cau mày hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận