Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 998: Kẻ xưng tôn làm tổ tới (3)

"Ta là tổ tiên của ngươi, nơi này đều là liệt tổ liệt tông của ngươi." Nữ Thẩm Vương lên tiếng, thở dài thăm thẳm, thế mà cách thời không, thực sự đáp lại. Lão Trương suýt nữa trở mặt, làm tổ tông của ai chứ? Nhưng hắn ta lại nhịn được, cuối cùng sắc mặt trở nên nghiêm túc, Thẩm Vương này rất mạnh, lại có thể giao lưu? Trương Đạo Lĩnh trầm mặc một lát, nói: "Đời này, thần thoại như hoa quỳnh tái hiện, sau khi mỹ lệ ngắn ngủi sẽ cấp tốc tàn lụi, vẫn không tìm thấy biện pháp ứng đối, các ngươi có gợi ý trọng yếu gì cho người đời sau không?"
"Văn minh di chuyển, thần thoại chỉ lưu lại tro tàn, chúng ta xuất phát vào lúc rực rỡ nhất, lấy Nhân Thế Kiếm mở đường, vượt mọi chông gai, muốn tìm được nơi thần thoại không tắt, cả tộc đi xa. Nhưng cuối cùng lại khấp huyết mà về, siêu phàm trường tồn bị chứng giả, đích thật là ngắn ngủi vô cùng, tinh không tương đối, mỗi lần chỉ có thể tồn thế trong nháy mắt. Chúng ta mỏi mệt vô cùng, đạt được chân tướng, đẫm máu mà rơi, trở lại cố thổ, đã hao hết thời gian thần thoại, không có đường ra. Vũ trụ sửa chữa sai lầm, hiện thực tàn khốc, thần thoại vốn là tùy duyên sinh diệt, chúng ta quá nghiêm khắc, cuối cùng đốt tất cả điển tịch, lễ khí, để thần thoại tiêu tán, nhìn diễn dịch bình thường, hướng tới trạng thái bình thường..."
Lão Trương chết lặng, nữ Thẩm Vương cách không đối thoại cùng hắn, không bằng nói là tổng kết sau cùng đối với vị trí của bản thân khi thế giới thần thoại tiêu tán. Chỉ là, cuối cùng bọn họ cũng không cam lòng, nếu không thì cần gì hóa thành Thẩm Linh, còn giao lưu kinh văn cùng kẻ đến sau, đây là một tiên linh có chấp niệm với văn minh thần thoại mất đi. Vương Huyên cùng Trần Vĩnh Kiệt đã mọc lại đủ xương cốt mọc, tạng phủ phục hồi như cũ, tinh thần một lần nữa dồi dào, nhục thân như hổ, hai người cảm giác cường đại có thể tay không xé rách Yêu Tổ... con trai của Yêu Tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận