Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 791: Tôi là Trịnh Vũ (2)

“Suy nghĩ nhiều rồi, vẫn cứ làm đến nơi đến chốn trước đã. Mình đã có một lần gặp gỡ hoàn hảo ở thời kỳ xấu nhất này, ít nhất có thể bảo đảm rằng tương lai mình sẽ có cơ hội phá vỡ giới hạn Tiêu Dao Du.”

Vương Huyên lấy hồ lô vàng ra, thu thiên huyết của Trịnh Vũ lại, về phần thiên mệnh, chính là vật chất nguyên thần của Trịnh Vũ, đã bị nghiền nát. "Mình đã có kinh nghiệm của lão Trần, tốc độ tăng quá nhanh, bây giờ đã đến Mệnh Thổ hậu kỳ rồi sao?!"

Mấy ngày trước, hắn vừa dùng chân cốt để mở nội cảnh địa, đột phá đến Mệnh Thổ trung kỳ, chỉ mới mấy ngày luyện tập mà thôi, hắn đã bước một bước dài lần nữa. Theo chiều hướng trước mắt, rất nhanh thôi hắn có thể tiến vào cảnh giới Thải Dược! Những siêu phàm giả khác rất khó có được cảm giác kỳ lạ không ngừng phát triển này, nhất là tối nay, bọn họ thấy dư âm của thế giới siêu phàm cũng đang tan biến. Giới hạn đang đè xuống, ngay cả Tiêu Dao Du cũng không thể nào đến gần, mặc dù không dùng vũ lực, không kích hoạt dị bảo, mà bản thân vật chất siêu phàm cũng đang chậm rãi trôi đi! Tất cả những sinh vật đã vượt qua ranh giới đến đều sởn gai ốc, lúc này đây, dư âm của siêu phàm lại tan biến một lần nữa, kinh khủng hơn nhiều so với dự đoán của bọn họ, đến cuối cùng chẳng lẽ muốn chém hết tất cả siêu phàm giả, không để lại một nhân vật thần thoại nào sao?! Lúc này, Vương Huyên hoàn toàn không có cảm giác này, hắn tràn đầy năng lượng, không ngừng có sinh cơ siêu phàm bành trướng trong Mệnh Thổ, vào trong máu thịt của hắn, rửa tội hết lần này đến lần khác. “Không phải mình sẽ tiến vào cảnh giới Thải Dược ngay đấy chứ?" Hắn nhíu mày, hắn không hy vọng chuyện này xảy ra. Nhưng mà, sau mày hắn lại giãn ra, hắn đã xem xét những mảnh vỡ tinh thần của Trịnh Vũ, có các bản chép tay, kinh nghiệm và giác ngộ của những hiền tài đi trước, có thể xác nhận với bản thân, không sợ đạo giáo phù phiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận