Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 332: Giao (3)

Sắc mặt Vương Huyên hơi đăm chiêu, sau đó trở nên cực kì nghiêm túc, cẩn thận lắng nghe. Triệu Thanh Hạm cũng quay người nhìn về phía sông lớn, cô hơi nhíu mày, nói: "Tiếng kêu của con Ngạc Giao này chập trùng lên xuống, chẳng nhẽ là đang kêu gọi đồng loại?"

"Rất có thể, tôi vừa nghe thấy phía hạ du sông có tiếng gầm trầm thấp đáp lại." Sắc mặt Vương Huyên càng nghiêm trọng hơn khi nghe thấy tiếng gầm thứ hai, tiếng gầm này vang vọng như sấm. Triệu Thanh Hạm chưa đạt tới cấp bậc Tông Sư nên không nghe thấy tiếng gầm vọng lại từ phía hạ du sông, nhưng cô rất nhạy cảm, lập tức nói ra phán đoán của mình: "Chẳng nhẽ hạ du sông có một con Đại Giao?"

Dựa theo những ghi chép cổ đại, Ngạc Giao là quái vật siêu phàm, không phải là loại quái vật bình thường yếu ớt. "Đi mau!" Hai người đồng thanh, nơi này không thể ở lại lâu hơn nữa, nhất định phải tranh thủ thời gian đi càng sớm càng tốt. Bọn họ cất năm cây linh dược một cách cẩn thận, sau đó Vương Huyên không nhịn được mà xẻo một miếng thịt lớn trên đùi Ngạc Giao, bỏ chạy cũng không quên "Đại bổ" . Thành viên của đội thám hiểm đều có "Túi thu thập", có thể cất giữ linh dược, dị bảo các loại, không cần lo lắng mùi hương của thảo dược sẽ thu hút quái vật

Triệu Thanh Hạm thấy chấp niệm của hắn với thịt “đại bổ” như vậy, không nhịn được mà trợn tròn mắt, thúc giục nói: "Mau đi!"

"Đi!" Vương Huyên vừa chạy vừa cất miếng thịt, cả hai chạy như điên vào rừng. Vương Huyên cũng quên nhặt mấy tấm thép lắp lại vào người mình, vội quá rồi, bọn họ không còn thời gian nữa. "Gào Gào Gào!"

Sông lớn ở phía xa xa, mấy tiếng rống vang dội như tiếng sấm vọng lại, kinh thiên động địa, sóng lớn dâng cao hơn trăm mét cao! Quả nhiên là "Đại Giao", tiếng gầm của nó vang vọng khắp núi. Một cái đầu thô to ẩn hiện dưới làn nước, từ hạ du sông nhanh chóng lao về phía hồ nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận