Thâm Không Bỉ Ngạn

Chương 412: Địa Ngục chỗ sâu sứ giả

Chương 412: Sứ giả từ nơi sâu thẳm Địa Ngục
Một con phi trùng với đôi cánh mỏng trong suốt, phát ra âm thanh yếu ớt. Vương Huyên kinh ngạc, điều đầu tiên hắn nghĩ tới khi nhìn thấy nó chính là: Triều sinh mộ tử. Nhưng loài sinh vật nhỏ bé này lại gợi lên rất nhiều cảm xúc của cổ nhân, như: Nhân sinh như phù du, một sớm không thể leo tới. Còn có lời thơ than thở: Gửi phù du ở thiên địa, mịt mù biển cả chi một hạt. Vương Huyên chưa bao giờ liên tưởng phù du với sinh vật siêu phàm, nhắc đến nó nhiều nhất chỉ là sự nhỏ bé, ngắn ngủi, chóng tàn. "Quá đáng." Con trùng nhỏ mang theo ánh sáng mờ ảo, đúng là một ông cụ non. Xung quanh đầy những quái vật hư thối, một ngón chân của chúng cũng đủ để giẫm chết cả đàn phù du, không có sinh vật nào chú ý đến nó, đều làm lơ nó. "Trùng Tiên, có gì chỉ giáo?" Vương Huyên quả thực không hiểu, bèn hỏi nó. Loại côn trùng này lại đi chỉ trích hắn, chắc chắn là không hề đơn giản. Con kiến càng mở miệng: "Ngươi coi nơi này là nơi nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận